Đại Ma Đầu
Tác giả : Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Chương 481 : Lôi thú
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvanda
Mà chính mình một khi đã có Quỷ Chung thì liền có thể khống chế đại lượng tu sĩ Kim Đan kỳ rồi. Tuy rằng muốn vô địch thiên hạ thì đúng là người ngu nói mớ, nhưng thực sự có thể làm thực lực của mình đạt tới một độ cao mới.
Đã có đại lượng Kim Đan kỳ làm thuộc hạ, thu thập đủ loại tài liệu bảo bối, tài nguyên cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Trước kia, Lôi Động đối với kiện bảo bối kia của Bạch Cốt Ma Quân đã sớm thèm chảy nước miếng rồi. Chỉ là thật sự không có cách nào lấy về tay thôi. Bây giờ lại có hi vọng, há có thể không động tâm? Lôi Động thú nhận, mặc dù bây giờ mình có chút thực lực, cũng có thể chống cự với tu sĩ Kim Đan kỳ rồi. Nhưng đối với toàn bộ Tu Chân giới mà nói, mình bất quá chỉ vừa mới nhập môn thôi. Người có thể một tay bóp chết mình có rất nhiều.
Muốn thoát khỏi loại hào khí không an toàn này, cảm giác tánh mạng bị người khác khống chế, chỉ có thể trở nên mạnh hơn nữa, chỉ có cường đại mới có thể chính thức tiêu diêu tự tại, khống chế tánh mạng từng người.
Nghĩ đến đây, Lôi Động liền bắt đầu thử rót lực lượng thần niệm vào trong cơ thể Dực Không. Vốn là đầu nhập vào một đoàn, nhưng những năng lượng kia như đá chìm đáy biển, nửa điểm cũng không thấy bóng dáng. Dực Không cũng cơ hồ không có cảm giác. Lôi Động tiếp tục thử, sau khi liên tiếp đầu nhập vào hơn mười đoàn lực lượng, Dực Không mới có cảm giác khôi phục.
Lôi Động đổ mồ hôi không thôi, vừa rồi, những lực lượng thần hồn kia đã chiếm cứ một phần ba rồi. Bất quá, hồn nô Dực Không này đối với mình mà nói là cực kỳ trọng yếu, về sau có thể phát tài hay không, tựu toàn bộ nhờ đều nhờ nó rồi. Tiếp tục lấy hai phần ba lực lượng thần hồn còn lại đều hiến cho Dực Không.
Mà những lực lượng này đối với Dực Không mà nói cũng chỉ khôi phục một ít thực lực mà thôi. Cho dù muốn hồi phục đến Kim Đan trung kỳ, cũng còn kém xa vạn dặm.
Điều này khiến Lôi Động vô cùng kinh ngạc, lực lượng thần hồn của mình coi như cường tráng rồi, so với tu sĩ Kim Đan tầng một hai lợi hại hơn rất nhiều. Lực lượng thần hồn cô đọng nhiều như vậy đầu nhập vào, sao lại chỉ mới tăng trưởng được một chút.
Dực Không giải thích, Lôi Động mới hiểu được. Nguyên lai lực lượng thần hồn của mình đầu nhập đi vào, thân thể Dực Không liền tự động lấy lực lượng thần hồn của chủ nhân, chuyển hóa làm lực lượng của mình. Mặc dù nói lực lượng thần hồn của Lôi Động rất cường đại, nhưng đều bị chuyển hóa. truyện copy từ tunghoanh.com
Như vậy liền xuất hiện vấn đề. Lôi Động hiện giờ quả thật có thể dựa vào tỉnh dược, ngồi xuống khôi phục lực lượng thần hồn. Nhưng theo suy đoán của hắn, nếu một ngày đầu nhập hai lần, khiến Dực Không khôi phục đến Kim Đan hậu kỳ cũng phải mất một tháng.
Nếu như muốn khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, có trời mới biết được là ngày tháng năm nào đây?
Bỗng nhiên, Lôi Động tâm niệm vừa động, mình dùng U minh quỷ khí và Dưỡng Hồn Tháp cũng có thể tẩm bổ hồn phách, khôi phục lực lượng hồn phách cơ mà. Cho dù vô dụng cũng phải thử xem. Dứt lời, Lôi Động thi triển U Minh đại pháp, quỷ khí âm u nồng đậm, ngưng tụ thành một đoàn. Ra lệnh cho Dực Không hút thử.
Quả nhiên, Dực Không liền xông vào bên trong đồ án quỷ khí kia, khẽ hấp thụ. Tinh thần chấn động, hưng phấn hét lớn:
- Chủ nhân, nguyên lai hắc khí của ngươi là hồn khí a, tuy rằng độ tinh khiết rất kém cỏi, nhưng rất nhiều!
Nghe vậy, Lôi Động thiếu chút nữa té ngã. U minh quỷ khí của mình, coi như là siêu phi thường rồi, vậy mà trong mắt tên gia hỏa này, lại là độ tinh khiết rất kém cỏi. Bất quá, Lôi Động cảm thấy có chút kỳ quái, gia hoả này như thế nào lại gọi u minh quỷ khí là hồn khí? Liền mở miệng hỏi qua một chút. Đương nhiên, u minh quỷ khí của mình thì được xem là đại pháp của mình, nguyện ý để Dực Không hấp thụ, hắn mới có thể hấp thụ. Đối với sinh mệnh khác giao chiến cũng có đạo lý như vậy, toàn bộ đều bằng tâm nguyện của mình. Nếu không, U Minh đại pháp chỉ sợ sẽ không có giá trị thực chiến.
Dực Không có chút tham lam, hấp thu lấy hồn khí, giải thích nói:
- Ở thời kỳ viễn cổ, loại năng lượng này được gọi là hồn khí. Có thể bồi dưỡng sinh mệnh, khôi phục sức sống. Khi đó hồn khí ở giữa thiên địa còn rất nhiều, cũng có rất nhiều sinh mệnh cường đại tuân theo hồn khí mà sinh tồn. Nhưng về sau, hồn khí càng ngày càng ít, những sinh mệnh cường đại kia cũng biến mất theo. Nghe nói, U Minh giới vẫn có rất nhiều hồn khí, đại khái nguyên nhân là do U minh quỷ khí a. Ta thật sự không ngờ, còn có loại pháp thuật có thể lấy chân khí chuyển hóa thành hồn khí, tuy rằng độ tinh khiết rất kém, bất quá loại pháp thuật này thật đúng là rất tốt, rất cường đại.
Lôi Động có chút câm nín, U Minh đại pháp mà mình tu luyện nguyên lai lại hi hữu như vậy a? Bất quá, U Minh đại pháp nguyên vốn không thuộc về một trong những đại pháp của Âm Sát Tông. Chỉ là không biết Âm Sát Tông tu luyện bí thuật này ở nơi nào, thấy uy lực không tệ, liền lấy làm một trong những truyền thừa đại pháp của Âm Sát Tông, cũng không biết thứ này gọi là hồn khí. Bây giờ ở giữa thiên địa, u minh quỷ khí thuần túy đã rất ít rồi, ngoại trừ ngoài U Minh giới, sinh mệnh tuân theo U minh quỷ khí càng hi hữu.
Mà thôi, kệ mẹ nó. Lôi Động biết rõ, cái thế giới này khổng lồ vô cùng, lịch sử tồn tại cực kỳ lâu đời. Cái gọi là thời kỳ thượng cổ, chính vài vạn năm trước. Trước còn có thời kỳ viễn cổ, thời kỳ thái cổ. Có trời mới biết cái thế giới này có bao nhiêu bí mật không muốn người biết. Bởi vậy, Lôi Động đối với lai lịch của U Minh đại pháp cũng chẳng muốn so đo làm gì. Chỉ cần biết loại pháp thuật này đối với mình rất hữu dụng là được.
Lôi Động vận chân khí toàn thân, chuyển hóa thành U minh quỷ khí không tinh khiết.
Sau khi để Dực Không hấp thụ, hắn đã sức cùng lực kiệt, không thể không ngồi xuống, nuốt lấy đan dược Kim Đan hỗ trợ hộ pháp, bắt đầu Luyện Khí, khôi phục tinh lực.
Dực Không sau khi ăn chán chê cũng bắt đầu trạng thái tu luyện.
Thời điểm khi Lôi Động tỉnh lại, toàn thân tinh khí thần có chút dồi dào. Lại thấy thực lực Dực Không đã khôi phục đến Kim Đan trung kỳ, Lôi Động không khỏi đại hỷ. Tiếp tục chuyển hóa U minh quỷ khí cho nó hấp thụ, đợi đến lúc kiệt sức, lại tiếp tục ngồi xuống hồi phục. Sau ba bốn vòng, thực lực Dực Không đã khôi phục đến Kim Đan hậu kỳ.
Mà Lôi Động cũng trọn vẹn hao phí thời gian cả ngày. Tính ra, nếu như mình dốc sức liều mạng cho hắn khôi phục, thời gian khoảng mười ngày, có lẽ thực lực Dực Không sẽ khôi phục đến Nguyên Anh kỳ.
Lôi Động đang cân nhắc, chính mình nên tiếp tục để hắn hồi phục, hay là lập tức đi chém giết mấy chỗ khác? Mặc dù nói Lôi Động không sợ sau khi bọn hắn cầm được bảo bối sẽ đuổi không được, nhưng trên thế giới này, vẫn có rất nhiều thứ chỉ có thể dùng một lần đã tiêu hao. Lôi Động cũng sợ trong thần miếu này có thứ tốt đều bị người khác lấy hết. Ví như, Hồn quả các loại.