Vô Hạn Khủng Bố Chương 14 : D-Boy? Giao chiến! (3)

Vô Hạn Khủng Bố

Quyển 17 : Independence Day
Chương 14: D-Boy? Giao chiến! (3)


Tác giả: zhttty
Người dịch: ngo_ngo
Nguồn: TTV




Trịnh Xá vốn muốn sử dụng tốc độ nhanh nhất giải quyết tên khốn kiếp này nên ngay từ đầu đã sử dụng trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt. Nhưng không thể ngờ được tên kia vậy mà lại cứng cỏi chịu được đòn thứ nhất, đồn thứ hai đánh tới thì bị một đoàn lửa nhỏ ngăn cản lại, chuyện này liền khiến cho Trịnh Xá cảm thấy tò mò.

- Một chiêu này cũng không tệ.
Trịnh Xá lại tiếp tục đánh ra ba quyền liên tiếp, mỗi quyền đều lực năng ngàn cân nhưng không ngờ đều bị bức tường lửa mỏng manh đó ngắn cản. Tuy sau mỗi quyền đánh xuống ngọn lửa đều sẽ vỡ tung nhưng dù sao cũng đã ngăn cản được đòn tấn công mạnh mẽ của Trịnh Xá.



Reinhard xoa xoa cổ, cười lạnh nói:
- Nghe nói đến cả clone của người, kẻ mạnh nhất trong tất cả các tiểu đội luân hồi cũng sử dụng chiêu thức này, chỉ là thực lực hắn mạnh hơn ta nhiều, ngọn lửa cũng đã tiến hóa thành màu đên tuyền, đúng không? Chỉ cần hấp thu hết sức mạnh của ngươi, đến lúc đó hắn sẽ là mục tiêu tiếp theo của ta, ha ha ha...

Trịnh Xá lại chẳng có phản ứng gì, vốn chuyện này đối với hắn mà nói giống như là một tráng hán có võ thuật, đứng trước mặt hắn là một gã học sinh cấp hai, hoặc là cấp ba đang muốn trấn lột hắn. Mặc dù nghe thì có vẻ hoang đường nhưng tình huống trước mắt đúng là như vậy, chỉ là đối phương nhìn hắn cũng tưởng rằng hắn chỉ là học sinh cấp hai, cấp ba, căn bản không thể biết rằng hắn có sức mạnh vượt xa đối phương, vì thế ngoài mặc kệ ra Trịnh Xá chẳng có thể có tâm tình gì khác.

“Tính thực chiến của chiêu này cũng không tồi, có thể công có thể thủ, hơn nữa uy lực của chiêu thức còn có thể nâng cấp tùy theo thực lực bản thân, ví dụ như clone của ta là ngọn lửa màu đên tuyền. Nếu như có thể học được chiêu này thì không chừng thực lực của ta cũng sẽ được đề cao cực lớn. Được rồi, chậm rãi đánh một trận với hắn đi, chờ những kẻ khác của Tây Hải đội cùng tới nơi, luôn tiện xem thử có thể học được yếu quyết của chiêu thức này hay không.”

Trịnh Xá thở ra một hơi, cũng không lấy Hổ hồn đao, chỉ ngoắc ngoắc tay nói:
- Tới đi, để tam xem thử cái gọi là thiên tài nhà ngươi rút cuộc là mạnh đến mức nào... Đừng để ta phải quá thất vọng, nếu không ngươi sẽ xong đời đấy.

Reinhard sắc mặt xanh lè, nói:
- Ngươi dám sỉ nhục ta sao? Cút *** ngươi....
Còn chưa dứt lời, tầng lửa trước mặt hắn đột nhiên nổ tung, trong khoảnh khắc Trịnh Xá đã xuất hiện ngay bên cạnh hắn.

- Nếu như ngươi có thời gian để chửi bới, không bằng nghĩ cách làm thế nào để sống sót đi. Phải biết rằng ngươi đang đối mặt với một cường giả vượt xa ngươi... Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ không giết ngươi ư?

Trịnh Xá cười lạnh, trong lúc nói, hai tay hắn không ngừng xoay tròn cách trước ngực khoảng ba mươi phân, phảng phất như giữa hai tay có một quả cầu tròn vô hình. Hai tay nhìn như di động chậm rãi, kỳ thực tốc độ đã gần tiếp cận tốc độ khi hắn sử dụng Thế.

Thật ra, ngay từ lúc Trịnh Xá hồi sinh lại sau khi đột phá đến tầng thứ tư trung cấp, hắn đã bắt đầu suy nghĩ về phương thức công kích đơn thuần của mình. Tuy nói sức tấn công của hai chiêu Bạo tạc cùng Hủy diệt mạnh mẽ vô song, Hổ hồn đao cũng cơ bản là không gì không phá nổi nhưng phương thức công kích như vậy thật sự quá đơn giản. Mặc dù có câu “nhất lực hàng thập hội” (*) nhưng nếu sức mạnh của đối phương cũng không thua kém hắn thì sao? Đến lúc đó hắn sẽ không còn có ưu thế gì nữa... Cho nên không cần biết là sử dụng Hổ hồn đao ma lực hay là chiêu thức vẫn còn trong tưởng tượng chưa từng thử qua đó, hoặc là chiêu trước mắt này, tất cả đều là để hắn thí nghiệm một hướng đi mới. Kẻ trước mắt có khả năng chịu đòn không kém, vừa khéo làm đối tượng để hắn nghiên cứu.

Reinhard cũng không đứng yên đợi Trịnh Xá tới tấn công. Cho dù hắn có tự đại đến thế nào đi nữa, sau một thoáng giao thủ vừa rồi hắn cũng đã hơi hiểu về chênh lệch thực lực giữa hai bên. Khi hai tay Trịnh Xá không ngừng xoay tròn hắn đã vung cánh bay vọt lên, đồng thời ngọn lửa bên ngoài cơ thể cũng tràn về phía Trịnh Xá.

Tốc độ hai tay Trịnh Xá từ từ chậm lại nhưng ở giữa hai lòng bàn tay lại xuất hiện màu sắc khác nhau. Lòng bàn tay trái hiện lên ánh sáng màu đen u ám, lòng bàn tay phải xuất hiện ánh sáng màu trắng nhu hòa, hai luồng ánh sáng chậm rãi tụ hợp tại trung tâm giữa hai bàn tay nhưng không hề hòa hợp với nhau mà giống như tự có ích thức, chia cách ranh giới. Có điều, ranh giới giữa hai luồng ánh sáng đó càng lúc càng tỏa ra quang mang mãnh liệt, phảng phất như có một mặt trời thu nhỏ xuất hiện giữa hai tay Trịnh Xá.

Sắc mặt Trịnh Xá càng lúc càng nhưng trọng, thậm chí còn có mồ hôi to như hạt đậu nhỏ xuống. Khi luồng lửa ập đến cách trước mặt khoảng một mét, hắn chợt hét lớn, đẩy mạnh luồng ánh sáng đen trắng trong tay ra, đồng thời gào lên:
- Mẹ nó, không khống chế được nữa, biến đi!

Ở cách đó không xa, Reinhard đã từ dưới đất bay lên, khi ngọn lửa xông về phía Trịnh Xá, hắn cũng biến thành huyết quang lao ra sau lưng Trịnh Xá. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, mọi chuyện chỉ trong một sát na, dù với tốc độ huyết quang của hắn cũng mới vượt qua được hơn nửa mét, tiếp đó trong tay Trịnh Xá bùng lên ánh sáng kịch liệt giống như một mặt trời thu nhỏ. Không đợi Reinhard kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra, luồng lửa đang tiến tới đã hoàn toàn tan vỡ, đồng thời một luồng ánh sáng hai màu đen trắng xoắn chặt lấy nhau bắn vọt qua dưới người hắn. Chỉ trong khoảnh khắc, luồng ánh sáng đen trắng đã kết hợp với nhau thành màu xám, tiếp đó ánh xám lại biến thành đủ loại màu sắc khác nhau, cuối cùng hoàn toàn biến thành chùm ánh sáng cường độ cao mắt thường không thể nhìn thẳng. Luồng sáng trực tiếp phá tan tường thép thông đạo, ở đó hình tình một hố lớn rộng hơn mười mét, còn luồng sáng không biết đã bắn ra bao xa, ở phía đó truyền tới một tiếng nổ khủng khiếp, giống như có lựu đạn nổ ngay bên tai, đến cả Reinhard trong trạng thái huyết quang cũng bị chấn động phục hồi hình người.

Tình huống tiếp theo quả thực là quái dị đến cùng cực, không chỉ có Reinhard há hốc mồm nhìn lỗ hổng khổng lồ ở đằng xa mà chính bản thân Trịnh Xá cũng trợn mắt há mồm nhìn sang đó, cả hai người đều không thốt lên được tiếng nào. Cho đến khi từ đầu kia của thông đạo có hàng đàn robot hình nhện xông ra, Reinhard mới nuốt nuốt nước miếng nói:
- Lần, lần này coi như đánh hòa. Dù sao bộ phim kinh dị này cũng còn sớm, vẫn có nhiều cơ hội để phân thắng bại, ta đi trước đây.
Nói đoạn, hắn trực tiếp biến thành một luồng huyết quang vội vã bay ra xa, tốc độ so với lúc hắn đến còn nhanh hơn nhiều.

Trịnh Xá nghe vậy có chút ngạc nhiên, đến khi hắn định thần lại thì tên tóc vàng ánh tuấn đó đã chạy ra cực xa. Bất quá hắn cũng không có tâm trí đâu mà quản cái gã ngũ ngốc ấy, giờ phút này hai tay hắn đã hoàn toàn mất tri giác, phảng phất như chúng đều không thuộc về cơ thể nữa. Đến khi hắn vận nội lực chậm rãi lưu động qua, hai cánh tay mới từ từ khôi phục lại cảm giác, chỉ là kinh mạch bên trong đau đớn không tả nổi.

“Uy lực thật đáng sợ, quả không hổ là phương thức tấn công của Ma động pháo. Tập hợp ma lực và chân nguyên lực lại một chỗ, uy lực sinh ra thật là khủng bố. Cũng may ta buông tay ra sớm, nếu trì hoãn thêm nửa giây nữa thôi thì không biết chừng hai cánh tay này đã bị phế rồi. Có lẽ dùng tố chất thân thể của Tiềm long biến mới có thể miễn cưỡng sử dụng được chiêu này, có điều hẳn là vẫn có khả năng cải tiến mới đúng. Cách chuyển uy lực thành chùm pháo bắn ra này có vẻ không được mạnh như khi tụ hợp lại để cận chiến, chờ đến khi bộ phim kinh dị này kết thúc phải hỏi ý kiến Doraemon mới được.”

Trịnh Xá vừa suy nghĩ vừa nhìn về phía Reihard bỏ chạy, trong lòng đã hơi hơi hiểu về thực lực của hắn. Nói chính xác thì thực lực của tên này cũng không tệ, không phải chỉ là một kẻ chăn nuôi thuần túy, bản thân hắn tự có một bộ phương pháp chiến đá riêng. Mặc dù tố chất thân thể cùng kỹ năng phẩn lớn là dựa vào thuộc tính cùng kỹ năng cao cấp hoán đổi mà có nhưng hắn cũng tự sáng tạo được kỹ năng, hơn nữa còn hấp thu hoàn toàn sức mạnh cường hóa thành thực lực của mình. Tên này còn có tiềm lực phát triển rất lớn, chẳng trách hắn có thể tiến vào tiểu đội luân hồi Ác Ma, điều này cũng không phải chỉ dựa vào may mắn.

“Cũng được, để hắn đi tìm những kẻ còn lại của Tây Hải đội. Chờ bọn chúng tập hợp lại thì dốc một hơi giết sạch cả bọn, đỡ phải mất công tìm từng tên một. Nói mới nhớ... Đám người ngoài hành tinh này chui ra khỏi robot làm cái gì?”

Trịnh Xá vốn đang định tiếp tục tiến về phía mục tiêu đã định nhưng lại phát hiện số robot hình nhện ở phía xa đều dừng cả lại, tiếp đó hơn một trăm người ngoài hành tinh từ bên trong bước ra, hơn nữa nhìn những kẻ này nhìn tựa hồ thon nhỏ hơn một chút, có vẻ giống với hình dáng con người.

- Ách.. Sao trên tay bọn chúng lại có cung ánh sáng màu bạc? chẳng lẽ đây là biến thể của người ngoài hành tinh?
xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Trịnh Xá ngắc ngứ mấy câu. Vốn hắn định lập tức rời đi nhưng tình cảnh tiếp theo lại khiến hắn không thể không sững sờ, bởi vì có hơn hai mươi người ngoài hành tinh đột nhiên giương lên một cây cung bằng ánh sáng màu bạc. Hắn đang thì thào tự nói thì chợt mấy trăm mũi tên ánh sáng từ những cây cung đó bắn ra, Trịnh Xá thoáng giật mình, đến khi tránh né thì đã có vài mũi bắn trúng chân tay hắn.

Cảm giác đau đớn như tưởng tưởng không hề xuất hiện, những mũi tên này tuy có chút uy lực nhưng Trịnh Xá được nội lực hộ thân, chúng chỉ xé rách da dẻ hắn ra một chút rồi thôi, có thể thấy sức mạnh của số tên ánh sáng thật sự rất yếu. Hơn nữa đây cũng không phải điểm mấu chốt, quan trọng là đám người ngoài hành tinh đó chỉ bắn có một lần, tiếp đó không ngờ lại xông thẳng tới chỗ Trịnh Xá.

Tình hình trước mắt thực quá quái dị, Trịnh Xá đã cầm lấy Hổ hồn đao, nhưng lại lo lắng đám người ngoài hành tinh này có kỹ năng tấn công đặc thì nào đó nên hắn chỉ hướng tới đám người ngoài hành tinh đang lao đến, cực kỳ cẩn thận chém ra một đao. Đao mang chậm rãi lướt qua tiếp đó là máu thịt tung tóe, số người ngoài hành tinh này căn bản không có chút sức phòng ngự nào, tất cả không ngờ đều chết hết dưới một nhát chém đơn giản như vậy, chuyện này lại càng khiến Trịnh Xá phải sững sờ.

“Quá kỳ lạ, đám ngoài hành tinh này chẳng lẽ bị rối loạn tâm thân tới đây tìm chết sao? Đòn tấn công nhìn rất mạnh mẽ lại không có uy lực gì, nhìn tấn công như muốn cận thân tác chiến lại không có chút sức phòng ngự, thật không thể giải thích được.”

Trong lúc Trịnh Xá khổ sở suy nghĩ thì đám robot hình nhện ở phía xa lại bắt đầu rút lui. Hắn cũng không muốn đuổi theo mà vận nội lực tiếp tục tiến về hướng đã dự định, trong lòng không ngừng tìm cách làm thế nào thông báo cho các thành viên khác trong đội, để bọn họ cũng có thể tới tập hợp tại mục tiêu. Có điều Trịnh Xá không biết rằng, hai đội kia dưới sự chỉ dẫn của tinh thần lực khống chế giả bên Tây Hải đội đang hữu kinh vô hiểm tiến về phía hắn.

- Thì ra là vậy, cuối cùng ta cũng biết chỗ nguy hiểm của bộ phim kinh dị lần này rồi. Hóa ra nguy hiểm của bộ phim này không hề nhằm vào một cấp bậc tiểu đội cố định nào mà là tiểu đội luân hồi càng mạnh mẽ thì lại càng gặp nguy hiểm trong thế giới này.

Nhóm của Tiêu Hoành Luật cũng gặp phải đám người ngoài hành tinh kỳ quặc này, đánh không ra đánh, sức tấn công yếu ớt, thuần túy là đến để chịu chết. Mọi người đều không thể hiểu nổi đang có chuyện gì, chỉ có Tiêu Hoành Luật là bỗng dưng bật cười, một lát sau hắn mới bắt đầu giải thích:
- Đám người ngoài hành tinh này hẳn là còn đang làm thí nghiệm, bọn chúng vẫn chưa hoàn toàn sử dụng được gen cùng năng lực của thành viên tiểu đội luân hồi chúng ta. Tuy không biết người ngoài hành tinh lấy trộm được gen của chúng ta từ lúc nào nhưng suy luận lúc trước đã được xác nhận rõ ràng, người ngoài hành tinh đúng là muốn thu lấy gen của chúng ta nến mới để chúng ta tiến vào trong căn cứ này.

Tiêu Hoành Luật nhìn mọi người đều có vẻ như hiểu mà không hiểu, hắn liền nói tiếp:
- Kỳ thực vấn đề này chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể rõ ràng. Lúc trước ta từng xem qua một bộ phim điện ảnh, kịch bản của nó cũng là người ngoài hành tinh tấn công trái đất nhưng kết quả lại là tất cả người ngoài hành tinh đều chết bởi vi trùng và virus trên trái đất. Chuyện đó hoàn toàn hợp lý, cũng giống như khi người châu Âu mang theo virus bệnh cúm tới châu Mỹ cũng gây ra một thảm hỏa, càng không cần nói đến hai hành tinh có hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt. Đám người ngoài hành tinh này nếu muốn khắc phục khác biệt về môi trường trên các hành tinh, sinh tồn ở nhiều tinh cầu khác nhau, bọn chúng hẳn là phải có phương pháp đặc biệt để vượt qua vấn đề này. Còn nhớ loại thực vật màu đỏ máu, sử dụng máu thịt con người để phát triển mà chúng ta từng thấy không? Đó chắc là một trong những phương pháp khắc phục.

Tiêu Hoành Luật ngừng lại một chút, khẽ ngắt ngắt tóc trán rồi nói:
- Nếu như là hấp thu gen ngoài để cường hóa bản thân thì đối với người ngoài hành tinh mà nói, gen của thành viên tiểu đội luân hồi chúng ta có sức hấp dẫn cực lớn với chúng. Chỉ cần hoàn toàn dung hợp được với gen của chúng ta, bọn chúng sẽ có thể tiến hóa hoàn chỉnh lên một bước dài, mà đây cũng là điểm khó khăn của bộ phim kinh dị lần này, độ khó mười chín người Nếu như ta đoán không sai, người ngoài hành tinh sẽ càng lúc càng mạnh, hơn nữa tốc độ phát triển cũng sẽ càng lúc càng nhanh, đến khi không phân cao thấp với với tiểu đội luân hồi chúng ta mới thôi, trước lúc đó...

“Phải xem xem kế hoạch của Sở Hiên có thể thực hiện được hay không...”

(*) một người sức lực lớn mạnh có thể thắng được mười người biết võ nghệ, nôm na là trước sức mạnh vượt trội thì chiêu thức hoa hòe hoa sói gì cũng vô dụng.

hình như lúc viết loạt chương này tiểu z uống nhầm thuốc, toàn bạo phát

Nguồn: tunghoanh.com/vo-han-khung-bo/quyen-17-chuong-14-3-k1qaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận