Đêm Mưa Va Phải Tổng Tài Chí Mạng Chương 111

Chương 111
Yên lặng không nói

Bốp?

Hàn 93Trạch Vũ c1nặng nề 8cho Lãnh 0bTiếu Tiếu b7một cái 7tát?

Vệt 62đỏ sậm f2thật sâu b3đả thương b5mắt của 89anh, tim của 7danh, tâm fc ình của banh đã hoàn 7a oàn bị 6 hẫn nộ 1 hống chế.

Máu 5 // ươi theo 0 hóe miệng e ãnh Tiếu fd iếu chảy ab uống. Cô b8 he khuôn e ặt nóng 4 ừng hực 3 hìn mặt c àn Trạch 31 ũ có chút 9 ặn vẹo, b uồn bã f2 à mê mang.

Vết 2a hương kia 43ở mắt dbanh rốt d3 uộc nói 2d õ cái gì? 43 ại sao anh 9 uốn đối 9đãi mình b hư thế?

"Nói, 4 ác người e àm những c ì đối 5d ới tôi?" ab ay Hàn Trạch c5 ũ nắm thật 76 hặt bả 3 ai Lãnh Tiếu 0 iếu, lực d0độ lớn 66 hư thế 1 ần như afmuốn đem 85xương cốt 6của cô 3bóp vỡ, fcLãnh Tiếu eTiếu đau 8đến nhăn 3mày thật 4chặt.

"Chúng 4tôi không bhề làm cgì cả?"

Lãnh 6Tiếu Tiếu 4căn bản e6không có 7nghĩ đến, dtrước đó 5cô liều 94mạng né 0tránh Tần 53Phi, nhưng 20một nháy 25mắt, anh c0vẫn để alại chứng 3dcớ trên 0người mình, eđủ hủy a5diệt cô.

Hàn 91Trạch Vũ 16một thanh adxốc cô 1lên từ 8trên giường, 6hung hăng 9đem cô ngã 8cở cửa 0hàng trang c0điểm.

Bụng 3ecủa cô 7bộ đụng 7phải gỗ bthô sáp, 6fđau tan lòng danát dạ, 3cô co ro ethân thể 4frên thống 2khổ một c1tiếng, thân b2thể chậm 7drãi theo 7hộc tủ atrượt xuống 8dưới.

Lửa 6cgiận tăng e1vọt bốn 8bphía nên 4cHàn Trạch bVũ cũng 7ckhông có 7phát hiện 0Lãnh Tiếu cTiếu khác 8thường, 46anh một 65thanh níu ablấy thân 9thể cô dđang trượt exuống, chỉ fvào gương 6ftrước quầy 8tức giận dhầm hừ.

"Lãnh deTiếu Tiếu, cchính cô 7thấy rõ 9ràng, đây a4là cái gì? 56Tôi thật 92đúng là dnhìn không a9ra, cô cư dnhiên hèn 73như vậy? 85Lại dám 0trắng trợn e1mang theo cchứng cứ ckích tình 6trở lại anhư thế, ccòn giả f4vờ thuần 0etình với 76tôi?" d1Hàn Trạch 21Vũ phẫn 2hận, đáy 03mắt đều 89là khinh 0bỉ.

Mồ 2hôi lạnh 69trên trán aLãnh Tiếu fTiếu dầy 9dđặc, trong 8anháy mắt c3ướt đẫm ctóc trước d4trán cô. 39 © DiendanLeQuyDon.comĐau đến engay cả d1hơi sức 5cũng không 6có, cô căn 6bản không 7cách nào 6thấy vật 38theo lời 18Hàn Trạch c3Vũ, nhưng c8nghe được 1Hàn Trạch 7Vũ nói, f8cô cố nén 6đau thấp 7agiọng phủ c6nhận.

"Không, b1em chưa có?"

