Trước mắt chính là một đầu ma thú khổng lồ cùng loại với khủng long, đôi cánh khổng lồ dài chừng mười trượng kéo dài, đằng sau lưng là chiếc đuôi bò cạp màu máu dài mấy chục mét, đằng cuối là chiếc vĩ tiêm sắc bén. Hai cánh nó dang ra che cả mặt đất, chiếc đuôi bò cạp giống như con rắn lượn qua lượn lại không ngừng tuôn ra độc khí, nó phát ra những tiếng rống đầy uy lực."Quả nhiên là Thiên Độc Hạt Long Thú!"Hai mắt Tiêu Viêm híp lại nói:
Nhìn thấy Thiên Độc Hạt Long Thú bị trọng thương, chiếc đuôi bò cạp bị một quyền của Tiêu Viêm đánh bại, những tiếng rống thê lương vang lên, những miếng lân giáp đang tróc ra ở phần bụng tạo thành một vết thương cực kỳ khủng bố khiến cho mọi người sợ hãi. Thân thể nó giờ này đang nhuốm máu, vết thương thật to ở vùng bụng đang chảy máu lai láng. Tên trung niên hung hăn nhổ một ngụm nước bọt, cuống họng có chút khô khốc lẩm bẩm: "Ôi trời, vị tiền bối này thật trâu quá đi mà, con mẹ nó."
Yêu nghiệt? Yêu nghiệt a, không gì hơn thế này. Nhìn tiền bối bộ dạng bất quá 25, 26 tuổi vậy mà đã là Đấu Thánh sao!?
Nếu hắn biết Tiêu Viêm là Đấu Đế thì không biết biểu tình của hắn sẽ như thế nào…"Hôm nay tha cho ngươi, nhanh cút đi!"Thiên Độc Hạt Long Thú nghe hiểu được lời Tiêu Viêm nói, cảm giác như được đại xá liền không để ý thương thế trên người nhanh chóng trốn xa.
Cách. Tiêu Viêm bay xuống."Tiền bối… đa tạ ân cứu mạng của tiền bối!"