Hạ Ngôn biết rõ.
Trương Phong này lúc khảo hạch vào học viện hay là trước đó ở lại trong Như Ý Lầu, chỉ cần hắn xuất hiện, những người khác không dám nói câu nào, người có tính cách bá đạo như thế, căn bản không phải là ngày một ngày hai hình thành.
Tần Thì vừa mới nói để cho một gã nhân viên công tác của Thiên Dược Phường tiếp đón bọn hắn, còn bản thân mình thì lại đi tiếp đãi ba người Hạ Ngôn. Ba người Trương Phong, tự nhiên sẽ nghĩ bản thân không được coi trọng. Hơn nữa, bọn họ cũng cho rằng số lượng dược liệu mình muốn mua, đủ để lão bản của Thiên Dược Phường Tần Thì tự mình tiếp đón. Nếu không phải, thì vừa rồi bọn họ cùng không dám đứng chỗ này nói muốn Tần Thì ra mặt! Tần Thì hơi chút khó khăn nhìn ba người Trương Phong một chút, lại nhìn về phía ba người Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn không nói thêm điều gì, hắn lúc này không cần phải cúi đầu! Chuyện này rốt cuộc giải quyết như thế nào phải xem Tần Thì quyết định!
Người khác e ngại đám Trương Phong. Nhưng Hạ Ngôn không sợ! Hạ Ngôn sẽ không cố ý đi chơi trội! Bất quá, cũng tuyệt đối không đứng trước mặt người khác đang giơ nắm tay mà mình rụt cổ lại! Tần Thì cười khổ, sau đó mới lộ vẻ khó xử,
- Không biết ba vị tiên sinh, cần bao nhiêu dược liệu đây?
Suy nghĩ một chút, Tần Thì tựa hồ muốn ứng phó với cả hai bên rồi.
- Hừ!
Khóe miệng Trương Hồng Phi hơi nhếch, hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Hạ Ngôn. Tay phải với vào trong vạt áo của chính mình, đồng thời lấy ra một tờ giấy
- Những dược liệu mà chúng ta cần, đều ghi ở đây, ngươi tự nhìn!
Trương Hồng Phi ngạo nghễ nói với Tần Thì.
Tần Thì tiếp nhận tờ giấy Trương Hồng Phi đưa, ánh mắt đảo qua. Những dược liệu mà Trương Hồng Phi mua đại đa số đều là dược liệu trung cấp, sơ cấp, so sánh với chủng loại dược liệu mà Hạ Ngôn mua, tương đối giống nhau.
Đại lục công nhận tám mươi mốt loại phương thuốc đan dược mỗi phẩm, đều công khai bên ngoài. Vì vậy, trước khi trở thành Luyện Đan Sư chân chính, Linh Sư có thể căn cứ vào những phương thuốc, phối phương này để tiến hành luyện tập luyện đan. Đương nhiên, không có Luyện Đan Sư chân chính ở bên cạnh chỉ điểm, tất nhiên sẽ phải đi qua rất nhiều đường vòng,
Luyện đan không hề đơn giản!
- Những dược liệu này, Thiên Dược Phường chúng ta đều có cả.
Tần Thì ha ha cười.
- Uhm, ta sai người xử lí một chút, sau đó chuẩn bị tốt cho hai vị tiên sinh!
Tần Thì hướng về phía Hạ Ngôn và Trương Hồng Phi cười nói! Cả hai bên lão đều không muốn đắc tội, đắc tội khách hàng, chuyện này đương nhiên lão không nguyện ý đi làm. Vì vậy cho dù trong lòng rất khó chịu thì lão cũng phải làm sinh ý cho tốt. Có thể xây dựng được Thiên Dược Phường đến quy mô như ngày hôm nay, Tần Thì không phải dựa vào vận khí mà chính là năng lực!
- Tần lão bản, ngươi xem những dược liệu này tổng cộng cần bao nhiêu kim tệ
Hạ Ngôn cười nói với Tần Thì.
Tần Thì vội đáp:
- Tốt, để ta cho người tính toán!
Nói xong liền gọi hai nhân viên khác tới.
Đem hai trang giấy phân biệt đưa cho hai người bọn họ:
- Đem hai trang giấy này đi tính toán cẩn thận, xem xem tổng cộng hết bao nhiêu kim tệ!
-Rõ!
Hai người nhân viên gật đầu lui xuống,
- Hai vị, xin chờ chốc lát, rất nhanh sẽ tính toán ra!
Tần Thì cười cười nói.
- Không vội!
Hạ Ngôn xua xua tuy đáp lại:
- Lão bản, phần dược liệu này, tổng cộng cần năm nghìn không trăm năm mươi kim tệ!
Một gã nhân viên sau khi tính toán xong, lập tức trở lại cung kính báo cáo với Tần Thì,
Tần Thì cầm lấy trang giấy nhìn một chút, đây là dược liệu mà Trương Phi Hồng muốn, tổng cộng năm mươi mốt chủng loại, giá trị năm nghìn năm mươi kim tệ!
- Vị tiên sinh này, những dược liệu mà ngươi muốn, một phần tổng cộng là năm nghìn năm mươi kim tệ!
Tần Thì đem tờ giấy trả lại cho Trương Hồng Phi.
Trương Hồng Phi gật đầu, đắc ý nói:
- Trước tiên lấy mười phần đi, sau này cần ta sẽ lại tới tìm ngươi.
Một phần là năm nghìn năm mươi kim tệ, mười phần, đó chính là năm vạn năm trăm kim tệ, đây không phải là một sinh ý nhỏ nữa rồi. Nghe được lời nói của Trương Hồng Phi, sắc mặt Tần Thì cũng hơi đổi. Nguyên bản, hắn cho rằng Trương Hồng Phi chỉ mua một phần, năm nghìn kim tệ đã là một sinh ý tương đối hiếm thấy rồi! Bình thường, người bào chế thuốc đến mua được liệu, có thể mua dược liệu hơn mười kim tệ đã coi như không tồi rồi.
Mà Luyện Đan Sư tuy rằng mua số lượng tương đối nhiều, thế nhưng số lượng của Luyện Đan Sư cùng không nhiều cho lắm. Cho dù là Thành Tử Diệp cũng không có bao nhiêu! Số lượng Luyện Đan Sư, chỉ bằng tầm một phần mười Linh Sư!
- Đa tạ tiên sinh chiếu cố sinh ý Thiên Dược Phường!
Tần Thì lập tức nói.
Trương Phong hèn mọn cười nói:
- Chúng ta mua dược liệu, không thích mua lẻ tẻ phiền phức! Chúng ta đều mua hàng loạt số lượng lớn!
- Chờ tương lai, mua dược liệu cao cấp mới là thời điểm Thiên Dược Phường các ngươi kiếm lớn.
Trương Hải Tuyền cũng cao giọng nói.
Trương Phong khiêu khích nhìn Hạ Ngôn một chút! Trong con mắt của bọn họ, tuy rằng thực lực của Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới Linh Sư, Trương Phong và Trương Hải Tuyền cách Hạ Ngôn rất xa, thế nhưng xét về tài lực, Hạ Ngôn tuyệt đối không thể so sánh được với bọn họ. Gia tộc bọn họ, chính là Trương gia một trong hai đại gia tộc thành Kim Dương! Cho dù là trong thành Tử Diệp đi nữa cùng hầu như không tìm được gia tộc nào có tài lực so sánh với gia tộc bọn họ.
Tứ đại gia tộc thành Tử Diệp, có thể còn kém hơn Trương gia một chút! Dù sao thì hai đại gia tộc thành Kim Dương hầu như đã khống chế hơn phân nửa sinh ý toàn thành, mà bốn đại gia tộc thành Tử Diệp khống chế hơn bảy phần mười sinh ý toàn thành! Hạ Ngôn đến từ quận thành cấp thấp, coi như là đệ tử đại gia tộc, nhưng làm sao có thể so sánh với bọn họ? Mấy vạn kim tệ, bọn họ vững tin, Hạ Ngôn không lấy ra được! Cho dù gia tộc có toàn lực ủng hộ cũng khắng định rất miễn cưỡng!
Đối với sự khiêu khích rõ ràng của hai người, Hạ Ngôn không thèm để ý,
- Lão bản, phần dược liệu này cũng đã tính toán xong rồi!
Một gã nhân viên khác cũng đã đem tờ giấy quay trở lại.
- Phần dược liệu này tổng cộng là chín nghìn bốn trăm kim tệ!
Tần Thì vừa mới cầm tờ giấy vừa nhìn, dược liệu mà Hạ Ngôn muốn mua, tổng cộng là chín mươi sáu loại, giá trị chín nghìn bốn trăm kim tệ!
- Hạ Ngôn tiên sinh, ngươi xem!
Tần Thì đưa tờ giấy đến tay Hạ Ngôn,
Hạ Ngôn tiếp nhận tờ giấy nhìn một chút, gật đầu nói:
- Uhm, không sai!
Trên trang giấy, giá cả mỗi một loại dược liệu đều viết phi thường rõ ràng, vừa xem liền hiểu ngay. Tổng cộng giá trị chín mươi sáu loại dược liệu xác thực là chín nghìn bốn trăm kim tệ.
Trương Phi Hồng nhìn Tần Thì nói.
- Chúng ta không có nhiều thời gian, hãy chuẩn bị phần dược liệu mà chúng ta muốn nhanh một chút,
- Ha ha, Trương Hồng Phi, chúng ta là người tới trước, muốn chuẩn bị dược liệu thì cũng phải chuẩn bị cho chúng ta trước mới đúng chứ!
Lý Nguyên Xuân ha ha cười nói,
- Mua thứ gì đó, lần lượt từng người một.
Thứ tự đến trước và sau. Ba người Hạ Ngôn đến trước, tự nhiên ba người Hạ Ngôn được mua trước.
- Hừ, chúng ta mua tới năm vạn kim tệ dược liệu!
Trương Phong cười lạnh nói.
- Mua năm vạn kim tệ dược liệu thì sao?
Lý Nguyên Xuân liếc mắt nhìn Trương Phong.
Thân thể Trương Phong run lên, nhanh chóng thối lui ra phía sau, hắn cảm giác được Lý Nguyên Xuân này rất không dễ chọc, rất có khả năng không thèm nói lý trực tiếp động thủ với chính mình, vì vậy vừa nghe Lý Nguyên Xuân quát, liền ngậm miệng lại,
- Hắc hắc, ngươi xem tính toán như thế nào, nếu như thời gian đừng quá lâu, chúng ta không đợi nữa!
Trương Hồng Phi chuyển mắt sang Tần Thì nói,
Hiển nhiên, hắn đang uy hiếp! Tần Thì nhíu mày thầm nghĩ:
"Thế nào mà hai đám người này lại cùng tới một lúc cơ chứ? Nếu như là cách nhau một chút không phải là không có chuyện gì rồi không?" Bắt đắc dĩ lắc đầu, Tần Thì nhìn về phía Hạ Ngôn. Lão nghĩ tính tình Hạ Ngôn rất tốt, cho nên muốn Hạ Ngôn nhường một bước, Hạ Ngôn thấy ánh mắt của Tần Thì liền biết được suy nghĩ trong lòng lão.
Hắn lắc đầu nói:
- Tần lão bản, chúng ta cũng không có nhiều thời gian. Hơn nữa, số lượng dược liệu mà ta cần rất lớn, có thể Tần lão bản cần có nhiều nhân thủ hơn a!
Hạ Ngôn vừa cười vừa nói,
- Ha ha, ngươi cần số lượng dược liệu rất lớn? Có nhiều bằng chúng ta hay không?
Trương Hải Tuyền khinh thường nói,
Bọn họ mua số lượng dược liệu giá hơn năm vạn kim tệ, trong suy nghĩ của bọn họ, Hạ Ngôn căn bản không thể một lần lấy ra năm vạn kim tệ để mua dược liệu.
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Trương Hải Tuyền mỉm cười nói:
- Vị tiên sinh này nói không sai, số lượng dược liệu mà ta mua, xác thực là nhiều hơn các ngươi một ít!
- A!
Tần Thì ngẩn ra.
- Ngươi cần bao nhiêu? Hắc hắc, ngươi là đệ tử của Viện trưởng! Cũng đừng quá khoác lác nha! Đến lúc đó, không chỉ chính ngươi mất mặt.
Trương Hồng Phi cười lạnh nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
Con mắt của Lý Nguyên Xuân trừng lớn muốn nói, bất quá bị Hạ Ngôn ngăn cản, Hạ Ngôn hướng về phía Trương Hồng Phi nói:
- Chín mươi sáu loại dược liệu này, mỗi một loại ta đều cần một trăm phần.
Hạ Ngôn giơ một ngón tuy lên cười nói,
Mấy người xung quanh thoáng cái đều trợn tròn mắt. Thậm chí là mấy nhân viên không xa đang nghe trộm cũng thoáng cái biến đổi sắc mặt, biểu tình cứng ngắc, kinh hãi.
- Cái gì?
Trong lòng mọi người đều chấn động. Một trăm phần? Mỗi một phần chín nghìn bốn trăm kim tệ? Một trăm phần? Đó chính là chín mươi bốn vạn kim tệ!
Này.
Trong mắt Tần Thì hiện lên một chút khó khăn, khổ sở.
Ánh mắt hơi chuyển động, nhìn về phía Hạ Ngôn, yết hầu ho khan một tiếng:
- Một trăm phần?
Trương Phong mở to hai mắt, kinh hãi hỏi.
- Hạ Ngôn tiên sinh, ngươi không nói sai đấy chứ?
Hạ Ngôn gật đầu nói:
- Không sai đâu, ta xác thực muốn mua một trăm phần!
Mua một trăm phần, đây cũng là ý tứ của Thánh Hoàng lão đầu. Luyện tập luyện đan, cần tiêu hao số lượng dược liệu vô cùng lớn, muốn đề cao xác xuất thành công, không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa, những dược liệu này cùng không phải là lãng phí, luyện chế được đan dược, có thể đem đi bán đấu giá! Mặc dù chỉ là nhất phẩm bình thường nhưng cũng có thể bán ra được hơn một nghìn kim tệ!
Lúc này, sắc mặt ba người Trương Hồng Phi vô cùng khó coi. Vừa rồi bọn họ chỉ mới mua năm vạn kim tệ dược liệu mà đã vênh vang tự đắc không ai bì nổi.
Hiện tại, người ta lại mua tới chín mươi bốn vạn kim tệ dược liệu. Mới vừa rồi bọn họ hèn mọn khinh thường, quả thực chính là tự vả một cái thật đau vào chính mặt mình!
- Hạ Ngôn, ngươi đừng có nói mạnh miệng, chín mươi bốn vạn kim tệ, ngươi có khả năng sao?
Trương Phong có chút nói không rõ, gấp giọng!
Chín mươi bốn vạn kim tệ!
Coi như tứ đại gia tộc thành Tử Diệp cũng không có khả năng đơn giản lấy ra! Nhiều kim tệ như vậy, có thể đủ để mua mười chiếc xe ngựa kéo rồi. Lý Nguyên Xuân nhìn Hạ Ngôn một chút, hơi lo lắng:
- Hạ Ngôn, ngươi không phải là cố ý nói như vậy chứ?
Lý Nguyên Xuân thấp giọng hỏi bên tai Hạ Ngôn. Hắn lo lắng Hạ Ngôn vì bị ba người Trương gia làm cho tức giận cho nên mới thuận miệng nói như vậy.
Hạ Ngôn lắc đầu nói:
- Đương nhiên không phải, ta thực sự muốn mua nhiều dược liệu như vậy! Trương Phong công tử, lẽ nào ngươi muốn nhìn một chút xem ta có mang nhiều kim tệ như vậy hay không sao?
Hạ Ngôn mỉm cười, nhìn về phía Trương Phong đang tái mặt, ánh mắt hơi đổi.
- Còn có Trương Hải Tuyền công tử, Trương Phi Hồng công tử, các ngươi cũng muốn nhìn? Ta có thể lấy ra luôn tại đây, chúng ta đều là học viên của Học Viên Tử Diệp, ta cũng không lo các ngươi tham lam cướp kim phiếu của ta!
Vừa nói, Hạ Ngôn vừa vươn tay đưa vào trong ngực áo.
