Đế Quân Chương 52: Phong Ba Triều Đình. (1)

Đế Quân
Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
Chương 52: Phong Ba Triều Đình. (1)
  
Ads
Tiêu Một tất nhiên tht không ngờ, cùng trong lúc Diệp Thước tìm hắn , thì tại một con phố dài khác còn có một trn chiến đấu dễ dàng . . . . Mà vào lúc Tiêu Một đối mặt mưa phùn đầy trời mở miệng mắng Thần Dạ, Diệp Thước đã lại thay đổi một chiến trường nữa.

Sáng sớm hôm nay ở Đế đô rất bất an.

Vẻn vẹn là thời gian một buổi sáng còn chưa trôi qua, Tiêu Một, huynh đệ Trường Tôn gia, trưởng tôn Đồng gia, lớp người trẻ tuổi ưu tú nhất Ngô gia .v..v..., đều bịDiệp Thước và Thiết Dịch Thiên đã lâu không xuất hiện gây thương tích. xem chương mới tại tunghoanh(.)com



Ngoài ra huynh đệ Trường Tôn gia bịthương càng là nghiêm trọng. Tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, cũng đểlại cho bọn họ một nỗi đau vĩnh viễn đều không thểchữa khỏi!

Không chỉnhư thế, việc làm ăn của mấy nhà này trong đế đô cũng trong buổi sáng này đã bịmột đám người lai lịch không rõ vây công. Chúng cũng không dùng thủ đoạn đấm đá mạnh mẽ gì, chỉlà xuất ra chứng cứcưỡng ép mấy nhà này buộc mua buộc bán . . . .

Càng làm cho người trong đế đô kinh ngạc chính là, đương kim Nhịhoàng tử điện hạ, Thần gia Tam công tử Thần Nguyên lại bịngười tp kích ở trên đường. Tất nhiên chưa từng trọng thương, nhưng cũng hung hăng làm nhục nhã thểdiện của bọn họ.

Hoàng thất, Thần gia, đại biểu cho tồn tại đứng đầu Đại Hoa hoàng triều, lại có người dám càn rỡ vuốt râu cọp!

Trong lúc nhất thời, Hoàng Thành chấn động. VịCửu ngũ Chí Tôn cao cao tại thượng ở chỗ sâu trong hoàng cung kia cũng không nhịn được , hạlệnh các vịđại thần cùng những đương sự lp tức vào cung. Ngài muốn nắm được rõ ràng mọi thứ.

Chỉlà tht không ngờ, bất kểlà Nhịhoàng tử Thần Nguyên, hay đám người Tiêu Một. Khi đối mặt hoàng đế bệ hạtra hỏi lại cùng nói không rõ ràng lắm kẻ đã đảthương người của bọn họ là ai. . . .

Trong cung điện nguy nga, hoàng đế ngồi ở chính giữa, văn võ đại thần đứng hai bên. Còn trước mặt xếp thành hàng chữnhất, đúng là mấy người đương sự !

Trên long tọa , hoàng đế vẻ mặt tối sầm nhìn mấy người phía dưới kia. Cơn ớn lạnh kia dường như phảng phất phải làm cho khắp đại điện đông cứng lại.

Thân là Cửu Ngũ Chí Tôn, có lẽ cảthiên hạthì lực điều khiển của ngài không phải rất đúng chỗ. Thế nhưng những chuyện đã phát sanh trong đế đô Hoàng Thành này, nếu muốn hoàn toàn giấu diếm với ngài là không có khảnăng!

Đám người Nhịhoàng tử phía dưới rốt cuộc là bịai đánh tổn thương, hoàng đế biết rõ ràng trong lòng. Tuy nhiên, mấy người khổ chủ này đầy miệng toàn là không rõ ràng lắm hung thủ là ai. Nên ngài thân là hoàng đế rốt cuộc cũng không thểkhông có chút chứng cớ nào lại đi tìm hai người đảthương bọn họ kia đểtrảthù.

Tất nhiên làm như vy cũng là có khảnăng. Nhưng thân phn khiến cho , nếu như hoàng đế bệ hạcũng có thểcố tình không nhìn tới pháp lut và kỷ cương như thế, vy đám thần tử phía dưới chẳng phải là cũng có thểlàm theo sao? Đến lúc như vy, Đại Hoa hoàng triều có lẽ sẽ kéo dài sự hỗn loạn của tiền triều.

Đương kim hoàng đế, vốn cũng tự nhn mình là một vịhiền quân , nên tất nhiên không thểkhai sáng trào lưu này, đểtự đào phần mộ cho chính mình. Ngoài ra, hai tên hung thủ hiện ra trước cái nhìn của mọi người kia, cũng khiến người khác quá mức kinh hãi.

Tuổi còn nhỏ, một thân tu vi đã là cao như thế. Vy trước mắt, khi mà còn không có kế sách vẹn toàn đểmột lưới bắt hết bọn họ thì hoàng đế bệ hạcũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu không, một khi một người trong đó thoát ra ngoài đế đô, rời khỏi Đại Hoa hoàng triều, thì tương lai liền sẽ mang lại cho Đại Hoa hoàng triều những phiền toái lớn lao.

Thế giới này, chính là thế giới mà võ đạo tối thượng. Thực lực của hoàng thất mặc dù không kém, nhưng cũng vẻn vẹn xưng vương xưng bá trong Đại Hoa hoàng triều mà thôi.Nhìn khắp cảthế gian, Đại Hoa hoàng triều tht sự không coi là cái gì.

Đạo lý này, hoàng đế đều hiểu rõ ràng hơn rất nhiều so với bất cứngười nào ở đây .

Nhưng biết rõ kẻ đảthương con mình là ai, ngược lại không thểđưa bọn họ ra công lý. Loại cảm nhn này tht sự rất khó chịu!

Một hồi yên tĩnh như thểvạn vt diệt vong, tình cảnh không một tiếng động lan tràn khắp cảtrong đại điện làm người ta đặc biệt nghẹt thở!

Mắt nhìn hoàng đế không thểtránh được, đứng ở vịtrí cao nhất bên trái, sắc mặt Trường Tôn Mạt càng thêm tối sầm. So sánh với vết thương mà những người khác phải chịu, hai đứa cháu lão cảđời này chỉsợ đều phải. . . .

Vừa nghĩđến đây, Trường Tôn Mạt tức gin, không đếm xỉa gì đến đang ở đâu mà bùng phát. Ánh mắt nhìn thẳng vào phía đối diện, chỗ một ông lão đang nhắm mắt dưỡng thần mà lớn tiếng quát:

- Diệp Vô Địch, chuyện này hôm nay, ngươi nhất định phải cho lão phu một cái công đạo. . . .

- Công đạo, công đạo cái gì?

Ông lão tên là Diệp Vô Địch mở mắt, dùng một loại ánh mắt ngu ngốc nhìn Trường Tôn Mạt, mà nói:

- "Không hiểu ra sao cả, lão phu cũng không có chọc gin ngươi, muốn công đạo cái gì?

- Diệp Vô Địch, ngươi đừng khiến lão phu phải phỏng đoán, rõ ràng là đang giảbộ hồ đồ. Nói thiệt cho ngươi biết, hai đứa cháu của lão phu , nếu mà tht sự vô phương chữa khỏi thì Diệp gia ngươi từ đó cũng đừng hòng sống yên ổn.

Trường Tôn Mạt gầm lên.

- Trường Tôn Mạt, ngươi coi lão phu Diệp gia sợ Trường Tôn gia ngươi sao?

Diệp Vô Địch cũng là quan to đương triều. Bịngười uy hiếp vỗ vào mặt mà không chút động lòng, thì cái mặt này của lão đúng là bịchà đạp không ra gì.

- Đủ rồi, các ngươi có thân phn gì, lại ở chỗ này chanh chua chửi đổng như đàn bà thì còn thểthống gì?

Ngồi trên cao cao, hoàng đế bệ hạvỗ mạnh long tọa một nhịp mà quát:

- Trường Tôn đại nhân, chuyện này, trm nhất định sẽ tra rõ ràng, trảlại lẽ phải cho ngươi.

Nói xong, ngài nhìn Diệp Vô Địch mà trầm giọng nói:

- Diệp đại nhân, chuyện hôm nay đã phát sanh , mọi người trong lòng cũng có chỗ hiểu. Trm ở chỗ này, mặc dù tịnh không có bằng chứng hành động, nhưng, tổng thểvn có thông báo. Nói cách khác, nếu như chuyện như vy phát sinh trên người hung thủ, thì pháp lut và kỷ cương Đại Hoa ở đâu. Mà ngươi Diệp đại nhân, trong lòng ngươi lại sẽ có cảm tưởng như thế nào ?

- Ngày khác, nếu như ngươi cũng đến đểxin trm làm chủ cho ngươi, thì việc làm chủ này, trm nên làm như thế nào cho ngươi ?

Đại điện nguy nga, lp tức vang vọng một hồi âm thanh chấn động. Tất cảmọi người tht không ngờ, hoàng đế bệ hạlại cũng có hành động uy hiếp này? Xem ra, việc hôm nay, xác tht đã khiến cho trong lòng hoàng đế bệ hạcảm giác được uy hiếp rất lớn.

Diệp gia, chính là tồn tại trong quân gần với Thần gia.

Đều nói một núi không thểdung hai hổ, có Thần gia đứng đầu đè nặng, người của Diệp gia tự nhiên có cảm giác bịkiềm chế gấp bội. Cho nên, quan hệ hai nhà một mực cũng có hơi căng thẳng.

Nhưng hoàng đế tht không ngờ, đám tiểu bối con cháu hai nhà lại có quan hệ tốt như thế. Vì Thần Dạ, Diệp Thước kia lại có khảnăng gây ra những chuyện chấn động như thế.

Nguồn: tunghoanh.com/de-quan/chuong-52-y3obaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận