Đấu La Đại Lục II Chương 396: Thụ thương trí mạng

Hoắc Vũ Hạo ngơ ngác choáng váng đứng đó một lúc, chợt bật cười lắc đầu. "Quên đi, dù sao cũng không phải chuyện xấu, ít nhất có hồn kỹ này rồi mình cũng có thể tiếp tục tu luyện lại."

Trạng thái Hoắc Vũ Hạo lúc này đã khôi phục được bảy tám phần, Nhị Thức Hải tràn ngập trở lại, hắn lại có thể sử dụng Vận Mệnh Nhãn và công kích cường đại Linh Hồn Ngưng Thị.

"Không biết Quất Tử và Kha Kha ra sao. Có lẽ nên mau chóng tìm gặp các nàng thì hơn."

Vừa nghĩ, Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu liếc nhìn sắc trời, hướng về phía ngoài dãy núi nhánh mà đi. Lúc này hắn đã nhìn rõ chỗ đang ở, dãy núi này không phải chỗ cũ trước kia tiến vào, mà hẳn là dãy núi kế cận.

Đột nhiên, một tiếng nổ kịch liệt vang vọng phá không, khiến Hoắc Vũ Hạo vừa phóng người lên cũng giật mình đứng khựng lại.

Vẻ mặt nghi hoặc nhìn về hướng âm thanh truyền đến, cái hướng đó, rõ ràng là chủ mạch trung tâm a!! Tiếng nổ gầm rú kịch liệt kia chắc chắn không phải do hồn thú gây ra, cái loại này rõ ràng là do pháo của hồn đạo sư gây nổ.

Các nàng không phải là. . . . .

Căn bản không có nhiều thời gian lẩm bẩm lầm bầm, Hoắc Vũ Hạo lập tức đổi hướng, cũng không thi triển hồn đạo khí phi hành, mà bằng thân pháp nhanh nhẹn, tốc độ mau lẹ phóng hết tốc lực đến chỗ kia. Hắn búng tay cái "tách", một cái bóng màu vàng nhanh chóng xuất hiện bên cạnh. Vũ Hạo giơ tay vỗ vỗ cái đầu Vong Linh Kim Lang, linh hồn hỏa thiêu đốt trong mắt Kim Lang tắt lịm, trở lại thành thi thể được Hoắc Vũ Hạo thu vào hồn đạo khí trữ vật.

Quất Tử và Kha Kha thời điểm này rất bối rối. Tối hôm trước thất lạc với Hoắc Vũ Hạo, sau đó tâm tình, trạng thái hai nàng thực sự không tốt.

Lúc Hoắc Vũ Hạo đẩy hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc ngã xuống, Quất Tử biết bản thân không còn lựa chọn nào khác. Do đó, nàng chỉ có thể cố hết sức khống chế tốt cái khối cầu đang lăn tự do xuống núi, đảm bảo bản thân và Kha Kha an toàn sống sót.

Đúng như Vũ Hạo dự tính, bất kể Kim Lang tốc độ có nhanh đến mức nào cùng không thể đuổi kịp khối thiết cầu lăn tự do từ độ cao ngàn trượng trên đỉnh núi xuống. Lúc các nàng thất điên bát đảo dừng lại, không có bóng dáng một con Kim Lang nào đuổi theo.

Quất Tử và Kha Kha điều đầu tiên khi hạ cánh an toàn là lao ra khỏi hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc, sau đó tái xanh tái mét thi nhau ói mật xanh mật vàng, toàn bộ bữa tối theo đó mà chui ra lại. Từ độ cao ngàn trượng trên đỉnh núi mà lăn xuống, thay đổi độ cao quá đột ngột chỉ không đến năm phút, khó có cơ thể nào chịu nổi.

Hai cô gái nôn hết mọi thứ ra, cũng không còn chút sức lực nào bò lại vào hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc, đều thay nhau hôn mê.

Các nàng cũng khá may mắn, khi tỉnh táo trở lại, cũng không hề có dấu hiệu gì bị hồn thú tấn công hay quấy nhiễu. Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chiếu xuống, các nàng dần dần hồi phục tỉnh lại. Sau một lát nghỉ ngơi, ổn định tinh thần và trạng thái, cả hai đều quyết định lập tức quay lên tìm tung tích Hoắc Vũ Hạo.

Tính cách hai người bất đồng, nhưng lúc này không hề nói chuyện với nhau, đều trở nên im lặng nặng nề. Nhất là Quất Tử, thần sắc của nàng biến hóa phải nói là: đặc sắc. Lúc bàng hoàng, khi lo lắng, lúc lại bi thương, rồi đột nhiên cáu kỉnh. Nàng có cảm xúc biến hóa nhiều như vậy, vẫn là lần đầu tiên Kha Kha nhìn thấy.

So ra, Kha Kha đơn giản hơn. Trong suy nghĩ của nàng, chỉ có lời nói  tràn ngập lòng tin và kiên quyết của Hoắc Vũ Hạo.

Kha Kha còn nhớ rõ, lúc hai người điên đảo cuống quít lăn trên sườn núi, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trên đỉnh. Chắc chắn là Hoắc Vũ Hạo muốn thu hút bầy Kim Lang nên mới tạo ra âm thanh lớn đến vậy a! Ngay giây phút đó, nàng biết lòng mình sẽ không bao giờ quên được cậu thiếu niên nhỏ hơn mình đến năm tuổi này. Là bằng hữu cũng tốt, là tình cảm gì khác thì cũng thế. Ít ra, trong lòng nàng đã khắc lại một dấu ấn rất sâu về hắn.

Tình huống là vậy, các nàng không cần phải trao đổi nhiều, nhưng đều đồng tâm một lòng quyết định, giải cứu Hoắc Vũ Hạo!

Bởi vậy, sau khi ổn định cơ thể, lại trở về cabin của kiện hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc méo mó tàn tạ, thật khó mà nhìn ra nó là cùng một thứ công nghệ tiên tiến mấy ngày trước các nàng đem đến Cảnh Dương sơn mạch thử nghiệm nghiên cứu. Hai nàng bắt đầu tìm tung tích Hoắc Vũ Hạo, tìm một lần như thế, đã trải qua hai ngày.

Hai ngày qua, các nàng gặp phải không ít hồn thú. Nhờ hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc bảo hộ, hơn nữa cả hai đều là hồn đạo sư cấp 5 thự lực cường hãn, mọi tình huống cũng chỉ hữu kinh vô hiểm.

Sau hai ngày gian khổ leo lên đỉnh núi hôm trước, nhìn rất nhiều dấu vết đại chiến lưu lại, nhưng không hề tìm thấy nửa cái bóng Hoắc Vũ Hạo.

Sau đó, hai nữ lại tiếp tục tìm kiếm các vùng phụ cận chung quanh. Không ai trong hai người tin Hoắc Vũ Hạo đã chết. Nhưng vẫn không có kết quả gì.

Cuối cùng, cả hai mang theo hi vọng mong manh cuối cùng trở ra địa điểm ước định với Hoắc Vũ Hạo, mong rằng sẽ gặp hắn tại đó. Thế nhưng trên đường trở ra, lại bị hồn thú cường đại đánh úp.

Cũng thật oan gia ngõ hẹp, hồn thú các nàng đối diện, chính là bầy Kim Lang mất tướng bị Hoắc Vũ Hạo bỏ lại.

Ngân Nguyệt Lang Vương tử vong, đối với tam đại Kim Lang Vương đả kích cực lớn. Ngân Nguyệt Lang Vương đối với những kim loại thích hợp cho Kim Lang tu luyện có cảm giác cực kỳ bén nhạy. Có Ngân Lang giúp đỡ, thực lực của bầy sói tăng lên rất nhanh, tốc độ tu luyện cải thiện đến 20%. Với hồn thú đó là một con số rất kinh khủng, rất đáng giá. Nói cách khác, một con Kim Lang tu luyện 100 năm, đã có tu vi tương đương 120 năm. Còn đối với Kim Lang Vương 1v năm, nó đã có thể tiết kiệm thêm 2000 năm tu vi.

Vậy mà, Ngân Nguyệt Lang Vương bị Hoắc Vũ Hạo mang đi, chúng nó vẫn chưa biết Ngân Nguyệt Lang Vương đã không còn tồn tại. Hai ngày qua, tam đại Kim Lang Vương dẫn theo bầy Kim Lang điên cuồng tìm kiếm, đánh hơi, truy dấu, quyết tìm cho ra tung tích Hoắc Vũ Hạo và Ngân Nguyệt Lang Vương. Thậm chí trên đường gặp hồn thú khác, cũng không nói không rằng tấn công tiêu diệt ngay. Phía ngoài dãy núi chủ mạch, chẳng có hồn thú nào là đối thủ của bầy Kim Lang điên cuồng này cả.

Tam đại Kim Lang Vương đến tu vi ngàn năm đã có tư duy trí tuệ nhất định. Mắt thấy khối thiết cầu tàn tạ đằng kia, thì còn phải chờ gì đây? Ngay tức khắc chỉ huy bầy sói điên cuồng tiến công. Quất Tử và Kha Kha đã lâm vào khổ chiến.

Thân là hồn đạo sư cấp 5, hồn đạo khí phải nói là đầy rẫy, chỉ trong thời gian ngắn, cả hai hợp lực đã tiễn không ít Kim Lang cấp thấp lên đường.

Tuy vậy, hồn lực của hai người cũng chỉ có hạn. Càng rõ ràng hơn, cả hai cũng không có ý định liều mạng như Vũ Hạo dùng hồn đạo khí đào vong lên không trung, càng không có được hồn kỹ Mô Phỏng của Vũ Hạo. Một khi tiến nhập vùng trời sơn mạch, sẽ dẫn đến hồn thú phi hành liên tục công kích. Hơn nữa bầy Kim Lang cường đại bao vây, Kim Lang Vương có thể bật cao đến hơn 10m, căn bản cả hai không có cơ hội bay lên.

"Uỳnh ——"

Hồn đạo pháo to lớn trong tay Kha Kha oanh kích một đầu Kim Lang Vương bên cạnh, điện quang chạy dọc cơ thể nó, giật nó ngã văng ra xa hơn 10m. Ít nhất trong vòng vài phút nữa nó không thể tham gia chiến đấu.

Khẩu đại pháo của Kha Kha có tên Phượng Lôi Pháo, đặc tính: phong tốc, lôi bạo. Uy lực cực kỳ cường hãn, hơn nữa phi thường thích hợp dành cho hồn thú thuộc tính kim.

Mạnh, nhưng Phượng Lôi Pháo cũng đồng thời tiêu hạo hồn lực khá lớn. Thêm nữa, Kim Lang có lực phòng ngự thật sự quá mạnh. Ngay cả Kim Lang bình thường trúng một viên pháo khả năng cao nhất cũng chỉ bị thương nặng, còn Kim Lang Vương thì chỉ tê liệt một thời gian.

Những đệ tử niên cấp cao ở Học Viện Nhật Nguyệt đều có lĩnh vực nghiên cứu hồn đạo khí sở trường. Kha Kha chính là sở trường các loại hồn đạo khí cự pháo, còn Quất Tử lại là mọi thứ hồn đạo khí thích hợp với hình dáng của trái quýt, bất kể chủng loại.

Vô số trái quýt từ trong tay nàng phóng ra, hỗn loạn ném về bầy Kim Lang. Một luồng sáng mạnh hung hãn bùng lên, những tiếng rít chói tai theo đó xuất hiện, những trái quýt còn dính chặt trên thân thể bầy Kim Lang kịch liệt phát nổ.

Hồn đạo khí cấp 5 có rất nhiều thứ uy lực cực lớn, nhưng vấn đề của Quất Tử chính là thể lực. Thể lực của nàng đừng nói là so với Hoắc Vũ Hạo, ngay cả thần lực bẩm sinh Kha Kha còn kém xa. Do vậy, đổi lại nàng theo đuổi hồn đạo khí loại hình nhỏ số lượng lớn.

Hai nữ phối hợp, một ngăn cản, một oanh kích, lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ ngang bằng, nhưng trong tim thì lạnh như hầm băng.

Còn chưa thấy mặt Ngân Nguyệt Lang Vương, mà bầy Kim Lang đã mạnh đến thế này. Vậy thì trước đó Hoắc Vũ Hạo một thân cô quạnh trên đỉnh núi với bầy sói đói thì là tuyệt địa như thế nào đây?

- Kha Kha, không thể tiếp tục như vậy. Hồn lực của chúng ta không còn nhiều.

Quất Tử vừa chặn đứng một đợt công kích nữa của bầy sói, la lớn với Kha Kha, ánh mắt vẫn thập phần bình tĩnh.

- Vậy phải làm sao?

Kha Kha nhẹ giọng hỏi.

Quất Tử quyết định thật nhanh:

- Phá vây, quay về hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc thủ vững, ta phụ trách điều khiển và hộ tráo, ngươi dùng trọng pháo mở đường, chúng ta chạy ra bên ngoài.

Kha Kha chần chờ:

- Chúng ta có khả năng chạy khỏi bầy sói này sao?

Quất Tử gắt gao:

- Quên hôm đó chúng ta trốn đi thế nào ư? Chỉ cần xông lên sườn núi, chiêu cũ lặp lại.

Kha Kha sáng bừng hai mắt

- Được, đi nào

Hồn đạo khí đồng loạt bùng nổ, bức lui tạm thời những con sói chung quanh, sắc mặt hai nàng lúc này đã dị thường khó coi. Hồn hoàn thứ năm của Quất Tử lấp lánh, phóng ra hai trái quýt nhỏ màu tím, một cho mình một ném về Kha Kha. Cả hai nhanh chóng nhét nó vào miệng. Hai nữ cùng lúc phóng như bay vào hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc.

Một đống bom quýt tung ra, lại tiếp tục bức lui bầy Kim Lang, Quất Tử nhanh chóng khởi động hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc.

Sáu cái chân kim loại dài ngoằng chống cái khối thiết cầu tàn tạ đứng lên, cất bước phóng tới ngọn núi gần nhất.

Kha Kha đặt trọng pháo phía trước, không hề tiết kiệm hồn lực. Trái quýt tím nho nhỏ lúc nãy Quất Tử cấp cho nàng vị cực kỳ chua, nhưng có thể khiến nàng nhanh chóng khôi phục 30% hồn lực, chính là hồn kỹ mạnh nhất hiện tại của hồn sư võ hồn thực phẩm Quất Tử.

Phong lôi cự pháo liên tiếp nổ ba phát, đánh dạt bầy sói phía trước, từ trên hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc phát ra những âm thanh véo véo nhức óc. Quất Tử toàn lực rót hồn lực vào đến cực hạn, sáu cẳng chân kim loại điên cuồng khua động, xông tới trước chạy như ma đuổi.

Không thể không nói, Quất Tử bình tĩnh đưa ra lựa chọn cực kỳ chính xác. Biến hóa xảy ra thình lình khiến bầy Kim Lang bất ngờ trở tay không kịp. Ba con Kim Lang Vương hết hai đã bị vây trong trạng thái tê liệt do Phong lôi cự pháo vừa mới oanh kích, để các nàng vược qua đột phá vòng vây.

Nhưng Kim Lang Vương còn lại trạng thái thập túc đã ngay lập tức phản ứng bùng nổ ngay sau lưng.

Từng sợi kim loại trên bộ lông đều được dựng lên nhọn hoắt, phản chiếu ánh mặt trời lóe ra ánh sáng kim loại sáng bóng. Ngửa đầu lên trời tru lên một hồi, thân thể chợt bành trướng thêm vài phần, lộ bốn cái chân cuồn cuộn cơ bắp tung ra hết cỡ, như một tia chớp truy kích hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc.

Toàn lực tăng tốc cho hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc không thể nghi ngờ là tốc độ cực nhanh, nhưng lúc này nó vừa mới bắt đầu chạy, muốn đạt tốc độ tối đa cũng cần thời gian từng bước tăng tốc.

Nhưng Kim Lang tộc không có năng lực viễn trình công kích, khiến nó tập trung phát triển sức mạnh cơ thể, phòng ngự, tốc độ đều rất cường hãn.

Kim Lang Vương ngang nhiên xông lên, nhưng không giống một con sói với răng nanh nhọn hoắt nhe ra đe dọa con mồi, nhưng giống một con trâu rừng muốn húc đối thủ hơn. Cái đầu nó cúi gằm, đưa đỉnh đầu lâu hiên ngang tới trước.

Nếu có Hoắc Vũ Hạo ở đây, hắn có thể dùng Tinh Thần Tham Trắc nhận biết rõ ràng biến hóa của chiến trường mà đưa ra đối sách phù hợp. Nhưng Quất Tử và Kha Kha vốn chiến đấu đã làm tiêu hao rất nhiều hồn lực, Kha Kha còn bận sử dụng cự pháo mở đường phía trước. Còn may Quất Tử đã khởi động sẵn hồn đạo hộ tráo, đầu Kim Lang Vương hung hăng húc một cái lên hộ tráo.

Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc chính thể của nó có lực phòng ngự có thể chịu được công kích toàn lực của một hồn đạo sư cấp 6 mà không bị phá hư. Thế nhưng, bởi tu vi người sử dụng không đủ, nên hộ tráo chỉ có thể phát huy ngang ngửa một cái hồn đạo hộ tráo cấp 5.

Kim Lang Vương điên cuồng toàn lực công kích, hung hăng húc vỡ hộ tráo cấp 5, rồi múa vuốt hung hãn xé rách không trung. Cái đầu sói mạnh mẽ va chạm mặt bên của hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc.

Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc quả thật đủ rắn chắc, "Ầm ——" một tiếng, tuy bị đâm một cái lảo đảo mất cân bằng, nhưng với lực va đập kinh khủng của Kim Lang Vương cũng chỉ khiến bề mặt để lại một cái dấu thật sâu, chứ chưa thể phá vỡ nó.

Nhưng cũng chỉ cần như thế, đối với hai nàng cũng đã là trí mạng.

Mất thăng bằng, hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc ngã về phía trước. Tốc độ vừa mới đề pa chưa kịp tăng tốc đã suy giảm. Quất Tử phải vất vả lắm mới khống chế ổn định, bầy Kim Lang đã nhanh chóng vọt lên, học theo cách thức của Kim Lang Vương. Cả bầy sói đều dùng đỉnh đầu húc, nhưng không húc khối thiết cầu, mà húc sáu cái chân kim loại mảnh khảnh đang loang choạng giữ thăng bằng.

Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc chế tạo sáu cái chân này đền dùng nguyên liệu rất đặc biệt, khá chắc chắn. Tuy vậy mấy hôm trước lăn từ đỉnh núi xuống, sáu cái chân cũng đã bị tổn hại không ít. Mặc dù vẫn như trước có thể giữ vững chạy nhảy bình thường, nhưng dưới tình huống bị trùng kích tầng tầng lớp lớp như thế nào, chẳng thể nào giữ nguyên vẹn nổi a!

Bên trong khối thiết cầu, Kha Kha và Quất Tử tuyệt vọng nghiêng ngã, té lên té xuống. Đông đảo Kim Lang điên cuồng vồ tới, dùng thân thể bao trùm đè lên thiết cầu mà cấu xé, cắn. Răng nanh và móng vuốt sắc bén ma sát lên thiết cầu phát ra những âm thanh ghê rợn sởn gai ốc. Những vết lõm, thủng, méo mó nhanh chóng xuất hiện trên bề mặt thiết cầu.

Mặc dù có lớp hợp kim cứng rắn của thiết cầu tạm thời ngăn cản Kim Lang, nhưng Quất Tử và Kha Kha cũng đã vô pháp điều khiển toàn hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc đứng lên bỏ chạy nữa.

"Kành ——" một cái móng sói to lớn đâm thủng lớp vỏ xuyên vào bên trong. Sức mạnh khủng bố, âm thanh vang dội, chứng tỏ cái móng kia là của Kim Lang Vương. Hai con Kim Lang Vương bị tê liệt lúc nãy cũng đã hồi phục, quay qua trợ giúp bầy đàn cấu xé khối thiết cầu đáng ghét này. Sự thất thủ của nó đã nằm trong tầm mắt, chỉ còn là vấn đề thời gian.

Quất Tử và Kha Kha tuyệt vọng nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy rõ sự đau đớn khổ ải và sắc trắng bệch trên mặt bạn mình.

Hai nàng đã thấy không còn cơ hội nào, cửa thủy tinh cũng không dám liều mạng mở ra, với tốc độ và sự nhạy bén của Kim Lang chắc chắn chúng sẽ vào trước khi các nàng có thể ra.

Nếu cái chết đến bất ngờ, có lẽ còn không kịp sợ, mặc dù có thể nó rất đáng sợ. Nhưng tình cảnh của các nàng lại thập phần đáng sợ, chẳng thể làm được gì, chỉ có thể yên lặng ngồi yên chờ đợi tử vong đang ầm ầm tiến tới. Những tiếng ma sát sinh ra do răng và vuốt Kim Lang cấu xé kim loại như người ta nghiến răng trèo trẹo liên tục uy hiếp khiến bất kỳ kẻ gan dạ nào cũng phải kinh hồn tán đởm. Quất Tử và Kha Kha hoàn toàn tuyệt vọng run rẩy thấy rõ.

- Thật không ngờ, hai chúng ta sẽ chết ở trong này.

Quất Tử cố gắng cất tiếng than nhẹ, ánh mắt của nàng hoàn toàn trống rỗng vô hồn, cũng không hẳn là sợ hãi quá độ, có vẻ giống ánh mắt không cam lòng nhiều hơn.

- Phụ thân, tiểu Quất Tử của người vô năng không thể báo thù cho người. Kế hoạch của ta cũng không thể thực hiện nữa. Ta tự phụ bản thân thông minh, nhưng cuối cùng lại ra kết cục này. Phụ thân, người đợi ta đến thế giới kia, lại có thể nếm thức ăn người làm không? Phụ thân, mẫu thân, ta rất nhớ hai người, ta đến đây!

Quất Tử nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, hai hàng nước mắt lăn nhẹ trên gò má.

Kha Kha lại hoàn toàn khác, cô nương bóng dáng be bé xinh xinh chứng tỏ nàng là một người con gái cá tính quật cường. Một kiện hồn đạo khí ngay lập tức xuất hiện trước mặt, vài cái hạch tâm pháp trận bị nàng gỡ bỏ, làm thao tác gì đấy bắt đầu kết nối chúng với nhau theo một phương thức kỳ lạ.

- Đến đây, đám sói khốn kiếp. Xem lão nương liều mạng với các ngươi. Muốn ăn thịt lão nương à, để lão nương nổ banh xác các ngươi trước.

Dần dần rất nhiều hạch tâm pháp trận được nàng xâu chuỗi liên kết lại với nhau, trở thành một thứ gì đó nhìn có vẻ như tán loạn, nhưng kết cấu đặc biệt lại tản mát một khí thế khủng bố.

Quất Tử có thể nghe rõ ràng lời nói của Kha Kha, càng hiểu rõ nàng đang định làm gì, nhưng không hề ngăn cản. Có thể kéo theo một số lượng lớn Kim Lang làm đệm lưng, có lẽ đã là kết cục tốt nhất.

Bỗng nhiên, cục diện bên ngoài hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc lại đột nhiên xuất hiện biến cố. Một con Kim Lang hung mãnh từ đâu phóng tới, hai mắt trống rỗng vô thần, thân thể cứng như khúc cây, không giống Kim Lang bình thường linh hoạt nhạy bén. Nó cũng đang lao đến hướng bầy Kim Lang đang  bu lấy khối thiết cầu hồn đạo khí bên này. Bầy sói dường như có biết, nhưng tất cả đều đang điên cuồng công kích, ngay cả ba con Kim Lang Vương cũng không ngoại lệ, có con nào rảnh rỗi cẩn thận quan sát đâu chứ?

"Rầm" Thân thể Kim Lang kia tông mạnh vào giữa thân một con Kim Lang trong bầy, khiến nó nổi giận gầm lên. Nhưng chẳng đợi nó nổi cơn tam bành, "đồng loại" bất ngờ này của nó đột nhiên nổ tung.

"Đùng Đùng Đùng Đùng ——" Tiếng nổ rung chuyển trời đất cùng với băng sương tán loạn tứ phía lại tái hiện trước mặt bầy Kim Lang, nhưng lần này nói chính xác là ngay giữa bầy, lúc chúng đang toàn bộ bu lại. Ít nhất hơn hai mươi Kim Lang tan tành xác pháo không còn một mảnh xương, sáu bảy con khác thì máu thịt bay tứ tung, văng ra.

Một bóng người nhân cơ hội đó nhanh như một con báo đốm nhảy ra. Tốc độ khủng khiếp chỉ thoáng thấy bóng đã ra sau một con Kim Lang vừa bị nổ văng chân cẳng. Lợi trảo bén ngót màu ám kia xé nó ra thành nhiều mảnh nhỏ.

Trắng, Tím, Đen, Đen. Bốn hồn hoàn hào quang lấp lánh. Hào quang của hồn hoàn màu đen cuối cùng chợt nhấp nháy nhanh hơn.

Tổ hợp hồn hoàn quái đản như thế, còn ai ngoài Hoắc Vũ Hạo nhà ta? Một đường truy tung đến đây, rốt cuội ngay thời khắc mấu chốt nhất, đã đến kịp lúc ngăn cản chuyện xấu nhất xảy ra.

Lúc này, đôi Linh Mâu hóa thành màu bạc sáng lóa, hồn hoàn thứ tư sáng rực rỡ. Đôi mắt như ẩn chứa lốc xoáy. Ánh mắt đột ngột tập trung lên thân thể một đầu Kim Lang Vương.

Kim Lang Vương cảm ứng theo bản năng ngẩng đầu nhìn thẳng hắn, nhất thời, một hiện tượng kỳ lạ xảy ra.

Trên đầu Kim Lang Vương xuất hiện một luồng lốc xoáy bảy màu cao chừng 1m, cấp tốc xoay tròn, chui vào đầu của nó. Thân thể Kim Lang Vương đột nhiên cứng đờ, đứng yên hoàn toàn không nhúc nhích, cặp mắt khát máu màu đỏ thẫm lại dần dần biến thành màu bạc như Hoắc Vũ Hạo. Ngay cả lốc xoáy trong mắt cũng hoàn toàn giống nhau.

Hai mắt Hoắc Vũ Hạo sau đó lại hồi phục trạng thái bình thường, sát khí lạnh lùng tỏa ra từ cơ thể. Đàn sói này trước đó uy hiếp mạng hắn, bây giờ lại uy hiếp tính mạng của hai nàng Quất Tử và Kha Kha, lòng thù hận của hắn dành cho bầy Kim Lang đột nhiên lan sâu vào tận xương tủy.

Vận Mệnh Nhãn trên trán mở ra, ánh sáng ám tử kim lóe lên trong khoảng không, một con Kim Lang Vương khác giật cục một phát, đứng hình. Nó hoàn toàn khác Ngân Lang Vương có tinh thần lực mạnh mẽ, ăn một đòn Linh Hồn Ngưng Thị, căn bản không có chút xíu khả năng ngăn chặn nào. Dáng vẻ như pho tượng nháy mắt chùng xuống, "Bình" một tiếng, cái đầu nổ nát bét, máu tươi văng khắp nơi, gục ngã đương trường.

Tam đại Kim Lang Vương, lần lượt bị Hoắc Vũ Hạo dùng hồn kỹ thứ tư chưa biết tên khống chế một em, em thứ hai bị Linh Hồn Ngưng Thị đánh gục, chỉ còn lại một con duy nhất. Mặt khác, bầy Kim Lang bị một đòn đánh bom băng tự sát của cái thi thể Vong Linh Kim Lang oanh tạc cũng thất điên bát đảo.

Thi thể Kim Lang vương vãi dưới chân và trong tay Hoắc Vũ Hạo, Băng Bạo bá đạo lại tái hiện, lực nổ khủng bố chấn động toàn chiến trường.

Kim Lang tự sát lúc nãy, chính là lang thi mà Hoắc Vũ Hạo lưu lại. Mặc dù hồn thú tử vong sau một canh giờ, hồn lực theo hồn hoàn sẽ tự tiêu tán, khó trở thành quả bom có lực nổ khủng bố của hồn lực, thế nhưng Hoắc Vũ Hạo đã khéo léo dùng Vong Linh Ma Pháp khống chế, bảo lưu hồn lực trong cơ thể. Cho đến khi linh hồn hỏa trong mắt bị Hoắc Vũ Hạo dập tắt mới lại thoát phong ấn tiếp tục tản mát, vừa đúng lúc có chỗ dùng.

Chỉ qua một đợt công kích, bầy Kim Lang chỉ còn lại chiến lực của 40 con. Thủ lĩnh Kim Lang Vương cuối cùng gào thét tru lên giận dữ, ánh mắt khát máu mang theo cừu hận mãnh liệt, điên cuồng lao đến Hoắc Vũ Hạo.

Nhưng, thân hình vừa mới lao lên, hai móng sói đanh thép từ phía sau hung hãn cắm phập vào bụng nó, vuốt sói cắm vào hai vị trí khác nhau, rồi xé toạc cả khoang bụng, nội tạng, máu tươi của Kim Lang Vương cuối cùng đã rơi rụng đầy đất.

Kẻ đột ngột phát động công kích, chính là đầu Kim Lang Vương trước đó trúng phải hồn kỹ thứ tư của Hoắc Vũ Hạo. Đối với đồng bọn, nó dường như đã phát điên, sau khi giết chết đầu Kim Lang Vương cuối cùng, nó bắt đầu điên cuồng tàn sát bầy Kim Lang chung quanh.

Đúng vậy! Đây là hồn kỹ thứ tư Hoắc Vũ Hạo đạt được từ hồn hoàn của Ngân Nguyệt Lang Vương, Tinh Thần Hỗn Loạn.

Năng lực này thậm chí ngay cả Ngân Nguyệt Lang Vương cũng không có. Linh Mâu là thuộc tính tinh thần, còn Ngân Nguyệt Lang Vương chính xác mà nói cũng không xem như thuộc tính tinh thần, mà lấy tinh thần khống chế nguyên tố khác nhau để sử dụng, miễn cưỡng xem như hồn thú đa thuộc tính. Chẳng qua không thể sử dụng các loại hồn kỹ thuộc tính quá mức cường đại mà thôi.

Do vậy, khi nó hình thành hồn hoàn cùng Linh Mâu dung hợp đã sinh ra biến dị. Kết quả cuối cùng chính là hồn kĩ trước mắt này, Hoắc Vũ Hạo đặt tên là: Tinh Thần Hỗn Loạn.

Tinh Thần Hỗn Loạn một lần chỉ có thể tác dụng ở một mục tiêu, yêu cầu tinh thần lực mục tiêu không đến một phần ba của chủ thể sử dụng, như vậy, lập tức sẽ bị vây trong trạng thái hỗn loạn. Ở trạng thái đó, nó sẽ như phát điên, công kích toàn bộ tất cả vật thể ở chung quanh, không phân biệt địch ta. Nếu tinh thần lực vượt hơn 1/3 của Hoắc Vũ Hạo, thì tinh thần lực bản thân sẽ bị thiêu đốt như phải chịu một công kích tinh thần, căn cứ vào tu vi tinh thần lực khác nhau, sẽ chịu một ảnh hưởng choáng váng khác nhau, thực lực đại giảm.

Nếu nói Quần Thể Suy Nhược là hồn kỹ tinh thần khống chế quần thể, vậy Tinh Thần Hỗn Loạn chính là hồn kỹ cực kỳ cường đại khống chế đơn thể.

Vừa mới đạt hồn hoàn, đã đem ra sử dụng Tinh Thần Hỗn Loạn, hắn thật sự không thể ngờ hiệu quả tuyệt hảo của nó.

Kim Lang Vương duy nhất còn lại điên cuồng bạo động, thân thể cường tráng hoàn toàn là đồ sát tộc đàn của mình, bầy Kim Lang còn lại hơn 40 con chiến ý tiêu tan, tru lên sợ hãi bỏ chạy tứ phía.

Hoắc Vũ Hạo cố gắng không áp sát Kim Lang Vương đang điên cuồng, vòng qua bên cạnh, lao đến hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc, hắn cũng chưa biết tình trạng hiện tại của Quất Tử và Kha Kha ra sao.

Đúng lúc này, hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc đột nhiên cửa sổ bật mở, Quất Tử và Kha Kha vẻ mặt kinh hãi lao ra. Quất Tử hét lớn:

- Vũ Hạo chạy mau! Kha Kha dùng hồn đạo khí tự bạo.

Hoắc Vũ Hạo nháy mắt dùng Tinh Thần Tham Trắc nháy mắt bao trùm  qua đó. Hắn đã cảm nhận được ở trong hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc, một luồng năng lượng khủng bố đang điên cuồng kéo đến.

Thời điểm nguy cấp, bản sắc nam nhi bộc phát thể hiện. Hắn không theo lời Quất Tử quay đầu bỏ chạy, mà vẫn lao lên đón hai nữ. Tinh Thần Tham Trắc cũng cho hắn biết, hai nàng hồn lực đã trong trạng thái suy kiệt, căn bản là không thể chạy kịp.

Với việc các nàng xuất hiện ở đây, Hoắc Vũ Hạo dễ dàng đoán biết, hai cô gái khả ái đáng yêu này đang muốn quay lại tìm mình, chi viện cho mình, vậy thì làm sao một nam nhi như hắn lại bỏ các nàng chạy trước cho được chứ?

Phóng như bay tới trước mặt hai cô gái, Hoắc Vũ Hạo cũng bất chấp mọi thứ, một tay một nàng, ôm lấy Quất Tử và Kha Kha vào lòng. Hồn đạo thôi tiến khí cấp 5 vận hành tối đa, quay đầu điên cuồng lao ra.

Chưa đến hai giây sau, hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc sau lưng trước tiên biến thành đỏ rực, rồi sáng trưng, và một tiếng nổ khủng bố không gì sánh kịp làm rung chuyển cả trời, núi, đất, bên dưới đất Cảnh Dương sơn mạch, bùng nổ long trời lở đất!

"Ầm.... Ầm..... Ầm..... Ầm.... Ầm"

Hoắc Vũ Hạo có Tinh Thần Tham Trắc hướng dẫn, cảm nhận được thời gian chính xác vụ nổ sau lưng, hai tay hợp lại, đưa hai cô gái ép sát vào nhau trước mặt mình, Hồng Trần Tí Hựu nháy mắt phát động hộ tráo vô địch, Băng Hoàng Hộ Thể toàn lực phóng thích, phát động toàn bộ năng lực phòng ngự bản thân lên đến trạng thái cao nhất có thể.

Một luồng sóng nhiệt nóng cháy từ sau lưng ép tới, toàn thân Hoắc Vũ Hạo cảm thấy nhẹ bổng, cảnh vật chung quanh đột nhiên biết mất, một hương vị ngòn ngọt dâng lên trong yết hầu theo sự vỡ tan của Hồng Trần Tí Hựu và Băng Hoàng Hộ Thể hoàn toàn bị nghiền nát.

Trước mắt tối sầm, chuyện gì xảy ra hắn cũng không thể biết.

Hồn đạo khí tự bạo Kha Kha chế tạo có uy lực nổ thật sự quá sức khủng bố. Lúc đó nàng muốn dốc hết vốn liếng mang theo càng nhiều Kim Lang làm đệm lưng càng tốt, nên dường như đã lấy hết toàn bộ hạch tâm pháp trận gỡ xuống.

Lúc hai cô gái phát hiện cục diện bên ngoài có chuyển biến, thì thiết bị nổ đã được định hình hoàn toàn, không thể nghịch đảo trạng thái.

Là người đều có dục vọng cầu sinh, hai nữ phát hiện bên ngoài đã không còn nguy hiểm, Kha Kha lay tỉnh Quất Tử, lúc này mới cuống quít trốn ra.

Ngay giây phút vụ nổ khủng bố xảy ra, Kha Kha và Quất Tử không trực tiếp bị ảnh hưởng nên còn khả năng nhìn thấy chuyển biến lúc đó. Không khí chung quanh kịch liệt vặn vẹo, một lực ép kinh khủng khiến hai nàng không thở nổi áp đến. Luồng hào quang vặn vẹo lan ra tiếp xúc lên thân thể bên cạnh hai nàng, chân chính chịu lực tác động, chính là nam nhi thiếu niên đang ôm hai nàng che chở trước ngực a!

Kim Lang Vương điên cuồng cũng ở gần đó, chỉ trong giây đầu tiên đã bị lực nổ kinh khủng kia xé nát thành mảnh nhỏ, thi cốt vô tồn.

Hai giây thời gian, Hồn đạo thôi tiến khí cấp 5 đã đẩy ba người Hoắc Vũ Hạo ra xa hơn trăm mét, do đó còn may lực thừa nhận chỉ là dư chấn.

Một đám máu tươi trong miệng Hoắc Vũ Hạo phun ra điên cuồng như sương sớm. Hai cô gái may mắn thoát khỏi ảnh hưởng trực tiếp của dư chấn, đều bị hắn phun cho máu me đầy đầu. Rồi cả ba cùng đánh một vòng cung lên không mà té xuống đất.

Lực ép cực đại khiến hai cô gái suýt nữa cũng hôn mê, nhưng các nàng cũng cố nén lại va chạm đau nhức, gắng sức mở to hai con mắt.

Các nàng đều biết rõ, nếu Hoắc Vũ Hạo làm theo lời Quất Tử cảnh báo lập tức quay người bỏ chạy với Hồn đạo thôi tiến khí cấp 5 của hắn, chắc chắn hắn sẽ hoàn hảo vô khuyết thoát ra khỏi phạm vi vụ nổ.

Tâm tình Quất Tử lo lắng quan tâm, nhưng tinh thần Kha Kha lại tệ hơn, lòng nàng lúc này hối hận vô tận, nếu chính mình không quá xúc động mà manh động như vậy, hoặc là chú ý quan sát cục diện bên ngoài sớm một chút, thì làm sao phải có kết quả này chứ a! Nhiều Kim Lang như vậy cũng chưa làm khó được hắn, vậy mà lại bị cái hồn đạo khí tự bạo mình chế tạo ra......

Nghĩ đến đó, trái tim Kha Kha như bị dao khứa ra từng vết.

Máu tươi không ngừng tuôn trào từ mắt mũi miệng Hoắc Vũ Hạo, chỉ vài giây sau, da mặt hắn đã vàng như nghệ, sắc mặt khó coi đến cùng cực.

Quất Tử và Kha Kha cùng giãy ra khỏi vòng tay của hắn, khi ngẩng đầu lên nhìn thấy cảnh tượng đằng xa kia, cũng không khỏi thất thần ngây dại.

Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc một chút bột phấn cũng không còn. Lấy vị trí của nó làm trung tâm, một cái hố sâu 15m, bán kính chừng 50m xuất hiện. Bầy Kim Lang chết trận cũng không còn lại chút gì. Trên không trung bên đó chỉ còn thấy bụi đất bay mù, có lẽ cũng pha một ít máu thịt trong đó khó mà thấy được, nhưng mùi huyết tinh pha trong mùi bùn đất thì khó mà phai. Vị trí của họ bây giờ cách cái hố cũng chỉ có vài chục mét mà thôi a!

Hai nữ sau giây lát ngây dại, lật tức chuyển bốn con mắt vào nơi một nam nhi chi chí nằm gục hôn mê bên đó: Hoắc Vũ Hạo.

Gương mặt ngây dại ngay lập tức hóa thành kinh hãi.

Hoắc Vũ Hạo dường như hóa thành huyết nhân, cả sau lưng, mặt lưng của tiểu thối, đại thối đều máu thịt bay bay, còn thấy rõ một vài mảnh kim loại nhỏ cắm sâu vào cơ thể.

- Úi má ơi! Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy. . . . . .

Kha Kha kinh hãi hô lên, tâm trí nàng đã hoàn toàn rối ren không biết nên như thế nào cho phải.

Quất Tử cả giận:

- Câm miệng! Bình tĩnh! Hiện tại phải phải bình tĩnh!

Vừa nói, nàng ngồi xổm bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, kiểm tra hơi thở, xác nhận hắn còn sống, rồi nắm cổ tay dò mạch.

Mạch đập của Hoắc Vũ Hạo cực kỳ yếu ớt, nhưng may thay nhịp vẫn đều đều bình thường.

Quất Tử thở sâu, nàng biết, bản thân phải cực kỳ bình tĩnh mới có thể cứu sống nam nhân đã dùng chính cơ thể của hắn để bảo vệ mình và Kha Kha.

- Kha Kha, hộ pháp cho chúng ta, ta sẽ cấp cứu cho hắn.

Vừa nói, nàng vừa ném qua cho Kha Kha cái vòng tay hồn đạo khí trữ vật màu vỏ quýt của mình. Trong đó có nhiều món hồn đạo khí trái quýt do nàng chế tạo.

- Được được.

Kha Kha lúc này cũng bình tĩnh hơn một chút, nhận lấy vòng tay, lập tức lấy ra một bình sữa, dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục hồn lực. Rồi sau đó lần lượt lấy ra từng món hồn đạo khí, bày bố một trận địa phòng ngự chung quanh.

Quất Tử không để ý đến Kha Kha nữa. Hoắc Vũ Hạo tuy còn sống, nhưng máu chảy quá nhiều sẽ khiến sinh mệnh hắn nhanh chóng chảy theo mất, tùy lúc đều có thể đứng trước quỷ môn quan.

Nàng chưa vội lo đến mấy mảnh kim loại cắm vào cơ thể Vũ Hạo, lúc này chưa thể lấy nó ra, nếu làm vậy nhất định càng mất máu nhanh hơn. Trước mắt có lẽ cần nhanh chóng ổn định tình trạng Hoắc Vũ Hạo.

Quất Tử nhanh tay lấy ra kim khâu, bất kể mọi chuyện, phải giành lấy mạng sống Hoắc Vũ Hạo trước tiên.

Cầm kim khâu trong tay, ngón tay Quất Tử rõ ràng hơi run run. Thể lực, hồn lực, tâm tình của nàng lúc này ....

Hung hăng cắn một phát thật mạnh vào cánh tay, để lại một vết máu thật sâu, mượn đau đớn kích thích để ổn định cái tay run rẩy, mũi kim khâu nhanh chóng múa lượn, khâu hết những miệng vết thương trên người Hoắc Vũ Hạo.

Những mảnh kim loại nhỏ, Quất Tử đều tránh những mũi nhọn, chủ yếu khâu mạch máu trước, rồi mới tới cơ thể, da. Để Hoắc Vũ Hạo bớt chảy máu, nàng gắng sức dùng cơ thể mình chặn một vài vị trí làm giảm tốc độ lưu thông máu của hắn. Lát sau, nàng cũng cả người đầy máu trông giống như Vũ Hạo, một huyết nữ.

Khâu vết thương cần có khả năng tỉ mỉ của y sĩ, đối với Quất Tử một hồn đạo sư cấp 5 cực kỳ am hiểu khắc pháp trận tinh vi xem ra cũng không quá khó khăn. Lượng máu chảy trên người hắn lúc này đã giảm đi nhiều, mặc dù làn da vẫn tái nhợt như cũ.

Quất Tử cũng phát hiện một điều, máu Vũ Hạo dính trên người mình, đột nhiên phát nhiện nóng lên, một nguồn năng lượng không ngừng thẩm thấu vào cơ thể, khiến nó thoải mái nói không hết, hồn lực nhanh chóng khôi phục. 

"Trong máu của hắn có năng lượng gì đặc biệt đến vậy?" Quất Tử chợt ý thức được điều này, không để cho máu tươi trên người nàng lãng phí.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/dau-la-dai-luc-2/chuong-396/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận