Đóng góp: [Intro]: Spy
Tình chúg ta giờ đây đã mãi mãi khuất xa....
Hãy nói đi vì sao hỡi em kô dám tin..
Sự Thật đó có khó để nói khi ánh bình minh kia đã tàn rồi
Và từ đây anh sẽ sống kô có em .... !
[Ver1]: PhucPin
Dằn vặt trog tâm tư vì anh yêu em thật bất ngờ
Ngay từ ánh mắt đầu tiên khi kô gặp tại sao lại thấy nhớ
Anh nhớ nhữg buổi chìu tug tăg dạo bước nơi vĩa hè
Cười vui vô tư nhưg trog lòg kìm nén tình cảm kô thỏ thẻ
Trên gươg vị của một người bạn nếu nói iu em sẽ thế nào
Dù rằg e đag iu một ai đó anh mún chen ngang fãi làm sao
Làm như vậy đồg nghĩa với việc fá vỡ hạnh phúc em đag có
Hoàn toàn ngược với khái niệm yêu là fãi hy sinh là đem cho
Tình cảm là tình đẹp nhất khi xuất fát từ hai hướng
Cố gắg chiếm lấy sẽ là ích kỉ dù đôi ta kô chug đường
Anh kô đàh lòg nhìn e tiến bước củg do bản năg của cảm xúc
Chỉ mượn lời nhạc thay lời mún nói gạc đi nước mắt và chấm bút
Anh sẽ rút lui nhường lại hạnh phúc cho 2 ng` đc sug túc
Dù kô bên em nhưg em hãy nhớ định luật cao cả của tình yêu
Củng như vòg tròn có vô số điểm nhưg chỉ 1 tâm là duy nhất
Củg như ánh mắt hướng về nhìu hướng nhưg a iu e là Sự Thật !
[Mel]: SpuATL
Tình chúg ta giờ đây đã mãi mãi khuất xa....
Hãy nói đi vì sao hỡi anh kô dám tin..
Sự Thật đó có khó để nói khi ánh bình minh kia đã tàn rồi
Và từ đây anh sẽ sống kô có em .... !
[Ver2]: SpuATL
Bao lần khóc bao lần vỡ òa nước mắt vẫn còn đây
Bao lần nhug nhớ con tim ngừg thở kết cuộc anh chịu là sao vậy?
Em nói đi / 1 câu thôi / cho tất cã nhữg gì anh làm nó kô thể xứg đág
Hay là em / từ phía em / nó k có 1 chút tình cảm đã từg mang
Nặg nề với nhữg bước chân từ xa anh nge tiếg gió thổi vi vu...
Đường về thíu bóg em bước ngang qua a tự trách lòg sao mình ngu?
Quá dại khờ kô níu giữ được em trog fút chốc
Để rồi bất mãn chuyện tình bùn bạn vẫn là bạn thôi mà ngốc...
Kô thể bước tiếp nơi em đặc chân giờ qá xa
Kô thể nào viết tiếp hết cái cảm giác trog tìm giờ hóa đá
Thôi thì đàh chúc chúc sự hạnh phúc nó sẽ mau đến bên cạnh em
Và sẽ kô còn là anh bên em sau nhữg lúc em íu mềm
Từ ngày em đi .... tình cảm trog anh đã qá trể
Từ ngày em đi .... có fãi tận thế đag cận kề
Từ ngày em đi .... tiếc nuối nhữg gì mình đã mất
Từ ngày em đi .... Sự Thật mãi vẫn là Sự Thật ....
Mel: Spu
Tình chúg ta giờ đây đã mãi mãi khuất xa....
Hãy nói đi vì sao hỡi anh kô dám tin..
Sự Thật đó có khó để nói khi ánh bình minh kia đã tàn rồi
Và từ đây anh sẽ sống kô có em .... !