Đóng góp: Oh ! je voudrais tant que tu te souviennes
Des jours heureux où nous étions amis.
En ce temps-là la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle.
Tu vois, je n'ai pas oublié...
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Et le vent du nord les emporte
Dans la nuit froide de l'oubli.
Tu vois, je n'ai pas oublié
La chanson que tu me chantais.
Ồ, tôi đã muốn em nhớ biết bao
Những tháng ngày hạnh phúc khi ta còn là bạn hữu
Ngày đó cuộc đời tươi đẹp hơn
Và mặt trời rực cháy hơn bây giờ.
Những lá vàng rơi đã được dọn đi rồi,
Em thấy đấy, tôi chưa từng nguôi nhớ…
Những lá vàng rơi đã được dọn đi rồi,
Cả ký ức và tiếc nuối cũng thế thôi
Những cơn gió bắc đã thổi đi tất cả
Trong một đêm giá lạnh của lãng quên.
Em thấy đấy, tôi chưa bao giờ quên
Những khúc ca dành cho tôi em hát.
{Refrain:}
C'est une chanson qui nous ressemble.
Toi, tu m'aimais et je t'aimais
Et nous vivions tous deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Mais la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit
Et la mer efface sur le sable
Les pas des amants désunis.
Đó là khúc ca chúng ta cùng ưa thích
Em yêu tôi, và tôi cũng yêu em
Ta chung sống bên nhau hạnh phúc
Em yêu tôi, và tôi cũng yêu em
Nhưng đời không đợi tình nhân kết đôi,
Rất nhẹ nhàng và vô cùng chậm rãi
Biển xóa đi khỏi cát những vết chân trần
Của những tình nhân xa nhau vĩnh viễn.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie.
Je t'aimais tant, tu étais si jolie.
Comment veux-tu que je t'oublie ?
En ce temps-là, la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui.
Tu étais ma plus douce amie
Mais je n'ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais,
Toujours, toujours je l'entendrai !
Những lá vàng rơi đã được dọn đi rồi,
Cả ký ức và tiếc thương cũng thế
Nhưng khối tình tôi lặng câm và chung thủy
Luôn cười tươi và cảm ơn cuộc đời.
Tôi yêu em nhiều, em trẻ trung tươi tắn.
Sao em lại muốn tôi phải lãng quên em ?
Ngày xưa ấy, cuộc đời tươi đẹp lắm
Và vầng dương rực cháy hơn bây giờ.
Em từng là bạn hữu nhỏ ngọt ngào
Em thân mến, tôi chẳng cần hối tiếc
Và khúc ca mà em đã hát
Vĩnh viễn, tôi vĩnh viễn lắng tai nghe!