Ca dao: Trông trăng mà thẹn với trời, Soi gương mà thẹn với người trong gương, Thân này đáng giá nghìn vàng, Bắt đem giải nắng dầm sương bấy chầy, Sao lòng nhiều nỗi đắng cay, Bấy lâu thảm chất sầu xây nên thành
Trông trăng mà thẹn với trời Soi gương mà thẹn với người trong gương Thân này đáng giá nghìn vàng Bắt đem giải nắng dầm sương bấy chầy Sao lòng nhiều nỗi đắng cay Bấy lâu thảm chất sầu xây nên thành
Trông trăng mà thẹn với trời, Soi gương mà thẹn với người trong gương, Thân này đáng giá nghìn vàng, Bắt đem giải nắng dầm sương bấy chầy, Sao lòng nhiều nỗi đắng cay, Bấy lâu thảm chất sầu xây nên thành