Đế Quân Chương 204: La Linh. (2)

Đế Quân
Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
Chương 204: La Linh. (2)
  
Ads
- Ta có thểlàm sao bây giờ, ta chỉlà một người thiếu nữ, thế lực của Cuồng Đao Quán lớn như vy. Coi như ta muốn chạy trốn, thì ta cũng không trốn thoát được. Những thân nhân trong nhà này, mặc dù bọn họ không coi ta là thân nhân, nhưng mà bọn hắn, vn đang là người của La gia ta....

La Linh ánh mắt đờđn nhìn Thần Dạ, lại nói:

- Vì là như vy, ta bất đắc dĩthành người của Cuồng Đao Quán, có quyền kiêu ngạo trăm kẻ nịnh bợ!

Thần Dạim lặng không nói, vào lúc đối mặt vn mệnh dồn ép này, mỗi người cũng có sự lựa chọn không giống nhau. Có người chọn phản kháng, có người, chính là lựa chọn khuất phục một chút cũng không kêu ca.



Thần Dạkhông biết sự lựa chọn của La Linh rốt cuộc là sai hay đúng. Hắn đểtay lên ngực tự vấn lòng, nếu như đổi thành chính mình, nếu như những người khác lấy tính mệnh của người nhà mình đểuy hiếp, chính mình sẽ làm như thế nào?

Không nghi ngờ, cũng sẽ có cùng sự lựa chọn, lựa chọn đón nhn phần uy hiếp này. Bởi vì, bọn họ đều là người nhà của chính mình.

Nhưng tại điểm này, chính mình nếu so với La Linh thì còn may mắn hơn nhiều. Người nhà của mình sẽ không bán đứng chính mình, bọn họ sẽ vĩnh viễn ủng hộ chính mình.

- Công tử, trong thời gian một năm tại Cuồng Đao Quán, đây là lần đầu tiên ta được ra ngoài. Ngươi có thểsẽ không tin tưởng, khi ta biết, ta đây lần này được đi theo Võ Thiên Kỳ ra ngoài, mà lúc phải chấp hành một nhiệm vụ như vy thì trời mới biết, trong lòng ta cao hứng biết bao nhiêu.

La Linh ánh mắt tràn ngp một vẻ đầy ước mơ:

- Bọn họ đang tìm người có thểtrợ giúp bọn họ ứng phó nguy cơ hiện tại của Cuồng Đao Quán. Mà ta, chẳng phải là đang cố gắng tìm một người, có thểtrợ giúp ta rời khỏi Cuồng Đao Quán, rời khỏi trấn Thanh Dương!

- Công tử!

La Linh nặng nề quỳ xuống:

- Cầu xin công tử tiếp tục thiện tâm của ngài, dn ta rời khỏi đây. Những năm tháng sau này, làm trâu làm ngựa, làm nô là tỳ, La Linh cam nguyện hầu hạ. Cầu xin công tử ! nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.m

- Ngươi trước đứng lên mà nói!

Trong lòng Thần Dạkhe khẽ thở dài, tạm thời không bàn đến chuyện mà La Linh vừa kểlà tht hay giả. Coi như là bịa đặt ra thì cũng là rất có hơi làm cho người ta thương cảm.

Thần Dạkhông muốn đi đánh giá, cũng không muốn biết dụng tâm đích thực của La Linh. Với hắn mà nói, những thứnày đều không quan hệ. Mặc dù là giảthì điều Võ Thiên Kỳ muốn, chẳng qua cũng chỉlà nhờchính mình trợ giúp Cuồng Đao Quán đối phó Thu gia mà thôi.

Dù sao chính mình cũng nhất định phải tìm Thu Chấn lão nhi kia đểthanh toán một món nợ. Còn về phần La Linh yêu cầu....

- La cô nương!

Thần Dạthản nhiên nói:

- Ngươi trở về nói cho Võ Thiên Kỳ, vào ngày mà Cuồng Đao Quán cùng Thu gia đại chiến sinh tử, ta sẽ nhất định xuất hiện!

- Công tử!

La Linh hơi ngẩn người, chợt vội hỏi:

- Vy công tử, còn ta đây?

Nghe vy, Thần Dạliền hỏi vặn lại đầy thâm ý:

- Giữa Thu gia và Cuồng Đao Quán là cuộc chiến sinh tử. Nếu như cuối cùng là Cuồng Đao Quán thu được thắng lợi thì La cô nương, ngươi cho rằng chỉbằng lực của một mình ta, có thểcũng đủ tư cách đểmang ngươi rời khỏi Cuồng Đao Quán, thm chí rời khỏi trấn Thanh Dương sao?

- Cái này?

La Linh hai tròng mắt lp tức hoàn toàn buồn bã, dáng vẻ bất lực lần thứhai xuất hiện trên mặt. Nàng cúi đầu nói:

- Đã như vy, ta thay mặt Cuồng Đao Quán xin đa tạý tốt của công tử. Trước đây, Võ Thiên Kỳ từng có thông báo, nếu như công tử đồng ý như thì mời công tử vào ở Cuồng Đao Quán, đểcó thểdễ dàng phối hợp chặt chẽ với nhau.

Thần Dạkhoát khoát tay, cười to rời đi.

- Cái nơi chướng khí mù mịt này, ta là không thểở nổi, La cô nương phải rất bảo trọng mới đúng. Thời gian một năm, nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn. Mà thời gian mấy ngày, tính cho hết có đôi khi, cũng chỉlà một cái chớp mắt mà thôi!

Nhìn theo bóng lưng Thần Dạ, hai mắt La Linh chợt sáng lên, không khỏi nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Công tử yên tâm, ta nhất định sẽ bảo trọng chính mình tht tốt. Cho dù trong mấy ngày này, có bịhành hạnhư thế nào, vì cha mẹ trên trời có linh thiêng, ta đều sẽ cố sống sót tht tốt!

Đêm khuya, trong Cuồng Đao Quán !

Đẩy cửa phòng ra, khóe mắt của La Linh chợt khẽ nhướn lên. Nàng nhìn người đã sớm chờsẵn trong phòng, rồi thu hết tất cảvẻ khiếp nhược yếu đuối mà lạnh lùng nói:

- Vịcông tử kia đã đồng ý, cuộc chiến sinh tử giữa Thu gia cùng Cuồng Đao Quán, hắn nhất định sẽ tới đây.

Nghe vy, Võ Thiên Kỳ nhướn mày mà cười một tiếng:

- Ngươi quảnhiên là phúc tinh của Cuồng Đao Quán ta....

- Đáng tiếc, Võ Thiên Kỳ ngươi cũng là ác ma của La Linh ta!

La Linh lạnh lùng nói tiếp:

- Đã muộn rồi, ta muốn nghỉngơi, xin ngươi đi cho!

Võ Thiên Kỳ thần sắc có hơi phát lạnh, hắn dùng một loại âm thanh tà ác mà nói:

- La Linh, ngươi đến Cuồng Đao Quán, thời gian một năm cũng sắp sửa sẽ tới sao?

Một câu nói có vẻ rất bình thường, nhưng lại làm cho La Linh toàn thân lp tức lạnh giá. Vẻ yếu đuối bất lực được che giấu kia, lại một lần nữa hiện lên rõ ràng.

Thấy vy, Võ Thiên Kỳ tà tà cười một tiếng:

- La Linh, thời gian một năm sắp đến, thoảthun giữa ta và ngươi, nói vy là ngươi sẽ tuân thủ chứ?

Thân thểLa Linh run bần bt!

- Dù sao vài ngày sau, chính là lúc kết thúc thoảthun giữa ngươi và ta. Bổn thiếu gia cũng đã trơ mắt nhìn nhiều đêm ngày như vy, nên tht sự nóng lòng. Không bằng đêm nay, chúng ta hoàn thành chuyện tốt đó đi....

Vn còn chưa nói xong, cũng không quản vẻ mặt La Linh như thế nào, Võ Thiên Kỳ cười lớn một tiếng rồi phi thân liền nhào tới, một cỗ khí tức nóng rực trình độ cao nhất trào ra từ bên trong lp tức hoàn toàn bao phủ gian phòng hôn ám này.

- Võ Thiên Kỳ, cút!

- Hắc hắc, La Linh, một ngày này, Bổn thiếu gia đã chờrất lâu, ngươi cũng đừng phản kháng. Cứngoan ngoãn đểcho Bổn thiếu gia hưởng thụ tht tốt thân thểđã thành thục này của ngươi đi!

Võ Thiên Kỳ đưa tay nắm lại, xiết chặt hai tay của La Linh đặt tại hai bên. Đầu lưỡi như điện, có Huyền Khí nhàn nhạt vây quanh, lúc nó phá không, chỉnghe âm thanh rất nhỏ "xoẹt" một tiếng thì áo ngoài của La Linh đã bịnhất tề cắt thành hai mảnh.

Mơ hồ nhìn thấy làn da thịt trắng nõn kia, nụ cười dâm đãng của Võ Thiên Kỳ càng nóng bỏng hơn. Không còn có bất cứchần chờgì, đôi môi giống như con Dã Trư dũi loạn, hướng về chỗ hắn đã chờmong rất lâu kia mà cực kì nhanh chóng tìm kiếm.

- Võ Thiên Kỳ, ngươi đây là đang ép ta và ngươi đồng quy vu tn!

Đúng lúc ấy thì, một cỗ khí tức hủy diệt nhàn nhạt đột nhiên cứnhư vy mà quanh quẩn trong phòng.

Võ Thiên Kỳ kinh hãi, vội vàng buông La Linh ra, thân thểnhư tia chớp lui ra phía sau, sau khi đạt đến một cự ly nhất định thì hắn mới quát chói tai:

- Tiểu tiện nhân, nếu như ngươi dám hành động mù quáng thì trên dưới La gia, nhất định cảngười ln vt đều không lưu!

Nguồn: tunghoanh.com/de-quan/chuong-204-wNpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận