Bá Khí Chương 425

Bá Khí
Tác giả: Xấu Tới Linh Hồn
Chương 425: Đánh Chết Hết Thảy
  
Ads
Trong đó, một nam tử diện bạch y như tuyết, quanh thân nhìn không ra nửa điểm ba động năng lượng, nói:

- Tình báo của học phủ Tử Anh đích xác là rác rưởi, sự đệ Giác Vô Hn chính là đệ tử ngoại môn của học phủ Hồng Tuyết chúng ta, thực lực cường hãi, trên đời tục còn có cảmột đế quốc chống đỡ. Nhưng mà, thực lực sư đệ Giác Vô Hn chỉdừng ở mức quân chủ một đế quốc thế tục sao? Ha ha ha, học phủ Tử Anh dĩnhiên tùy tiện tuyên bố một nhiệm vụ cho đệ tử ngoại môn, muốn đánh chết sư đệ Giác Vô Hn? Ha ha ha!

Trong đại điện, vịđạo đùa cợt châm chọc càng lúc càng đm.



Phong Vân Vô Ngân thầm kêu không xong… Mẹ nó! La tổng quản kia, tuyên bố nhiệm vụ kiểu gì? Một nghìn điểm công lao? Chiến lực Giác Vô Hn này hiển nhiên tương đương với La Thiên Hoa, tồn tại thứchín trong mười đại đệ tử ngoại môn của học phủ Tử Anh.

Trên thực tế, Phong Vân Vô Ngân cũng không biết, học phủ Tử Anh tuyên bố nhiệm vụ ám sát Giác Vô Hn, giá trịđiểm công lao là một vạn. La tổng quản kia đoạt lấy nhiệm vụ này qua, tự mình tuyên bố với học sinh tạp dịch dưới quyền, chèn ép điểm công lao xuống còn một nghìn.

Nếu có tạp dịch nào hoàn thành nhiệm vụ, La tổng quản có thểkiếm được chín nghìn điểm công lao từ trong đó. Về phương diện khác, một nghìn điểm công lao này cũng là vì mê hoặc Phong Vân Vô Ngân, muốn cấp cho Phong Vân Vô Ngân một thông tin sai lệch, rằng thực thực Giác Vô Hn cũng không mạnh mẽ gì!

Đây là La tổng quản muốn mượn đao giết người. Hắn lo lắng, khi Phong Vân Vô Ngân biết giá trịcông lao thực sự của nhiệm vụ này là một vạn điểm, sẽ không dám tiếp nhn nhiệm vụ. Thế nên hắn liền che giấu điểm công lao thực sự, ý đồ che giấu thực lực tht sự của Giác Vô Hn.

Thiết hạmột vòng bố cục như vy đểhãm hại Phong Vân Vô Ngân, phải biết tâm tư hắn xảo quyệt thế nào.

Bất ngờ, Giác Vô Hn kia trực tiếp đứng lên, chỉthẳng vào Phong Vân Vô Ngân, nói:

- Tiểu tử, đừng nói ngươi đã tiếp nhn nhiệm vụ kia, đến đâu muốn ám sát bản tọa? Ha ha ha! Với tu vi này của ngươi, bản tọa căn bản không tin ngươi có thểgiải cứu mấy vịcông chúa ra khỏi sơn trại Phong Hỏa… Ngươi chỉgiống như con kiến hôi! Có tin hay không bản tọa trực tiếp bóp chết ngươi?

Phong Vân Vô Ngân khẽ lắc đầu, cảm giác được hơn mười đạo khí cơ đã hoàn toàn tp trung lên người mình.

- Mà thôi, hôm nay liền đại sát một hồi, chờlão tử trở lại học phủ Tử Anh, sẽ tìm La lão cẩu tính sổ!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân dấy lên sát khí, cũng không nói gì, mắt thấy chuẩn bịbạo khởi xuất thủ, đại khai sát giới!

Đúng lúc này, Thiên Hương nữhoàng kinh ngạc không thôi, nói:

- Các vị, các vịtiên sinh học phủ Hồng Tuyết, Giác Vô Hn bệ hạ, xin bớt gin. Phong Vân Vô Ngân tiên sinh đây là khách nhân của trm… Giữa học phủ Tử Anh và học phủ Hồng Tuyết có mâu thun gì, không quan hệ với bản thân Phong Vân Vô Ngân tiên sinh… Lại nói, lần này chư vịtới đây là vì Thiên Hương bí cảnh, mong mọi người nhường trm một ít mặt mũi, bằng không trm cự tuyệt mở ra Thiên Hương bí cảnh!



Hiện tại, đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, cảm giác giống như rơi vào miệng lang hang hổ!

Những nam tử trong đại điện tựa hồ cũng không phải con dân Thiên Hương Quốc, hơn nữa sau khi bọn họ biết Phong Vân Vô Ngân là học sinh học phủ Tử Anh, lp tức biểu hiện ra địch ý cực lớn. Ví dụ như Giác Vô Hn này, hắn có cừu hn rất lớn với học phủ Tử Anh. Việc học phủ Tử Anh tuyên bố nhiệm vụ ám sát hắn, bản thân hắn cũng biết rất rõ. Hơn nữa, những nam tử khác trong đại điện tựa hồ đều là rắn chuột một ổ với Giác Vô Hn này, cảđám đều nhe răng trợn mắt, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân.

Nếu không phải Thiên Hương nữhoàng mở miệng khẩn cầu, bằng không đám nam tử kia đã trực tiếp xông lên, oanh sát Phong Vân Vô Ngân rồi!

Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ, học sinh học phủ Tử Anh cũng quá đi? Tới đâu coi như cũng đủ bộ dáng!

Lúc này, sau khi Thiên Hương nữhoàng mở miệng, đám người Giác Vô Hn thoáng an phn xuống, nanh ác nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân, nhưng cũng không còn khí thế đằng đằng sát khí như trước nữa. Thoạt nhìn, Thiên Hương nữhoàng dùng việc cự tuyệt mở ra Thiên Hương bí cảnh rất có tác dụng cảnh cáo những nam nhân đang rục rịch muốn động thủ này.

Cùng lúc đó, Thiên Hương nữhoàng nhanh chóng dùng linh hồn truyền âm nói với Phong Vân Vô Ngân:

- Vô Ngân tiên sinh… Lần này đúng là do thiếp thân đường đột rồi, bệ hạGiác Vô Hn của đế quốc Ngõa Thứlà hộc sinh học phủ Hồng Tuyết. Hơn nữa, giữa học phủ Hồng Tuyết và học phủ Tử Anh có mối thù hn khắc sâu, hai đại học phủ vn minh tranh ám đấu với nhau qua trăm nghìn năm…

- Hiện tại, khu vực Tây Bắc của đại lục Hỏa Nguyên nằm trong phạm vi thế lực của học phủ Hồng Tuyết, ví dụ như Thiên Hương Quốc chúng ta, đế quốc Ngõa Thứ, đế quốc Đa Lang, đến quốc Phượng Vũ… Rất nhiều đế quốc đều nhờhọc phủ Tuyết Hồng bao bọc bảo vệ.

- Giữa học phủ Tử Anh và học phủ Hồng Tuyết tồn tại mâu thun rất lớn? Điểm này ta căn bản không biết…

Phong Vân Vô Ngân cũng dùng linh hồn truyền âm, đối thoại với Thiên Hương nữhoang:

- Ta vừa mới tới đại lục Hỏa Nguyên, ở trong học phủ Tử Anh chỉlà một học sinh tạp dịch, có rất nhiều chuyện tình ta căn bản không có tư cách biết đến. Huống hồ ta chỉlà một gã chăn ngựa tại mã trường, cũng không ai nói cho ta nghe những chuyện này…

- Người chăn ngựa…

Thiên Hương nữhoàng không biết nói gì hơn. Nghĩthầm, một người chăn ngựa của học phủ Tử Anh là có thểđánh chết ba đại trại chủ sơn trại Phong Hỏa, trực tiếp hủy diệt toàn bộ sơn trại Phong Hỏa… Trên đời này có bao nhiêu người chăn ngựa như vy?

Có điều, Thiên Hương nữhoàng tạm thời không có nhiều thời gian suy nghĩnhư vy, vô cùng sốt ruột, nói:

- Vô Ngân tiên sinh, hiện tại cũng chỉcó thểủy khuất ngài rồi. Nguyên bản thù lao thiếp thân muốn hồi báo cho tiên sinh, chính là cho ngài tiến vào Thiên Hương bí cảnh. Thế nhưng hiện tại… Vô Ngân tiên sinh, ngài có thểnhanh chóng rời khỏi? Thiếu thân sẽ có bồi thường khác cho ngài.

- Cũng không phải thiếu thân xem thường tiên sinh. Tiên sinh có thểgiết chết ba đại trại chủ sơn trại Phong Hỏa, điều này nói rõ tiên sinh tuyệt không phải học sinh tạp dịch bình thường trong học phủ Tử Anh! Tự nhiên là học sinh ngoại môn ưu tú, học sinh nội môn!

- Nhưng quan trọng nhất là… Hiện tại, ngoại trừ Giác Vô Hn bệ hạ, cường giảđi vào Thiên Hương bí cảnh lần này có tới sáu phần là học sinh học phủ Hồng Tuyết! Hơn nữa nhìn tình huống trước mắt, thiếp thân thiết tưởng, rất căng thẳng!

- Thiếp thân vốn tưởng rằng tiên sinh chỉlà một học sinh tạp dịch của học phủ Tử Anh, hơn nữa tuổi còn trẻ, sẽ không khiến đám người Giác Vô Hn bệ hạđộng sát ý. Nhưng hiện tại… Ai, tiên sinh, xin ngài tạm rút đi, được chứ? Thiếp thân nhất định sẽ bồi thường cho tiên sinh!

Thiên Hương nữhoàng lẩm bẩm, lải nhải một đống lớn, đơn giản chỉmuốn nói cho Phong Vân Vô Ngân biết, nàng vốn dự định cho Phong Vân Vô Ngân tiến vào Thiên Hương bí cảnh gì đó.

Nhưng hiện tại không được nữa, chỉsợ vừa tiến vào sẽ bịGiác Vô Hn dn đầu học sinh học phủ Hồng Tuyết vây công, tiêu diệt. Thế nên, Phong Vân Vô Ngân chỉcó thểbỏ chạy rời đi.

Chính là ý này!

- A…

Phong Vân Vô Ngân cười, sờsờmũi:

- Muốn ta lp tức rời đi?

- Xin tiên sinh bớt gin!

Thiên Hương nữhoàng cấp thiết nói:

- Tiên sinh, hiện tại rời đi còn kịp! Thiếu thân có thểbảo vệ tiên sinh toàn thân trở ra. Đợi thêm lát nữa, những học sinh học phủ Hồng Tuyết này nổi máu nóng lên, thiếu thân khó bảo đảm cho tiên sinh được… Khi đó thiếu thân cũng không có năng lực chu toàn… Dù sao Thiên Hương Quốc vn tồn tại dưới mái che của học phủ Hồng Tuyết, còn phải dựa dm vào họ.

- Trước không nói đi hay không.

Phong Vân Vô Ngân có chút không nhịn được, nói tiếp:

- Nữhoàng bệ hạ, ngươi nói ta nghe thử, Thiên Hương bí cảnh đến tột cùng là gì?

- Thiên Hương bí cảnh…

Thiên Hương nữhoàng trầm ngâm chốc lát, cũng nói:

- Vô Ngân tiên sinh, Thiên Hương bí cảnh là bí cảnh do tổ tiên Thiên Hương Quốc chúng ta lưu lại, bên trong ẩn chứa một ít số mệnh, cơ duyên. Cách mỗi hai mươi năm mở ra một lần, điều kiện mở ra Thiên Hương bí cảnh chính là máu huyết của thành viên hoàng thất Thiên Hương Quốc…

- Nói cách khác, máu của thiếp thân có thểtrực tiếp mở ra Thiên Hương bí cảnh, ngày hôm nay cũng vừa đúng dịp hai mươi năm mở ra một lần…

- Tiểu oa nhi, thoạt nghe thấy Thiên Hương bí cảnh này rất hấp dn!

Lúc này, Chúc lão ngay trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, truyền âm nhắc nhở.

- Đại lục Hỏa Nguyên mười phần cổ xưa, ngoài trình độ văn minh phát đạt, vượt xa vịdiện cấp thấp trước đó ngươi sống, thế nên cũng sản sinh ra vô số di tích, bí cảnh, cấm địa… Có một vài bí cảnh được truyền thừa thế tp qua đời sau, bên trong tràn ngp trân bảo, đại khí vn, đại kỳ ngộ…

Nhịp tim Phong Vân Vô Ngân đp nhanh hơn, nhìn Thiên Hương nữhoàng, nói:

- Nữhoàng bệ hạ, bên trong Thiên Hương bí cảnh rốt cuộc tồn tại số mệnh trình độ nào?

- Vô Ngân tiên sinh, mỗi một lần Thiên Hương bí cảnh mở ra, số mệnh và trân bảo ẩn chứa bên trong đều không giống nhau. Có điều, đã từng có người tham bảo chiếm được công pháp Thần giai tại bên trong bí cảnh! Cũng có người từng nhn được Thần khí, Thần binh!

Thiên Hương nữhoàng có chút tự hào, nói.

- Bí tịch Thần giai?

Hai mắt Phong Vân Vô Ngân sáng ngời.

Đúng lúc này, Giác Vô Hn cười nói:

- Thiên Hương nữhoàng, ngươi và tiểu tử học phủ Tử Anh này đang thương lượng hay sao? Đã thương lượng được chưa? Đểhắn tự phế tu vi, lp tức cút đi! Bằng không, chỉcòn đường chết!

- Giác Vô Hn bệ hạ, ngài hà tất phải gây sự… Thiếu thân đã nói qua rồi, Vô Ngân tiên sinh là bằng hữu tôn quý của Thiên Hương Quốc, hắn đích thực phải ly khai, có điều thiếu thân đã đáp ứng với Vô Ngân tiên sinh, bảo chứng cho Vô Ngân tiên sinh an toàn, không chút tổn hao rời khỏi Thiên Hương Quốc, trở lại học phủ Tử Anh, không được có điểm nào sơ xuất!

Thiên Hương nữhoàng cũng rất nặng nghĩa khí, nói như đinh đóng cột.

Giác Vô Hn gin tím mặt, nói:

- Thiên Hương nữhoàng, ngươi muốn với tay ra ngoài?

- Được rồi, được rồi, sư đệ! Cho tiểu tử này cút đi, loại kiến hôi này, có giết cũng chẳng đáng!

Một thanh niên mặc ma y ngồi bên cạnh Giác Vô Hn, mi thanh mục tú, nhưng trán phóng trong đó lại hiển hiện ra lệ khí thâm trầm.

Hắn nghiêng đầu nhìn Thiên Hương nữhoàng, cười nói:

- Thiên Hương nữhoàng, không cần nhiều lời vô ích nữa, ngươi muốn bảo đảm tính mạng cho con kiến hôi này, chúng ta cho ngươi mặt mũi. Được rồi, có thểdn chúng ta vào Thiên Hương bí cảnh hay chưa?

- Được!

Thiên Hương nữhoàng vừa đứng lên, cúi người tht sâu chào Phong Vân Vô Ngân, nói:

- Vô Ngân tiên sinh, tạm thời ủy khuất ngài rời đi, thiếu thân có phần lễ vt, xin tiên sinh vui lòng nhn cho.

Nói xong, Thiên Hương nữhoàng lấy ra nạp giới của chính mình.

- Ha ha ha! Nếu tất cảmọi người muốn đi Thiên Hương bí cảnh, làm sao thiếu ta được? Ta thích nhất là chuyện giúp vui. Nghe kểThiên Hương bí cảnh hai mươi năm mới mở ra một lần, bản nhân vừa vặn gặp được dịp này, sao có thểbỏ qua cơ hội trời ban?

Phong Vân Vô Ngân hời hời vừa nói vừ cười, một mặt dĩnhiên bước thẳng vào trong cung điện:

- Ha ha, nói không chừng được ông trời chiếu cố, sẽ cho bản nhân thu được một ít bí tịch Thần giai, Thần khí… Cũng không chừng a… Ha ha ha!

Phong Vân Vô Ngân dĩnhiên không coi ai ra gì, bước thẳng vào trong cung điện, tùy ý kéo ghế ngồi xuống, vểnh chân bắt chéo, một bộ dáng quyết không rời đi.

- A…

Thiên Hương nữhoàng không nghĩtới, lá gan Phong Vân Vô Ngân dĩnhiên lớn như vy, đã phân tích cho hắn nghe đủ lợi hại, nếu lưu lại hắn phải chết không thểnghi ngờ, hắn dĩnhiên còn dám như vy.

- Này… Này…

Trong nháy mắt, đầu óc Thiên Hương nữhoàng như trống rỗng, không biết nên nói thế nào.

- Hô! Người này không muốn sống nữa rồi!

Trong số những nam tử trên đại điện đang chuẩn bịtiến vào Thiên Hương bí cảnh, cũng có một vài người là học sinh học phủ khác, hay cao thủ các đế quốc và tông môn khác, bọn họ cũng không ở phía đối địch với Phong Vân Vô Ngân, thuần túy chỉlà xem vui. Hiện tại thấy loại thái độ này của Phong Vân Vô Ngân, ai nấy đều kinh ngạc không tôi, thầm nghĩcó phải người này tâm thần rồi không?

- A?

Gã thanh niên mặc bạch y hơi nhíu lông mi, trong con ngươi bắn ra điện quang bốn phía.

- Được a, đây rõ ràng là trắng trợn khiêu khích học phủ Hồng Tuyết chúng ta… Tốt, tốt, người của học phủ Tử Anh, có loại…

- Ha ha ha! Muốn chết!

Giác Vô Hn kinh ngạc đến ngây người một trn, lúc này cuồng thanh hi lên:

- Tha cho ngươi một cái mạng chó, ngươi còn không biết tiến lui! Một con kiến hôi nho nhỏ, ngươi đã muốn chết, bản tọa không ngại trực tiếp bóp chết ngươi! Không ngờđược, học phủ Tử Anh lại có thứhọc sinh ngu ngốc như vy? Tự vươn đầu dâng đến cửa, đểchúng ta đánh bạo! Ha ha ha!

Trong lúc nhất thời, học sinh học phủ Hồng Tuyết trên cung điện đều cười rộ lên, ánh mắt nhìn tới Phong Vân Vô Ngân như mèo nhìn chuột, cảm giác mười phần tức cười.

- Ha ha ha!

Bất ngờ, Phong Vân Vô Ngân cũng cười ha hả, trực tiếp nhìn thẳng vào Giác Vô Hn, nói:

- Ngươi rất đắc ý sao? Đợi lát nữa, ta liền gặt cái đầu của ngươi, đưa về tông môn phục mệnh! Nói tht cho ngươi biết, tổng quản tạp dịch học phủ Tử Anh chúng ta đã nhn nhiệm vụ ám sát ngươi cho học sinh tạp dịch chúng ta hoàn thành. Chc chc, cái đầu của ngươi tht đáng giá, tròn một nghìn điểm công lao! Ha ha ha! Một nghìn điểm công lao? Ngươi cũng có bấy nhiêu giá trịa!

- Lão tử tại học phủ Tử Anh chỉlà một tạp dịch, phụ trách nuôi ngựa, nói rắng ra, chính là một tên chăn ngựa! Có điều cũng đã tiếp nhn nhiệm vụ này, phải chém giết ngươi, dùng đầu của ngươi đổi lấy một nghìn điểm công lao! Ha ha ha!

Khẩu khí Phong Vân Vô Ngân huang hăng, ngang tàng cực độ, ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm vào Giác Vô Hn, đồng thời còn đảo mắt nhìn qua toàn bộ học sinh học phủ Hồng Tuyết. Ánh mắt thểhiện sự kiêu ngạo, lạnh lùng, khiêu khách và càn rỡ, bất chấp tất cả.

Ánh mắt này, quá tuyệt!

- Làm càn!

Một đám học sinh học phủ Hồng Tuyết, toàn bộ đều kích động lửa gin, trn trn sát khí như bài sơn đảo hải, điên cuồng khởi động, trực tiếp tp trung Phong Vân Vô Ngân, tựa như nhấm chìm Phong Vân Vô Ngân vào trong một mảnh biển gin, bốn phương tám hướng đều là sóng giữ.

Phong Vân Vô Ngân dương dương tự đắc, hai mắt hơi nhìn về phía bầu trời, đạm nhiên nói:

- Xem ra lần này phải đại khai sát giới rồi, đánh chết hết thảy đi!

Phong Vân Vô Ngân quảthực ngông cuồng tới cực hạn. Bản thân học phủ Tử Anh và học phủ Hồng Tuyết vốn không hợp đường, đôi bên tranh đấu ln nhau qua rất nhiều năm tháng, học viên đây đó cũng chém giết ln nhau tăng phần thù hn. Hiện tại, Phong Vân Vô Ngân một mình đối mặt với hơn mười học sinh học phủ Hồng Tuyết, nhưng sắc mặt không đổi, còn lớn giọng hô muốn đánh giết hết thảy, đúng là cuồng vọng và kiêu ngạo đến tột đỉnh!

Hơn mười học sinh học phủ Hồng Tuyết, ánh mắt ai nấy đều như sài lang, hùng hổ, hoàn toàn tp trung khí tức lên người Phong Vân Vô Ngân, hn không thểlp tức xông lên, ăn tươi nuốt sống Phong Vân Vô Ngân!

Giương cung bạt kiếm!

Trong đại điện, những người không liên quan đều co rúm lại, e sợ bịđám học phủ Hồng Tuyết nổi gin đánh bừa, làm liên lụy tới. Nhưng Phong Vân Vô Ngân vn ngồi vắt chéo chân như trước, ánh mắt ngước cao, hoàn toàn không nhìn tất cả.

Chúc lão ngay trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân truyền âm nói:

- Tiểu oa nhi, muốn làm gì?

- Đám học sinh học phủ Hồng Tuyết này, lun sức chiến đấu đều không kém La Thiên Hoa kia. Có điều, bọn họ nhiều người, ta phải dung hợp Thần Lực Chùy nhp thể, sau đó nhất cử oanh sát! Không lưu lại một người!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân đã quyết, nếu như muốn chiến, sẽ không cần bảo lưu thần lực, dung hợp Thần Lực Chùy nhp thể, triệu hồi ra thần lực vô cùng, diệt sạch toàn bộ địch nhân.

- Chư vị! Xin mọi người đứng đánh giết bên trong cung điện của thiếu thân… Thiên Hương Quốc của thiếp thân luôn luôn chú ý hòa bình… Các tiên đế cũng có di huấn truyền lại, trên lãnh thổ Thiên Hương Quốc không thểđơn giản diễn ra chém giết, bằng không sẽ ảnh hưởng đến việc mở ra Thiên Hương bí cảnh…

- Chư vị! Xin tạm thời bớt gin, dĩhòa vi quý!

Ngay lp tức, Thiên Hương nữhoàng liền đứng ra hòa giải, đồng thời trong lòng nàng vừa tức gin, vừa bội phục với Phong Vân Vô Ngân, vội vàng truyền âm, nói:

- Vô Ngân tiên sinh, rốt cuộc ngài muốn làm gì? Không phải ngài đã đáp ứng với thiếp thân, tạm thời ủy khuất rời đi sao?

- Thiên Hương nữhoàng, ngươi không cần nhiều lời, chuyện này không quan hệ với ngươi!

- Ngươi chỉcần phụ trách dn ta tiến nhp vào Thiên Hương bí cảnh là được. Không phải ngươi muốn trảthù lao cho ta sao? Được, ta liền tiến vào Thiên Hương bí cảnh đi! Về phần đám học sinh học phủ Hồng Tuyết, đây là ân oán tư nhân giữa ta và họ, ta sẽ không gây hoa cho Thiên Hương Quốc. Lần này ta nhất định tiến vào Thiên Hương bí cảnh, không được cũng phải được!

Phong Vân Vô Ngân lp tức dùng linh hồn truyền âm nói với Thiên Hương nữhoàng, ngữkhí vô cùng kiên quyết.

- Mà thôi, mà thôi…

Hiện tại Thiên Hương nữhoàng cũng không còn khống chế được cục diện nữa, chỉcòn biết dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía đám người học phủ Hồng Tuyết đang tức gin muốn bùng phát kia, nói:

- Chư vị, trước hết đừng động thủ, xin nhường cho thiếp thân chút mặt mũi. Tất cảân oán, chờkhi tiến vào Thiên Hương bí cảnh rồi, lúc đó hãy giải quyết. Thời điểm mở ra Thiên Hương bí cảnh cũng tới rồi…

Cuối cùng, nàng cũng dùng linh hồn truyền âm nói với Phong Vân Vô Ngân:

- Vô Ngân tiên sinh, thiếu thân chỉgiúp ngài được đến đây. Khi tiến vào Thiên Hương bí cảnh, ngài lp tức thuấn di, dũ đãng bên trong bí cảnh, cố gắng tránh né, tn lực không nên rơi vào chém giết với người học phủ Hồng Tuyết. Một khi tiên sinh rơi vào vòng chém giết với bọn họ, khó tránh khỏi chịu cảnh vây công, song quyền khó địch bốn tay. Cũng may, diện tích Thiên Hương bí cảnh mười phần rộng lớn, địa hình đa dạng, nếu tiên sinh muốn tách khỏi bọn họ, cũng có cơ sở thực hiện…

Thiên Hương nữhoàng lẩm bẩm nửa ngày, cuối cùng cũng không tránh được, đành nói ra một ít kiến nghịcho Phong Vân Vô Ngân.

Bên này, một ít cường giảkhông thuộc về học phủ Hồng Tuyết cũng họa theo Thiên Hương nữhoàng:

- Chư vịhọc sinh học phủ Hồng Tuyết, mọi người hãy dành chút mặt mũi cho Thiên Hương nữhoàng, đừng động thủ gây chiến ở chỗ này, không nên làm lỡ thời cơ tiến vào Thiên Hương bí cảnh.

- Tất cảmọi chuyện chờtiến vào Thiên Hương bí cảnh rồi nói. Tiểu tử kia đích xác rất cuồng, ngay cảchúng ta là người ngoài cuộc cũng nhìn rất không thun mắt, chỉcần hắn dám tiến vào Thiên Hương bí cảnh, chư vịcòn sợ hắn chạy thoát sao?

Học sinh học phủ Hồng Tuyết, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cuối cùng đều nhất loạt gt đầu. Giác Vô Hn nhìn Thiên Hương nữhoàng, nói:

- Thiên Hương nữhoàng, vy nghe theo lời ngươi. Tất cảân oán sẽ chấm dứt bên trong Thiên Hương bí cảnh. Được rồi, ngươi dn chúng ta tiến vào Thiên Hương bí cảnh đi thôi!

- Ai… Chư vị, mời đi theo thiếu thân!

Thiên Hương nữhoàng thở dài, đi trước dn đường, mọi người trong đại điện đều tự động theo sau.

Một đám nam tử diện mạo hiên ngang, cõi lòng đầy mong chờ, cùng với một ít nữtử tu vi cao cường của Thiên Hương Quốc theo sát phát sau. Phong Vân Vô Ngân sờsờmũi, không nhanh không chm đi theo phía sau đoàn người. Hắn có thểcảm giác được, những người phái trước phát ra địch ý và sát ý, nhưng hắn căn bản không quan tâm. Đồng thời còn phóng xuất một lũ khí tức, mơ hồ tp trung trên người Giác Vô Hn.

Thiên Hương nữhoàng dn mọi người đi tới ngự hoa viên phía sau đại điện. Ngự hoa viên này, tràn ngp hương hoa, bướm lượn, tiếng chim hót véo von, hợp thành một bức tranh rực rỡ đầy sắc màu cùng với hương thơm ngào ngạt. Rất nhiều thiếu nữmặc cung trang đứng tốp năm tối ba, buông thõng hai tay đứng trang nghiêm tại trong hoa viên, hiển hiện ra một ít phong phạm của hoàng gia.

Tại giữa trung tâm ngự hoa viên có bố trí một tòa đại trn cổ xưa. Tòa trn pháp này với những nét vẽ u mt tối nghĩa, bên trong là một ít đồ án miêu tảphong tình các nước khác. Tại chính trung tâm trn pháp, có một khối đá ngọc bích làm mắt trn, duy trì vn hành toàn bộ trn pháp. Trên bãi đá ngọc bích, có thểthấy được bên trong thẩm thấu một ít những vất lấm tấm sắc hồng của máu.

Lúc này, Thiên Hương nữhoàng và mấy vịđại thần là thủ hạcủa nàng, còn có tám mỹ phụ mới được Phong Vân Vô Ngân giải cứu, đều đứng vây xung quanh bãi đá ngọc bích kia, biểu tình thành kính cực độ, trong miệng lẩm bẩm, tựa hồ đang tiến hành một nghi thức tông giáo nào đó.

Bãi đá ngọc bích kia dần dần phát ra quang huy thánh khiết, có rất nhiều hư ảnh nữthểmềm mại bốc lên, quay tròn xung quanh bãi đá.

Đám người Phong Vân Vô Ngân đứng ở trong trn pháp, đưa mắt nhìn chằm chằm.

- Tiểu tử, vừa tiến vào Thiên Hương bí cảnh, chính là tử kỳ của ngươi.

- Tiểu tạp chủng học phủ Tử Anh, chúng ta muốn cắt đầu ngươi, treo lên cổng học phủ Hồng Tuyết chúng ta, làm một kiện trang trí nho nhỏ.

Nguồn: tunghoanh.com/ba-khi/chuong-425-rEpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận