Ca dao: Cờ bạc là bác thằng bần (3), Cửa nhà bán hết đem thân vào tù, Anh ơi cần phải đi tu, Đồng tiền gây cảnh mịt mù tang thương, Môn xì lát là phường ma dại, Môn bài cao là quỷ quái yêu tinh, Anh đắm say suy sụp gia đình, Đến khi nghèo khổ kẻ khinh người cười, Anh vào sòng vui tươi hớn hở, Chẳng khác nào rồng hội gặp mây, Vào sòng một lát sa lầy, Vô tình đổ nợ bò bầy cũng bay, Nếu không tính, ăn mày
Cờ bạc là bác thằng bần (3) Cửa nhà bán hết đem thân vào tù Anh ơi cần phải đi tu Đồng tiền gây cảnh mịt mù tang thương Môn xì lát là phường ma dại Môn bài cao là quỷ quái yêu tinh Anh đắm say suy sụp gia đình Đến khi nghèo khổ kẻ khinh người cười Anh vào sòng vui tươi hớn hở Chẳng khác nào rồng hội gặp mây Vào sòng một lát sa lầy Vô tình đổ nợ bò bầy cũng bay Nếu không tính, ăn mày bị gậy Trên đường đời anh có thấy hay không Ban đầu chơi năm ba đồng Théc rồi đánh hết sạch trong gia đình Bây giờ anh nghĩ rất thông Bỏ nghề cờ bạc vợ chồng ấm no
Cờ bạc là bác thằng bần (3), Cửa nhà bán hết đem thân vào tù, Anh ơi cần phải đi tu, Đồng tiền gây cảnh mịt mù tang thương, Môn xì lát là phường ma dại, Môn bài cao là quỷ quái yêu tinh, Anh đắm say suy sụp gia đình, Đến khi nghèo khổ kẻ khinh người cười, Anh vào sòng vui tươi hớn hở, Chẳng khác nào rồng hội gặp mây, Vào sòng một lát sa lầy, Vô tình đổ nợ bò bầy cũng bay, Nếu không tính, ăn mày