Đừng đùa với gái ngoan Chap 10

Chap 10
Vậy là tạm biết những ngày tháng náo nhiệt và xô bồ ở Hà Nội, mình với Xu trở về quê hương thân yêu với bao ngày xa cách và hứa hẹn sẽ là chuỗi 2 tuần ngút người.

Vậy là tạm biết những ngày tháng náo nhiệt và xô bồ ở Hà Nội, mình với Xu trở về quê hương thân yêu với bao ngày xa cách và hứa hẹn sẽ là chuỗi 2 tuần ngút người.

Cũng như ai đó thôi, cứ tết về là suốt ngày chỉ có bạn bè từ hồi nhỏ đến cấp 2, cấp 3 gặp nhau tay bắt mặt mừng. Thằng nào thằng nấy bây giờ nhìn ngon lắm rồi, trai gái chí chóe nhau vui thật. Nghĩ bụng cũng may là làm lành với em Xu rồi nên tự dưng thấy trong lòng phấn khởi hẳn, thấy chẳng còn gì phải ưu tư ngoài việc sắp xếp lịch và thời gian bù khú cùng bạn bè cho đỡ tốn 2 cái tuần tết. Khu chỗ mình là người ta gọi là khu “ Tàu Há Mồm “, chỗ này là chỗ gần 3 cái trường cấp 3 tuổi teen nên các quán Café, Karaoke thì cứ gọi là đông nghìn nghịt, trong vòng bán kính 50m thôi có tới hơn 10 quán Karaoke rồi thế nên tối đến ở khu mình thì cứ goi là như vũ trường. Nó không còn “ Tình thôi xót xa “ hay là “ Mãi mãi một tình yêu “ của 10 năm về trước nữa mà đổi lại là “ Bay – version 2 “ hoặc là “ Không Cảm Xúc “, thi thoảng có pha chút “ Nàng Kiều Lỡ Bước “, nghe chừng một năm không chỉ có kinh tế buồn mà nhiều thứ cũng buồn với các thanh niên 8x,9x lắm.

Đừng đùa với gái ngoan... - Chap 10 (p4: Cơn gió lạ)


Đừng đùa với gái ngoan… – Chap 10 (p4: Cơn gió lạ)

 

Gớm, vừa mới về được 1 ngày mà thằng Đức đã gọi ý ới đi hát hò rồi, thằng này được cái thoáng tính và phiêu liêu lắm. Thích ăn chơi, từ khi lên chủ quán café thì cũng đỡ hơn chút nhưng độ bay nó đã ăn vào máu rồi.
- Ê Dũng, lát nữa tầm 8h đi hát karaoke nhé, mày book phòng hộ tao!
- Vừa mới về mà thế này thì bay quá.
- He he, lại có bất ngờ cho mày đấy.
- Bất bất cái…b`… mày chỉ toàn chơi đểu tao.
- Thế nhé, hôm nay tầm 10 mạng đấy.
- Ok luôn.

Cái cảm giác về quê bỏ qua hết mọi chuyện ở Hà Nội nó sướng thế nào các thím chắc cũng biết rồi, mà kể cả vẫn còn buồn thì cứ mặc định là Zero cho các ngày tháng tết và cái cảm xúc nó cũng khác hẳn so với ngày thường. Gọi cho em Xu phát xem thế nào.

- Thế nào em? Ổn định tinh thần cả chưa?
- Đâu vào đấy cả rồi, mới về mà trai làng đến nhà kinh quá.
- Gớm mặt nhỉ, trước khi ra HN có tiền án tiền sự với mấy anh ở quê rồi à.
- Cũng có tí chút. Hôm nay anh thế nào?
- Lát anh đi hát với đám bạn.
- Có full dịch vụ gì không đấy?
- Anh chưa rõ, tí hỏi thử xem.
- Cứ liệu cái thần hồn đấy. Đùa thôi!
- Ok em, giờ anh đi đây.

Cái câu kết của Xu ghê quá, cứ chớt chớt nhả nhả thế này thì … mệt lắm. Các quán karaoke ngày cận tết đông khách, người người nượp nượp với đầy đủ các thế loại thanh niên với đầy đủ các thể loại tóc, từ bổ luống của “ Tình đơn phư ơng “ cho đến “Tạ Biên Cương và những người bạn “ đều hội tụ cả. Lượn lờ mãi mới book được cái phòng rộng và đẹp, cũng không thua kém gì Hà Nội là bao. Có khi lại còn chơi hơn ấy chứ, đợi 1 lát thì phi đội của mình đến. Chưa kịp nhìn kĩ hết thì mình dẫn ngay vào phòng. Trai gái đủ cả.

Vừa mới bước vào phòng thằng Đức nó khui hết nắp ngay 1 két bia Heniken là biết đêm nay phải thế nào rồi. Bài đầu tiên thì vẫn như thường lệ, “ Không Cảm Xúc “, nháy nhiếc khói phụt loạn xạ luôn. Nhưng đợt này cảm giác vui chứ không phải là xả stress như đợt ở Hà Nội nữa.

Đang ềnh ềnh cũng mấy thằng bạn giữa đám khói mịt mờ thì có bàn tay con gái lôi mình ra ngoài, hơi phê phê cộng chút ánh sáng lập lòe thì mình cũng không rõ là ai cả.
- Ơ em…
- Ngạc nhiên không anh?
- Nhưng sao lại thế này?
- Hi, em xin nghỉ theo bố mẹ về quê ăn tết nước mình. Một tháng em lại sang Sing.
- Giờ em thay đổi đấy, cũng tô son đánh phấn, tóc tai xoăn tít mù thế kia rồi.
- Sính ngoại mà anh, không thay đổi thì quê lắm.
- Chà chà, xem chừng ra trò đây. Tết này xem em thế nào.
- Em giao cả cho anh đấy.
- Hả? Sao..sao lại?
- Anh dám từ chối?
- Ừ…thôi được rồi.

Mình rợn hết cả tóc gáy, mới sang đó có mấy tháng mà cứng thật. Nhưng trông em vẫn dễ thương nhí nhảnh như ngày trước, trông phong thái và dáng đi của em Cún cũng toát lên sự hiện đại, bắt nhịp với cuộc sống tân tiến và văn minh chứ không phải là sự từng trải của những tháng năm thăng trầm ở xã hội Việt Nam. Mình cảm thấy thoải mái khi gặp lại em chứ không có chút áp lực gì cả. Và nói đúng hơn là lúc đó mình xem em như em gái và hứa sẽ dẫn em nó chơi mấy ngày tết để bù đắp những ngày tháng vô tâm hồi ở Hà Nội. Quay trở lại phòng hát, các thanh niên vẫn đang nhảy bét tè lè nhè hết. Em Cún rút iPhone 5 ra và kỉ niệm vài bức ảnh, khói khiếc mù mịt, đèn thì mờ nhưng vẫn nhìn rõ mặt 2 đứa được. Mình lúc đó cũng phê nữa nên tay chân vớ được cái gì thì túm cái đó thôi. Thi thoảng mấy thằng bạn lại kích thêm tí bia nữa, nói chung là vui các thím ạ.

Điện thoại mình rung, có tin nhắn của em Xu.
- Nhanh phết nhỉ, chưa gì đã hú hí được rồi?
- Hả? Em nói cái gì thế?
- À, vừa like mấy cái bức ảnh trên Facebook. Có vẻ nóng hổi.

À, thế là hiểu rồi, em Cún chắc vừa up lên rồi tag cái mặt mình vào đó. Kiểu này là ốm đòn với mẹ trẻ Xu rồi…

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t16800-dung-dua-voi-gai-ngoan-chap-10.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận