Tinh Hà Đại Đế
Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Chương 33: Lớp trọng điểm
Nhóm dịch: VLPL
Nguồn: metruyen.com
- Võ học đại sư này thật lợi hại, mình thấy rất nhiều người gặp được ông ta, chiêu đầu tiên đã bịđá bay ra ngoài rồi. Giang Ly rất hâm mộ, nếu như trong nhà có một hệ thống võ học đại sư như này, trình độ chiến đấu và tố dưỡng võ học của mình chắc ít nhất cũng phải tăng mười mấy cấp bậc, đáng tiếc ý tưởng này không thực tế.
Cảtrường không dùng nổi, huống chi là gia đình?
Sau khi quang não đánh giá lực sinh mệnh xong, Giang Ly thở phào, biết lần này mình chắc chắn sẽ trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của trường rồi.
Bình thường thành tích lực sinh mệnh đến 0.9 cũng sẽ được trường học đểý đến, còn 1, thì quá đặc biệt rồi. Các loại tài nguyên, cơ hội ưu tú, toàn bộ đều là tích tụ trên thân thểnhững người như này.
Hôm nay mình sẽ trở thành con cưng của trường học, có quầng sáng của nhân v
ật quan trọng.
Từ trong phòng sát hạch chiến đấu ra, Giang Ly liền nghe thấy một bạn học đang mắng mỏ: - Chết tiệt, lần khảo sát lần này sao lại khó như này? Không ngờlại là võ học đại sư, một hiệp thôi mình đã bịđá ra ngoài, làm điểm thi của mình vốn dĩlà 0.9, lại bịhạđiểm, còn 0.89.
Đây là một học sinh rất ưu tú, con cháu nhà giàu, thểtrạng cường tráng, dùng rất nhiều thuốc bổ, vốn dĩkhảo sát chắc hẳn có cơ hội lấy được thành tích tốt, nhưng cuối cùng chiến đấu lại gặp phải võ học đại sư, không may mắn bịtrừ điểm.
Quảnhiên nhiều người cũng đang đứng mắng mỏ, nói lần này võ học đại sư biến thái, khác quá nhiều so với lần thi trước.
Cho dù bình thường một số nhân v
ật quan trọng trong trường, lực sinh mệnh của bản thân đến 0.9 rồi, sau khi đi ra vẻ mặt đều ngưng trọng, dường như thành tích chiến đấu kéo điểm của bọn họ xuống.
Giang Ly yên tâm thoải mái, vẻ mặt thản nhiên, đang nghiền ng
ẫm kinh nghiệm giao đấu cùng với ông già võ học đại sư.
- Hiệu trưởng, có thành tích sát hạch rồi.
Ba tiếng sau, trong phòng giám thịrất nhiều giáo viên đang tụ t
ập lại, tất cảthành tích sát hạch đều xuất hiện rồi, đứng đầu là thành tích của học sinh cấp ba.
- Hiệu trưởng, lực sinh mệnh học sinh trường chúng ta có 11 người đạt đến 1, trong đó học sinh cấp ba có 10 người.
Một giáo viên nhanh như bay tổng kết số liệu.
nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m - Không ngờcó 11 học sinh sinh mệnh lực đạt đến 1? Hiệu trưởng vội vàng nói: - Học sinh có điểm văn hóa tuyệt đối kia thế nào?
- Lực sinh mệnh của hắn cũng là 1. Lại một giáo viên báo cáo: - Thi văn hóa được điểm tuyệt đối! Chạy trăm mét trong 4.8 giây, lực đánh 1 tấn cuối cùng đối chiến với hệ thống võ học đại sư, lấy được điểm tuyệt đối, kinh nghiệm thực chiến ưu tú.
- Hắc mã Vài giáo viên g
ật g
ật đầu: - Thành tích tiến bộ quá nhanh, lần thi trước mới có 0.7 lực sinh mệnh, bình thường, lần này không ngờlại mạnh đến mức độ này rồi?
- Thành tích cao nhất là ai v
ậy? V
ẫn là Âu Dương Tinh phải không?
