Đóng góp: Là buổi sáng chủ nhật,tìm một góc..trên tay ly café ở Hàn Thuyên
Tiếng đàn quyện vào tiếng người bàn chuyện,đá sỏi lóc cóc dưới chân ta cả ngàn viên
Người phát tờ rơi,đứng hàng giờ phơi dọc các con đường to và nhỏ
Ta có thể nhìn thấy 20 mấy nghìn đấy một giờ chỉ để phát những thứ mọi người đều cho là bỏ
Tiếp tục mài mòn,nắng cháy cả da *ah*
Vẫn là Sài Gòn nhưng ngày tháng ấy đã qua *ah*
Cuộc sống luôn rời rạc,nghệ sĩ buông lời nhạc..
..con người chỉ tồn tại khi nghĩ mình muôn đời bạc *Hah*
Khó khăn..cười với nhau
Mở rộng vòng tay cho những người tới sau
Như như lúc trời mưa dưới mái hiên nhà thờ...
..người ngồi 8,9,10 rồi chen chúc ngả nghiêng mà chờ
Thời gian lúc trước,ko có tiền uống một chút nước..giờ là phủ phê
Những đứa bạn tôi đã phải đi làm..thời gian còn đâu để mà rủ rê? *haha*
Hah! Cuộc sống vậy là có đôi khi cho ta hết..lại chết lại sống trong một khoảnh khắc
Những cánh tay chào,mời gọi của xã hội luôn luôn đưa ra làm ta va vào từng mảnh sắc
*Fack*
Love every night and day
I just wanna be your friend,babe
To know and be known
This love is gone,it's gone..it's gone,it's gone
Đêm của Sài Gòn..hoà vào trong cái lạnh,độc bước trên đường vắng thật mênh mang
Và lang thang..đi từng hàng quán,bàn tán,trời đã rạng sáng...đường thoáng vẫn thênh thang *Hah*
Vâng! ta nghênh ngang.
Xa đã loáng thoáng vài bóng người bán quán,.sau buổi tiệc màu sắc của đêm và ta vẫn choáng váng
Có một người bán nước,sau một góc nhà thờ mà chờ khách nhưng đô thị ko thể đoán trước
Bước cùng với chị.,trên tay em ổ bánh mì mà xe đã cán..
..trước khi nước dơ đã văng lênh láng trong bao,rơi trên ván ướt
Em thoáng ước..mình đc no,mình đc cho đi học và đôi chân phải ráng bước
Xước đi một tình người..cả nghìn người
Và ta biết rằng là mình lười...hay chỉ nhìn,cười *hah*
Sống ko thể bình thường..luôn phải nhìn đường
"Hướng nào là đường còn hướng nào ta vướng vào mọi chuyện ko thể bình thường"
Những đồng bạc lẻ đời đã gạt..
..kẻ thì bạc sẽ dạt con người về nơi do chính bài nhạc "vẽ" *hahhah*
Đèn đường của Sài Gòn tối lại kéo nhau đi hết...
..Sơmi,body và T-shirt trên người đã ko còn mới như khi Tết
Hết người này lại đến người chờ..*Yeah!*
...em bán đc trong cái Tết này đến mười giờ khuya
Và ta muốn thay đổi cuộc sống mà sao mục tiêu"Ôi xa vời"
Thà ta là ma và qua cuộc đời ko phải lo lắng hay nói đôi ba lời
Từ nhà đến trường rồi ra đời...và về già,bệnh thôi qua đời..
Cho ta hít hơi dài
Nhìn lá theo gió và rơi,ngoài phố xá hằng đêm người chơi bài
Ánh đèn đã ko đủ sáng và màn đêm cứ phơi bài
Và ngày lại cứ qua ngày dài theo từng ngày.. *Yeah*
Người thì cứ tất bật,đồng hồ lại nhấc nấc..xong bài nhạc chưa?
Ngoài trời thì lất phất làm trôi đi mất đất trong vài hạt mưa
Đôi lúc ta như loạn vần,ý tưởng thì cạn dần
Thôi thì cứ viết tiếp và đâu cần biết đã đến đoạn dừng
Nghe đi và nghe lại,thấy như là e ngại..vứt đã mấy tờ
Đôi mắt như cảm thấy mờ,thức đã mấy giờ
Mặt trời cũng đã lên phía sau ngôi nhà ở bên cạnh
Nhưng ko ta thấy ấm vì xung quanh đang trở nên lạnh