Âm Dương Miện Chương 425 : Thế nào là nấu gạo thành cơm?

ÂM DƯƠNG MIỆN
Đường Gia Tam Thiếu
Tập 12: Bạo Quân phát uy

Chương 425: Thế nào là nấu gạo thành cơm?

Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Nguồn: banlonghoi.com



Vị tổng quản lý vừa nhìn là nhận ra Cơ Động chỉ vì một đầu tóc trắng của hắn quá bắt mắt. Còn Cơ Động cũng đã nhận ra thân phận người vừa tới.

Gã quản lý từng mấy lần gọi Phiêu Phiêu bước nhanh lên trước giật mình hỏi Cơ Động: "Ngươi không có chuyện gì sao?"

Cơ Động khẽ nhíu mày." Ta phải có việc gì mới được hả?"

Mặt mày gã quản lý tái mét, Cơ Động lạnh nhạt nói: "Gặp phải khách nhân xung đột nhà ngươi sẽ xử lý như vậy? Chỉ biết nhìn mặt đoán người. Bởi vì thân phận khách cũ mà cố kỵ không cần lên tiếng giải thích. Tửu điếm Ngốc Có Tiền các ngươi làm ăn như vậy sao?"



Gã quản lý nghe vậy cũng ngây người, còn vị tổng quản lý từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, bước lên khom mình hành lễ với Cơ Động: “Cơ Động tiên sinh, thật sự xin lỗi vì ta tới chậm !"

Thấy tổng quản lý cung kính với người thanh niên tóc trắng như thế, tất cả mọi người không khỏi lấy làm kinh hãi. Phiêu Phiêu mở to đôi mắt đẹp nhìn sang Cơ Động tỏ vẻ không tin tưởng. Đối với nữ nhân thì tướng mạo anh tuấn, vóc người cao lớn đương nhiên là có lực hấp dẫn. Cơ Động chỉ có được cái sau, cái trước lại không đủ. Thế nhưng có một điểm có lực hấp dẫn trí mạng đối với nữ nhân chính là thực lực. Người có thực lực mới có tự tin, mà thực lực cũng là bảo đảm cho vấn đề sinh tồn. Nữ tử yếu nhược giống như Phiêu Phiêu tự nhiên có ước muốn càng mạnh mẽ với thanh niên tài tuấn có thực lực cường đại. Nàng rất rõ ràng người trong gian phòng này là ai, Cơ Động có thể bình an từ bên trong đi ra đã chứng minh rất nhiều vấn đề rồi. Huống chi lão bản của nàng còn khách khí với người ta như thế. Vì thế nàng sinh ra lòng hiếu kỳ với lai lịch Cơ Động.

Cơ Động lạnh nhạt nói: "Sự tình ta đã xử lý xong rồi, ngươi cũng không phải khó xử. Chu Tiểu Tiểu và ta ở trong một gian phòng riêng, ngươi có vấn đề gì có thể trực tiếp đi tìm hắn. Cô nương Phiêu Phiêu này nhờ ngươi sau này chiếu cố một chút. Ta không hi vọng có người nào đó bởi vì chuyện ngày hôm nay của ta mà gây bất lợi đối với nàng!" Nói xong hắn liền xoay người rời đi.

Nghe thấy ba chữ Chu Tiểu Tiểu, ngoại trừ vị tổng quản lý đã sớm đoán được. Những người khác không khỏi hít sâu một hơi. Tại quốc gia khác còn chưa tính, ở trong thủ đô Kim thành của đế quốc Tây Kim còn có người nào không biết cái tên Chu Tiểu Tiểu này ? Chỉ sợ có kẻ không biết họ tên của hoàng đế đế quốc cũng phải biết hàm nghĩa ba chữ Chu Tiểu Tiểu kia. Đây chính là hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền, thần tài của đế quốc Tây Kim, lại là một đời cường giả Chí Tôn, thần thủ hộ cho đế quốc Tây Kim. Đừng nói là một gã hoàng tử, coi như là hoàng đế nhìn thấy Chu Tiểu Tiểu cũng phải cung kính gọi một tiếng miện hạ.

Tên quản lý kia há to mồm nói không ra lời, mà hai mắt Phiêu Phiêu cũng hoàn toàn biến thành ngốc nghếch.

Đại não nàng đang vận chuyển tốc độ cao tìm kiếm trong trí nhớ, nàng chỉ biết hội trưởng Chu Tiểu Tiểu thương hội Ngốc Có Tiền là một lão mập, mà cái tên mập ở chung phòng với Cơ Động nàng tự nhiên nhớ rất kỹ. Nàng thậm chí còn nhớ được, lão mập này rõ ràng có ý tứ lấy lòng người gã thanh niên tóc trắng trước mắt này. Hắn là Chu Tiểu Tiểu? Đường đường hội trưởng Chu Tiểu Tiểu thương hội Ngốc Có Tiền? Vậy thì người thanh niên trước mắt này có thân phận gì? Nàng thật sự nghĩ không ra ở trên thế giới này còn có người nào có thể để cho hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền cần phải nịnh nọt lấy lòng.

Khi mà Phiêu Phiêu còn đang suy nghĩ thì Cơ Động đã rời đi. Vị tổng quản lý tửu điếm bất đắc dĩ lắc đầu, chuyện này đối với hắn đã là tốt lắm rồi. Từ ngày hôm nay biết được thực lực Cơ Động, vị này vốn là thành viên bên trận doanh nghị trưởng, nội tâm đã bắt đầu dao động. Nhưng hắn cũng biết Cơ Động kế tiếp sẽ gặp phải hai hạng khảo hạch khó khăn cỡ nào, đó là hai nhiệm vụ gần như không thể hoàn thành. Chỉ sợ dù là hội trưởng tự thân xuất mã cũng không thể hoàn thành, huống chi là người trẻ tuổi này. Bất luận nói thế nào, thực lực Cơ Động vẫn còn đó, hắn trẻ tuổi như vậy đã là một đời cường giả, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra trong tương lai không lâu, danh sách người mạnh nhất đại lục tất nhiên sẽ có một vị trí dành cho người trẻ tuổi này.

Cũng chỉ vì nghị trưởng Vương Đạo Quân đề ra hai hạng khảo hạch quá mức biến thái làm cho một số nghị viên Vương Đạo Quân bên trận doanh lão đã rõ ràng có điểm bất mãn. Chẳng qua là bọn họ giận mà không dám nói gì, hoặc có người cảm động và nhớ tình người đời trước sáng lập thương hội Ngốc Có Tiền mới miễn cưỡng thông qua giúp hắn. Ngày mai tuyên bố hai hạng khảo hạch kia cũng là lần thứ hai hội trưởng Chu Tiểu Tiểu tranh đua với Vương Đạo Quân. Vị nghị viên này đã hiểu rõ bất luận phát sinh chuyện gì hắn chỉ yên lặng theo dõi kỳ biến, quyết không thể toàn lực đi ủng hộ Vương Đạo Quân. Chuyện gì cũng phải để ý thật kỹ mới tốt. Huống chi, người trẻ tuổi này còn là Thánh vương của nhóm Quang Minh Thiên Can thánh đồ.

"Ta vào xử lý chuyện bên này, Phiêu Phiêu, sau này ngươi không cần làm tiểu muội rót rượu nữa. Bắt đầu từ hôm nay ngươi làm người phụ trách văn thư cho ta, chịu trách nhiệm đi theo ta xử lý các loại sự vụ trong tửu điếm." xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

"Hả?" Phiêu Phiêu kinh ngạc nhìn tổng quản lý, trong mắt nàng vị tổng quản lý tửu điếm Ngốc Có Tiền này chính là đại nhân vật khó lường. Đây là lần đầu tiên nàng đối mặt nói chuyện với hắn. Nàng không hề nghĩ tới người thanh niên kia chỉ nói một câu đã thay đổi vận mệnh của mình. Mặc dù nàng biết mình có dung nhan không xấu, nhưng mà mỹ nữ trong tửu điếm Ngốc Có Tiền thật sự quá nhiều. Nàng chỉ cảm thấy may mắn, không biết tại sao khi nghĩ tới Cơ Động một đầu tóc trắng, trong nội tâm nàng có chút cảm giác buồn bã mất mác.

Nàng khẽ cắn răng nói: “Tổng quản lý, ta muốn đi hoàn thành công việc ngày hôm nay. Ngày mai ta sẽ làm văn thư cho ngài, có thể không?" Tổng quản lý hơi kinh ngạc nhìn nàng, trong lòng thầm nghĩ, “quả nhiên là một cô nương thông minh, xem ra quyết định của mình là chính xác!”

"Ừ, ngươi đi đi. Phải chiếu cố kỹ lưỡng Cơ Động tiên sinh, hắn là khách quý tuyệt đối của tửu điếm Ngốc Có Tiền chúng ta."

"Vâng."

Phiêu Phiêu mới vừa đi cửa phòng Nhị hoàng tử mở ra, Nhị hoàng tử bình tĩnh từ bên trong đi ra, nhìn qua không thấy có điều gì khác thường. Tổng quản lý thấy hắn thì bước lên mấy bước, mỉm cười nói: "Điện hạ, ta nghe nói bên phía ngài có chuyện phiền toái nên cố ý sang đây nhìn xem!"

Nhị hoàng tử thản nhiên nói: "À, thì ra là Bùi tổng, ta chỉ muốn biết thanh niên tóc trắng lúc nãy tiến vào trong phòng ta có lai lịch gì? Ngươi có thể nói cho ta biết không?"

Tổng quản lý gật đầu, tiến tới bên tai Nhị hoàng tử thấp giọng nói mấy câu, cơ hồ sau một chốc Nhị hoàng tử vốn vất vả khôi phục bình tĩnh lại tâm tình đại biến, thất thanh kinh hô: "Ngươi nói gì? Một mình hắn đánh tan hơn một ngàn tinh nhuệ quân đoàn Kim Sát, hắn chính là người được đề cử kế nhiệm chức hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền?" Tổng quản lý vội vàng ra hiệu chớ có lên tiếng nhưng các thần tử sau lưng hắn cũng đã nghe thấy câu đó, toàn thể lập tức mặt mày tái mét đờ người ra.

Nhị hoàng tử rất rõ ràng một chuyện, nếu như không có thương hội Ngốc Có Tiền ủng hộ, bản thân hắn không thể nào ngồi lên ngôi vị hoàng đế nổi. Nghị trưởng chỉ có thể xử lý nội vụ, ngoại vụ cần phải có hội trưởng làm chủ. Cơ Động là người thừa kế Chu Tiểu Tiểu tiến cử, từ đó có thể thấy được quan hệ giữa hắn và Chu Tiểu Tiểu mật thiết đến cỡ nào.

Nhị hoàng tử hít sâu một hơi rốt cục thể hiện ra khí phách của một hoàng giả cần có: “Bùi tổng, phiền ngươi dẫn ta đến phòng của Cơ Động tiên sinh !"

Bùi tổng sửng sốt nói: “Nhị điện hạ, ngài muốn…?"

Nhị hoàng tử thở dài buồn bã nói: "Ta muốn tới cửa bồi tội!"

tTrên mặt tổng quản lý toát ra thần sắc tán dương, thấp giọng nói: "Có lẽ đây là một lựa chọn tốt nhất, điện hạ anh minh!"

Khi nhóm Cơ Động uống rượu trong tửu điếm Ngốc Có Tiền, các nữ hài tử Thiên Can thánh đồ cũng đi làm chuyện riêng.

A Kim và Lam Bảo Nhi bị Đỗ Hinh Nhi kéo đi dạo phố. Đỗ Hinh Nhi vốn cũng muốn gọi Trần Tư Tuyền, nhưng Trần Tư Tuyền lại bị Miểu Miểu lôi trở về phòng, chính nàng cũng không có tâm tư dạo phố. Không ở bên cạnh Cơ Động, làm cái gì nàng cũng không cao hứng được.

"Miểu Miểu tỷ, ngươi kéo ta trở về làm gì?" Hai nữ tử ngồi phòng Miểu Miểu, Trần Tư Tuyền nghi ngờ hỏi.

Miểu Miểu mỉm cười nói: "Đương nhiên là có chuyện rồi, hơn nữa còn là chuyện rất trọng yếu. Quan hệ đến vấn đề hạnh phúc tương lai của hai người chúng ta. Tư Tuyền, ta nhìn ra được ngươi yêu thắm thiết Cơ Động nha! Ta cũng không dối gạt ngươi, ta rất thích Phất Thụy. Chúng ta đang đối mặt với tình huống tương tự nhau, hai tên người gỗ này căn bản nội tâm đã hiểu còn giả bộ hồ đồ. Hôm nay ta kéo ngươi trở về chính là muốn thương lượng với ngươi. Chúng ta sẽ kết minh nhất trí đối ngoại, tranh thủ sớm ngày chinh phục bọn họ vào tay. Bởi vì có câu gọi là một người kế ngắn, hai người kế dài, chúng ta hợp tác với nhau sẽ bàn bạc kỹ lưỡng hơn !"

Trần Tư Tuyền kinh ngạc nhìn Miểu Miểu. Nàng quả thật không nghĩ tới Miểu Miểu kéo mình về dĩ nhiên là vì chuyện này. Trong lúc nhất thời không khỏi mừng rỡ nói: "Đúng vậy, hiện tại ta cũng không biết nên làm gì nữa. Miểu Miểu tỷ, ngươi dạy ta phương pháp đi. Ta không có yêu cầu gì khác, chỉ cần hắn ra ba chữ ‘ta yêu nàng’ là ta thỏa mãn rồi."

Miểu Miểu sửng sốt một chút, bật cười nói: "Nha đầu ngốc, nếu như Cơ Động chịu nói ra ba chữ kia cho ngươi nghe, chuyện tình hai người các ngươi khẳng định đã thành, dĩ nhiên ngươi thỏa mãn chứ sao! Chẳng lẽ ngươi còn nhìn không ra Cơ Động là ai hả? Hắn là một người cực kỳ trọng tình trọng nghĩa, xem trọng hứa hẹn. Một khi hắn chịu nói ra ba chữ kia với ngươi, vậy thì đã chứng minh hắn sẽ toàn tâm toàn ý yêu ngươi. Ai dà, nói đi nói lại, bản thân ta cũng không biết làm gì nữa. Ngươi còn đỡ hơn một chút, ít nhất bây giờ Cơ Động cũng không lẫn tránh ngươi, chẳng qua là không chịu tiếp nhận ngươi mà thôi. Nhưng cái gã Phất Thụy kia suốt ngày trốn ta, căn bản không cho ta cơ hội nói chuyện với hắn. Cứ mãi ở chung một chỗ với người khác, ta cũng sắp tức chết rồi. Hắn vốn đã rõ ràng ý của ta, ta gia nhập Thiên Can thánh đồ, chẳng lẽ là vì muốn cứu vớt đại lục gì đó hay sao? Lão nương không có vĩ đại như vậy. Ta gia nhập Thiên Can thánh đồ chính là bởi vì hắn. Ta đây không tin cái gã đó không hiểu !"

Trần Tư Tuyền bất đắc dĩ nói: "Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Nhìn lại thì việc Cơ Động yêu ta cơ hồ là không thể nào xảy ra. Hắn thật sự quá yêu Liệt Diễm, ngoại trừ Liệt Diễm ra, trong lòng hắn căn bản không có chỗ cho nữ nhân thứ hai."

Vừa nói xong trên mặt nàng không khỏi mỉm cười, thậm chí còn có mấy phần kiêu ngạo. Có một người yêu chung thủy như vậy, trong nội tâm nàng thật ra rất là thỏa mãn.

Miểu Miểu tức giận nói: "Trong lòng hắn không chứa nổi ngươi mà ngươi còn cười? Ngươi, nha đầu ngốc này!"

Trần Tư Tuyền khẽ cắn đôi môi đỏ mọng: “Vì như thế mới chứng minh hắn là người trọng tình cảm. Nếu không phải như vậy ta cũng không thích hắn rồi. Chẳng lẽ ngươi lại thích một nam nhân hay thay lòng đổi dạ sao?"

Miểu Miểu gác một chân lên ghế theo tư thế bà bán rau ngoài chợ, há mồm phun cái phẹt ra một bãi nước dãi vung vãi ra nền nhà, chua ngoa nói: "Nhưng hai người bọn họ đang tự hành hạ mình đồng thời cũng thử thách lòng kiên nhẫn của chúng ta. Cứ tiếp tục như vậy không phải tốt cho cả hai. Sợ rằng tám năm, mười năm nữa bọn họ cũng không tiếp nhận chúng ta. Theo tình hình hiện tại thì chỉ có dùng liều thuốc mãnh liệt mới thành công được!"

"A?" Trần Tư Tuyền kinh ngạc nhìn nàng hỏi: “Dùng liều thuốc mãnh liệt?"

Khuôn mặt Miểu Miểu ửng đỏ tiến tới bên tai Trần Tư Tuyền, thấp giọng nói: "Ngươi có nghe qua câu nói ‘gạo sống nấu thành cơm chín’ hay chưa?"

