Đao Kiếm Thần Hoàng Chương 162: Bí ẩn, mèo con phá sản

   

    Chương 162: Bí ẩn, mèo con phá sản

    Lại qua một canh giờ, khí lạnh ngoài người Đinh Hạo dần tán đi. Đinh Hạo chậm rãi mở to mắt, há mồm thở hắt ra. Chỉ thấy một vầng sáng vàng nhạt tràn ngập kim loại xẹt qua cơ bắp Đinh Hạo.

    Đinh Hạo vừa lòng gật đầu, nói:

    - Đệ tam Chuyển Kim Thân rốt cuộc đại thành!

    Đinh Hạo tu luyện Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân, Yêu Đào Mê Ly thân pháp, Long Vương Ly Thủy kiếm pháp đối với đệ tử bình thường đó toàn là công pháp siêu lợi hại. Mỗi ngày Đinh Hạo tu luyện không ngừng nghỉ, tiến cảnh không tầm thường, thực lực tăng nhanh vùn vụt.

    Kế hoạch của Đinh Hạo là tu luyện ba pháp quyết Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân, Yêu Đào Mê Ly thân pháp, Long Vương Ly Thủy kiếm pháp đến viên mãn rồi đi kho vũ khí trong tông môn chọn huyền công chiến kỹ càng lợi hại hơn.



    Nền móng võ đạo làp hải từng bước một đi tới, bất cứ võ giả nào đều từ chiêu thức, tâm pháp, chiến kỹ cơ sở học dần, tiến bộ, mãi khi đột phá Tiên Thiên Võ Tông cảnh mới có tư cách tu luyện võ kỹ cao giai hơn. Đi từng bước một mới không ngừng hiểu sâu hơn về nguyên lý, chiêu thức võ đạo, hình thành phong cách chiến đấu của riêng mình.

    Muốn tu luyện thần công vô địch ngay từ đầu là không thể nào.

    Kiếm Tổ, Đao Tổ chưa từng bàn luận công pháp võ đạo cao thâm trước mặt Đinh Hạo chắc cũng vì nguyên nhân này.

    Khoảng ba, bốn canh giờ là trời sáng. Đinh Hạo ngồi khoanh chân dưới tán cây khô vàng, vạn chuyển Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên. Đinh Hạo hít thở, ôn dưỡng thân thể, tinh thần, rất nhanh lại tràn trề sức sống.

    Đinh Hạo nghiền ngmẫ kiếm ý.

    Trừ xem hình ảnh ký ức cường giả tuyệt thế bí ấn vung kiếm mà Kiếm Tổ lần thứ hai truyền cho, Đinh Hạo cứ rút kiếm, múa kiếm, nắm chắc vận ý chỉ cảm nhận chứ không thể nói ra.

    Đinh Hạo vững tin rằng bất cứ cảnh giới võ đạo nào đều có được từ hai cách lĩnh ngộ, tu luyện. Chuyện ngộ đạo trong một phút tuyệt đối sẽ không xuất hiện trên người Đinh Hạo, chỉ có đổ máu, đổ mồ hôi tu luyện, trả giá vất vả mới nắm chắc trạng thái, vận ý huyền diệu khó giải thích.

    Trong phút chốc lại ba canh giờ qua đi.

    Đinh Hạo múc thùng nước lạnh dưới giếng đổ từ đầu xuống chân. Đinh Hạo tắm nước lạnh mát mẻ xong quay về phòng, thay đồ sạch. Đinh Hạo tính thời gian tới lúc đi xóm nghèo dạy học cho bọn trẻ.

    Trong phong ngủ vang tiếng mèo con màu trắng tai gập đáng yêu kêu đầy sức sống:

    - Meo . . .

    - A! Nhóc này cả ngày không ăn gì nhưng sao bỗng có tinh thần như vậy?

    Đinh Hạo thầm ngạc nhiên, đi vào buồng trong nhìn xem. Đinh Hạo thấy mèo con màu trắng tai gập đáng yêu thoải mái nằm trên giường, thè lưỡi hồng liếm vuốt mềm, dáng vẻ ăn uống no nê. Đinh Hạo nhìn bên cạnh mèo con màu trắng tai gập đáng yêu có một cái hộp đen bị mở ra, nắp đặt một bên.

    Chết tiệt.

    Đinh Hạo có linh cảm xấu.

    Đinh Hạo nhìn thật kỹ, hộp đen chính là công cụ chứa bốn viên huyền tinh thạch hắn dùng còn sót lại, hộp bị Đinh Đinh mở ra. Đinh Hạo lại nhìn kỹ nữa, hắn rất muốn khóc, bên trong chỉ có ba huyền tinh thạch, thiếu một viên.

    - Vật nhỏ này ăn huyền tinh thạch?

    Đinh Hạo thấy thật khó tin, bắt lấy mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nằm ngồi trên giường, quan sát kỹ. Đinh Hạo thấy bên miệng và vuốt lông xù của mèo con màu trắng tai gập đáng yêu có một ít bột phấn lấp lánh, chính là cặn huyền tinh thạch.

    - Không lẽ thật sự bị ngươi ăn? Vật nhỏ, ngươi là mèo con mà có thể cắn nát huyền tinh thạch cứng rắn?

    Đinh Hạo rất rung động, thầm nhu rốt cuộc ngươi là quái vật gì? Sữa bình thường không chịu ăn lại ăn huyền tinh thạch, quá phá sản, sao lão tử nuôi nổi ngươi?

    - Meo! Meo . . .

    Dường như mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nhận ra mình làm sai, chạy từ cánh tay Đinh Hạo lên vai hắn. Ngồi trên vai Đinh Hạo yếu ớt kêu, thường thè lưỡi hồng liếm mặt Đinh Hạo.

    Đinh Hạo hơi sợ nói:

    - Kiếm Tổ, Đao Tổ, hai vị có biết lai lịch của tiểu tử này là gì không?

    - Tiểu tử này . . .

    Kiếm Tổ tặc lưỡi, ậm ừ nói:

    - Có lai lịch rất bí ẩn, ngươi cứ nuôi đi, rất thú vị.


    - Thật là đáng yêu, ta rất muốn ôm vào ngực sờ nhưng tiếc là bây giờ chưa có thân thể.

    Đao Tổ bị bề ngoài siêu đáng yêu của mèo con chinh phục, mẫu tính lan tràn không nghe Đinh Hạo hỏi.

    Đinh Hạo không bài trừ khả năng Đao Tổ cố ý giả ngu.

    Thái độ rõ ràng như vậy khiến Đinh Hạo hiểu hắn sẽ không được tin tức hữu dụng từ hai lão quái vật, đành buồn bực bỏ qua. Đinh Hạo thay đồ, đặt mèo con màu trắng tai gập đáng yêu dính người trên vai, đẩy cửa phòng ra. Trong ánh ban mai mông lung Đinh Hạo lao nhanh hướng óm nghèo.

    Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu hưng phấn kêu lên:

    - Meo!

    * * *

    Khi Đinh Hạo đến xóm nghèo vừa đúng thời gian.

    Đinh Hạo bị giật nảy mình.

    So với ngày hôm qua, sân nhỏ hàng rào biến dạng. Nhà tranh thành ba gian nhà gỗ mới tinh, diện tích sân mở rộng gấp ba, bốn lần, sửa sang ngay ngắn, xung quanh chất lên tường đất, thật là rực rỡ, trong một đêm đổi thành hình dạng khác.

    Trong sân là biển người.

    Hôm qua mới có hai mươi thiếu niên hôm nay thành sáu, bảy mươi người. Phụ mẫu của bọn họ đứng đây, ai nấy trông mong chờ đón.

    Không biết là ai mắt sắc thấy Đinh Hạo, hét to một tiếng:

    - Đến rồi!

    Trong phút chốc sân nhỏ hàng rào sôi trào.

    Mọi người hưng phấn cười tươi xông ra nghênh đón Đinh Hạo.

    Thấy Đinh Hạo, cô bé Hoan Hoan vui sướng hỏi:

    - Đinh Hạo ca ca thật sự đến?

    Đinh Hạo mỉm cười gật đầu.

    - Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, lão tử phát hiện cái tên của ngươi rất hữu dụng tại đây. Mấy người này nghe nói ngươi tự mình dạy đám nhóc này, dưới mười bốn tuổi đều được đưa đến. Bà nội nó, lúc trước lão tử chiêu sinh vất vả biết mấy mới lừa . . . Phi phi phi, mới chiêu được hai mươi người!

    Lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư hưng phấn cười to.

    - Đinh gia, Ny nhi nhà ta năm nay mới tám tuổi chắc còn có thể luyện võ? Người có nhớ không? Ta là Vương lão Tứ, trước kia chúng ta có quen nhau.

    Một nam nhân trung niên gầy gò, thái dương đầy tóc bạc kéo nữ nhân vẻ mặt trẻ con của mình từ trong đám người đi ra, cườin ịnh nọt trông chờ lôi kéo tình cảm với Đinh Hạo, sợ hắn không chịu dạy con mình.

    - Lão Vương thúc đừng làm ta giảm thọ, cứ gọi ta là Đinh ca nhi đi.

    Đinh Hạo thân thiết vuốt đầu cô bé tên Ny nhi, nói:

    - Năm nay Ny nhi mới tám tuổi tất nhiên có thể luyện võ, người yên tâm đi.

    Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu đứng trên vai Đinh Hạo cũng kêu lên:

    - Meo meo meo!

    - Ài, vậy là tốt rồi, tốt rồi. Đinh gia . . . À không, Đinh ca nhi, Vương lão Tứ ta không có gì giỏi, đáng thương Ny nhi tử nhỏ không có mẫu thân chịu nhiều uất ức. Nếu có thể luyện võ vào Vấn Kiếm tông thì tố quá rồi . . .

    Vương lão Tứ vui sướng nói năng lộn xộn.

    Đinh Hạo đúng là ra từ xóm nghèo.

    Nhưng Đinh Hạo bây giờ đã trở thành thiên tài đếm trên đầu ngón tay trong các đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông, nghe nói rất được môn phái chú trọng, tương đương với cá chép thành rồng, nhảy lên trời cao. Thân phận, địa vị của Đinh Hạo đã khác, thành thượng đẳng trong thế giới này. Lúc trước nhiều người xóm nghèo rất lo Đinh Hạo thay đổi, bài xích những kẻ đê tiện bẩn thỉu như mình. Bây giờ xem ra mọi người đã lo quá nhiều.

Nguồn: tunghoanh.com/dao-kiem-than-hoang/chuong-162-MXkbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận