Ca dao: Chàng đi đâu để nhện buông mùng, Đêm năm canh thiếp chịu lạnh lùng xót xa!, Đêm nay bỏ thoải tay ra,, Giường không chiếu vắng, xót xa trong lòng., Nửa đêm súc miệng ống đồng,, Lạnh lùng đã thấu đến lòng chàng chưả, Đêm qua tắt gió liền mưa,, Chàng cầm cành bạc, thiếp đưa, lá vàng., Một ngày năm bảy tin sang,, Thiếp những mong chàng, chàng những mong ai?, Má hồng còn có khi phai,, Răng đen khi nhạt, tóc
Chàng đi đâu để nhện buông mùng Đêm năm canh thiếp chịu lạnh lùng xót xa! Đêm nay bỏ thoải tay ra, Giường không chiếu vắng, xót xa trong lòng. Nửa đêm súc miệng ống đồng, Lạnh lùng đã thấu đến lòng chàng chưả Đêm qua tắt gió liền mưa, Chàng cầm cành bạc, thiếp đưa, lá vàng. Một ngày năm bảy tin sang, Thiếp những mong chàng, chàng những mong ai? Má hồng còn có khi phai, Răng đen khi nhạt, tóc dài khi thưạ Trông ra phố trách ông trời, Chỗ ăn thì có, chỗ ngồi thì không. Chém cha cái số long đong Càng vương với chữ tình chung càng rầy
Chàng đi đâu để nhện buông mùng, Đêm năm canh thiếp chịu lạnh lùng xót xa!, Đêm nay bỏ thoải tay ra,, Giường không chiếu vắng, xót xa trong lòng., Nửa đêm súc miệng ống đồng,, Lạnh lùng đã thấu đến lòng chàng chưả, Đêm qua tắt gió liền mưa,, Chàng cầm cành bạc, thiếp đưa, lá vàng., Một ngày năm bảy tin sang,, Thiếp những mong chàng, chàng những mong ai?, Má hồng còn có khi phai,, Răng đen khi nhạt, tóc