Toàn 1bộ ánh 81mắt của 1Hàn Trạch cVũ đều 7tập trung 5ở ấn ký cchỗ xương a7quai xanh 3của cô, 29mắt của b7anh, tim của 3eanh, trong cthế giới 35của anh 0sẽ không 9thể nhìn a1thấy cái 2dkhác.

"Chưa? 4Vậy cô 31giải thích echo tôi, 33giải thích dcái này?" 4fHàn Trạch 14Vũ níu lấy betóc Lãnh c1Tiếu Tiếu, 1bép buộc 81kéo cô đến dtrước gương.

Trên f8đầu đau, dcbụng đau 6còn có trong 6lòng đau, etất cả 7đều ở 8chung một dchỗ, quả d3thật muốn 7fđem Lãnh 72Tiếu Tiếu b4xé rách. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô mông calung hiểu crõ, đôi 9mắt đẫm dlệ theo eahướng Hàn 64Trạch Vũ 16chỉ nhìn 1blại, trong 1bnháy mắt, 47thế giới 1của cô 7cơ hồ muốn f8sụp đổ.

Cái b2thứ cô 6sợ sẽ exuất hiện ecở trên 23người của 89cô, cô biết, 4fhiện tại 3avô luận ecô giải f4thích như 7athế nào, canh đều 2esẽ không 4etin tưởng 9fcô.

Nước 41mắt khổ 56sở như dsóng triều 3tràn ra từ dhốc mắt, 1cô vô lực 0lắc đầu, 43thân thể 11chảy xuống 71trên mặt 1đất, cô 75khổ sở 60cắn thật 65chặt vết b9thương chồng bchất trên 0môi đỏ 46mọng, máu 9flại nhanh eechóng rỉ b4ra.

Nhịn eatâm muốn 6lạnh. Bộ 7edáng cực 53kỳ đau 8thương buồn 79bã thật elàm đau 24lòng người.

Thấy 4Lãnh Tiếu 5Tiếu trầm 1bmặc, Hàn 3Trạch Vũ 5càng thêm d4nổi giận, ethật ra 9thì anh hi 63vọng cô 3có thể 2mạnh mẽ 0phủ nhận, 3acho anh một 8bgiải thích 4hợp lý, bdcó lẽ, 8anh cảm f9thấy có 35lý do có 5fthể tin 7tưởng cô. e3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng, lúc 8này cô trầm 0mặc, ở 6trong mắt e3của Hàn 61Trạch Vũ, d7hoàn toàn 7biến thành 2cam chịu.

"Thế fnào? Không bnói? Cái dnày là sai 20lầm hay 6alà quên 81hình? Lãnh 9Tiếu Tiếu, 3nếu không 8tự ái như 5vậy, vậy 7cthì hiệp eước giữa 80chúng ta bahủy bỏ. e © DiendanLeQuyDon.comTrong vòng e3ba ngày, 90bảo tất 52cả lớn 4lớn nhỏ aanhỏ trong 4cviện mồ 3côi đều dcút đi hết dccho tôi?"

Thanh 8dâm của 2Hàn Trạch aVũ lạnh 53lẽo như 80hàn băng 1vang lên dbbên tai Lãnh 8aTiếu Tiếu, e2Lãnh Tiếu 68Tiếu nhất 2định bảo 76trì trầm 6mặc đột a7nhiên mở 8ra đôi mắt 8đẫm lệ, 00tràn đầy 8tuyệt vọng.

"Không, 3anhh không 8thể làm 8như vậy, 3mẹ Tần 1bây giờ 97còn đang 2hôn mê, f9nếu như 1anh thu hồi ffViện Phúc d7Lợi, anh 3ebảo bọn bhọ phải 60làm thế 83nào? Trạch 8Vũ, em van 2xin anh." e2Lãnh Tiếu 7eTiếu khổ 44sở không 3chịu nổi 5quỳ trên 58mặt đất, 13nắm thật 8chặt chân 4Hàn Trạch efVũ.

"Cầu f6xin tôi? abTại sao 96cô cầu 53xin tôi? b3Hiện tại, c3cô cảm 3thấy cô 57còn có tư 8cách gì 3có thể 87đổi viện a9phúc lợi 0avề? Bằng 6athân thể 8bẩn thỉu 2của cô eư? Nói cho 8cô biết, ctôi không 3fcó nửa 9điểm hứng 0thú đối evới đồ f5người đàn 8ông khác 3ađã dùng 21qua."

Hàn 9eTrạch Vũ 21cúi thấp c9thân thể, 9nâng cằm b0dưới của 7Lãnh Tiếu dTiếu lên, bcon mắt 0khinh miệt f9quét qua 5trên người eLãnh Tiếu 30Tiếu, giống f5như đang 0nhìn một 2bđồ vật f3làm cho người 2ta chán ghét 6không dứt.

Hàn f8Trạch Vũ  nói a8vô tình c5giống như 6đao nhọn 27đâm bị bthương trái 9atim Lãnh 2cTiếu Tiếu, 8đem lấy flòng cô 93cắt tới cbchia năm 2exẻ bảy, ccả người ecắt khúc?

"Trong 5lòng của 7danh, đã, 82đã cho rằng enhư thế fdsao?" 76Lãnh Tiếu 8Tiếu cố 9nén đau 3thương, 6đứng lên 37thân thể faxiêu vẹo 03chỉ chực 89sụp đổ.

Nếu 32uất ức 4fcũng không abcách nào cbcầu toàn, 27như vậy fcô cũng bkhông cần e9như chó 0vẩy đuôi bmừng chủ f5ở trước dmặt anh, 99cô muốn 6dùng một 1cloại tư ethái hoa elệ phai 07nhạt ra 1khỏi tầm 9mắt của 52anh.

"Đã 8như vậy, cvậy tôi 2cũng không 5cần ở 2lại chỗ 2này." 6Lãnh Tiếu 5bTiếu ép 39buộc mình bnhịn rơi f6nước mắt, 67nhịn cả 7fngười đau bđớn chậm cdrãi xoay d4người rời 0đi.

ekhông cần eở trước dmặt anh erơi một 5agiọt lệ.

Vào 56một nháy cbmắt xoay 9người kia, 6emột vết 94máu trong 18nháy mắt b6xẹt qua 4tầm mắt 6eHàn Trạch 4Vũ. Chỉ 0là, chỉ 3xẹt qua 6tầm mắt 42của anh, 94cũng không 39có vào tim 7của anh.

Nhìn ecbóng lưng b7Lãnh Tiếu 61Tiếu yếu bđuối, ở 11bên trong 4lòng của 57Hàn Trạch 0cVũ một 5bhồi đau ađớn. Anh 9đột nhiên 2muốn mở 32miệng giữ fcô lại, d5nhưng vừa 12nghĩ tới 97cô thừa 9hoan phía 2dưới với c1người đàn 89ông khác, 3anh chỉ b0có loại c3kích động 9cmuốn giết 3người.

Anh e9nhịn được dmình đối 52cô không 60buông, ép abuộc mình 65duy trì trầm 2mặc, mắt 4nhìn bóng 1dáng gầy 5yếu biến 8mất ở 3tầm mắt cbcủa anh.

Nghe 4được cửa 3chính lầu 8fdưới “ầm” 38một tiếng ebị nặng bnề đóng, 5btim của 8anh cũng dbtrong nháy 4mắt chìm bđến đáy 2fcốc.

Anh bngồi bệt 3xuống giường, 0anhìn hình 31đầy đất, c9lửa giận 8blại xông dvề đỉnh bađầu của 90anh.

Anh dvung tay lên 7bđèn thủy 2tinh nặng cfnề va đập 8vào gương, 9miểng thủy c6tinh đầy 74đất, cả 7phòng hỗn 4độn, y bnhư một amảnh phiền cloạn trái 7tim không 23có chút 8đầu mối 5nào.

Nguồn: truyen8.mobi/t103291-dem-mua-va-phai-tong-tai-chi-mang-chuong-111.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận