Chương 555: Phỏng đoán sẽ chết rất thảm
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Dịch: mts86vt
Biên dịch: Từ Dương
Biên tập: Huyết Long
Nguồn: tangthuvien.com
Sau khi nghe xong điện thoại, Hướng Nhật quay trở lại chỗ ngồi, Hầu Tử đang vừa nói vừa cười với hai người Hainke và Buck, nhìn thấy Hướng Nhật đến, lập tức nhường chỗ ngồi.
- Hướng tiên sinh, anh đã có việc, chúng ta cáo từ trước, ngày mai ta mang theo hàng đến đây, thế nào?
Hainke cũng không phải là người không thông tình đạt lý, nhìn thấy Hướng Nhật vừa đi ra ngoài nghe điện thoại, đoán được đối phương còn có việc, đã nghĩ cáo từ trước. Hơn nữa, càng quan trọng chính là số hàng kia bây giờ vẫn chưa có vận chuyển đến thành phố Bắc Hải, hắn đang muốn nhanh chóng trở về xem xét một chút.
- Chờ đã.
Hướng Nhật gọi hắn lại.
- Hainke tiên sinh, ta nghĩ ngài cũng biết, số lượng hàng lần này lớn như vậy, có một số thứ phỏng chừng chuẩn bị không đủ, ta muốn chuẩn bị trước một ngày, ngày kia ngài mang hàng tới đây đi.
Hướng Nhật đương nhiên cũng có suy nghĩ của mình, lần này nhiều hàng như vậy, làm gì cũng phải thông tri trước cho hai tên gia súc kia, để cho chúng chuẩn bị tâm lí một chút. Huống chi, đã muốn suy nghĩ đến vấn đề buôn hàng đen, cũng phải có một kế hoạch hoàn chỉnh.
- Cũng được, ngày kia chúng ta gặp lại, Hướng tiên sinh!
Hainke không chút nghĩ ngợi đáp ứng, điều này vừa lúc cùng suy nghĩ trong lòng hắn không mưu mà hợp, đối phương muốn chuẩn bị vài việc một chút để tiếp nhận những số hàng này, mà mình cũng phải đợi vận chuyển hàng đến, quả thật đúng là ông trời tác hợp cho.
Còn nói thêm vài câu khách sáo, Hainke và Buck cười cười đi ra.
Hầu Tử lúc này mới bắt đầu vẻ mặt nịnh nọt, gần như cười đến méo cả miệng:
- Đại ca, lần này chúng ta thật là phát tài rồi, số hàng lần này gấp 10 lần trước a!
Vừa rồi bởi vì có hai người Buck tại đây, Hầu Tử không tiện biểu lộ ra vẻ mặt mừng như điên, nhưng vừa thấy đối phương đi, Hầu Tử cũng không bận tâm cái gì nữa. Lần trước khi Buck tìm tới, hắn may mắn được tham dự, biết loại buôn bán này khẳng định lãi to, hơn nữa số hàng còn gấp mười lần trước.
Hướng Nhật biết thằng này đúng là thằng mê tiền, cũng không tính toán đến nước bọt của hắn gần như đều sắp phun đến trên mặt mình, cười mắng:
- Trước đừng cao hứng vội, ngất mẹ nó ra đấy thì tao bảo, kêu mấy thằng tiểu đệ tới cửa chờ, khi nào có một …nữ nhân ngoại quốc xinh đẹp tìm ta, nhớ lập tức cho ta biết.
- Là đại tẩu sao?
Hầu Tử rất nhiều chuyện hỏi một câu.
- Không phải.
Hướng Nhật hung hăng trừng mắt với Hầu Tử, muốn nữ hoàng trở thành cái gọi là "đại tẩu", hắn thật đúng là không nghĩ tới, hơn nữa, cho dù suy nghĩ, phỏng chừng cũng là khó khăn chồng chất. Người ta nói như thế nào cũng từng là đại nhân vật lãnh đạo một quốc gia, tầm mắt rộng còn chưa tính, hơn nữa biết mình có nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, đồng ý chuyện đó mới kỳ quái. Mà sở dĩ đối với mình có hảo cảm, nguyện ý cùng mình vài lần đến cái loại trình độ thân mật tiếp xúc cận kề kia, sợ cũng chỉ là bởi vì sau khi được mình cứu hai lần nên cảm kích trong lòng mà thôi.
Vừa nghĩ như vậy, Hướng Nhật thấy cực kỳ mất mát, nói thật, gặp phải mỹ nữ ngoại quốc thành thục như nữ hoàng, không động tâm đó là giả, nhưng điều quan trọng là, động tâm cũng không nhất định có cái kết quả kia, đây là điều có thể đoán được.
Thấy trên mặt lão đại có chút khó chịu, Hầu Tử đứng bên cạnh đương nhiên không dám lưu lại, đang muốn đi phân phó đám tiểu đệ một tiếng.
Điện thoại Hướng Nhật vẫn cầm trong tay lúc này chợt vang lên, hơi nhìn thoáng qua, Hướng Nhật lập tức gọi Hầu Tử đang chuẩn bị rời đi kia:
- Chờ một chút, Hầu Tử.
Nói xong, Hướng Nhật liền nghe điện thoại.
Hầu Tử ngừng lại, hắn cũng không ngu, biết lúc này gọi điện thoại tới phỏng chừng là người có quan hệ đến việc phải đợi, vì vậy chờ ở một bên, nhìn lão đại còn có cái phân phó gì.
- Jack, em ở ngay bên ngoài quán Bar, nhưng tài xế xe taxi không cho em đi vào.
Thanh âm nữ hoàng từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, nghe được, hình như có chút lo lắng.
- En đợi ở đó, anh lập tức ra.
Hướng Nhật nghe được trong lòng căng thẳng, đồng thời cũng nổi nóng, tên tài xế nào dám lớn gan như vậy, ngay cả người ta vào quán Bar cũng không cho, muốn chết sao?
- Hầu Tử, ở chỗ này chờ, tao ra bên ngoài đón người.
Nói xong, ngay cả điện thoại cũng không kịp cúp, liền đứng dậy đi ra ngoài cửa quán Bar.
Ra quán Bar, quả nhiên thấy trước cửa đỗ một chiếc xe taxi màu hồng, nữ hoàng đứng bên cạnh xe taxi, ngay cạnh đó là một nam nhân cao lớn thô kệch, phỏng chừng chính là tài xế, hai người đang tranh luận cái gì đó.
Sắc mặt nữ hoàng có chút hồng hồng, nhưng thoạt nhìn cũng không có bị cái thương tổn gì, Hướng Nhật thở phào nhẹ nhõm, cũng không suy nghĩ nhiều nữ hoàng vì sao đến một mình mà không mang theo bảo tiêu của nàng, liền đi qua:
- Teru, xảy ra chuyện gì?
- Jack!
Vừa thấy nam nhân đi đến, hai mắt nữ hoàng sáng lên, bỏ lại tài xế cao to bên cạnh, chạy đến bên người Hướng Nhật.
Tài xế xe taxi kia lại càng to mồm, nhất là thấy Hướng Nhật kẻ mới xuất hiện vóc người không có lực uy hiếp gì kia, thanh âm càng lớn hơn nữa:
- Huynh đệ, ngồi xe không trả tiền thì tính sao đây? Nàng ta còn thiếu ta tiền xe!
Hướng Nhật vừa nghe, còn tưởng rằng là chuyện gì chứ, thì ra chỉ là không đưa tiền xe. Nhìn thoáng qua nữ hoàng bên cạnh, thấy sắc mặt nàng có chút mất tự nhiên, Hướng Nhật lập tức đoán được nguyên nhân, phỏng chừng là nữ hoàng ra ngoài không mang theo tiền. Ngang ngược ngồi xe, đương nhiên không được, tài xế người ta cũng dựa vào cái này để kiếm cơm ăn.
Vừa nghĩ như vậy, Hướng Nhật buồn bực ban đầu cũng giảm đi, liếc mắt nhìn tài xế nói:
- Bao nhiêu?
Tài xế cao to giơ 5 ngón tay:
- 500.
- 500?
Hướng Nhật tay đang cho vào túi cũng ngừng lại, có chút không dám tin nhìn đối phương:
- Ngồi cái xe này muốn 500? Ngươi bắt đầu tính tiền từ nơi nào?
Nữ hoàng ở trong nhà Thư Dĩnh, điểm ấy Hướng Nhật rất rõ ràng, mà Thư gia cách nơi này, lộ phí nhiều lắm cũng chí hơn 10 đồng, giá này cũng là phóng khoáng rồi. Không nghĩ tới tài xế trước mắt này không chỉ có tiện nghi chém một đao như vậy, mà là chém tới vài chục đao.
- Xe này của ta không bình thường, ngươi muốn không đưa tiền, ta đưa nàng ta trở về là được.
Tài xế cao to có phần không nói lý lẽ.
Hướng Nhật cuối cùng cũng hiểu được, thì ra là đụng phải tên xảo trá, thảo nào ngay từ đầu liền cảm thấy tài xế này không giống tài xế, như một tên lưu manh vô lại, cặp mắt lạnh lẽo liếc qua:
- Mày muốn uy hiếp sao?
Có thể là do khuôn mặt lạnh lẽo của Hướng Nhật nổi lên chút tác dụng, tài xế cao to có chút kiềm chế hơn một chút:
- Huynh đệ, làm tài xế vất vả ngươi cũng không phải không biết, như vậy đi, ngươi không trả tiền cũng được. . .
Nhìn thân thể đẫy đà mềm mại của nữ hoàng bên cạnh kia, trong mắt tài xế cao to để lộ một loại tia sáng nào đó, vốn hắn còn muốn giở trò ngay trên đường đi, nhưng xem y phục đối phương đều là hàng hiệu, trong lòng đắn đo không biết nữ hoàng là ai, liền quyết định đưa đến nơi cần đến, nhìn đối phương rốt cuộc có cái bối cảnh gì mới làm quyết định. Mà hiện tại nhìn thấy, bối cảnh này cũng không có gì, Hướng Nhật trước mắt lại là một người không có bất luận cái uy hiếp nào, tự nhiên tâm lý tà ác của hắn bùng cháy.
- Ngày hôm nay ta chịu thiệt vậy, dù sao ta thấy cô gái tây dương này đến quán Bar cũng không phải là dạng đứng đắn gì, như vậy đi, ngươi để nàng theo ta một đêm, số tiền này...
"Phanh" một tiếng, còn chưa nói xong, cả người bay ngược ra sau.
Trong mắt Hướng Nhật bắn ra sát khí cuồng bạo, lạnh lùng nhìn chăm chăm vào tài xế cao to bay ngược ra sau còn đang điên cuồng phun máu, nếu như không phải nữ hoàng bên cạnh đột nhiên lôi kéo cánh tay hắn, hắn đã sớm đuổi theo đem đối phương giết tại chỗ.
- Mày dám đánh ông mày ư?
Có thể là vừa rồi một cước kia của Hướng Nhật còn có chút thương tình, hay là tài xế cao to kia thể trạng bản thân cũng không yếu, đã trúng một mà cũng không có mất đi năng lực cử động, chỉ thấy hắn ngã xuống đất sau khi ói một ngụm máu tươi, lại đứng lên, mắt bắn hung quang nhìn Hướng Nhật.
- Hầu Tử!
Hướng Nhật lớn tiếng kêu, hắn tin tưởng bọn Hầu Tử bên trong quán Bar khẳng định có thể nghe được. Mình bị nữ hoàng lôi kéo không thể động thủ, nhưng không có nghĩa là bọn Hầu Tử không thể.
- Đại ca!
Hầu Tử ngay lập tức mang theo thằng Mập cùng một đám nhân mã vạm vỡ đi ra, mỗi người trong tay đều lăm lăm vũ khí, phỏng chừng vừa rồi khẳng định ở bên trong nhìn lén không ít trò hay, suy nghĩ đến thân thủ cường hãn của lão đại, vì vậy không có đi ra, nhưng nếu lão đại kêu gọi, tự nhiên là lúc nên biểu hiện lòng trung thành.
Vốn tên tài xế cao to trong bụng còn đang thất kinh trước sức mạnh cường đại của Hướng Nhật, một cước khiến hắn không có một chút lực đánh trả, vẻ ngoài thì nhìn như rất hung dữ tàn nhẫn, kỳ thực căn bản hắn không có một chút lực nào mà đánh đấm nữa, hiện tại vừa thấy bên Hướng Nhật người đông thế mạnh, càng âm thầm kêu khổ, vội quỳ sụp xuống cầu xin tha thứ:
- Vị lão đại này, ta không biết nàng là người của ngài, thật là có lỗi...
Hướng Nhật không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, nói với đám người Hầu Tử phía sau:
- Đánh cho tao ,đánh cho mẹ hắn cũng nhận ra không được.
- Hảo a, đại ca, đang ngứa tay đây.
Hầu Tử vẻ mặt hưng phấn, đối với việc ngược đãi người khác hình như có một loại đam mê nào đó không đồng nhất, phân phó hai tên tiểu đệ đem người kéo vào con hẻm bên trái quán bar, còn mình thì cũng vội vàng theo sát đi vào, chỉ chốc lát liền truyền ra tiếng kêu đau đớn như giết lợn cùng âm thanh cầu xin tha thứ.
- Teru, chúng ta vào thôi.
Hướng Nhật không muốn nghe tiếng heo kêu, nhất là bên cạnh còn có nữ hoàng, cũng không thể để cho nàng lầm tưởng cho rằng mình cũng là một tên biến thái thích ngược đãi người.
- Jack, nhìn không ra, anh ở chỗ này tiếng tăm không tệ, có nhiều người như vậy nghe lời anh.
Mặt thản nhiên như chẳng có gì xảy ra, nữ hoàng buông cánh tay nam nhân mình đang giữ chặt kia, có lẽ là nàng rốt cuộc ý thức được việc mình đang làm thực sự rất ám muội.
Hướng Nhật trong lòng hơi có chút thất vọng, nhưng bề ngoài thì cười đùa vui vẻ: - Ha ha, chỉ là kiếm miếng cơm ăn thôi.
Nói xong hắn đi phía trước dẫn đường, nữ hoàng cũng theo đi vào.
Đi tới góc thường ngồi, đợi hai người đều ngồi vào chỗ của mình, Hướng Nhật mới hỏi:
- Uống chút gì không?
Bỗng nhiên ý thức được, người ta là nữ hoàng, thứ gì tốt còn chưa uống qua chứ? Lập tức đổi giọng nói:
- Tuy nhiên đây là quán Bar nhỏ, cũng không có hết những thứ người ta muốn uống…
Còn chưa nói xong, nữ hoàng đã ngắt lời:
- Uống giống của anh đi, lẽ nào Jack cho rằng em là cái loại nữ nhân chỉ biết hưởng thụ sao?
- Anh không phải ý này...
Hướng Nhật có chút xấu hổ, sớm biết vậy hắn đã không lắm lời, tự dưng lại rước lấy bất mãn của nữ hoàng.
May mà có người đến giải vây, có thể là vừa rồi đã thỏa mãn một chút ham mê của mình, Hầu Tử mang vẻ mặt sảng khoái đi đến, theo sau vẫn như cũ là một đám tiểu đệ vạm vỡ, vừa đi tới gần, hàng loạt cái miệng đã hô lên:
- Đại ca, đại tẩu!
Sắc mặt nữ hoàng thoáng cái ửng đỏ, tuy nhiên cũng không có phản bác.
Hướng Nhật nhưng lại cảm thấy xấu hổ không gì sánh được, cái đám tiểu súc sinh này, vừa thấy nữ hoàng đã gọi như vậy, không phải muốn ăn đòn sao chứ? Người khác gọi hắn không trách, nhưng đây là Hầu Tử cùng đám đàn em, nữ hoàng nói không chừng còn tưởng rằng là mình dạy bọn hắn nói như vậy mất, vội vàng nói sang chuyện khác, nhìn chằm chằm Hầu Tử hỏi:
- Hầu Tử, tên kia thế nào rồi?
- Cam đoan cả nhà hắn đều nhận không ra.
Hầu Tử rất là đắc ý, cũng không biết trong lòng Hướng Nhật đang muốn đánh mình bầm tím mặt mày ra.
- Được rồi, qua bên kia đi.
Thấy sắc mặt tiểu nhân đắc ý của Hầu Tử, Hướng Nhật càng không thể nhịn nổi nữa, xem ra, mình đúng là phải tìm một thời gian dạy bảo hắn làm một tên tiểu đệ nên vuốt mông ngựa như thế nào mới được, đừng luôn luôn nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp liền kêu loạn “đại tẩu” này nọ.
Hầu Tử ra vẻ hiểu ra, cười cười mang theo đám tiểu đệ đi.
Hướng Nhật xấu hổ quay đầu lại đang muốn giải thích một chút, để nữ hoàng đừng để ý đến đám thủ hạ hồ ngôn loạn ngữ, lại nghe nữ hoàng giành trước nói:
- Jack, anh từng hứa sẽ làm hướng dẫn viên du lịch cho em, lúc nào rảnh rỗi đưa em đi du ngoạn khắp nơi một chút có đúng không a?
Hướng Nhật sửng sốt, hắn nhớ kỹ công việc hướng dẫn du lịch này rõ ràng là có Thư Dĩnh tranh làm rồi mà, hiện tại cô nàng thế nào lại tìm tới mình chứ? Tuy nhiên trong lòng nghĩ thì nghĩ, ngoài miệng Hướng Nhật lại ra vẻ khó xử nói:
- Anh gần đây cũng không có rảnh rang lắm.
- Vậy hả, có chuyện gì vướng mắc không?
Vẻ ước ao trong mắt nữ hoàng ảm đạm xuống. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
- Mẹ anh đến Bắc Hải, anh chắc phải dành cho bà nhiều thời gian hơn.
Hướng Nhật xác thực không rảnh chút gì, chỉ một Hướng mẫu đã đủ làm hắn đau đầu rồi.
- Bác gái cũng tới sao?
Vẻ mất mát trong mắt nữ hoàng chợt tan biến, mà trong mắt có tia sáng kỳ dị chợt hiện, nhìn Hướng Nhật với bộ dạng đầy mong đợi:
- Vậy lúc nào Jack giúp em an bài một chút, em cũng muốn đi bái phỏng bác gái.
Hướng Nhật cũng không dám lung tung đáp ứng, vốn bà già rất bất mãn đối với việc mình có nhiều bạn gái như vậy, giờ lại mang về một nữ nhân Tây dương xinh đẹp, phỏng đoán sẽ chết rất thảm a.
Phản hồi và góp ý: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=2121810#post2121810
Đăng ký dịch: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=27712
Tán phét + bàn luận: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=52539