Ẩn Sát Chương 19: Cuộc sống tốt đẹp.

"Gần đây chơi với hai cô bé thế nào? Nghe nói ba người bọn em trốn học tập thể, bị phê bình trước toàn trường?"Trong không khí truyền đến tiếng đọc sách mơ hồ, một cô bé bộ dạng thành thục và một thằng bé bộ dạng non nớt ngồi trên xích đu cạnh sân thể dục nhìn trời chiều xa xa."Tin tức của chị thật nhạy bén, ở tận học viện quý tộc cũng biết được những chuyện vô bổ như thế... Chị không phải là cô giáo mà là FBI sao?"Gia Minh thở dài.

Mỗi lần gặp được Trương Nhã Hàm tại biệt thự của Hoàng gia, Hoàng Hạo Vân kia tất nhiên sẽ ríu rít ở bên cạnh lấy lòng, Nhã Hàm ban đầu đã không có cảm tình gì với vị Hoàng thiếu gia này, lần cắm trại ngoài trời ngày đó, biểu hiện hèn yếu của Hoàng Hạo Vân lại càng khiến Trương Nhã Hàm chán ghét, giữa hai người liền không có chuyện gì để nói.

Nhã Hàm trong lúc bất đắc dĩ liền nói đến gặp người bạn là Gia Minh, nhưng đối với Gia Minh lại là hỏng bét, Hoàng Hạo Vân kia mặc dụ đã hơn hai mươi tuổi nhưng trí tuệ lại thấp hơn mười hai, thủ đoạn nhu hòa không hấp dẫn được ánh mắt của cô gái, vì vậy mỗi ngày liền liều mạng tìm Gia Minh dây dưa, hi vọng có thể khiến Nhã Hàm chú ý.

Cũng may tính tình Gia Minh cũng không trẻ con, đem chuyện này trở thành một trò khôi hài, nếu không mỗi ngày vẫn bị gây khó khăn ở khắp nơi không vì lý do gì, chỉ sợ hắn sẽ muốn ra tay giết người.

Chẳng qua, trước mặt làm ra vẻ bất đắc dĩ nhưng trong lòng lại cười lạnh, sau khi bị Hoàng Hạo Vân gây khó khăn một thời gian, trong lòng cũng không tránh khỏi khó chịu, hắn vốn cũng muốn tránh mặt Trương Nhã Hàm, đoạn thời gian kia liền càng chạy trốn gay gắt.

Không lâu sau, việc Hoàng Hạo Vân gây khó khăn cũng bị Trương Nhã Hàm phát hiện, đó là thời điểm cuối năm 1994, thừa dịp chúc tết, Trương Nhã Hàm mắng to Hoàng Hạo Vân một trận, nói rõ hai người sẽ không còn là bạn bè nữa, từ đó về sau nàng cũng không đến Hoàng gia, Hoàng Hạo Vân cũng dần dần ít gây khó khăn cho Gia Minh. Nguồn: http://truyenyy.comVề phần cảm giác của Trương Nhã Hàm với Gia Minh, đại khái cũng xem Gia Minh như một thần đồng trưởng thành sớm gì đó, hơn nữa cũng từng vượt qua sinh tử cùng nhau, vì vậy tự nhiên liền trở thành bạn bè.

Gia Minh sống lại lâu như vậy vẫn luôn chơi đùa với hai cô bé, cũng khó gặp được một người có thể nói chuyện dưới góc độ người lớn, sau khi nghĩ thông suốt những điều này cũng không bài xích Nhã Hàm nữa, thỉnh thoảng gặp nhau tại võ quán hoặc nơi khác đều nói chuyện với nhau vài câu, cũng xem như tình hữu nghĩ không tồi. Chỉ là đây vẫn là lần đầu tiên hai người gặp nhau tại trường học.

Thấy Nhã Hàm nhắc đến Hoàng Hạo Vân, Gia Minh bật cười:"Chị dẹp đi, nếu như hắn khó chịu, chị chạy đến chẳng phải càng làm hắn hận em thêm sao... Đương nhiên, nếu như chị chịu hi sinh bản thân lên giường cũng hắn cũng là một lần vất vả, suốt đời no đủ..."Nhã Hàm đỏ mặt:

Sắc mặt Nhã Hàm đỏ bừng, vẻ mặt lại cười khổ không dứt:"Mỗi lần nói em là nhóc con, em đều dùng chiêu này..."

Nhã Hàm thấy vậy liền cười lên, nói:"Thật đáng yêu..."

Trên thực tế, chuyện của mình tự mình biết, nàng luôn khá tự tin về sự xinh đẹp và gia đình mình, hai thứ này kết hợp với nhau sẽ hấp dẫn được rất nhiều đàn ông, mà những tên đàn ông này có suy nghĩ thế nào trong lòng nàng đều rất rõ ràng.

Cũng bởi vì như thế, thường ngày thái độ làm việc của nàng vẫn luôn khiêm tốn, đối với mọi người luôn ôn hòa lễ phép, nhưng vẫn không tự chủ được duy trì một khoảng cách với mọi người, thái độ như vậy đã quyết định nàng không thể có nhiều bạn bè tri kỷ.

Chỉ là Gia Minh lại khác, hắn là đứa trẻ, mặc dù trưởng thành sớm một chút, nói chuyện cay nghiệt một chút, thỉnh thoảng cũng hơi xỏa quyệt, háo sắc một chút, nhưng cũng không thể nghi ngờ chính là một người bạn không tồi.

Không nói thứ khác, chỉ cần là lần cắm trại ngoài trời đó hắn tự nguyện biến mình thành con tin để trao đổi, hiện giờ trên thế giới này có mấy người có thể làm được điều đó, hơn nữa vào thời khắc quan trọng hắn cũng sẽ đảm đương trách nhiệm của một người đàn ông, vì như lén cởi dây thừng, cướp súng, trực tiếp chống lại tên mặt sẹo kia, nếu như không có hắn, cô bé tên là Trương Nhã Hàm này chỉ sợ đã sớm bị hãm hiếp sau đó bị giữ làm con tin rồi giết chết.

Nghĩ tới những điều này nàng không nhịn được vui vẻ khi mình có thể tìm được một người bạn thú vị như vậy, mặc dù thỉnh thoảng bị ăn đậu hũ cũng không sao cả..."Ồ, đúng rồi, vừa rồi khi chị đi tới đã thấy tên mập mạp kia dẫn mấy người vây quanh em, không phải bọn họ muốn đánh em chứ?"Nghĩ tới chuyện này, Nhã Hàm lại không nhịn được hỏi:

Nhã Hàm xấu hổ đánh sang bên cạnh một quyền:"Em lại đi tìm chết đi!"Đứng đậy đeo mắt kính, sửa sang lại tóc, quần áo, đi được mấy bước, nàng lại quay đầu lại:

Đợi cô gái này đi xa, Gia Minh mới đứng dậy cười cười, hít sâu vài ngụm."Ở với bọn nhỏ một thời gian dài, thỉnh thoảng lại được cảm nhận mùi vị của một cô gái lớn... Cuộc sống thật tốt đẹp... Cảm ơn cô, con gà tây kia..."****

Đi đến nhà vệ sinh, một đám năm người do mập mạp cầm đầu lại vọt ra, giờ học sắp kết thúc, lúc này là thời gian ngắn yên tĩnh nhất trong sân trường, hắn bất đắc dĩ thể hiện khuôn mặt tươi cười:"Chúng mày lại muốn làm gì?"

Trong nháy mắt đó, Gia Minh lui về phía sau nhanh như tia chớp, nắm tay phải vung lên theo thân thể, vẽ lên một đường cong hoàn mỹ trên không trung."Ầm..."Theo một quyền này, cả người mập mạp kia bay lên, xoay tròn hai vòng trên không trung rồi rơi xuống cách đó gần hai thước, ngã xuống trước mặt bốn người còn lại, răng theo máu tươi trào ra khỏi miệng, thân thể không thể nhúc nhích được chút nào.

Trước vẻ mặt trợn mắt ngoác mồm của bốn người kia, Gia Minh lạnh nhạt đút tay vào túi quần, đi về phía trước."Ba phần lực lượng, đây là đánh giúp Sa Sa, sau này đừng để tao nhìn thấy mày nữa."

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/an-sat/chuong-19/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận