Đan Thần
Tác giả: Thắng Kỷ
-- o --
Chương 164: Đến cùng muốn gì?
Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Nguồn: Mê Truyện
Share by MTQ Jiuzhaigou -
Trong khoảng thời gian ngắn, Trình Cung lần nữa trở thành chủ đề náo nhiệt nhất của đế đô, đương nhiên, bọn hắn xem ra Trình Cung bất quá chỉ chim đầu đàn.
- Nếu như không phải Trình lão gia tử, một trăm Trình Cung cũng không phải đối thủ của Huyết Y Lão Tổ, thực tế đối với lão soái lần này lãnh binh, mặc dù chỉ là tiêu diệt một tà giáo, cũng đã để cho không ít người phấn chấn.
Mà sau khi Huyết Y Lão Tổ cùng Trình gia sống mái với nhau lần này, tạm thời đã không ai còn dám đánh chủ ý tới Trình Cung, nhân vật như Huyết Y Lão Tổ còn bị đuổi giết bỏ đồ đệ, bỏ qua cơ nghiệp trăm năm chật vật chạy thục mạng, huống chi những người khác. Trình lão gia tử nhiều năm về sau lần nữa lãnh binh xuất chiến, càng nói rõ thái độ Trình gia, bất luận kẻ nào động đến Trình Cung, Trình gia không tiếc gạch ngói cùng tan.
Trừ khi là tồn tại như thần tiên lục địa, nếu không ai có thể thừa nhận được Trình gia phản công, dốc sức liều mạng.
- Hung hăng càn quấy a, ngươi thật hung hăng càn quấy a, ta xem ngươi có thể hung hăng càn quấy đến bao lâu. Sau kỳ thi cuối năm, ta sẽ cho ngươi biết, Long cùng trùng khác nhau, Long cuối cùng cũng ngao du cửu thiên, ngươi là một loài bò sát, dù giãy dụa thế nào cũng chỉ là một con bò sát.
Xa xa, Trình Lam đã lâu không có về Trình gia, một mình im lặng ngồi ở chỗ kia uống rượu, tay kia cầm hai chi Hoang Thú Bút mà hắn bỏ ra bảy ngàn vạn mua được.
Lại làm cho hắn không nghĩ tới chính là, vậy mà Chu Dật Phàm không muốn Hoang Thú Bút, tiền thì coi như là cho Trình Lam.
- Chu Dật Phàm, ngươi khẳng định ở trong tối rất cao hứng, cho là mình rất thông minh, cho rằng một chi Hoang Thú Bút như thế nào cũng không đáng hơn hai ngàn vạn lượng hoàng kim đúng không. Nhưng ngươi rất nhanh sẽ hối hận, đến lúc đó ngươi sẽ biết, đây là bao nhiêu tiền cũng mua không được. Đến lúc đó ta chẳng những sẽ nhất phi trùng thiên, còn sẽ làm thế nhân khiếp sợ, song tinh giao nhau, tinh lực quán thông, ta tất long du cửu thiên. Bất quá cho dù ngươi hối hận cũng vô dụng. Cho dù cho ngươi Hoang Thú Bút, các ngươi cũng vĩnh viễn không có biện pháp giống ta, ha ha.
Trình Lam lầm bầm lầu bầu nói xong, nhịn không được vui vẻ cười to.
Hắn ở chỗ này, vừa vặn có thể thấy một trương thông cáo của Trình Cung, thông cáo cực lớn.
truyện copy từ tunghoanh.com
Nhìn thông cáo kia, Trình Lam một bên uống rượu, một bên lầm bầm lầu bầu.
Chu gia, Chu Dật Phàm đã xem xong thông cáo, là hạ nhân vừa mới lấy trở về.
- Vẫn là kiêu ngạo như vậy, vẫn là bá đạo như thế, từ sau sự tình cưỡng gian công chúa, hắn tựa hồ một phát không thể vãn hồi, chẳng lẽ thật là bị hành vi của hoàng gia kích nộ, mới bộc phát, hay là có người thôi động hết thảy.
Chu Dật Phàm lầm bầm lầu bầu lấy, sau đó trong bóng tối có một âm ảnh xuất hiện, hồi báo cho hắn một ít tình huống của Vân Ca Thành, trong đó nâng lên Trình Lam.
- Bảy ngàn vạn mua hai chi Hoang Thú Bút, nếu không phải điên thì thực sự có bí mật, cho dù hắn thi đậu trạng nguyên, trạng nguyên này cũng chưa chắc trị giá bảy ngàn vạn. Song tinh giao nhau, chẳng lẽ hắn có thể có bí pháp gì, dẫn động tinh lực vì mình sử dụng. Mình từng hỏi thăm, biết thế gian này thực sự có một môn công pháp có thể dẫn động tinh lực vì mình sở dụng, nhưng này đều là công pháp rất cao thâm, chẳng lẽ Trình Lam này đã nhận được. Nếu là như vậy, cũng là không thể tốt hơn, huynh đệ tương tàn, nhất định là tiết mục đặc sắc nhất.
Nghĩ đến chỗ này, khóe miệng Chu Dật Phàm lộ ra dáng tươi cười, tiện tay ném thông cáo kia sang một bên:
- Đã như vầy, cái trạng nguyên kia sẽ tặng cho ngươi cũng không sao.
. . .
Từ đấu giá hội của Nhất Chùy Định Âm Đường đạt được mảnh vỡ bên ngoài đỉnh, còn có đồ vật thần bí kia, sau đó Trình Cung đi ra lọt vào tập kích, tiếp theo Trình Cung cùng Trình lão gia tử liên thủ phản kích, một lần hành động diệt trừ Huyết Y Lão Tổ cùng Vạn Kim Huyết Y Lâu của hắn.
Lần này sau khi trở về, trên đường Trình Cung nghĩ kỹ nội dung thông cáo, sau đó để cho Sắc Quỷ đi làm chuyện còn lại, mình thì dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Trình phủ. Chỉ là đoạn đường này Bàn Tử một mực đi theo Trình Cung, thằng này cái gì cũng không nói, chỉ là rất ai oán, đáng thương nhìn hắn.
- Ngươi có phải rất rỗi rãnh hay không?
Trình Cung đã đến tiến viện, thấy Bàn Tử còn đáng thương đi theo phía sau hắn, ai oán nhìn hắn, vì vậy dừng bước lại.
- Mấy ngày nay đều không có sinh ý trên ngàn vạn, nhưng đại thiếu ngươi xem, ta cố gắng như vậy, mấy ngày nữa sẽ bị Sắc Quỷ vượt qua, loại tâm tình này ngươi nhất định có thể hiểu được ta. Sắc Quỷ mượn nhờ cùng nữ nhân làm chuyện kia, còn có thể tăng lực lượng nhanh hơn ta, này rõ ràng là hành vi ăn gian.
Bàn Tử rất nghĩa chính ngôn từ nói, nhưng nói xong lời cuối cùng, ánh mắt nhìn Trình Cung, đột nhiên mặt mũi tràn đầy tươi cười.
- Hắc hắc, ý của ta là nói sự tình ăn gian thoải mái như vậy, làm sao có thể thiếu ta được, vì để đạt được mục công bình, đại thiếu ngươi cũng giúp ta suy nghĩ biện pháp thế nào mới có thể ăn gian. Nếu không một khi âm mạch của Túy Miêu cởi bỏ, Sắc Quỷ còn có phương thức ăn gian, ta chẳng phải là bị lắc lại phía sau sao.
Nhìn Bàn Tử, Trình Cung biết rõ hắn muốn cái gì, nhưng mà không thể không nói vận khí của hắn rất tốt, ngay lúc này cầu mình giúp hắn ăn gian. Kỳ thật cho dù hắn không tìm mình, Trình Cung cũng đã nghĩ tới chuyện này, chỉ là tính toán đợi sau khi đem mảnh vỡ ngoại đỉnh dung nhập Hư Không Âm Dương Đỉnh rồi nói sau, hiện tại xem ra chỉ có thể trước giải quyết vấn đề này của hắn.
Cũng may tình hình kinh tế rất rất đủ, cũng chỉ có ba người Bàn Tử, Sắc Quỷ cùng Túy Miêu nên không có tâm lý gánh nặng, nếu như nhiều người hơn thì đúng là khó nói. Nhưng đổi lại thời điểm khi Trình Cung há miệng cần gì, cũng không quá là một câu nói.
Trình Cung bảo hắn đứng ở đó, còn Trình Cung thì trực tiếp tiến vào đại sảnh, tiện tay từ trong không gian giới chỉ lấy ra da thú yêu thú cửu cấp đã qua xử lý. Đây là một tấm da của yêu thú Bạch Sư cửu cấp, đây là từ chỗ Phùng Tuấn Kiệt lấy được. Này xem ra giống như là da thú của yêu thú cửu cấp, kỳ thật Trình Cung biết rõ, trước lúc con yêu thú này bị giết, khẳng định đã đạt tới trình độ Yêu tu, chỉ là vừa đạt tới đã bị giết, cả tấm da trắng như tờ giấy, Trình Cung tiện tay lấy đoản đao ra, vận đủ lực lượng, rất nhanh sửa chữa tốt chung quanh tấm da Bạch Sư này.
Sau đó lấy ra một lọ Linh Đài Thánh Mặc cùng một cây Hoang Thú Bút, mở Linh Đài Thánh Mặc ra không có hương vị mực bình thường, ngược lại là lộ ra một mùi thơm ngát, mùi thơm ngát này làm cho người ta ngửi cũng cảm giác được lục phủ ngũ tạng khoan khoái dễ chịu không thôi.
- Thứ tốt, bất quá đại thiếu muốn làm cái gì vậy? Chẳng lẽ muốn viết cho mình công pháp cường hãn gì, nhưng lần này sao lại xa xỉ như vậy chứ, còn sử dụng da của yêu thú Bạch Sư cửu cấp hi hữu như vậy, còn dùng Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc.
Bàn Tử mò lấy cái cằm, rất khó hiểu đứng ở trong nội viện nhìn Trình Cung.
Phương pháp sử dụng chính thức của Hoang Thú Bút cũng không có bao nhiêu người hiểu được, đa số người cho dù mua Hoang Thú Bút cũng đều là lãng phí. Trình Cung cầm lấy Hoang Thú Bút này, đầu tiên là yên lặng vận chuyển Âm Dương Vạn Vật Quyết đem lực lượng bản thân cân đối cùng khí tức bên trong Hoang Thú Bút này, lúc này trên ngòi bút mang theo một cổ khí tức thượng cổ Man Hoang. Tuy trải qua vô số tuế nguyệt, chỉ khi nào đắm chìm trong đó mới có thể cảm nhận được nó tinh khiết, thiên địa là tinh khiết, lực lượng là tinh khiết, cùng hiện tại hoàn toàn bất đồng.
Hoang Thú Bút rửa tâm linh, cải biến hình thái lực lượng, người bình thường muốn làm đến điểm ấy cũng không có biện pháp. Dù sao lực lượng thiên địa lúc này cùng thời kỳ Hồng hoang đã hoàn toàn bất đồng, đơn thuần sử dụng lực lượng hiện tại đi phát huy Hoang Thú Bút này, chỉ có thể sử dụng hai ba phần mười lực lượng của nó. Nhưng Trình Cung thì hoàn toàn bất đồng, lại để cho lực lượng bản thân nhất trí cùng Hoang Thú Bút, điểm này bên trên Âm Dương Vạn Vật Quyết có ưu thế rất lớn. Bản thân Âm Dương Vạn Vật Quyết là hấp thu khí tức thiên địa vạn vật, Trình Cung đối với các loại lực lượng tồn tại bên trong đều có nắm chắc rất rõ ràng.
Thời gian dần trôi qua, lực lượng chung quanh thân thể Trình Cung cũng xuất hiện một loại Hồng hoang hoang dã, cảm giác bao la mờ mịt.
Người đứng ở nơi đó, lại như là cách người khác rất xa.
Bàn Tử nhìn nhìn xem xem, nhịn không được dùng sức dụi mắt, chẳng lẽ mình mắt hoa, như thế nào cảm giác đại thiếu giống như càng ngày càng xa, giống như là đứng xa xa nhìn đại thiếu, giống như cái nhà này cùng gian phòng đột nhiên biến lớn, loại ảo giác này hoàn toàn là lực lượng của thân thể Trình Cung phát ra ảnh hưởng.
- Ah!
Một tiếng kêu nhỏ sợ hãi thán phục, Bàn Tử mãnh liệt quay đầu lại, phát hiện Đông Phương Linh Lung đang từ cửa cất bước tiến vào, nhìn Trình Cung, trong mắt của nàng cũng chớp động lên thần sắc kinh dị.
Đông Phương Linh Lung biết Trình Cung trở về, nên cố ý đến cảm tạ Trình Cung, bởi vì sau khi đấu giá đại hội kết thúc, tuy Bàn Tử đi theo Trình Cung đối phó Huyết Y Lão Tổ. Nhưng trước đó lại mua sắm rất nhiều dược vật đưa qua, làm cho Đông Phương Linh Lung rốt cục không cần phát sầu vì thiếu dược vật nữa. Cảm tạ là một phương diện, đồng thời Đông Phương Linh Lung cũng muốn cùng Trình Cung nói chuyện luyện đan một chút, lần đấu giá này làm cho nàng nghĩ đến một ít gì đó, một là vì đề cao trình độ luyện đan của mình, nhưng đồng thời cũng không có thể tùy ý luyện đan, nếu như căn cứ Trình Cung nói, bọn hắn muốn luyện đan chẳng những sẽ không mất tiền, ngược lại sẽ kiếm tiền rất nhiều. Đông Phương Linh Lung là tới hỏi Trình Cung, kế tiếp cần luyện chế đan dược gì, nếu đan dược cấp thấp thì có thể cho Đông Phương Linh Lung cùng tiểu Tuyết đi luyện chế.
Đừng nhìn tiểu Tuyết học tập thời gian ngắn, nhưng mà nàng có được thể chất đặc thù, hôm nay đã không kém Đông Phương Thanh Mai bao nhiêu. Hàng thượng đẳng là do nàng tự mình luyện chế, hơn nữa nàng phát hiện mỗi lần cùng Trình Cung nói chuyện với nhau, có lẽ chỉ là mấy câu, nhưng những vấn đề mình ở phương diện luyện đan không hiểu, lại có thể hiểu rất rõ ràng, đây cũng không phải là một loại ảo giác, từ khi Trình Cung thuận tay giúp nàng sửa một ít gì đó, về sau truyền thụ nàng đan phương Trú Nhan Đan, nhiều lần sự thật nghiệm chứng cái này. Loại cảm giác này đặc biệt như thế, so với trước kia khi Đông Phương Linh Lung hồi gia tộc thỉnh giáo những Đan đạo đại sư trong tộc kia đều xịn hơn gấp trăm lần, lúc này mới làm cho Đông Phương Linh Lung muốn tới đây nói chuyện cùng Trình Cung một chút.
Lại không nghĩ rằng, vừa tới đã thấy một màn như vậy, Không, Linh, Hoang, bao la mờ mịt, lần đầu tiên Đông Phương Linh Lung sinh ra nhiều loại cảm giác, tại sao có thể như vậy, một người sao có thể làm cho mình tiến vào loại trạng thái này, hắn muốn làm gì, trong tay hắn cầm chẳng lẽ chính là Hoang Thú Bút sao?
Bàn Tử thấy Đông Phương Linh Lung đến, cũng chỉ là gật đầu chào hỏi, sau đó lập tức quay đầu nhìn chằm chằm vào Trình Cung, mà Đông Phương Linh Lung thì dứt khoát nhìn Trình Cung không chuyển mắt, hắn đến cùng muốn làm cái gì?
Sau khi đem lực lượng bản thân, tâm tình hoàn toàn dung nhập đến Hoang Thú Bút này, Hoang Thú Bút trong tay Trình Cung rốt cục động, nhẹ nhàng một điểm, lập tức một lọ Linh Đài Thánh Mặc kia đã bị Hoang Thú Bút thật nhỏ này hấp thu gần một nửa, mà vốn Hoang Thú Bút rất nhỏ lập tức trở nên vừa thô vừa to.
Mỗi một sợi lông trên Hoang Thú Bút đều trở nên vừa thô vừa to, giống như là bị banh ra, lộ ra phi thường khủng bố, cán bút nho nhỏ cũng bành trướng.