Trần Tư Tuyền u mê nhìn Miểu Miểu lắc đầu: “Cái gì gọi là gạo sống nấu thành cơm chín? Miểu Miểu tỷ, ngươi đói bụng hả?"

Miểu Miểu trợn to mắt nhìn nàng: “Gạo sống nấu thành cơm chín ngươi cũng không biết? Chính là loại chuyện mà nam nhân và nữ nhân thường làm đó!"

Trần Tư Tuyền vẫn lắc đầu, nàng hoàn toàn là kẻ dốt đặc với chuyện nam nữ, ban đầu còn là Liệt Diễm ở chung một chỗ cùng Cơ Động, Cơ Động cũng chỉ ôm nàng, hôn nhẹ nàng vì e sợ tiết độc nàng.

Miểu Miểu nhìn qua Trần Tư Tuyền với bộ dạng khó hiểu: “Thật là chịu thua ngươi luôn. Ngươi thân làm công chúa mà ngay cả chuyện nam nữ cũng không biết? Đây là chuyện người lớn muốn làm, nghe nói rất kích thích. Được rồi, để tỷ tỷ dạy ngươi một khóa vậy." Miểu Miểu và Trần Tư Tuyền không giống nhau, nàng từ nhỏ sống ở Ma Minh nên đã sớm bị nhuộm đen tư tưởng rồi. Mặc dù chính nàng vẫn chưa có thật sự hành động, nhưng cái chuyện nam nữ nàng đã nghe từ nhỏ đến lớn nhàm cả tai rồi.

Nàng lập tức tiến tới bên tai Trần Tư Tuyền, thấp giọng chỉ đạo tư tưởng nam nữ giao hợp.

Nghe Miểu Miểu nói nụ cười của Trần Tư Tuyền nhất thời dần dần cứng ngác, khuôn mặt đỏ hồng tựa như một quả quả táo chín vậy, Miểu Miểu nhìn thấy không nhịn được có vọng động tiến tới cắn cho một phát.

"Tư Tuyền, ngươi thật xinh đẹp !" Miểu Miểu ca thán nói: "Thật không biết tiểu tử Cơ Động kia nghĩ thế nào nữa, có một đại mỹ nữ như ngươi ở bên mà hắn vẫn có thể thờ ơ cho được. À, là như thế đó, ngươi hiểu ý của ta chưa?"

Sắc mặt Trần Tư Tuyền đỏ bừng nhẹ nhàng đưa tay che má lại, nói: "Miểu Miểu tỷ, nhưng hắn đã không chịu tiếp nhận tình cảm của ta thì làm sao sẽ làm chuyện nam nữ với ta chứ?"

Miểu Miểu cười hắc hắc nói: "Đây chính là liều thuốc mãnh liệt mà ta nói. Quay đầu lại chúng ta tìm một cơ hội bắt bọn họ mang đi xử lý, làm cho ‘gạo sống nấu thành cơm chín’, những người có trách nhiệm mạnh mẽ như bọn họ. Cho dù vẫn không chịu tiếp nhận chúng ta, tâm thái cũng sẽ xuất hiện biến hóa rất lớn, sự tình sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều!"

“Như vậy cũng được?" Trần Tư Tuyền mở to đôi mắt đẹp biểu lộ sự kinh ngạc tột cùng.

Miểu Miểu nói công khai: "Có gì mà không được. Dù sao ngươi đã thương hắn rồi, ngươi không muốn hiến thân cho hắn? Ngươi cảm giác mình lỗ lả sao?"

"Không phải thế, không phải ta không muốn. Chẳng qua ta cảm thấy hình như có chỗ không thỏa đáng." Trần Tư Tuyền hơi do dự nói.

Miểu Miểu thật ra cũng rất chột dạ trong lòng, từ tốn nói: “Chuyện này chúng ta sẽ phải bàn bạc kỹ lưỡng hơn, nhất định phải làm cho thật tự nhiên, thật kín kẽ đến mức áo trời không lọt, không thể để cho bọn họ nhìn ra mới được. Lão nương cũng không tin xử không được bọn họ. Nhất là tiểu Cơ Động của ngươi rõ ràng còn là một thân đồng nam nữa chứ!"

Nguồn: tunghoanh.com/am-duong-mien/chuong-425-PChaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận