Chương 402 hoang kim long sủng
Dịch: yêncute
Nguồn: TTV
Tâm tư của Lạc Tuyết lúc này cực kì phức tạp. Hắn thậm chí trong nháy mắt vứt chuyện hoàng kim long thừa dịp mình vắng mặt lén chạy ra ngoài sang một bên…. Toàn bộ tâm tư đều đặt lên mình cô gái loài người đang nằm trong lòng Đỗ Duy.
Đó là tinh linh ma pháp hàng thật giá thật đấy! “Mũi tên tâm linh” xịn hẳn hoi!! Ma pháp này trong những truyền thuyết xa xưa của tinh linh tộc chỉ tồn tại trong thời đại thần thoại từ thượng cổ. Trong thời kì thượng cổ sau khi các tộc bị loài người xua đuổi, những di dân còn sót lại sau khi chạy khỏi Roland đại lục, nguyên khí đại thương, rất nhiều chủng tộc đều đánh mất nhiều tuyệt kỹ cổ lão.
Ví dụ như trong thú nhân tộc, truyền thuyết nói thời thượng cổ từng có pháp thuật “Dã tính hô hoán” – một pháp thuật rất hiếm có cực kì nổi tiếng trong tộc thú nhân. Trong những truyền thuyết xa xưa, đây là một vu thuật gia trì chiến lực thần mật nhất trong thú nhân tộc! Thú nhân tuy rằng bẩm sinh không giỏi dùng ma pháp, nhất là sự thiếu sót hoàn toàn trong lĩnh vực “ma pháp có tính công kích”, đấy là điểm yếu của chúng. Nhưng chúng lại không thiếu vài pháp thuật gia trì cường đại, cái “dã thú hô hoán” này nghe nói là cái thần bí nhất.
Ruga là tử địch của Đỗ Duy, lại bị Đỗ Duy đánh cho có thể nói “nhà tan cửa nát, toàn quân tan vỡ”, tất nhiên sẽ hận Đỗ Duy đến tận tủy. Nhất là gã đó lại có thực lực thánh giai! Nếu như hắn chịu bỏ cái vẻ kiêu căng mà chạy đến hành thích Đỗ Duy hay là phục kích, một cao thủ thánh giai như thế nếu như không đường hoàng khiêu chiến mà chạy tới đánh lén thì chỉ sợ Đỗ Duy không thể chống nổi --- cho dù ngươi phòng ngày phòng đêm cũng không thể nào không lọt một giọt nước chứ!
Vì thế phòng ngự thuật mạnh nhất này vốn Đỗ Duy dùng để đối phó sự tập kích bất ngờ của Ruga trong tương lai. Lúc này đối mặt với hoàng kim long thánh giai, hắn liền lập tức sử dụng.
Mà sự âm hiểm và điên cuồng của Đỗ Duy thậm chí còn vượt xa sự tưởng tượng của Gandalf áo xanh – người đã dạy hắn thuật phòng ngự này!
Quang minh chi thuẫn truyền thống cũng chỉ có lực phòng ngự mạnh đến biến thái mà thôi. Nhưng Đỗ Duy – cái tên bẩn sinh đã tham thấu trò “chơi khăm kẻ khác” đến tận máu thịt này làm sao có thể thỏa mãn với việc phòng ngự và chịu đòn?
Có thứ trữ tồn ma lực mạnh nhất như đá ngũ sắc, nguyên bản trên tấm quang minh chi thuẫn chỉ có thể gia trì ma pháp phòng ngự đã bị Đỗ Duy dùng đá ngũ sắc làm mạnh thêm ba lần!
Đồng thời, lợi dùng triệt để đặc tính dự trữ ma lực gần như vô hạn của đá ngũ sắc, Đỗ Duy đã gia trì một hơi các ma pháp vặt chơi khăm kẻ khác như “bùa choáng” “lời nguyền” “thuật làm chậm” “thuật ăn mòn” ..v…v…! Trên cơ bản đã đạt đến độ “phòng ngự đồng thời kiêm phản kích”
Có thể nói, đến đây thì cái quang minh chi thuẫn trên tay Đỗ Duy mới chính thức là thứ phòng ngự thuật mạnh nhất!
Một quyền của hoàng kim long bị thuẫn bài ngăn lại, chấn động cường liệt ngược lại hất văng nó ra, liền đó nó lập tức cảm thấy đầu óc mơ màng, khi nắm đấm tiếp xúc với mặt thuẫn, rõ ràng cả cánh tay trở nên nặng ịch, hơn nữa trên nắm đấm còn thấp thoáng có cảm giác bỏng rát.
Hoàng kim long tức khắc phát hiện ra mình đã trúng phải thứ gì đó đại loại như “bùa choáng” hay “thuật làm chậm”. Thậm chí còn có một tia ma lực âm độc dường như ẩn ước muốn ăn mòn cắn nuốt hoàng kim khí diễm của mình!
Trong lòng hoàng kim long càng thêm tức giận, tuy rằng với thực lực của nó căn bản không coi mấy trò vặt vãnh này ra gì nhưng Đỗ Duy âm hiểm như thế quả là đáng ghét!
Bất chợt hú dài một tiếng, khí diễm trên người hoàng kim long tăng vọt, lần nay song quyền cùng bung ra đem theo khí diễm cuồng bạo đánh liền bốn năm đấm lên quang minh chi thuẫn của Đỗ Duy!
Quang minh chi thuẫn dưới sự cường hành công kích của thánh giai cường giả như hoàng kim long cũng phải phát ra những tiếng binh binh khiến lòng người thấp thỏm. Đỗ Duy đứng trong vòng phòng ngự của thuẫn bài đã thoáng nghe thấy! Trong sự tấn công điên cuồng của hoàng kim long, tấm thuẫn bài bên trái gần như đã phát ra những âm thanh nứt vỡ!
Thế nhưng hoàng kim long cũng không dễ chịu chút nào! Mấy tấm khiên này sức phòng ngự biến thái, hơn nữa sức phản chấn cứ ngày một mạnh dần! Nhất là mấy phép thuật như “bùa choáng” và “phép làm chậm” không ngờ càng mạnh thêm sau mỗi lần mình công kích.
- Đồ ngu! Hiệu xưng là thánh giai cường giả mà lại chỉ biết thứ công kích trâu bò này!
Trên tầng mây, tinh linh vương nhìn hoàng kim long phẫn nộ tấn công, trong lòng lắc đầu không ngớt.
Tuy quang minh chi thuẫn là thứ thuật phòng ngự được xưng là mạnh nhất nhưng dù sao Đỗ Duy – người chủ trì ma pháp phòng ngự này mới chỉ là một đại ma pháp sư, nên với sức mạnh thánh giai cường giả như Lạc Tuyết, trải qua quan sát chỉ chốc lát đã tìm ra nhược điểm.
Đương nhiên đây không phải là nhược điểm của bản thân phòng ngự thuật này. Chỉ có điều cho dù phép thuật có mạnh nữa thì khi thi triển trong tay Đỗ Duy, rơi vào mắt cường giả thánh giai rất dễ tìm ra nhược điểm.
Lạc Tuyết đã nhìn ra loại phòng ngự thuẫn này thông qua quá trình xoay tròn mà phân tán sức tấn công phải chịu lên các tấm khiên khác. Loại phân tán này rất xảo diệu, nhưng … Đỗ Duy dù sao cũng không có thực lực thánh giai, với năng lực đã nhìn ra thời không quy tắc của thánh giai cường giả, chỉ cần kiên nhẫn quan sát sẽ nhanh chóng từ trong quá trình xoay tròn của phòng ngự thuật này tìm ra một chút sơ sót trong quá trình! Chỉ cần lợi dụng sơ sót đó, lấy thời không quy tắc tiến hành vài hạn chế hoặc phá hoại thì sẽ có thể gián đoạn sự xoay tròn của thuẫn bài!
Một khi không thể xoáy tít tự do nữa thì ưu thế “phân giải” liền bị phá bỏ!
Chỉ có điều hôm nay hoàng kim long đại khái là bị lửa giận làm mờ mắt, đã mất đi lý trí!
Lạc Tuyết tuy nhìn ra nhưng hắn không vội hiện thân, dù sao tên này dám giở trò sau lưng mình, cho nó nếm chút quả đắng cũng tốt! Mà Lạc Tuyết lúc này cũng chỉ nghĩ đến “tâm linh chi nhãn” kia!
Khi Lạc Tuyết đang nhàn nhã quan chiến, tình huống phía dưới đột nhiên phát sinh biến hóa!!
Một chuỗi tấn công liên hoàn mãnh liệt của hoàng kim long, tuy loại man lực này khiến Lạc Tuyết có chút khinh bỉ nhưng dù sao cũng là thánh giai cường giả xuất thủ, phòng ngự thuật của Đỗ Duy dần dẫn chống đỡ không nổi! Những đòn tấn công mạnh mẽ như gió lốc dưới áp lực nặng nề đã khiến cho quá trình xoay tròn dần dần có chút trì trệ, liền đó răng rắc vài tiếng, âm thanh nứt vỡ nhỏ xíu trên thuẫn bài càng khiến hoàng kim long được cổ vũ!
Hoàn toàn ngược lại, sắc mặt Đỗ Duy không chút thay đổi mà còn mang theo ánh mắt thâm trầm.
Hoàng kim long rất tức giận: tên Đỗ Duy này là một ma pháp sư loài người, không phải thánh giai thì có được bao nhiêu ma lực chứ? Phòng ngự thuật này đã trải qua sự tấn công dồn dập của mình, không ngờ hắn vẫn đủ ma lực tiếp tục chủ trì trận pháp? Ma lực của hắn chẳng lẽ là vô hạn? Làm sao mà một ma pháp sư thông thường lại có thể chi trì được lâu như vậy trước đòn tấn công của thánh giai cường giả như mình? Chẳng lẽ ma lực của một đại ma pháp sư còn hồn hậu hơn thánh giai ư? Tuyệt không có khả năng đó!
Nó không hề biết rằng Đỗ Duy căn bản chẳng dùng bao nhiêu ma lực! Bởi vì tuy ma lực của Đỗ Duy không bằng hoàng kim long nhưng đá ngũ sắc mà Đỗ Duy đeo có khả năng dự trữ vô cùng! Hắn sớm đã quen với việc nạp đầy ma lực cho tất cả đá ngũ sắc bên người! Ngày thường hắn ngày đêm không ngừng trữ tồn ma lực, một khi ma lực bản thân hao phi hết liền lập tức minh tưởng bổ sung!
Cứ như vậy hai ba năm nay, lượng ma lực dự trữ trong đá ngũ sắc phải kinh người đến mức nào chứ? Chỉ e bằng với ma lực của mấy chục tên Đỗ Duy!
Đúng lúc hoàng kim long hơi lùi về phía sau một chút để lấy hơi khôi phục đấu khí tiêu hao, Đỗ Duy bất ngờ có động tác!
Thừa cơ khí thế của hoàng kim long giảm xuống, cơn giận đã choán hết toàn bộ tâm trí nó, hoàng kim long cuồng bạo không hề phát giác được một nụ cười âm hiểm nơi khóe miệng Đỗ Duy. Ngay sau lưng nó, trong không gian phát ra một tia ba động cực kì nhỏ bé, liền đó sau một đạo quang mang, trong không khí lóe len một cái bóng đỏ…..
Đỗ Duy mở miệng khẽ niệm xong chú ngữ triệu hoán ma pháp sủng vật, khi chú ngữ hoàn thành, hoàng kim long vẫn không phát hiện ra! Đỗ Duy biết rằng mình đã thành công rồi!!
Vút!!!!
Sau một tia sáng, sau lưng hoàng kim long xuất hiện một quái vật xấu xí toàn thân đầy lông dài màu đỏ. Đó là thứ được Đỗ Duy triệu hoán ra.
Dựa vào ma lực chấn động do quang minh chi thuẫn khi chịu công kích đem lại, trong phạm vi rộng lớn xung quanh ma pháp nguyên tố đều cực kì hỗn loạn. Dưới tình huống đó, một ma pháp sủng vật được triệu hoán ra đã xuất hiện sau lưng hoàng kim long mà nó không hề hay biết.
- Sao lại thế được!!!!
Lạc Tuyết vốn đang đứng trên không sau khi chính mắt trông thấy Đỗ Duy triệu hoán ra quái vật lông đỏ, đến cả tinh linh vương ưu nhã cũng phải biến sắc!
- Thú Garuda!! Sao lại là thú Garuda chứ!! Thứ này không phải đã tuyệt chủng trên đại lục Roland rồi sao?!
Tinh linh vương không ngờ trong giây lát toàn thân toát mồ hôi lạnh!
Thế nhưng, lúc này đã muộn mất rồi!
Khi hoàng kim long rốt cuộc cũng chú ý đến cái vật nhỏ bé sau lưng mình, nó quay người nhìn thấy con vật lông đỏ xấu xí đó đang nhe nanh múa vuốt với nó…..
Tinh thần lực và ma lực ba động nhỏ yếu của đối phương gần như không có uy hiếp gì đối với bản thân nó cả … chẳng lẽ Đỗ Duy triệu hoán ra ma sủng chiến đấu? Nhưng cũng quá nhỏ yếu đi!
Hoàng kim long đang chuẩn bị phun ra một luồng long tức thiêu cháy con vật này thì tên quái vật lông đỏ đột nhiên thò cánh tay lông lá đỏ lòm khẳng khiu ra vẫy vẫy hoàng kim long! Cùng lúc đó, trong miệng con quái vật phát ra tiếng kêu cực kì cổ quái……
Oành!!!!!
Mắt hoàng kim long nhìn con quái lông đỏ, chỉ thấy động tác vẫy tay của đối phương trong mắt mình phóng đại lên vô số lần! Liền đó tiếng kêu kia lọt vao tai như biến thành một cỗ sóng thần, trong nháy mắt choán hết toàn bộ tâm thần nó!! Dường như trong giây phút ấy, đến cả linh hồn kiêu ngạo long tộc của mình cũng bị tiếng kêu kì lạ kia chiếm cứ …..
Một tích tắc sau…..
Nó không còn biết gì nữa rồi!
Hoàng kim long bất chợt ngẩng đầu phát ra một tiếng gào rú. Sau đó thân hình nó xuất hiện biến hóa. Quần áo toàn thân rách nát hết, sau một tia sáng vàng kim nó lột bỏ nhân hình, biến trở lại bản thể giữa không trung!
Khi thân rồng khổng lồ màu vàng kim xuất hiện, quái vật lông đỏ dường như thích thú reo lên mấy tiếng, sau đó nhảy nhót mấy cái lên lưng hoàng kim long.
Mà hoàng kim long kiêu ngạo lại để mặc cho con vật đó cưỡi trên mình, cúi đầu xuống …..
Đỗ Duy cuối cùng phá ra cười, lập tức nhanh chóng ngâm lên một đoạn chú ngữ. Con ma sủng lông đỏ đó trong nháy mắt bị thu hồi trở lại.
Cùng lúc ấy, thân hình khổng lồ của hoàng kim long sau chú ngữ “ma sủng triệu hoán” của ma pháp sư hú lên một tiếng rồi biến mất giữa thinh không!!
Bộp!
Bộp bộp bộp bộp…..
Trên đỉnh đầu vang lên một tràng tiếng vỗ tay. Đỗ Duy ngẩng đầu lên liền thấy tinh linh vương cười cổ quái nhìn mình vỗ tay nói:
- Giỏi! Giỏi cho công tước hoa Tulip! Ngươi không ngờ đã thu phục cả long bộc của ta rồi…..
Nói đến đây, ngữ khí của Lạc Tuyết chợt thay đổi:
- Chỉ có điều, ngươi cướp kẻ hầu của ta nhưng vẫn chưa được sự cho phép của chủ nhân là ta đấy! Ngươi nói xem, ngươi phải bồi thường cho ta thế nào đây?
Đỗ Duy hăng hắc cười:
- Thưa ngài tinh linh vương, ngài đã đến từ lâu nhưng cứ một mực nấp ở bên không lên tiếng, giờ con rồng này đã bị ta thu phục cũng là đáng kiếp thôi. Mà ngài sao không nói sớm? Bây giờ mới nói thì đã muộn rồi! Ta có bản lĩnh thu phục nó, nhưng nói thực, ma pháp này có một nhược điểm chính là một khi đã thu phục, trừ phi nó chết, nếu không ta cũng không có cách nào trả nó lại cho ngài!
Tinh linh vương nghiêm túc trầm ngâm giây lát, cuối cùng ngẩng đầu nhìn Đỗ Duy nói rất chân thành:
- Đỗ Duy, ta rất có hảo cảm với ngươi. Thế nên nếu chỉ là một con rồng thông thường, có tặng ngươi cũng chẳng tính là gì. Nhưng một con hoàng kim long quý giá chừng nào, ta nghĩ chắc ngươi cũng hiểu. Thế này đi …. Ta ra một điều kiện, ngươi đền cho ta, chuyện con hoàng kim long này coi như chấm dứt. Thế nào?
Ánh mắt Đỗ Duy lóe lên một tia cảnh giác:
- Ngươi muốn gì?
Ánh mắt Lạc Tuyết rơi vào người Jojo, duỗi tay chỉ:
- Ta muốn cô gái này!
- …………….
Nghe xong điều kiện, đến Đỗ Duy cũng chết sững.
Jojo ư? Tinh linh vương từ lúc nào lại có hứng với Jojo vậy?
Có điều Đỗ Duy sau một thoáng ngẩn ngơ liền phá ra cười. Bộ dạng hắn cười rất vui vẻ, như thể nghe thấy chuyện tức cười nhất thế giới vậy!
Nét mặt Lạc Tuyết thoáng lộ ra một tia bất mãn, sau khi gặp Đỗ Duy, đây là lần đầu tiên trên mặt tinh linh vương thoáng vẻ tức giận:
- Công tước hoa Tulip, xin hỏi ta nói có chỗ nào không đúng? Một con hoàng kim long đổi lấy một nữ ma pháp sư nhân loại bình thường, chẳng lẽ còn không đáng sao?
Đỗ Duy ngắm Jojo đang hôn mê trong lòng, chợt ngẩng cao đầu nói lớn:
- Đổi ư? Không có cửa đâu! Đừng nói một con hoàng kim long, Jojo của ta cho dù có đem cả long tộc đến đổi, ta cũng…..
Đỗ Duy còn chưa nói dứt câu, Lạc Tuyết không ngờ đã đáp:
- Được! Cả long tộc! Chỉ cần ngươi chịu đưa cô gái đó cho ta, ta sẽ đem cả long tộc cho ngươi!!