Đóng góp: Thiên sứ
(Đào Nguyên Sơn)
Một ngày đã qua... thêm một ngày cũng trôi qua...
Dòng đời lặng lẽ trôi bao cuộc đời bao khó khăn.
Như cơn đau kia thật tội cho em nghìn lần vội.
Đêm đêm đong thời gian theo từng giọt máu hồng....
Đời2 nguời bao ứơc mơ, để cuộc đời thêm ý thơ .
Đuờng trần em đã đi, dâng đời mình cho ngành y.
Như ban mai thật bình yên, đêm trăng thật dịu hiền .
Em đi deo mùa xuân cuộc đời.....
Như cô tiên mông lung đêm huyền diệu ban ánh trăng mênh mông trên trời cao.
Xua đêm đen âm u và lạnh lẽo hiểm nghèo.....
Nhưng đêm nay bao đêm vẫn lặng lẽ cho em thơ vô tư giấc ngủ say.
Đâu ai hay ai biêt cho em đêm đến.....
Cho tôi yêu thuơng em tâm hồn ấy.
Mãi sáng trong trinh nguyên như ngọc quý, dẫu cuộc sống lắm lúc bao thị phi ngỡ ngàng....
Nhưng2 em luôn yêu thuơng mãi ngành y, cho nơi nơi yên vui sống hạnh phúc.
Em như tiên thiên sứ yêu thuơng nhân loại.
Võ Tá Sơn
Sinh viên Đại học Y Hà Nội
Khóa 2007-2013 hệ BSĐK