Ca dao: Giời làm sóng lở cát bay (Câu 2), Em ngồi em nghĩ xôn xao, Kẻ lên Tứ Mỹ, kẻ vào Sơn Đông, Kỳ này thì vợ bỏ chồng, Chồng lại bỏ vợ kẻ Đông, người Đoài, Người thì buôn sắn, người lại buôn khoai, Người thì buôn mía dông dài quàng xiên, Gạo hơn nhưng chẳng có tiền, Cho nên phải xách tổ tiên đi cầm, Nghèo thì bán bát, bán mâm, Giàu thì đi cố, đi cầm ruộng nương, Có thì bán sập, bán giường, Đói
Giời làm sóng lở cát bay (Câu 2) Em ngồi em nghĩ xôn xao Kẻ lên Tứ Mỹ, kẻ vào Sơn Đông Kỳ này thì vợ bỏ chồng Chồng lại bỏ vợ kẻ Đông, người Đoài Người thì buôn sắn, người lại buôn khoai Người thì buôn mía dông dài quàng xiên Gạo hơn nhưng chẳng có tiền Cho nên phải xách tổ tiên đi cầm Nghèo thì bán bát, bán mâm Giàu thì đi cố, đi cầm ruộng nương Có thì bán sập, bán giường Đói quá bán cả giá hương, long bài Nhà giàu tích lúa lên hai Để cho nhà khó đến nài chẳng cho Ruộng cạn, má úa có nhờ nhau không! Giời làm một cạm thâm đông Gặp cơn gió bấc sạch không làu bàu Ai ngờ ngã bỡn mà đau Tháng mười nước lại ở đâu mới về.
Giời làm sóng lở cát bay (Câu 2), Em ngồi em nghĩ xôn xao, Kẻ lên Tứ Mỹ, kẻ vào Sơn Đông, Kỳ này thì vợ bỏ chồng, Chồng lại bỏ vợ kẻ Đông, người Đoài, Người thì buôn sắn, người lại buôn khoai, Người thì buôn mía dông dài quàng xiên, Gạo hơn nhưng chẳng có tiền, Cho nên phải xách tổ tiên đi cầm, Nghèo thì bán bát, bán mâm, Giàu thì đi cố, đi cầm ruộng nương, Có thì bán sập, bán giường, Đói