Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 58


Chương 58
Thời gian trôi qua.

Các 0cô y tá 28đang cười n0 ói, đổi c7d a trực.

“Tối cb ay hẹn ở 05đâu? Lại 22 hay người 4à?”



“Đừng 15 ói bậy, 7f ậu tưởng f ớ thay quần 49áo mỗi d gày một c3 ộ hay sao? a ối nay vẫn d4 hỗ cũ, 9f gười cũ, c hẳng có dý nghĩa 76 ì cả.”

“Có fb ột người d7đàn ông 8 hung thủy 8 ới cậu ba à tốt rồi, a9đừng có 14đứng núi 3d ày trông 6 úi nọ nữa.”

“Tớ a4 uốn chung a hủy với danh ấy chứ, 40 hưng nhìn 5a hồng của f1 gười ta, 1 hông hâm 7e ộ không b5được. 2 © DiendanLeQuyDon.com ôm nay lại e ửi chuyển 4 hát nhanh 0b oa tươi d ừ Thái 3về, cả 35bệnh viện abtoàn hoa 0là hoa, khiến bcviện trưởng 1cũng kinh 0bngạc”, 23cô y tá aflàu bàu.

Một 8cngười khác 4nhìn sang, 3bhoa tươi 7vô cũng 2rực rỡ, 05có thể 03cảm nhận 4ethấy ánh 08nắng tươi f5tắn ở 9Bali.

“Haizzz, 4nói thật eđấy, không c5hâm mộ 44không được. 4 © DiendanLeQuyDon.comngười ta 61là chồng, dcho dù vợ 0hôn mê bất 12tỉnh cũng 11ngày ngày 1fđến thăm, 44cho dù đi bcông tác fkhông có 8ở đây, d2ngày nào 6cũng tặng 0hoa cả, 2người ta csố gì thế 35nhỉ, sao 6chúng ta 1không được 2emay mắn enhư vậy.”

“Thôi ađi, cậu fcòn than 6vãn nhiều 2hơn tớ. 7 © DiendanLeQuyDon.comTan ca đây, 5chôm nay ngày 7thứ ba mươi 3emốt, tình eahình ổn 7định, truyền 0dịch rất 8abình thường, ađợi lát 0nữa bác fsĩ Viên 4tới thì 6đừng quên dviết sổ 63theo dõi dmỗi ngày 7dnhé.”

“Ừ, 5biết rồi.”

Hai 6cô y tá 72thay ca xong, b7một người c0thay đồ 5đi mất, 23người kia 25sắp xếp cdọn dẹp c0phòng bệnh, 4kiểm tra b9tình hình 3của bệnh 5nhân, bận 6rộn một 94lúc mới 16có thời 7gian ngồi 4xuống uống dbnước, viết abáo cáo.

Chưa b4viết được 1mấy thì aphát hiện etrên bàn 4có cuốn 2dtạp chí. 24 © DiendanLeQuyDon.comThắt dây 5ruy-băng, bcó vẻ là 1món quà dbrất trang d5trọng.

75y tá buông 6cbút xuống, 3cầm lên eelật xem.

Tạp 6echí “Phụ 7nữ online” 81vừa xuất 78bản, vẫn 7còn mùi 3mực in. 8 © DiendanLeQuyDon.comBài đầu 2tiên là d6một câu echuyện ngắn 81rất cảm 8cđộng, rất 9ngắn gọn fenhưng lại 9rung động 0lòng người, dcô y tá 4không kìm c0được đọc 4thành tiếng:


Gửi a1người vợ 14tương lai dfcủa anh,

Vợ 2tương lai dcủa anh, e2em có khỏe 2dkhông? Chúng fdta không 14biết sẽ 4egặp nhau 0ở đâu, b8em sống 2có tốt 8fkhông, vui 6vẻ hay không? bbLiệu anh dđã cho em 20hạnh phúc, 0cho em hơi aấm chưa? 09Anh mong khi 7fem đọc 78thấy những f7lời này, dtrên gương 4mặt sẽ acó nụ cười 78hạnh phúc.

Vợ 20của anh, 5anh thích 12nhìn nụ 91cười của eeem, niềm avui của bem, hạnh 5phúc của 85em, những 8bđiều đó 68với anh 10là sự khích 2lệ lớn 0nhất. Từ 0hôm chúng 5ta gặp nahu, c6anh luôn bmuốn ở 31bên em, ngồi 93đối diện a0em, pha một fly café thơm ecphức ngọt 2ngào, nhìn 6em mỉm cười etrong lớp 9bọt café, ahạnh phúc 0bcủa em chính alà hạnh 5fphúc của aanh.

59lẽ em đã 2equên mất f8lần gặp 4fgỡ đầu atiên của 89chúng ta, 7có cần fanh nhắc 52không nhỉ?

Vào 7buổi tối 7mưa lất 9dphất đó, 1em mặc một 86bộ váy fđầm màu 19hồng, cầm 2chiếc dù b6trong suốt, fđi trên 0fvỉa hè. c © DiendanLeQuyDon.comLúc đó 9fem đã nhìn athấy một 7echàng trai 5ngồi dưới 6cmái hiên, 01co rúm giống 26một con d3chó bị cbỏ rơi, b6mở to đôi acmắt, hoảng 5sợ và thất 02vọng nhìn bbthế giới dnày. Vì 92tối đó, 7cmẹ qua đời, 35cha thì rời dkhỏi nhà, fdthế giới cnày đối c6với anh 7ta mà nói, 0chỉ có 4dlạnh nhạt, 9phản bội, 91cô đơn dvà lặng 35lẽ. Anh fta không 3bbiết sống acthì có nghĩa 8lý gì, anh 19ta cảm thấy 8ebản thân 9giống con cchó bị 9bỏ rơi, 7cho dù chết 25cóng trong 2đêm đông 6crét buốt 28cũng không 7thu hút ánh 7mắt tội c1nghiệp của 98ai cả. Anh ecta đang sốt 3ccao, chỉ 2run lẩy 15bẩy cạnh bmột thùng 6giấy, anh 9ta cảm thấy dmình không 5còn tương dlai nữa, acđến khi…

64một đôi 31tay mềm 14mại đặt adlên trán 48anh ta.

Anh ata ngẩng 04lên nhìn 5em.

Em 95còn nhớ 5bánh mắt 26đó không? cGiống như f0nhìn thấy 0tiểu tiên 88nữ đang b1vẫy cánh 0bay trong 16đêm mưa. b © DiendanLeQuyDon.comCả đời a4này anh ta 05sẽ nhớ 04mãi ánh 0mắt thương 80yêu của e6cô gái đó, fvẻ mặt 2khi nhẹ 81nhàng xoa bcđầu anh, eấm áp như 1ađối xử 64với một acon cún đáng d4thương bị ebỏ rơi b2bên vệ 70đường fvậy.

Chiếc 5dù của c7cô đã chặn 05đứng gió 4amưa lạnh 19lẽo bên 6ngoài, bàn 23tay cô sưởi a6ấm cả 37thế giới e5của anh cta.

Khoảnh e1khắc đó, 5chàng trai cckhông còn e3muốn chết d9đi, anh ta 15cảm thấy c9thế giới cnày vẫn becòn ánh 7sáng, vẫn 4còn thứ a1có thể f8sưởi ấm 9cmình. Thế 28là anh ta b7về nhà, c7đón nhận d2sự sắp dbxếp của 0ccha, ra nước 3ngoài, du chọc, quyết d9định sẽ 38tạo ra thế dgiới của 4riêng mình, 2phải cho 3cô gái đó bahạnh phúc elớn nhất fdthế gian 2này.

Cho 4ddù cô trở d5nên xinh cđẹp, hay cxấu xí, 1anh biết, 20cô mãi mãi 9có một e6trái tim acvô cùng 6xinh đẹp 1và lương 7ethiện. Cho ccdù cô mãi 4emãi nằm 7trên giường 6bệnh, anh d3ta cũng sẽ 57ở mãi bên 6cô.

Không 53có nụ cười 3ấm áp trong eđêm đó 7của cô, 30thì sẽ 0fkhông có 89anh ta bây c8giờ.

Vợ 0eyêu quý 8của anh, 04em nhất 4fđịnh đã ebiết, chàng 7trai như 8acon chó bị 3cbỏ rơi b5kia là ai e1rồi chứ? b6Không sai, 4đó chính aclà anh.

Em 8đã từng 16vuốt tóc 8eanh và hỏi, 2anh có phải 49em nhặt 2bên vệ 4fđường 5ckhông? Lúc eđó anh thật 42muốn nắm bclấy tay 12em, nói với 7em rằng 5phải, vợ 8của anh, e9là em đã acho anh hơi 32ấm, cho 5canh dũng 47khí, nên banh sẽ dùng emọi thứ 2của anh, 1dùng cả 4hạnh phúc 7ecủa thế 9giới để 3asưởi ấm 4echo em.

Vợ 66của anh, 4abây giờ 7em có hạnh 25phúc không? 96Vui vẻ không?

Anh 9emuốn nói 2cvới em, a7cho dù bây afgiờ em vẫn f2đang say 4ngủ, vẫn 57ở trong egiấc mơ, 71anh vẫn cmuốn em 8nhớ, anh 7sẽ mãi b6mãi mãi 8mãi ở bên aem. Cho dù d5chúng ta fngăn cách 1ngàn sông cvạn núi, 19trái tim 7aanh mãi mãi 51sẽ ở cạnh 3aem. Tim em 4eđập, anh dcũng sẽ 2bđập theo 97em; em chớp 1mắt mỉm 2fcười, anh 7cũng sẽ 98vui theo; 69trong mắt fem ngập 1tràn hạnh 05phúc, anh 2cũng sẽ 1thấy hạnh 1phúc lắm.

Nếu enhư… em 8ekhông mở f2mắt ra nữa, evợ của 4eanh, anh cũng dsẽ theo dem đến dfthiên đường, 1đến một 2thế giới ckhác, rồi 5anắm lấy 0tay em…

Kiếp afnày kiếp 67sau, không erời xa em.

Vợ eccủa anh, 54anh yêu em.



Đọc 5axong, cô e4y tá cảm fđộng xuýt 9xoa mãi, 7vừa buông ctạo chí 7xuống vừa 3dlẩm bẩm, 91“Thế giới 98này đàn 51ông tốt 3dnhiều thật, 1fsao tôi chẳng 3gặp được cai cả? Người 8etrong báo e9này thật 4si tình, 1còn người 09bên cạnh 7ethì lại cfmột lòng 5một dạ…”

2ta vừa lầm aabầm vừa f9quay lại, 30kết quả 0dvừa nhìn 5về phía 2giường 49bệnh đã 1giật nảy 5mình!

00gái hôn 4mê bất a4tỉnh ba 5mươi mốt cngày lại 15đang mở beto mắt, 2lấp lánh 7nhìn cô.

2ay tá sợ d5gãi nhảy b7bật khỏi 5ghế. “Cô acô cô cô… 6ccô tỉnh brồi hay bchưa tỉnh?! 2cCô cô… 01đừng dọa aatôi chứ!”

0bnằm trên 53giường 14bệnh, sắc 6mặt trắng dbệch, nhưng 8ánh mắt 7cvẫn say 97đắm. Nhìn 3vào cuốn d0tạp chí 5fcô y tá b7đặt trên b1bàn, có 2vẻ rất 80quyến luyến, abịn rịn.

flặng lẽ 2nằm đó, 71nhẹ nhàng enhìn xung equanh rồi c2khóe môi 8bỗng nở 5một nụ 4cười, nhưng 8ekhóe mắt 9elại có fgiọt lệ eđang rơi 0ra.

8y tá lần anày sợ f7thật, quay 09người gọi 77to. “Bác 87sĩ Viên, 78bác sĩ Viên!”

Viên 7Trân vừa 5dđi kiểm ctra các phòng faquay về, fnghe cô y ctá gọi 7thì bất 9mãn đẩy 3cửa. “Kêu 00cái gì, eđây là b8khu bệnh…”

by tá vừa asửng sốt 6cvừa vui 23mừng vừa csợ hãi d4quay lại 28chỉ người 3nằm trên c9giường. f © DiendanLeQuyDon.com“Bác sĩ dViên, cô fấy…”

d4nằm đó, 02nghe tiếng f9cửa mở 39nên quay 83lại nhìn dViên Trân.

Mắt fto, ánh mắt a6trong veo.

Viên caTrân thấy 6cánh mắt b3đó thì 6fgiật nảy d3mình, nhưng 77lại kìm 91nén niềm 4vui sướng, 7chỉ nhẹ dnhàng hỏi, 16“Thiên bThụ, em ctỉnh rồi d0à?”

“Vâng”, 74người nằm c9trên giường b6nói yếu aớt, giọng 6mang âm mũi 2nhẹ. “Bác csĩ Viên, acó phải e0em lại ngủ 8rất lâu 1dkhông? Nhưng f0chị yên 44tâm, lần 0fnày em không fquên gì 05cả.”

Viên 2Trân nghe 2thế, nước 5bmắt chực eftrào. Nhưng bngười ta 1là bác sĩ 4nữ vương 8lạnh lùng, 3làm sao có 2thể rơi 3nước mắt? 4Viên Trân 20lao đến 5cbên giường, 89kéo tay Thiên 1Thụ.

“Thế 1bthì, em đã 8chuẩn bị 0đi gặp 0aTiểu Dã 3chưa?”


Cuộc 6fđàm phán 8fkinh doanh e4dài đằng bbđẵng và 9nặng nề. 2 © DiendanLeQuyDon.comCũng may d2cuối cùng 0đã thành 74công, hai abên bắt 1tay nhau hài 5lòng.

Đối ftác người bThái đối 87diện nói femột tràng 3tiếng Thái 8lẫn Anh, 1Viên Dã 8engồi trên bsofa hơi 53nhíu mày.

Quản 3dlý Lâm vội 1cnói nhỏ, 4“Boss, họ e6nói vô cùng a0hài lòng 1với giá ecả anh đưa 6ra, mời 7chúng ta fcùng ăn 6bữa tối, 2thêm mát-xa 79kiểu Thái.”

Viên dbDã cau mày. e4 © DiendanLeQuyDon.com“Không 8cần thiết.”

Quản b4lý Lâm vội 6trả lời, erồi quay 07lại. “Boss, 14thực ra 5sao anh phải 2bmở thêm fcnhiều công e2ty con, rồi 34nhất định 4bmua resort canghỉ mát 90trên đảo 0bđó làm 5dgì, ở đó 9không nổi 91tiếng lắm, 6adu khách a7cũng ít chơn nhiều 2so với Phuket, 0chúng ta 8eđầu tư 1ở đó…”

“Không ephải đầu 4btư”, Viên 5cDã ngắt e7lời, “Chỉ 88muốn giữ flại chút fhồi ức.”

Quản blý Lâm thấy c6Boss nghiêm b5túc mà lại d9“văn chương blai láng” 3như thế dthì toát 2mồ hôi 4lạnh.

Cuối 3cùng ký 0xong hợp 1đông, bên dfThái rất 6nhiệt tình a6mời họ feđi nghỉ 56ngơi thư cgiãn, hưởng dthụ mát-xa 53kiểu Thái bnức tiếng 9toàn cầu. 4c © DiendanLeQuyDon.comCác quản 71lý đều fdcó ý muốn 1đi, nhưng 4ánh mắt 2Boss trừng 6flên là lập 77tức rụt btay rụt 3achân, không e2dám tiến c2lên.

Khó 85khăn lắm 7mới tiễn cđoàn Thái edvề, các 36vị quản blý theo Boss 4Viên về 2khách sạn, ddrụt rẻ 07khép nép 4cđi theo anh, akhông dám 30thở mạnh.

Sắc dmặt Viên cDã vẫn crất khó 92chịu.

Mọi 49người cũng acđã quen brồi.

Từ dkhi phu nhân abệnh nặng 1nằm lại 1bệnh viện, fsắc mặt b4đại Boss 0chưa từng atươi tỉnh. b © DiendanLeQuyDon.comKhông ai 64dám nói 9cnhiều, chỉ 2dsợ lửa f8giận của cđại Boss 91quét ngang 55thì sẽ 8rơi vào athảm cảnh 4bị đuổi 27về nước 42tự kiếm 42cái ăn.

Viên 0Dã cảm e9thấy bộ cdáng khép 1cnép của 06họ sau lưng, 9bỗng quay dlại nói, d4“Mọi người bcứ tùy 8bthích.”

Đám 6quản lý 46suýt nữa 47thì rú lên e“tổng d9giám đốc 17vạn tuế” 58nhưng lại akhông dám dvui vẻ quá 1atrước mặt 7anh, rất d4cung kính 5f“hành lễ” 28với anh 1xong mới a5rón rén 0fđi. Quản f0lý Lâm đi 56được mấy bbước lại bchạy về, 5ethì thầm 6vào tai Viên 7Dã, “Boss, 9anh đã đến 86Thái rồi 83cũng không 7muốn thử 04cảm giác b2SPA mỹ nữ 2sao? Rất 3cthoải mái d8đó! Đừng 2cảm thấy 3ecó lỗi 67mãi với bphu nhân, 3dphu nhân 18biết anh echung thủy 0với cô 66ấy mà, 1nhưng ngoài a6công việc 5ra có thể bđi thư giãn 02một chút 0cũng không 94có gì! Hay b3là tôi giúp 7fanh sắp 6xếp một 4fvị tuyệt 9sắc mỹ 4nhân…”

Viên 46Dã ngước dlên, hơi 91nheo mắt 3nhìn thuộc b3cấp gần 2cnhư đã bvào sinh era tử cùng canh.

“Quản 85lý Lâm.”

“Boss, banh cứ dặn ddò, tôi 6sẽ làm 9fngay”, quản 4dlý Lâm cười 6toe toét.

Boss eViên nghiêm 02túc, “Nhà danh vẫn 60còn trẻ 5con đang eđi học anhỉ, vậy ebthì tiền 93lương tiền 6thưởng d4không cần 0atrừ hết, 55tôi sẽ 5fthông báo 23tài vụ bftrong vòng 68nửa năm f6chỉ phát 0ba phần d9lương cho 5anh.”

“Boss…”, 16quản lý c0Lâm vô cùng 54hoảng loạn 9bnhìn đại cBoss, cảm e7thấy kinh e4dị hơn 3khi thấy 7fđại Boss 3ftrong game 15nữa.

“Anh 4còn đứng a4đó, ba phần 8cũng trừ 0eluôn”, cViên Dã 1lạnh lùng f1ra lệnh.

Quản bdlý Lâm như d5tia chớp, e0thoáng cái 1đã mất 49tích.

Viên dDã thở 76dài.

Màn 2đêm buông f5xuống.

Trên 22hòn đảo 9nhỏ, tiếng csóng rì 5crào, tầng b7tầng lớp 4lớp trào 0lên bãi 9cát, phát 04ra âm thanh 8lạo xạo. 42 © DiendanLeQuyDon.comRừng dừa 1alay động 8nhẹ nhàng ctrong đêm, btrong không 4khí có mùi 75vị ẩm 50ướt.

Viên 12Dã cầm 98một ly rượu 56vang, đứng cmột mình b4trước cửa asổ trong 6ngôi nhà c8gỗ.

Rèm 6cửa trắng 2lay động 2trong làn b0gió biển, e3anh gần ednhư còn f0lờ mờ 4anhớ lúc ccô nằm 7trên giường 0dưới cửa 34sổ, chớp 4đôi mắt fcto linh hoạt. ae © DiendanLeQuyDon.comĐương nhiên 4còn có nụ acười của 4cô, hơi 9ấm của aecô, làn 18da của cô, 44và hơi thở 64ấm nóng 7của cô.

Anh 8anhớ cô 3biết bao…

Nhớ 3từng phút 8giây ở 17bên cô.

Không 4biết bao 7fgiờ anh 5mới có ccthể cùng dcô quay lại 2bchốn này, blại nghe 9tiếng cô bcười, lại 3ôm cô trong 5vòng tay. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh mua lại 2khách sạn b1này trên 5ahòn đảo dnhỏ, chính 4là để 2có một d2ngày được ađứng đây, 3đợi cô e5quay về…

Anh 6hớp một 52ngụm rượu d1vang, cầm 7điện thoại 88di động 3bấm số. c2 © DiendanLeQuyDon.com“Chị, 7hôm nay cô 0ấy thế 4nào?”

Giọng anói rất 3bình tĩnh 85vang lên, 7f“Rất bình b2thường, ctrạng thái 1sức khỏe 51ổn định.”

“Thế…”, caViên Dã 3khựng lại, cdkhông hỏi atiếp.

Viên cTrân bên 34kia biết 28nỗi lo âu e7của em trai. 1a © DiendanLeQuyDon.com“Có phải 3em muốn 1hỏi cô 16ấy có dấu e1hiệu tỉnh 2blại không?”

“Vâng”, f8Viên Dã 5gật đầu.

Viên 0Trân thở dbdài, nhưng d3lại rất de dè hỏi c2anh như không 8emuốn phá bbvỡ mơ ước 8của anh. 1 © DiendanLeQuyDon.com“Tiểu 25Dã, nếu 6như em ấy emãi mãi 6không tỉnh 0alại, em… dphải làm 9sao?”

Viên 4Dã chỉ 64thấy ly 4rượu trong 1ctay hơi rung 6elên, rượu 04vang suýt 3đổ ra ngoài.

Anh 0cầm điện 5thoại, rất 01nghiêm túc 20đáp, “Đợi.”

Viên  Trân fbsuýt thổ 1bhuyết, ông 7em của cô 7cái gì cũng 6tốt, chỉ f7có mỗi 66cái không 6dtốt chính clà quá trầm 7mặc, có 0gì thì chẳng 1lẽ không 59nói hết 6được hay dsao? Cứ d5giữ trong 2lòng, không 0bị nội 4thương thì 5người khác 7cũng bị 03nó làm cho a4nội thương!

Thôi, 6dcô cũng dkhông quản 5dnổi hai 9đứa nó.

Viên 2Trân thở 48dài, đành 5nói, “Tốt bthôi, em bfcứ đợi 5đi, không 7bchừng sẽ 29vui…”

Viên 8Trân chưa 19nói hết e8thì cánh fcửa gỗ csau lưng caViên Dã 1bbỗng bị 8fđẩy ra, 2ctiếng chuông 2vàng đặc 7ctrưng trên 6trang phục f1cô gái Thái 4vang lên avui tai.

“Thưa 11quý khách, 36sawatdee ka!”, b9giọng nói 48dịu dàng d8của cô 81gái vang calên.

Viên 73Dã chưa a3nghe điện aethoại xong, cbống thấy 2có người acxông vào 8mà lại 0là phụ 8anữ, còn bnói tiếng e7Thái thì 1có phần 03bực bội. b8 © DiendanLeQuyDon.comĐã nói 71với quản 5lý Lâm là 80anh không ccần mát-xa 8kiểu Thái e9gì cả, 2cũng không c6cần SPA 7bthư giãn, fanh chỉ 4muốn một 16mình yên 5tĩnh ở 5trong căn 3nhà gỗ 87nhỏ này, cnhớ lại 95quá khứ b1của anh 9evà cô là 60đủ rồi.

Nên 1anh rất 68tức giận, 7ném điện ethoại quay elại. “Tôi 44đã nói 27với các 74cô, tôi 4không cần…”

Ly 84rượu chao dnghiêng, 86rượu vang fbsóng sánh 02rơi từng e8giọt xuống 51drap giường 0trắng muốt.

Viên 6Dã đờ cađẫn đứng fđó.

1acửa, một ebóng dáng bfnhỏ xinh, 8bmặc trang fphục kiểu aThái màu catím, lộ 5ra phần f0cổ trắng emuốt và ecánh tay 5dxinh xắn. af © DiendanLeQuyDon.comTrên khay 09cô cầm 9dcó vài món 8ăn trang d7trí tinh 7tế, còn 0ccó hai ly 0rượu hoa 8dquả, trên e1gương mặt 5cô là nụ 17cười vô fcùng ngọt 8ngào; nụ b4cười đó bnhư gió dxuân, ánh eamắt sáng arỡ như 8mưa xuân, alay động a4lòng người.

Viên 43Dã đờ fra, thật dbkhông dám 45tin vào mắt 2của mình.

19đứng đó d8cười tười. 63 © DiendanLeQuyDon.com“Tiên sinh, 7ngài có eecần ăn 2achút gì 1không? Ở a9đây chúng 29tôi có thể d3cung cấp 24món ngon fcủa Thái. 9 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 7ehợp khẩu 45vị của 4ngài tôi 3ecòn biết bdmát-xa kiểu 0Thái, tiên 67sinh có muốn 96thử không? aThủ pháp 86của tôi frất tốt 56rất thoải edmái, có athể khiến 46ngài hoàn 3toàn thư egiãn.”

ccười, bước blại gần, 58còn đặt bbkhay thức aăn xuống btrước mặt eanh.

Viên e8Dã gần 0như đờ fngười, 8đôi mắt 4sâu thẳm 76thẫn thờ fnhìn cô c0như không 54tin vào mắt cmình nữa.

Thiên cfThụ thấy 6anh vẫn eđờ ra thì 9không nhịn 7được cười. 82 © DiendanLeQuyDon.comVừa cười 3vừa tỏ 1vẻ đau bkhổ, “Ôi 4trời, không 0lẽ những 97thứ này 01ngài đều 5không hài 7lòng? Vậy 5elàm sao, 86tôi lại 8chẳng mang athứ gì 8fkhác tới, 19hay là SPA atoàn thân 1cho ngài…”

Viên 5Dã chụp 45lấy cô, 9kéo mạnh 15cô vào lòng.

Thiên caThụ bị 6anh kéo mạnh, c1đập vào c4ngực anh. 5 © DiendanLeQuyDon.comHơi thở 1dquen thuộc acủa anh 84ập tới, 02lại khiến 34gò má cô 6ửng đỏ.

“Em 25tỉnh rồi… eEm tỉnh 8rồi… Em etỉnh rồi… eÔng trời 65phù hộ… 1Em tỉnh 6dlại thật 7rồi…”, aeViên Dã côm cô, gần eenhư trong 1năm phút 5anh chỉ 0lảm nhảm 8câu đó, bôm chặt 0tới độ 39cả hai đều 2không thở 7nổi.

Thiên aThụ trốn 6ftrong vòng 90tay anh, phải e7dùng hết dsức bình 3dsinh mới 96lấy được bchút kẽ 43hở, cô 51cười tít 0mắt. “Ông b8trời phù 8dhộ? Em không 2biết hóa 2ra anh tin 5ông trời 42đó, em còn 2atưởng anh f6sẽ tin Phật, bctin Thiên 9Chúa giáo, cctin Kitô d3giáo chứ.”

“Cho d2dù tin gì 99thì chỉ dcần em tỉnh 7thôi!”, fViên Dã 03nâng mặt 5ccô lên, cnhìn cô 29như không dtin nổi.

Mọi 2thứ như dgiấc mơ, 81anh vừa 2nhớ lại 71ký ức ở 1fđây, bao bgiờ cô acòn có thể 2bxuất hiện, c8xuất hiện 3atrong vòng b0tay anh, thì cgiây sau 6đó cô đã 9xuất hiện 4cthật, được 42anh ôm chặt afvào lòng 0thật sự! dChỉ sợ 3đây là bgiấc mơ, 6bchỉ sợ 7mình vừa 1ebuông tay 7thì cô sẽ datan biến 79như làn 0khói!

“Ngốc, 70làm sao em 6không tỉnh 1được? eCòn ngủ anữa thì 6em sẽ thành 63heo mất. a4 © DiendanLeQuyDon.comAnh đã nói f2anh nhất 2ađịnh sẽ cở đây cchờ em mà? 9eNên em vừa fmở mắt a3ra là đến adđây tìm 3anh ngay. c8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng biểu 0hiện của e2anh làm em 68rất hài flòng, giọng c3của anh d2làm em cũng 59rất hài 69lòng. Boss 14Viên, anh dtiếp đón 69em thế thôi 7à?”

Viên 5Dã chớp 3mắt, nhất 18thời không 84hiểu ý 1ccô lắm.

Thiên 2fThụ cười, d6nhón chân 4lên, hôn 3lên môi b6anh.

Trong ctích tắc, 6mềm mại, 91dịu dàng, 4fthơm ngát… 3Những hồi 17ức đó, 57những ngày 2tháng đó, 28những lúc c4ở bên cô 0akhông rời, 62lại trở 29về với 2họ… Môi ccô vẫn bthơm ngát bcnhư ngày 6nào, hơi d8thở của 3cô vẫn 3sạch sẽ 4mát lành 5như trước 1đây, cơ 7thể cô bvẫn nhỏ 3fnhắn mềm 83mại như 7xưa… Nhưng fmọi thứ bđều không 3equan trọng, e5quan trọng elà, cô đã 7etrở về! 0dLại trở 8về với evòng tay c7của anh, 9lại trở 5về bên 47anh!

21nhón chân, 7hôn anh rất b3tỉ mỉ.

Đôi 2môi mềm 21mại đó, 1đầu lưỡi 5nhỏ nhắn 8bđó.

“Thiên bcThụ…”, 7fanh thở 2hổn hển.

“Ông dfxã…”, bcô khẽ 6gọi.

Câu 5dđó khiến 2Viên Dã ccảm thấy 1như có một c2luồng hơi 5bấm vừa 5chạy qua 15tim mình.

Không 23biết anh 6đã chờ 1fcâu này cbao lâu, 0cũng không 1fbiết giữa 4anh và cô 46đã trải e5qua bao khốn 9khó. Cuối 4bcùng mưa 8ftạnh mây btan, bầu 8trời đã 5trong xanh dctrở lại.

Anh 4ôm chặt 40cô, dùng 0nụ hôn 9dcuồng nhiệt 3hơn để a4hôn trả 2lại.

Mờ 13ám trong cckhông khí 7bđang tăng 2cao, vòng 1tay của banh cũng 92bắt đầu b6cuồng nhiệt. 82 © DiendanLeQuyDon.comHọ hôn 0enhau, ôm fnhau, trong 00gió biển clồng lộng, 6sóng vỗ 3rì rào, a9càng lúc 71càng thân dmật, càng a6lúc càng 7quấn quýt, bcàng lúc 1fcàng…

“Ông fdxa…”, ecô lại 4thì thầm.

Viên 9Dã ôm chặt 5cô, nhẹ 0nhàng đặt 4cô xuống 9echiếc giường 2lớn mềm 4mại.

“Ông 0xã… anh 36là ai?!”, b6Thiên Thụ ccbỗng thốt 65ra một câu.

Viên fDã bỗng athấy tay 9nhũn đi.

Thiên 4Thụ nhìn b3vẻ mặt ađầy vạch 55đen của 06Viên Đại e8Boss mà cười 9muốn ngạt e0thở, cô 6alăn lộn 7trên giường, fôm bụng d5cười to. 8 © DiendanLeQuyDon.com“Có phải e5anh lại 95tưởng em 1mất trí 3nữa không? 46Ha ha, thực f5ra lừa anh athôi, Viên 3Đại Boss!”

Viên dDã bó tay, f4mặt đen 5như sắp aethành Bao 2Công tới 6nơi.

55vợ nghịch bbngợm này, ddcho dù bị f4thương nặng 91như thế fcũng không 9thể thay 1đổi bản 0ftính ranh 8fmãnh.

“Em…”, 2Boss Viên etức tối, fahậu quả crất nghiêm e4trọng. “Hậu aquả tự echịu.”

Boss 35Viên không 6nói nhiều, 3nhảy phắt 1lên giường.

Hạ 0Thiên Thụ 8bê đá đập 6vào chân dmình, sợ 7hãi hét 4elên, nhảy 5chồm chồm 4eđịnh tránh f9đi nhưng e1lại bị 3Boss Viên 9fmột tay dkéo laayys, 5túm chặt 32cô vào lòng.

Thiên aThụ vừa 0cười vừa 7hét, sắp dngã vào blòng anh 0tới nơi.

Viên 3Dã ôm cô, 01như không addám tin rằng e3cô thật 0fsự đã avề với 3anh. Tương 2lai hạnh 37phúc của 9họ như 0ở ngay trước 48mắt…

Nhưng 5fđiện thoại 3của Viên ddĐại Boss d0nãy giờ 4chưa tắt, e3bác sĩ Viên 10đã nghe 21“kịch atính” dài c2mấy phút, 4lúc này 8hét to trong bđiện thoại 9rất không 22đúng lúc.

“Ông d9em à, bình batĩnh, Thiên aThụ đã 65có thai một 18tháng hai 82mươi bảy 82ngày rồi, 3nếu không abmuốn đứa c6con đầu ftiên gặp e2nguy hiểm 82thì hai đứa 60nên kiềm fchế lại!”

Cái f4gì?!

Hai 8người suýt 0clao vào nhau 0eđều hét 60lên, xông eđến điện 15thoại bị 6bỏ quên cdưới giường.

The end!

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/93869


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận