Đóng góp: Em sợ nhất đó là khi trời mưa gió mịt mù
khi đó em không thể nhìn thấy rõ được hình bóng anh.
Lời than van của em đã thấu tới cả trời xanh,
trời cũng khóc ,
em cũng khóc
mà anh hiện giờ ở nơi đâu?
những chuyện đã xảy ra,
những gì đau thương trong tim em giờ như là một màn kịch.
Ánh mắt của anh ,
nụ cười của anh giờ đeo bám em trong nỗi cô độc này
Trời mưa khói mịt mùng ,
Núi sông thì trùng điệp,
những lời dặn dò của anh,
những giọt nước mắt của anh là nỗi đau khổ tột cùng trong lòng em mang.
Em sợ nhất đó là khi trời mưa gió mịt mùng ,
em vẫn nhớ hôm nào cũng trong mưa gió này em được thấy lại anh
Dẫu biết rằng hà tất phải vội vã
nhưng em vẫn mong được cùng anh
tương phùng dưới mưa .......