Đóng góp: Tình cờ minh thấy nhau trên con đường ,
người mà em nhớ thương từ lâu lắm,
giờ timì e chẳng bít phải nên vui hay bùn vì ngày xưa anh đã bỏ e mà đi.
ngồi bên a chẳng bít pải nói j, dù lòng e có bao điều mún nói.
từ ngày anh bỏ đi lòng e đau đến điên dại đến lúc này e chẳng bít pải làm sao
ĐK : phải cười lên để anh thấy e đã quên a rùi
dù bao đêm mình em khóc nước mắt rơi cũng vì a
pải cười lên để a thấy e đang vui trong lòng
làm sao bít em đau đén thế nào
bùn hay vui dẫu sao cũng k thay đổi được j
vài giây nữa là a sẽ đúng lên đi xa thật xa
bùn hay vui dẫu sao cũng k thể giữ a lại
a đi rùi e vẫn cứ ngồi chờ a