Hiệu trưởng gõ ngón tay lên mặt bàn, đang tính toán cái gì đó.
- Đúng v
ậy, lực sinh mệnh của Âu Dương Tinh là 1.1, cao hơn nhiều so với mọi người, anh ta thi đỗ đại học Tinh Không chắc đến 70%, ngoài ra, còn có Lạc Hàm, Đặng Thiên Chiếu, Vương Vân Long, Lý Trường Thiên, Tiêu Hồng, Tuyết Linh, Vân Thường Thường, Lộ Diêu Diêu, Giang Ly.
- Tốt tốt tốt, mười học sinh này, chính là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, kỳ sau, vạch ra một kế hoạch bồi dưỡng trọng điểm, nhất định phải đẩy được bọn họ lên, năm nay trường chúng ta không thểmất mặt nữa được. Năm ngoái một đại học Tinh Không cũng không thi đ
ậu, năm nay nếu như lại như v
ậy, thì hiệu trưởng tôi đây chỉcó thểtừ chức mà thôi. Hiệu trưởng cười khổ nói:
- Tình hình thi cử của học sinh cấp một, cấp hai thế nào? Có ai nổi b
ật hay không? Đúng rồi, vừa nãy anh chẳng phải nói có mười một nam thanh niên lực sinh mệnh đạt đến 1 hay sao? Sao mới có mười người?
- Còn một học sinh nữa, lần thi này cũng là 1! Nhưng em này không phải là học sinh cấp ba. Em đó tên Giang Đào, là em trai ruột của Giang Ly. Vịgiáo viên này vội vàng giải thích: - Cấp ba có mười người sinh mệnh lực đạt 1. Cộng thêm Giang Đào nữa là 11 người.
- Hóa ra là Giang Đào, nó tiến bộ nhanh v
ậy sao? Đúng là thiên tài. Hiệu trưởng g
ật đầu, dường như nằm trong dự liệu:
- Nhà họ Giang này có hai người con trai, đều là người nổi b
ật. Nếu như toàn bộ đều thi đỗ đại học Tinh Không, đây mới thực sự là chấn động.
- Xuất bồi dưỡng trọng điểm năm nay có bao nhiêu? Một giáo viên hỏi: - V
ẫn là mười xuất?
- Không, năm nay tăng thêm năm xuất, bốn xuất sau, yêu cầu gia đình bọn họ tài trợ thêm một trăm nghìn tinh nguyên, có thểgia nh
ập vào lớp trọng điểm. Còn Giang Đào kia, em ấy là học sinh 11, còn lâu mới thi đại học, nhưng tiềm lực rất lớn, muốn làm tuyển thủ hạt giống thu hút sự chú ý cao độ. Ngoài ra lần thi này những học sinh thiên tài lực sinh mệnh đạt đến 1, mỗi người được nh
ận học bổng ba trăm tinh nguyên.
Hiệu trưởng ra lệnh, ký văn kiện.
- Quảnhiên, email được chuyển đến rồi.
Giang Ly vừa mới ra khỏi trường thi, trên chíp học sinh liền truyền đến tin tức có mail, là do hiệu trưởng gửi.
- Giang Ly, vì em thi xuất sắc, nhà trường quyết định thêm em vào lớp bồi dưỡng trọng điểm năm mươi người, từ ngày mai, đến lớp trọng điểm của trường báo danh.
- Đã nh
ận.
Hắn ấn nút đã nh
ận, trảlời hai từ.
Trong lòng vô cùng sung sướng, lớp bồi dưỡng trọng điểm có thểđược rất nhiều tài nguyên, về trường học, chính phủ và quân đội cũng sẽ cùng nhau phối hợp tiếp xúc, cung cấp những điều kiện thu
ận lợi cho học sinh lớp trọng điểm.
Leng keng.
- Anh có ba trăm tinh nguyên tiền học bổng.
Trước kia, ba trăm tinh nguyên tiền học bổng cũng đã là rất nhiều rồi, nhưng bây giờđối với hắn mà nói, đến Khư Hoa thành một chuyến cũng đã ngót nghét mười nghìn rồi, cái này thực sự cũng không thấm vào đâu, may mà muỗi dù nhỏ cũng là thịt.
- Giang Ly, chúc mừng c
ậu, lần này đạt được thành tích cao, được vào lớp bồi dưỡng trọng điểm.
Bên ngoài trường thi, có một cô gái đang tiến đến, là Tuyết Linh. Cô đi đến đâu đều là tiêu điểm.
- Sau này mọi người đều là bạn cùng lớp rồi, mong được chiếu cố. Giang Ly vội vàng cười đáp lại, từ sau khi mình chữa khỏi bệnh tinh thần của Tuyết Bích Nhi, hắn và Tuyết Linh cũng trở nên thân quen hơn.
- Năm nay lớp trọng điểm tăng thêm thành năm mươi người, trong đó có kẻ thù của anh, thế này thì anh có thểxảgi
ận được rồi. Tuyết Linh như không như có nhìn phía xa.
- Trịnh Văn Băng! Trương Nhạc! Dương Vũ! Giang Ly trong chốc lát nhìn thấy ba người này, sắc mặt tươi cười.
Thành tích của ba người này, đại khái là trên 0.9, tuyệt đối sẽ không vượt qua 1.
Trịnh Văn Băng cũng thấy Giang Ly và Tuyết Linh cười cười nói nói, trong lòng l
ập tức hồi hộp, sắc mặt lại càng âm trầm, gã nói chuyện vài câu với Dương Vũ, Trương Nhạc rồi vội vã rời đi.
- Bọn họ chắc cũng cùng lớp, sau này muốn tụ t
ập lại chắc cũng dễ dàng.
Giang Ly nhìn bóng lưng ba người rời đi, hắn đương nhiên không phải muốn tụ t
ập ba người này lại, đánh một tr
ận đơn giản, căn bản cũng không có ý nghĩa gì.
Muốn là muốn ba người táng gia bại sản, kết cục thê thảm, không có cơ hội đổi đời.
Ba tên này đều là người giàu có, Giang Ly muốn bọn họ nếm thử mùi vịbiến thành người nghèo.
Từ từ, không phải vội.
Hắn thầm nhủ.
Bây giờmình chiếm ưu thế tuyệt đối.
Vì sau khi kỳ thi này có thành tích, lực sinh mệnh đạt đến 1, hơn nữa top 10 cao thủ của trường sẽ được Tinh Hoa chính phủ trao giải, trở thành nhân v
ật quan trọng, học sinh hạt giống như này chính phủ cũng sẽ luôn đểý bồi dưỡng và bảo hộ.
Hơn nữa mình còn có thểtrở nên mạnh hơn nữa.
- Giang Ly, có một điều anh cần nhớ, Âu Dương Tinh đứng thứnhất của trường chúng ta, lực sinh mệnh 1.1 mạnh nhất, là người lòng lang dạsói, có thểkhông trêu chọc thì tốt nhất là đừng đụng đến gã.
Tuyết Linh và Giang Ly sánh vai bước đi, nhắc nhở vài câu, một chiếc xe từ trên không ch
ậm rãi hạxuống, cô nhảy lên, cuốn bụi mà đi.
- Mình cũng phải kiếm tiền mua một chiếc xe. Giang Ly có chút ngưỡng mộ, bây giờthực sự hắn có tư cách mua xe. Thân ph
ận công dân một sao không phải đểtrang trí, có rất nhiều thu
ận lợi.
Khi Giang Ly về đến nhà, cha đang ngồi xem ti vi, mẹ đang nấu cơm. Nhìn thấy hắn về, cha cũng không mở miệng hỏi thành tích thi cử thế nào, dường như biết Giang Ly thi không tốt, từ nhỏ đến lớn đều là như này.
Đang muồn mở miệng cho cha mẹ sự ngạc nhiên, ngoài cửa vọng lại một giọng nói, hắn liền nhìn thấy em trai Giang Đào và em gái Giang Huyên đi vào, trên đùi của Giang Huyên còn rất nhiều băng vải, hình như là bịthương.
- Có chuyện gì v
ậy? Giang Ly đứng lên.
- Là khi em gái thi, bịtr
ật chân rồi. Giang Đào cười: - Em cũng d
ẫn nó đến bệnh viện xem qua rồi, nghỉngơi hai ngày sẽ khỏi. Bây giờtr
ật chân như này là chuyện nhỏ, rất nhanh sẽ khỏi.
- Anh cả, em không sao. Thần sắc Giang Huyên rất hưng phấn: - Lần thi này lực sinh mệnh của em đạt 0.7, là ưu tú trong lớp đấy, anh hai còn lợi hại hơn, lực sinh mệnh của anh ấy là 1! Xếp thứnhất của khối, anh cả, thành tích của anh là bao nhiêu v
ậy?
Giang Huyên v
ẫn là trung học cơ sở, cơ thểcòn chưa d
ậy thì hoàn toàn, lực sinh mệnh 0.7 coi là ưu tú rồi, nếu như là trung học thì cũng là bình thường.
- Huyên Huyên, đi nghỉngơi đi. Cha Giang Chấn Đông vội quát lớn: - Lần sau cẩn th
ận hơn đất, đừng bịtr
ật chân, mặc dù là vết thương nhỏ, nhưng cũng tốn của A Đào không ít tiền.
- Cha, chuyện nhỏ, chỉcó mấy chục tinh nguyên mà thôi, lần này con lấy được học bổng ba trăm tinh nguyên. Em trai Giang Đào tỏ vẻ không đểý.
Mẹ từ trong phòng bếp đi ra: - A Đào, không ngờcon lại đứng đầu khối! Hôm nay phải chúc mừng mới được.
- Cái này cũng không là gì. Thần sắc Giang Đào cũng không hưng phấn lắm, cứnhư là chuyện đương nhiên, trong ngữkhí vô cùng tự tin: - Đúng rồi, cha mẹ này, kỳ nghỉnày của con, cũng đã ký hợp đồng với quân đội rồi, đến giúp quân đội làm chút chuyện, kiếm chút tiền, e rằng kỳ nghỉđông cũng sẽ không về nhà.
- Cái này được, cái này được Cha mẹ rất vui mừng, ký kết với quân đội là chuyện tốt, vừa có thểkiếm tiền, lại có thểđược rèn luyện tốt.
Bọn họ biết rằng, học sinh có lực sinh mệnh 1 như Giang Đào này, quân đội, cảnh sát, công ty lớn, chính phủ đều muốn có được. Rất nhiều công ty tim đến, đề nghịký kết.
- A Ly, kỳ nghỉđông này con chắc hẳn cũng không có chuyện gì đúng không. Giang Chấn Đông gõ bàn một cái: - Cha tìm cho con một công việc tạm thời, kiếm chút tiền trợ cấp cho gia đình ủng hộ cho em trai con.
- Cha à, con có chuyện, e rằng không đi được. Giang Ly liếm môi.
- Có chuyện gì? Giang Chấn Đông có chút không vui.
- Được rồi, A Ly không muốn đi làm thì đừng làm khó nó, ở nhà nghỉngơi đi. Mẹ liền đứng ra giảng hòa: - Hơn nữa, bây giờA Ly có thểkiếm được bao nhiêu tiền chứ?
- Được Được rồi Giang Chấn Đông như quảbóng cao su xì hơi, lắc đầu, uống một ngụm trà, có chút chua xót.
- Là như này. Giang Ly cũng không giấu diếm nữa: - Lần thi này lực sinh mệnh của con đạt 1, được nhà trường cho vào lớp trọng điểm, mấy ngày nữa còn trao giải, còn muốn quân đội tiến hành huấn luyện.
Giọng điệu của hắn rất bình tĩnh, nhưng lại tạo thành chấn động rất lớn.
Xoảng
Chén trà của Giang Chấn Đông trong tay rơi xuống đất, dường như không nghe rõ nói: - Con nói gì?
C