Đóng góp: mùa đông mang ánh nắng . xa rời nơi phố vắng
cho lòng pao zá rét tiếng zó ru màn đêm
từng ngọn nến cô đơn . từng nhịp thỡ đau hơn
khi người đi...mà k nói chi...
giờ đây a có nhớ ta chờ nhau nơi đây
giữa trời mưa vai e run môi pút tê
dù cho a trong con mưa nhưng lòng e zẫn thấy thật ấm áp khi anh đã đến cùng tiếng mưa
Đk:nhớ k a cơn mưa đầu e đã mãi mong chờ
nhớ k a khi âm thầm a đã đến pên e
pây h là zấc mơ...nay chĩ là zấc mơ
vì s ra đi cho e qá nhìu sót xa
có nhớ k a khi e pùn a đã nhói đau lòng
nhớ k a ôm e mãi và a nói: a k thể k cần e và a k đễ e rời xa
lời nói đó pi h đã tan theo mưa.....