Đế Tôn Chương 612 : Diệt sạch hết thảy! (2)



    Đế Tôn
    Tác Giả: Trạch Trư
    Chương 612 : Diệt sạch hết thảy! (2)

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: vipvandan










    Chương 612 : Diệt sạch hết thảy! (2)

    Đột nhiên, Cận Đông Lưu cười nói:

    - Giang sư đệ, nghe nói Yêu Hoàng đã từng đi Huyền Thiên Thánh Tông, thay thế nữ cầu hôn, ngược lại bị ngươi cự tuyệt, ngươi hiện tại xưng Yêu Hoàng làm nhạc phụ, không phải là nói rõ muốn chiếm tiện nghi của Yêu Hoàng sao?

    Chuyện Giang Nam cự tuyệt Thiên Yêu Thánh Nữ hai nhà đều giữ kín như bưng, người nào cũng không có truyền đi, bất quá Thái Huyền Thánh Tông tai mắt khắp thiên hạ, trong rất nhiều môn phái đều có gian tế nằm vùng, chuyện này khẳng định không thể gạt được Thái Huyền Thánh Tông.



    Giờ phút này chuyện này bị Cận Đông Lưu vạch trần đi ra ngoài, để cho bọn người Cổ Thần Các Chủ thở phào nhẹ nhỏm.

    Sắc mặt Yêu Hoàng đột nhiên trầm xuống, trong lòng sát cơ đại tác, đem mọi người tại chỗ hết thảy phán quyết tử hình, lạnh nhạt nói:

    - Giang Tử Xuyên, giao thần vật đi ra ngoài, ta đưa những người này lên đường cùng ngươi, để cho bọn họ chôn cùng cho ngươi!

    Tổ Nhạc không nhịn được cười ha ha, điềm nhiên nói: truyện copy từ tunghoanh.com

    - Yêu Hoàng, miệng ngươi hơi quá mức một ít đi? Đưa chúng ta cùng tiến lên đường? Ngươi có thực lực này sao?

    Sơn Lam cũng không nhịn được nói:

    - Yêu Hoàng, Bái Nguyệt Giáo ta cùng Yêu Thần Tông ngươi quan hệ không tệ, cần gì bởi vì một người như Giang mỗ mỗ, hư tình nghĩa hai nhà chúng ta?

    Bức Vương Thần diện mục dử tợn, cười hắc hắc nói:

    - Giang Nam, đem đồ đạc của ta trả lại cho ta, đem vật của ngươi cũng cho ta, ta bảo vệ ngươi bình an không chết!

    - Không thể!

    Pháp Tướng hòa thượng chánh khí nghiêm nghị, tiến lên trước một bước, quát lên:

    - Giang thí chủ, thần vật kia tuy nói tạm thời là ở trong tay của ngươi, nhưng cũng là vật của Huyền Minh Nguyên Giới hàng tỉ vạn chúng sinh ta, muốn giao ra cũng là giao cho chúng ta, trăm triệu lần không thể giao cho thiên ma! Nếu ngươi đem thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim giao cho thiên ma, chính là phản bội hàng tỉ vạn chúng sinh của cả Huyền Minh Nguyên Giới, tất cả mọi người có thể chỉ vào thi hài ngươi thóa mạ, di thối trăm triệu năm!

    Mọi người rối rít gật đầu, quát lên:

    - Đại sư nói rất có lý! Giang Tử Xuyên, mặc dù ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng đồ chi bằng giao cho đồng tộc! Ngươi nếu giao cho thiên ma, hành vi cùng thiên ma có cái gì khác nhau?

    - Cho dù chết, ngươi cũng phải hiểu rõ đại nghĩa, quên mình vì người!

    - Giao cho chúng ta, sau khi ngươi chết danh nhơ còn có thể thiếu một ít!

    ...

    Một người há miệng, mấy trăm người cơ hồ đồng thời mở miệng, rối rít muốn hắn giao ra Đậu Suất Thần Hỏa.

    - Tất cả im miệng cho ta!

    Giang Nam quát lên, thanh như sấm sét.

    Yêu Hoàng điềm nhiên nói:

    - Giang Tử Xuyên, trong lòng ngươi hẳn là rõ ràng, nếu ta muốn giết những người này, không người nào có thể chạy ra thủ đoạn của ta, kiện đồ vật kia, chỉ có thể rơi vào trong tay của ta! Những người khác, hết thảy phải chết!

    - Ngươi cũng câm miệng cho ta!

    Trên mặt Giang Nam hiện lên vẻ thanh khí, hung hăng trợn mắt nhìn Yêu Hoàng một cái, giọng nói đột nhiên hòa hoãn xuống tới, thành khẩn nói:

    - Chư vị cần gì ép người quá đáng? Giang mỗ cả đời chẳng bao giờ ăn nói khép nép cầu người, hôm nay khẩn cầu chư vị! Cận sư huynh, Các chủ, Yêu Hoàng, Tổ Nhạc tiền bối, tất cả mọi người là giang hồ đồng đạo, chẳng lẽ liền không thể thả ta một con đường sống?

    Cận Đông Lưu lắc đầu nói:

    - Giang sư đệ, không phải vi huynh không muốn thả ngươi một con đường sống, tiếc rằng hoài bích có tội, ngươi không chết, lại không muốn giao ra bảo vật, thật là làm khó vi huynh.

    Pháp Tướng hòa thượng mặt đầy bảo quang, trầm giọng nói:

    - Hàng yêu trừ ma, là bổn phận của ta, Giang thí chủ không cần nói nhiều, ngươi hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

    Cổ Thần Các Chủ điềm nhiên nói:

    - Giang mỗ mỗ, ngươi làm ác quá đáng, hôm nay vô luận như thế nào cũng khó thoát khỏi cái chết!

    Yêu Hoàng mỉm cười nói:

    - Ngươi không chết, kẻ dưới khó phục tùng.

    Trên mặt Giang Nam hiện lên vẻ thanh khí, đột nhiên cười ha ha:

    - Ta chẳng bao giờ cầu người, hôm nay ăn nói khép nép cầu các ngươi, chính là muốn vì Huyền Minh Nguyên Giới lưu lại một chút anh kiệt, tạm gác lại tương lai đối mặt Quang Vũ Kỷ Kiếp, không nghĩ tới các ngươi lại cố ý tìm chết!

    Tiếng cười của hắn kinh thiên động địa, nhắn nhủ hơn nghìn dặm:

    - Giang mỗ là người đọc sách, cuộc đời này ngưỡng mộ nhất chính là Thánh Nhân trong sách, thường lấy Thánh Nhân tới giám sát mình, biết được như một. Tuy nói ta hôm nay trở thành tu sĩ, kinh nghiệm sát kiếp, không ít người chết ở trong tay của ta, nhưng ta cuộc đời này làm việc, cúi đầu ngẩng đầu nhìn thiên địa, không thẹn bản tâm!

    - Người ta giết chết, cũng là chết chưa hết tội, cũng không dính líu người vô tội khác! Hôm nay các ngươi ép ta như vậy, hôm nay Giang mỗ liền muốn đại khai sát giới, xé cá chết lưới rách, đưa các ngươi cùng tiến lên đường, đem bọn ngươi hết thảy diệt tuyệt!

    Mọi người trầm mặc chốc lát, đột nhiên tiếng cười vang truyền ra, ở trong vực sâu lay động không nghỉ.

    - Đại khai sát giới?

    Tổ Nhạc cười ha ha, cười đến nước mắt giàn giụa, lau đi nước mắt nói:

    - Giang Nam, ngươi lấy cái gì đại khai sát giới?

    Sơn Lam Đạo Nhân cũng không khỏi mỉm cười, lắc đầu cười nói:

    - Đưa chúng ta cùng tiến lên đường? Giang Tử Xuyên, chờ ngươi có tu vi như Thái Hoàng, lại nói loại mạnh miệng này cũng không muộn.

    Cận Đông Lưu bật cười nói:

    - Giang sư đệ không nên nói giỡn lung tung, tránh cho sau khi chết biến thành trò cười.

    Trên mặt Giang Nam lộ ra nụ cười, đột nhiên thần thức bộc phát, quét ngang vạn dặm, thần thức của hắn vô cùng cường đại, so sánh với Cận Đông Lưu còn muốn cao hơn một bậc, đến gần Thiên Cung cường giả, giờ phút này thần thức bộc phát, đạo đạo thần thức giống như xúc tua, đột nhiên đâm vào trong dư âm những Thần Ma kia giao thủ!

    Dư âm Thần Ma giao thủ, ở trong vực sâu diễn biến ra đủ loại dị tượng, Địa Thủy Phong Hỏa, Nhật Nguyệt Tinh Thần, dãy núi sông ngòi, biển rộng đại dương mênh mông, tràn ngập mỗi một ngóc ngách ở vực sâu.

    Nơi này là bắt đầu của Thần Ma chiến trường, vực ngoại Ma Thần từ nơi này tiến vào Huyền Minh Nguyên Giới, cũng là ở chỗ này gặp phải Thần Ma nguyên giới ngăn chặn, đại chiến ở chỗ này kịch liệt nhất, không biết bao nhiêu Thần Ma chết thảm ở chỗ này!

    Những dư ba giao thủ này bình thời rất ổn định, nhưng hơi có va chạm, sẽ bộc phát ra uy năng vô cùng, như cũ có thể thắt cổ cường giả Chưởng Giáo Chí Tôn cấp. Đám người Cổ Thần Các Chủ tiến vào nơi đây cũng là cẩn thận từng li từng tí, sợ cho xúc động những dư ba này.

    Giờ phút này thần thức của Giang Nam đột nhiên đâm vào trong từng cái từng cái dư âm, nhất thời đem hàng trăm dư âm rối rít dẫn động, một cổ uy năng mênh mông bộc phát ra, tiếp theo uy năng chạm đến càng nhiều dư ba, phát sinh phản ứng dây chuyền, vô số dư âm Thần Thông của Thần Ma cơ hồ ở cùng một thời gian bộc phát!

    Ầm!

    Một đạo cột sáng thô to trăm vạn dặm đột nhiên từ trong vực sâu phóng lên cao, oanh một tiếng xỏ xuyên qua tầng khí quyển của nguyên giới chủ tinh, bắn vào trong vũ trụ hư không!

Thanks 

Nguồn: tunghoanh.com/de-ton/chuong-612-Thibaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận