Hồi nào một gối đôi đầu Bây giờ bỏ thảm bỏ sầu cho em
(Chơ) Anh đến giàn hoa, hoa đến thì thì hoa phải nở Anh đến bến đò, đò đầy thì đò phải sang sông Đến duyên em, cha mẹ gả thì em phải lấy chồng Đừng trách nhau chi lắm nựa (nữa), để cực lòng nhau thêm!