Trương Phong, Trương Hải Tuyền đều hướng ánh mắt về phía Trương Hồng Phi. Nếu như Hạ Ngôn thực sự lấy đủ kim phiếu ra, vậy thì ba huynh đệ Trương gia ngày hôm nay nhất định là quá mức mất mặt rồi! Mới vừa rồi, bọn họ vênh vang tự đắc đứng trước Hạ Ngôn nói ra những lời hùng hồn như vậy, hiện tại rất có khả năng bị hung hăng tát lại một cái vào mặt.
Nếu là người bình thường bởi vì mua dược liệu sinh ra chuyện tranh chấp như vậy, có thể không có vấn đề gì! Thế nhưng, đối với loại người như Trương Phong, Trương Hồng Phi mà nói, đối với mặt mũi bọn họ phi thường coi trọng. Sắc mặt Trương Hồng Phi âm trầm, ánh sáng lạnh trong mắt chớp động, cùng không nói thêm điều gì! Thấy Trương Hồng Phi còn chưa lên tiếng, Trương Phong, Trương Hải Tuyền cùng chỉ có thể đứng nguyên chỗ cũ.
"Ta cũng muốn nhìn, ngươi làm thế nào lấy ra được nhiều kim phiếu như vậy!" Trương Hồng Phi nhìn Hạ Ngôn, trong lòng âm trầm nói!
Ngón tay Hạ Ngôn sờ sờ vào ngực, nét tươi cười trên mặt dần dần biến mất.
Nhìn thấy biểu tình của Hạ Ngôn biến hóa, trong lòng Trương Phong đại hỉ.
"Nguyên lai là hắn thực sự nói mạnh miệng! Hừ, lấy không được!" "Nhìn xem ngươi làm sao kết thúc đây!" Trương Phong thiếu chút nữa nhịn không được hô lớn.
Trên mặt Trương Hải Tuyền và Trương Hồng Phi cũng dần dần xuất hiện nụ cười.
Lắc đầu, Hạ Ngôn nói:
- Ba vị thực sự muốn nhìn kim phiếu của ta nha? Được rồi, nếu như vậy.
Nói xong, cánh tay Hạ Ngôn kéo ra, theo đó là kim phiếu ánh vàng rực rỡ từ trong vạt áo được lôi ra! Mệnh giá một vạn kim phiếu, liếc mắt là có thể nhận ra được.
Ba người Trương gia đều trừng mắt thật to, nhìn kim phiếu trong tay Hạ Ngôn.
Bọn họ tuy là công tử thiếu gia Trương gia, thế nhưng chưa từng bao giờ nghĩ mình có thể lấy ra được nhiều kim phiếu đến như vậy! Bỗng nhiên nhìn thấy một xấp kim phiếu dầy mệnh giá một vạn kim tệ, trong lòng chấn động rất mạnh! Cho dù là ánh mắt của lão bản của Thiên Dược Phường cũng có chút dại ra! Thiên Dược Phường của lão tuy là tiệm bán thuốc lớn nhất thành Tử Diệp, thế nhưng tổng lợi nhuận hàng năm, cũng chỉ tầm hai mươi vạn tới ba mươi vạn kim tệ mà thôi! Nguyên bản Tần Thì cũng cho rằng Hạ Ngôn nói mạnh miệng.
Trăm vạn kim phiếu, cho dù là tộc trưởng tứ đại gia tộc thành Tử Diệp cũng không có khả năng đơn giản lấy ra, càng không thể lúc nào cùng mang theo trên người! Một hộ gia đình bình thường, sinh hoạt trong thành Tử Diệp một tháng đại khái cần ba đến năm kim tệ, như vậy một năm cùng chỉ trên dưới bốn năm mươi kim tệ. Một trăm vạn kim tệ, cũng đủ để cho hai vạn hộ gia đình bình thường thoải mái sinh hoạt trong vòng một năm rồi!
- Cần kiểm tra một chút hay không?
Hạ Ngôn nhìn về phía ba người Trương gia, xấp kim phiếu trong tay phất lên xuống, trầm giọng hỏi.
Sắc mặt Trương Hồng Phi tái xanh! Cơ mặt kịch liệt rung động.
- Chúng ta đi!
Trương Hổng Phi đè ép một bụng lửa giận, cắn răng âm trầm nói với hai người Trương Phong. Sau đó liền xoay người không quay đầu nhanh chóng bước xuống lầu!
- Ha ha, Hạ Ngôn, nhiều tiền như vậy? Lão ca ta, cả đời cũng chưa từng nhìn thấy qua!
Lý Nguyên Xuân chỉ vào xấp kim phiếu trong tay Hạ Ngôn ha ha cười nói.
Trong mắt Tô Cách cũng hiện đầy màu sắc. Tô gia tuy rằng giàu có, thế nhưng cũng khó có thể lấy ra được một trăm vạn tiền mặt. Muốn lấy ra nhiều kim phiếu như vậy, khẳng định cẩn phải bán một ít của cải gia sản lấy tiền mặt.
- Ha ha, vận khí của ta tốt, cho nên buôn bán lời một ít kim tệ. Bất quá, lúc này mua dược liệu, chỉ sợ là hết sạch!
Hạ Ngôn vừa cười vừa nói.
- Tần lão bản, ngươi xem, lúc nào thì dược liệu của ta có thể chuẩn bị tốt đây? Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển hướng sang Tần Thì.
Tần Thì vội vàng nói:
- Này, Hạ Ngôn tiên sinh, một trăm phần dược liệu, không thể dễ dàng thu thập đầy đủ. Trong chín mươi sáu loại dược liệu, có một bộ phận Thiên Dược Phường chúng ta cũng không có tồn kho nhiều như vậy!
Lắc đầu, đôi lông mày của Tần Thì đột nhiên dãn ra, còn nói thêm:
- Hạ Ngôn tiên sinh, nếu như ngươi có thể chờ thêm vài ngày, vậy thì sẽ không thành vấn đề rồi. Ta có quen biết với một số bằng hữu làm sinh ý dược liệu, tìm đến bọn họ thương lượng một chút, hẳn là có thể thu thập được! Ta nghĩ chỉ cần thời gian ba ngày là đủ!
Hạ Ngôn cũng biết rõ nhiều dược liệu như vậy khó có thể chuẩn bị đủ trong thời gian ngắn, nghe được lời nói của Tần Thì, liền gật đầu nói:
- Vậy thì cám ơn Tần lão bản rồi, như vậy, ba ngày sau chúng ta sẽ lại đến lấy dược liệu!
- Tốt, không thành vấn đề!
Tần Thì vội đáp lại.
- Tô Cách, ngươi giới thiệu chút sinh ý này cho ta, thực sự là buôn bán rất lớn a!
Tần Thì có chút chuyển hướng sang Tô Cách, cảm khái nói.
Tô Cách cười nói:
- Ha ha, lão Tần, lần này tổng lợi nhuận cộng lại, khẳng định là không ít nha!
Cho dù chiết khấu đi một phần lợi nhuận, thế nhưng số lượng lớn như vậy, vẫn kiếm được không ít.
Ánh mắt Tần Thì sáng ngời gật đầu nói:
- Đúng vậy!
Rời khỏi Thiên Dược Phường, ba người Lý Nguyên Xuân, Hạ Ngôn và Tô Cách cùng nhau đi dùng bữa trưa, lúc này mới chia tay trở về nhà.
Tới sân nhà của chính mình, Hạ Ngôn đem tất cả kim phiếu trên người, lấy ra hết toàn bộ, sau đó tỉ mỉ kiểm kê một chút. Kim phiếu mệnh giá một vạn, tổng cộng có tám mươi ba tờ, cũng chính là tám mươi ba vạn. Sau đó là kim phiếu mệnh giá một nghìn kim tệ, tổng cộng ba mươi hai tờ, ba vạn hai nghìn kim tệ. Cùng một tí kim phiếu và kim tệ vụn vặn không kể. Tổng cộng lại cũng có hơn một nghìn.
- Ta đến thành Tử Diệp, mua trang viên này, tốn gần mười một vạn kim tệ. Lại mua một khối thiên niên hàn thiết, mất thêm hai mươi ba vạn kim tệ. Ngày hôm nay, tại đại sảnh dong binh nhận được mười vạn kim tệ thù lao nhiệm vụ. Hiện tại còn có hơn tám mươi sáu vạn.
Hạ Ngôn kiểm kê kim phiếu hoàn tất, sau đó lại cất vào trong vạt áo.
Ba ngày sau mua dược liệu, trừ ba phần, cũng cần phải trả hơn sáu mươi vạn kim phiếu! Sau đó còn phải mua thêm đỉnh lô! Đỉnh lô luyện đan, cho dù là bình thường cũng có giá hơn một vạn kim tệ!
Hạ Ngôn cười khổ.
Nhiều tiền hơn nữa cũng không đủ để tiêu, mà ta lại muốn mua một đỉnh lô tốt một chút. Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời, nghĩ tới có thể lập tức luyện đan, trong lòng liền có một cỗ hưng phấn trào lên. Chờ khi ta có thể luyện chế ra đan dược cao cấp, khi đó hẳn là không cần phải đau đầu về kim tệ! Luyện chế đan dược tăng cường độ cứng cỏi của tinh thần, còn muốn luyện chế linh dược tăng thêm linh lực hấp thu. Ngày mai, liền có thể đi lấy vũ khí!
Ngày mai chính là ngày thứ sáu đưa Bích Thủy Chi Tâm đi chế tạo vũ khí. Dựa theo ước định, hẳn là ngày mai Hạ Ngôn có thể cầm vũ khí.
Thu liễm tâm thần, Hạ Ngôn ngồi dưới đất, lòng bàn tay hướng về phía trước. Xung quanh thân thể của hắn, một tầng quang điểm màu trắng nhàn nhạt, như ẩn như hiện. Mỗi một lần hô hấp, có thể thấy rõ ràng trong hơi thở của Hạ Ngôn, có một đoàn vật chất màu trắng hơi khuếch tán ra ngoài, sau đó lại thu hồi trở lại. Trong cơ thể, Linh Hải Tử Vân và Tụ Linh Huyệt, liên hệ chặt chẽ với nhau. Linh lực trong thiên địa, chậm rãi đi qua làn da thân thể, dũng mãnh hướng về Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn. Tuy rằng tốc độ hấp thu tương đối chậm, bất quá tu luyện chính là quá trình tích lũy.
Cho dù không có đan dược phụ trợ, Hạ Ngôn cũng không có bất cứ buông lỏng nào. Đợi khảo hạch học viên đặc thù, Hạ Ngôn liền có thể tiến vào kinh các của Học Viện Tử Diệp. Đến lúc đó có thể tiếp tục dung hợp các loại bí tịch, tăng cưỡng thêm uy lực vũ kỹ Linh La kiếm. Chỉ cần có thể dung hợp một quyển bí điển thiên cấp, như vậy Linh La kiếm của Hạ Ngôn có thể trực tiếp đột phá hạn chế nhân cấp, trở thành bí điển thiên cấp. Khi đó, uy lực vũ kỹ của Hạ Ngôn cũng có thể đề thăng trên diện rộng.
Khu thành Đông, tia nắng ban mai vừa mới chiếu rọi mặt đất, trên đường phố trong thành, chỉ có một ít thương nhân nhỏ dậy sớm xuất hiện. Một đạo thân ảnh màu xám, lặng yên không một tiếng động xuyên toa như con thoi trong đường phố. Một ít bức tường đường tắt, căn bản không thể nào ngăn cản đạo thân ảnh này. Một làn gió thổi qua, bóng người liền biến mất không thấy.
Chính là ở phía trước, không xa nữa rồi!
Ánh mắt Hạ Ngôn hơi lóe lên, thân thể bỗng dừng lại.
Trong trang viên cách đó không xa, truyền tới tiếng sắt thép va chạm trầm bổng.
Lẽ nào, người kia không hề phân biệt ngày đêm, vẫn luôn chế tạo thanh vũ khí đó? Hạ Ngôn nghe được tiếng gõ đe có tiết tấu, hơi chút sửng sốt.
Đi tới trước cửa trang viên. Hạ Ngôn đứng trước cánh cửa trang viên cũ nát, đưa tay nhẹ nhàng gõ mấy tiếng. Nguyên bản Hạ Ngôn nghĩ có thể tối nay trở lại, bất quá nghĩ đến vũ khí sắp được chế tạo thành công, trong lòng Hạ Ngôn có chút không kiềm chế được. Vũ khí tốt, có thể làm cho lực sát thương của Hạ Ngôn tăng lên nhiều lắm! Vì vậy. Mới sáng sớm, ánh mặt trời còn chưa hoàn toàn mọc lên. Hạ Ngôn đã từ thành Tây đi tới thành Đông.
- Vào đi!
Thanh âm có chút tang thương từ bên trong trang viên truyền ra.
Hạ Ngôn nghe được lời này đẩy cửa tiến vào, một cổ sóng nhiệt cuồn cuộn xô tới đập thẳng vào mặt. Tâm thần Hạ Ngôn ngưng tụ, hắn thấy trong trang viên, chính giữa đang có một đoàn hỏa diễm thật lớn đang thiêu đốt. Bên cạnh đoàn hỏa diễm, một lão già đang giơ một cây búa màu ngâm đen.
Cây búa này, chính là từ hàn thiết chế tạo nên.
Độ nóng này, thực cao!
Hạ Ngôn tuy rằng đứng khá xa, thế nhưng vẫn cảm giác được sóng nhiệt cuồn cuộn! Mà lão giả kia đứng bên cạnh, khẳng định càng thêm nóng! Lão giả vẫn không thèm chuyển mắt nhìn Hạ Ngôn trong trang viên, vẫn đang tiếp tục rèn! Hạ Ngôn có thể nhìn thấy rõ ràng, trước mặt lão giả, một thanh kiếm thai đã thành hình.
Bất quá, không phải là màu xanh của bích thủy chi tâm mà là một loại màu xám. Nhíu nhíu lông mày, trong lòng Hạ Ngôn hoang mang, bất quá lúc này cũng không quấy rối lão già mà lặng yên đứng một bên chờ đợi.
Thời gian, không ngừng trôi qua. Đảo mắt, từ sáng sớm đã tới buổi trưa, lão giả không ngừng đem kiếm thai để vào trong lửa, sau đó dùng một cây gậy màu xanh quấy qua thùng dịch thể. Thùng dịch thể này, nhìn qua phi thường kết dính, hơn nữa hiện ra màu vàng nhạt!
Thời gian từ buổi trưa chuyển sang chiều muộn, bóng đêm dần dần bao trùm trang viên. Lão giả kia vẫn đang không ngừng rèn, không có ý dừng lại, thần tình không biến đổi.
- Sư phụ, đã chuẩn bị tốt rồi!
Lúc này, từ trong nội viện có một người đi ra, mở miệng nói.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, nhận ra người này chính là người chế tạo binh khí trong trang viên lần đầu tiên tới đây đã gặp.
- Uh, ta đã biết!
Lão giả cũng không quay đầu nói, tiếp tục giơ thanh búa hàn thiết trong tay.
Người trung niên kia liếc mắt nhìn Hạ Ngôn, rồi lại xoay người tiến vào trong nội viện. Nhìn thấy cây búa này, Hạ Ngôn cũng có chút không nhịn được muốn cười, sợ rằng dùng hàn thiết nghìn năm làm cây búa, trên Đại Lục Long Chi, chỉ có một cây duy nhất này! Thiên niên hàn thiết, một cân giá một vạn kim tệ, ai dám dùng làm cây búa? Chế tạo binh khí sắc bén còn không đủ dùng, dùng làm cây búa, nói ra cũng sợ không ai tin tưởng.
Lão giả đột nhiên thở ra một hơi, cầm kiếm phôi, đem toàn bộ nhúng vào trong thùng dịch thể sền sệt. Một luồng khói trắng từ trong dịch thể bốc lên, sau đó là một cỗ hương khí tràn ra bốn phía. Thùng dịch thể này, cùng không phải là nước lạnh bình thường để tôi thép.
- Ngươi đã đến rồi!
Lúc này lão già xoay người, nhìn về phía Hạ Ngôn, toàn bộ mặt đen kịt như mực.
- Vâng!
Con mắt Hạ Ngôn trợn to vội vã gật đầu, dị thường cung kính nói.