Đóng góp: Nhớ chiều hạnh ngộ
Tác giả: Việt Ngữ
(Lời tâm tình viết vội, tặng anh em Đam mê Sáng tác Vọng cổ trong ngày hội ngộ đầu tiên tại http://caovanlau.vn)
Ngâ thơ
Chúng ta mỗi đứa một phương trời
Gặp nhau bỡ ngỡ thêm lời nhớ mong
Đồng Quê kết nối những tấm lòng
Nhớ chiều hạnh ngộ thỏa lòng ước mong…
Vọng cổ
1. Câu lạc bộ Đồng Quê nơi hội ngộ niềm đam mê sáng tác, nơi giữ mãi hơi thở của bài vọng cổ quê hương thêm nồng ấm như buổi ban… đầu.
Hội ngộ hôm nay xây dựng nhịp cầu.
Nắm bàn tay nhau chan hòa niềm vui mới, để nghe trong lòng phơi phới một niềm tin.
Mình quen biết nhau trên bước đăng trình, rồi hạnh ngộ cho nghĩa tình thêm tha thiết.
Chút tâm tình vui biết mấy bạn lòng ơi, bốn đứa bốn nơi bốn phương trời xa thẳm…
2. Nguyễn Minh mang theo hương tràm thơm bát ngát, Việt Ngữ về đây nghe man mát hương rừng.
Hữu Tặng, Việt Liêm trong rạng rỡ vui mừng.
Mình gặp nhau giữa Sài Gòn vang câu hát, nghe tha thiết tâm hồn chất phát đơn sơ.
Trong bồi hồi viết vội một bài ca, gởi đến bạn phương xa những niềm thương nỗi nhớ.
Tâm sự hàn quyên cho quên năm chờ tháng đợi, tao ngộ nhau rồi mình chia sớt những buồn vui…
Ngâm thơ
Mong sao bốn đứa mãi không rời
Để ngày tao ngộ trao lời nhớ thương
Cuộc đời sao lắm những vấn vương
Nghĩa tình càng nặng càng thương nhau nhiều…
Vọng cổ
5. Càng mến thương nhau nên cầu mong sao cho mình không thay đổi, chúng ta ngồi nhìn từng giọt cà phê trong hạnh phúc đong… đầy…
Bốn đứa nhìn nhau trong bỡ ngỡ sum vầy.
Sài Gòn chiều nay mưa bay nhè nhẹ, như thấu hiểu bạn bè mình đang kết nối vòng tay.
Những tâm hồn đang cần lắm đôi bàn tay, để vun đắp cho tương lai cho cuộc đời thêm sức sống.
Gặp gỡ nơi đây người ơi hãy nhớ, giữ mãi hồn quê cho bài Vọng cổ thêm mùi…
Lý sâm thương
Cơn sóng đang dâng cao, dồn bao tình thương vương vấn
Cho trái tim yêu thương, chiều nay tha thiết nhớ nhau
Càng nghe lòng xôn xao, niềm vui trong phút giây tuôn trào
Giờ thôi đành chia tay, trời mưa rơi nghe ướt trong tâm hồn…
(về vọng cổ câu 6)
Ghi dấu Đồng Quê vẫn còn nguyên vẹn đó, giờ chia tay nhau trong mưa gió lạnh lùng…
Dòng đời sao lắm vấn vương, nghĩa tình càng nặng càng thương nhau nhiều.
Ra đi xa cách nhau rồi, nhớ chiều hạnh ngộ mình ngồi bên nhau./.