Bá Khí
Tác giả: Xấu Tới Linh Hồn
Chương 680: Bí Mật Thủ Hộ.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: vipvandan
Ads
Sau khi dàn xếp tốt các công tại Tử Yên vịdiện xong, Phong Vân Vô Ngân liền quyết định đi tìm Đao Kiếm vịdiện, tìm kiếm đại khí vận!
Phong Vân Vô Ngân thuỷ chung tin tưởng khí vận của mình chính là ở tại Đao Kiếm vịdiện.
- Như vậy, Vô Ngân, chúng thiếp muốn cùng đi với chàng a.
Đám người Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên, Thanh Thanh vội vàng nói ra.
Phong Vân Vô Ngân đã tự có tính toán trong lòng.
Lần đi Đao Kiếm vịdiện này tất nhiên là thập phần hung hiểm, toàn bộ vịdiện kia đều là đao tu hoành hành, mà trong cơ thểPhong Vân Vô Ngân lại ẩn chứa vô thượng kiếm khí. Nếu như đi tới Đao Kiếm vịdiện mà chỉhơi đểlộ ra kiếm khí, đó chính là gặp phải vây công, kết quảlà loạn đao phân thây.
Nghe nói, tại năm nghìn tỷ năm trước, Đao Kiếm vịdiện chỉcó thểsinh ra cao giai Thần, v
ậy ngày nay phẩm chất Đao Kiếm vịdiện ra sao?
Phong Vân Vô Ngân không biết.
Bất quá, hắn tinh tường, Đao Kiếm vịdiện hẳn là hung địa!
Mà, nhiệm vụ lần này đi Đao Kiếm vịdiện của hắn chính là giết hết đao tu!
Nhiệm vụ này, chính là chiến đấu trần trụi a!
- Ta ngược lại cảm thấy bất tiện khi mang các nàng đi Đao Kiếm vịdiện.
Phong Vân Vô Ngân trầm tư, nói.
- Đặc biệt là Thanh Thanh, Ngọc Yêu Nhiên, Lâm Lang, các nàng mới chỉlà đê giai Thần, đi đến Đao Kiếm vịdiện chỉsợ những cường giảở đó chỉcần thổi một hơi là có thểđem các nàng thổi chết. Hơn nữa, ở Tử Yên vịdiện này cũng cần phải có một ít cường giảtoạtrấn, phòng ngừa ngoại xâm.
- Tiểu oa nhi, dù sao ngươi cũng có Thần Tượng kết giới, ngươi đem chúng nữan bài tại Thần Tượng kết giới là được. Đao Kiếm vịdiện này tuy rằng nguy cơ tứphía nhưng đồng dạng cũng tràn đầy kỳ ngộ. Dọc đường, ngươi ngược lại có thểthay chúng nữtìm kiếm một ít khí v
ận, cho các nàng gia tăng cảnh giới. Nói không chừng, cũng có cơ duyên đang chờđợi các nàng thì sao?
Chúc lão tủm tỉm cười nói với Phong Vân Vô Ngân.
- Vô Ngân, lão đầu tử ta đã chuẩn bịđi cùng ngươi. Bất quá, ngươi yên tâm, lão đầu tử ta sẽ không liên luỵ, làm vướng víu ngươi đâu. Bình thường, lão đầu tử ta ẩn trong Thần Tượng kết giới, đóng cửa không ra là được. Cái gì cơ duyên gặp gỡ, ngươi đem lão đầu tử thảra là được.
- Như v
ậy cũng được.
Phong Vân Vô Ngân g
ật g
ật đầu nói.
Chiêm Táng cũng cười nói.
- Được rồi, Vô Ngân huynh đệ, các ngươi đi Đao Kiếm vịdiện một đường cẩn th
ận a, Tử Yên vịdiện này vi huynh sẽ thay ngươi thủ hộ a. Lại nói tiếp, không gian bích luỹ của Tử Yên vịdiện này chắc chắn như thế, Thần giai bình thường sẽ không cách nào công phá được đâu. Dưới điều kiện địa lợi, muốn phòng thủ trên cơ bản v
ẫn có thểgiữvững được, trừ phi xuất hiện một ít tên biến thái... Nhưng cũng sẽ không xui xẻo như v
ậy đâu a! Nói tóm lại, Vô Ngân huynh đệ ngươi đi nhanh về nhanh là được.
Phong Vân Vô Ngân nhìn Chiêm Táng mà g
ật g
ật đầu nói.
- V
ậy làm phiền Chiêm Táng đại ca rồi.
Lại nói tiếp, trong đám người, ngoại trừ Phong Vân Vô Ngân ra thì mạnh nhất chính là Chiêm Táng rồi.
Chiêm Táng trên người có được huyết mạch quý tộc cao quý của Thâm Uyên vịdiện, đây không phải là sự tình giống như bình thường, hơn nữa hắn lại am hiểu thần thông công kích linh hồn. Thực lực trước mắt của hắn, nói một cách khách quan, so với Chúc lão còn muốn lợi hại hơn, trừ phi Chúc lão tìm được một ít hạt giống thần thông dung nh
ập vào Thần Vịlệnh bài.
Đương nhiên, trước mắt, tiềm lực của Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên đều lớn hơn Chiêm Táng, bất quá các nàng cũng phải cần một ít thời gian.
Đặc biệt là Liên Y, nàng đang thối luyện một cái bổn mạng thần thông lĩnh ngộ từ Ph
ật Tổ chí cao vịdiện, một khi ngộ ra v
ậy thì lực công kích sẽ tương đương với Phong Vân Vô Ngân.
Quyết định đã hạ, lưu lại Chiêm Táng thủ hộ, thủ hộ vịdiện!
Ngày kế, Phong Vân Vô Ngân đem Chúc lão, Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên, Thanh Thanh, Ngọc Yêu Nhiên, Lâm Lang, Bàng Giải, Khinh Vân hết thảy đưa vào Thần Tượng kết giới, rồi sau đó căn cứvào địa đồ trong linh hồn mà bắt đầu phi hành trong vũ trụ mênh mông.
Lúc bắt đầu, Phong Vân Vô Ngân cũng đưa Chúc lão ra, cùng chính mình một mực phi hành, làm bạn trên đường đi.
Một đường hướng bắc.
- Vô Ngân, toạđộ Đao Kiếm vịdiện này cụ thểlà ở vịtrí nào?
Chúc lão dò hỏi.
- Một mực hướng hướng bắc mà phi hành, căn cứtính toán của ta phải thì cần phải mất nửa năm, hơn nữa còn phải là toàn lực phi hành.
Phong Vân Vô Ngân có chút nhíu mày, chợt hai mắt hắn sáng ngời lên.
- Ta ngược lại quên mất yêu thai rồi!
Vừa dứt lời, tâm niệm khẽ động, đan điền chợt phát tiếng động, cự long gào thét mà ra, yêu thai Ngũ Trảo Kim Long được Phong Vân Vô Ngân thảra.
Ngũ Trảo Kim Long mấy trăm trượng co lại còn có vài chục trượng, con ngươi màu kim nhạt loè loè, Long tộc văn minh trường tồn bừa bãi lan tràn.
- Đi, Chúc lão, chúng ta cưỡi toạkỵ a.
Phong Vân Vô Ngân cùng với Chúc lão nhảy lên đầu nó, tuỳ ý ngồi xuống.
Tốc độ đầu Ngũ Trảo Kim Long này so với Phong Vân Vô Ngân còn muốn nhanh hơn mấy lần, bởi v
ậy, lộ trình phi hành nửa năm liền rút lại còn một, hai tháng.
Thời gian trôi mau.
Ngũ Trảo Kim Long trong vũ trụ mênh mông trọn vẹn hai mươi ngày phi hành không biết mệt mỏi. Lộ trình hai mươi ngày này cũng đạt tới vô số năm ánh sáng.
Trên đường đi, Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc lão đều chứng được vô số vịdiện thiên kỳ bách quái, các loại đẳng cấp đều có. Có vịdiện chảkhác gì hạng tro bụi rác rưởi, có vịdiện giống hệt như Thái Vương tinh cầu lúc trước, cũng có vịdiện cho ra đời Thượng VịThần. Bất quá, cũng không có kiến thức qua Chủ Thần vịdiện trong truyền thuyết.
Lại mười ngày phi hành.
Trong mười ngày này rất kỳ quái chính là Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc lão v
ậy mà lại không nhìn thấy một cái vịdiện nào! Nói cách khác, mười ngày này, vô số năm ánh sáng lướt qua mà trên đường không có một cái vịdiện nào.
Có, chỉcó một ít vũ trụ loạn lưu, một ít v
ật chất, còn có hắc động tán phát năng lượng cuồng bạo.
- Ồ, tiểu oa nhi, mảnh không gian này tựa hồ rất không thích hợp sản sinh ra vịdiện, quá nhiều tạp chất rồi.
Chúc lão quan sát bốn phía, sau đó nói với Phong Vân Vô Ngân.
- Hơn nữa, không gian bích luỹ mảnh không gian này quy tắc th
ập phần hỗn loạn, có khảnăng tuỳ thời sụp đổ.
Vừa dứt lời...
- Phốc~~~
Một mảng lớn không gian lõm xuống không lý do.
- Hơn nữa, loại khu vực này chắc có lẽ sẽ không có mạo hiểm giảnào tới tìm kiếm khí v
ận rồi.
Chúc lão rất khẳng định.
- Đúng, không khí mảnh không gian này quá u ám rồi, không có bất kỳ sinh cơ nào.
Phong Vân Vô Ngân cũng đồng ý với Chúc lão, hắn nói.
- Chúc lão, ta từ mảnh không gian này còn cảm nh
ận được một ít khí tức cổ xưa. Mặc dù nói mảnh không gian này phẩm chất quá kém, quá hỗn loạn nhưng mà ta có thểkhẳng định được một điểm, mảnh không gian này đã tồn tại qua vô số thời đại rồi.
- Đoạn đường này chúng ta tựa hồ là đi tới khu vực biên giới vũ trụ a...
Chúc lão sửa sang từ ngữmột chút, lại nói ra.
- Đao Kiếm vịdiện kia tồn tại ở mấy ngàn tỷ năm trước, mà mảnh không gian này lại nằm trên đường đi tới Đao Kiếm vịdiện. Mảnh không gian này mục nát như thế, Đao Kiếm vịdiện kia có hay không đã chôn vùi, biến mất, hay dời đi mất rồi?
- Dù sao, với tốc độ của Ngũ Trảo Kim Long, chúng ta nhiều lắm là phi hành thêm mười ngày nữa là có thểtới toạđộ chỉđịnh kia.
Phong Vân Vô Ngân cắn răng một cái.
- Đã phi hành hơn một tháng rồi, cũng không cần lý tới mười ngày nữa.
Tiếp tục chạy đi.
Ngày thứtám.
Không gian u ám này rốt cuộc xuất hiện một cái tính mạng đặc thù!
Một gốc cây cổ xưa cực lớn chắn ngang trước mặt đám người Phong Vân Vô Ngân!
Gốc cây này cao chừng mấy trăm vạn trượng, cành là xum xuê, thểtích của nó quảthực so với một cái siêu cấp vịdiện còn muốn khổng lồ hơn!
- Hít hà!
Phong Vân Vô Ngân không nhịn được mà hít một ngụm lãnh khí.
- Thụ mộc th
ật cổ lão a...
- Thụ mộc này ước chừng có mấy ngàn vạn ức năm sinh mệnh, đã sinh sôi nảy nở so với một cái siêu cấp vịdiện còn muốn lớn hơn... Kỳ tích, kỳ tích a!
Chúc lão chấn kinh rồi.
- Ồ? Các ngươi là người phương nào?
Đột nhiên, cái cây kia mở miệng nói chuyện!
- Ách...
Phong Vân Vô Ngân vội vàng đem Ngũ Trảo Kim Long dừng lại trước cái cây kia.
- Hưu!
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp bay ra ngoài, bay quanh cái cây kia một vòng, trọn vẹn hai canh giờsau hắn rốt cuộc ở trên một cái cành cây tìm được một cái khe hở trông giống như miệng của Nhân loại. Mặt khác còn có một đôi mắt già nua tràn đầy dấu vết tuế nguyệt.
Trên cành cây này, dĩnhiên xuất hiện một gương mặt cùng loại với Nhân loại!
Chuẩn xác mà nói, là gương mặt một lão đầu!
- Ngươi... ngươi là ai...
Phong Vân Vô Ngân cảm giác rất quái dị, chính mình đang cùng một thân cây nói chuyện!
Mặc dù nói, trong vũ trụ này có tồn tại yêu thú, th
ậm chí một ít thực v
ật cũng sẽ tiến hoá thành sinh mạng thể. Nhưng mà, gốc cây này khí tức
tràn ra lại giống hệt Thần giai bình thường, đẳng cấp cũng không cao. Hơn nữa, từ hình dáng cái cây này mà xem, th
ật ra là một gốc hoè bình thường.
Một cây hoè bình thường trải qua hơn ngàn vạn ức năm sinh trưởng đã đạt tới thểtích khổng lồ, nhưng mà cuối cùng cũng chỉlà một cây hoè, cũng không phải là thần thụ.
- A, ta là một cây hoè.
Cái miệng trên cành cây hé ra, tạo thành một nụ cười.
- Ta ở chỗ này sinh tồn qua sáu ngàn tỷ năm rồi... Ai! Lúc trước, ta chỉlà một hạt giống lưu lại tới nơi này, hấp thụ tinh hoa của nơi này mà phát triển đến ngày nay. Bất quá, ta cũng không phải linh v
ật, bởi v
ậy trải qua sáu ngàn tỷ năm tiến hoá v
ẫn như trước, chỉmới đạt tới Thần giai, ngay cảtư cách huyễn hoá thành nhân hình cũng không có. Chủ yếu là thiên tính của ta quá rác rưởi rồi. Ai... Nhân loại, các ngươi đang muốn đi chỗ nào a?
- Ô? Ngươi đã ở đây sáu ngàn tỷ năm?
Nội tâm Phong Vân Vô Ngân khẽ động.
- Ta đây muốn đi Đao Kiếm vịdiện, ngươi biết rõ Đao Kiếm vịdiện không?
- A? Đao Kiếm vịdiện?
Cái cây hoè kia sửng sốt một chút.
- Đúng v
ậy, Đao Kiếm vịdiện ở phía trước... ngoại trừ Đao Kiếm vịdiện ra, phía trước còn rất nhiều vịdiện a. Đều là thượng cổ vịdiện, dữthế cách tuyệt (hoàn toàn cách ly). Ta trong sáu ngàn tỷ năm này cũng đã từng chứng kiến một ít mạo hiểm giảđến từ bên ngoài đi ngang qua người ta, qua bên khu vực thượng cổ vịdiện mạo hiểm, nhưng mà không có một ai sống đi ra ngoài đây này.
- Ách? Hung hiểm như v
ậy? Thụ mộc, ngươi có thểhay không đem tình huống phía trước nói cho ta biết.
Phong Vân Vô Ngân không ngại học hỏi kẻ dưới.
- Ngươi cho ta một ít chỗ tốt a, hắc hắc...
Cây hoè kia cười lớn, nói.
- Ta sinh trưởng ở chỗ này, thểtích của ta khổng lồ như thế cần phải hấp thu đại lượng chất dinh dưỡng đi duy trì tính mạng. Bất quá, năng lượng của mảnh không gian này quá thiếu thốn rồi, không có cái gì có thểđểcho ta hấp thu đây này.
- Như v
ậy a...
Phong Vân Vô Ngân nghĩngợi một chút, liền trực tiếp lấy ra một ít Thiên Nhất Thần Thuỷ lấy được ở nơi Tử Yên bịnhốt lúc trước trút lên cành lá của cái cây kia...
- A... Th
ật thoải mái... th
ật bổ dưỡng a...
Cây hoè kêu lên một tiếng sảng khoái đầy nhân tính.
Đại lượng cực phẩm Thiên Nhất Thuỷ nó chỉcần vài giây đồng hồ liền hấp thu sạch sẽ, một ít cành lá trở nên xanh biếc hơn.
- Cảm ơn ngươi, người đến từ bên ngoài, ngươi th
ật có lòng.
Cây hoè kia ha hảcười, nói.
- Nói tóm lại, ngươi cứphi hành thêm mấy ngày nữa là có thểđến được khu vực thượng cổ vịdiện kia rồi. Đây chính là khu vực xuất hiện lớp lớp hung nhân a. Bên trong tổng cộng có hơn một ngàn cái thượng cổ vịdiện. Ta đã ở chỗ này hơn sáu ngàn tỷ năm quan sát những vịdiện này, có một ít vịdiện chôn vùi v
ẫn lạc, một ít vịdiện phẩm chất tăng lên. Như lời ngươi nói, Đao Kiếm vịdiện kia vốn có hai loại người, một là dùng đao một dùng kiếm, nhưng hiện tại cũng chỉcòn lại loại người dùng đao. Rất lợi hại đấy! Đao Kiếm vịdiện có một vịđại thần gọi là Hoàng Phủ Phấn, hắn thống trịcảvịdiện kia, hơn nữa còn cực độ tàn bạo! Hắn sinh ra năm đứa con, đứa nào cũng như thiên thần hạphàm, không giống bình thường. Đao Kiếm vịdiện kia Hoàng Phủ gia tộc thống trịkia, trong khu vực thượng cổ vịdiện kia nằm trong những vịtrí đứng đầu. Đúng rồi, ngoại nhân, khu vực thượng cổ vịdiện kia hình như có năng lượng thượng cổ gì đó gia trì, bởi v
ậy những người trong khu vực này lực công kích cùng cảnh giới đều có tăng thêm. Nhưng mà, một khi rời khỏi khu vực này lực công kích sẽ suy yếu xuống, bởi v
ậy bọn hắn mới một mực dữthế cách tuyệt. Hơn nữa, bọn hắn th
ập phần bài ngoại.
- Bài ngoại?
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy cái cây này nói chuyện phi thường thú vị, bởi v
ậy hắn lại cười hỏi.
- Ta lặng lẽ đi vào khu vực kia, ai biết ta là ngoại nhân đây?
- Ha ha ha... ngươi cũng không biết a. Bất kỳ sinh v
ật của khu vực này từ nhỏ sinh trưởng đã hít thở thượng cổ khí tức nồng đ
ậm, ngoại nhân như ngươi vừa tiến vào bọn hắn l
ập tức có thểcảm ứng được, đến lúc đó, ngươi rất có thểbịđuổi giết a. Đúng rồi, bọn hắn hình như đang thủ hộ cái bí m
ật gì đó, cho nên đối với ngoại nhân như các ngươi một khi tiến vào sẽ bịgiết người diệt khẩu. Ngươi phải cẩn th
ận a. Ta thấy ngươi là người tốt cho nên mới nhắc nhở ngươi một chút, ngươi tốt nhất là quay trở về đi.
Cái cây kia buông lời khuyên nhủ.
- Ngươi thiện lương như v
ậy, không nên bịđám man tử kia giết mới tốt.
- Đa tạngươi rồi, đại thụ.
Phong Vân Vô Ngân vội vàng nói.
- Bất quá, ta có việc cần đi vào khu vực kia, cho nên ta hiện tại không thểtrở về được.
- Úc... ngươi th
ật sự là dũng cảm a.
Cây hoè nói.
- Đúng rồi, người tốt, ngươi có thểhay không đem ta chuyển ra khỏi khu vực này, tài nguyên tại đây thực quá kém đi.
- Không phải v
ậy chứ?
Phong Vân Vô Ngân kinh ngạc nói.
- Chuyện này, ta... ngươi, ngươi lớn như v
ậy, ta chuyển ngươi như thế nào đây?
- Nga... ta cũng chỉnói mà thôi... đừng coi là th
ật, coi như ta chưa nói a...
Cái cây kia có chút thương cảm thất lạc nói.
- Được rồi, chờta xử lý xong sự tình liền trở về tìm ngươi, nếu th
ật có thểđem ngươi chuyển đi ta liền giúp ngươi chuyển đi.
Phong Vân Vô Ngân vỗ vỗ thân cây hoè mà nói.
- Ngươi th
ật tốt quá!
Cây hoè cảm kích, nói.
- Ngươi ngàn vạn phải sống trở về a! Đúng rồi, ta nhớ ra rồi... đã từng có một ít man tử phi hành tói đây, tại trên những nhánh cây của ta nghỉchân, lúc ấy ta nghe bọn hắn nói, nếu bọn hắn lướt qua ta, lực chiến đấu của bọn hắn sẽ suy yếu... Còn nữa, trên người bọn hắn có mang theo cổ ngọc bội gì gì đó, cho nên trên người sẽ có khí tức thượng cổ gia trì. Nếu như ngươi muốn trà trộn vào liền đi đoạt những cái cổ ngọc bội trên người đám man tử có địa vịtương đối cao là được...
- Ân? Như v
ậy sao? Đa tạ, đa tạrồi.
Phong Vân Vô Ngân như có điều suy nghĩ, sau đó cáo biệt cây hoè mà trở lại trên đầu Ngũ Trảo Kim Long.
- Tiểu oa nhi, vừa rồi ngươi nói chuyện với ai v
ậy?
Chúc lão nghi hoặc hỏi.
- Sẽ không phải là cái cây này chứ? Đây chỉlà một cây hoè bình thường mà thôi.
- Chúc lão, cây hoè này tại đây sinh trưởng sáu ngàn tỷ năm, hấp thu năng lượng, hiện tại cũng đã hoá thành một sinh mạng thểtương đối yếu kém, tương đương với Thần giai, nhưng mà bản thân hắn linh tính chưa đủ cho nên không cách nào hoá nhân hình. Hắn vừa rồi nói cho ta biết rất nhiều sự tình.
Phong Vân Vô Ngân cười nói với Chúc lão.
- Phía trước, chúng ta phi hành thêm mấy ngày nữa là có thểđến khu vực Đao Kiếm vịdiện rồi, nghe nói chỗ đó có mấy ngàn cái thượng cổ vịdiện, đều được thượng cổ khí tức gia trì, khiến cho lực công kích của bọn hắn gia tăng gấp đôi, khu vực bọn hắn ở, dữtuyệt cách thế như v
ậy, tựa hồ nh
ận được chúc phúc gì đó. Hình như bọn hắn đang thủ hộ bí m
ật gì đó.
- Ha ha ha, thú vị, càng ngày càng thú vịrồi.
Hai mắt Chúc lão sáng ngời.
- Được lắm, chúng ta trực tiếp tiến vào khu vực thượng cổ kia a!
- Đi~~~
Phong Vân Vô Ngân đối với khu vực chưa biết rõ kia không hề sợ hãi, liền trực tiếp thúc dục Ngũ Trảo Kim Long lướt qua cây hoè, hướng về phía trước mà bay đi.
Phi hành cảbuổi sau Phong Vân Vô Ngân phát hiện, trong không gian chung quanh đều tràn ng
ập một loại hương vịphi thường cổ xưa, loang lổ cổ kính, bày biện ra một loại vết tích giáp cốt văn toái phiến.
Hơn nữa, không gian bích luỹ phẩm chất ngày càng cao, quảthực không thua không gian bích luỹ có thểcho ra đời Thượng VịThần!
Hơn nữa, trong lúc phi hành, sinh mệnh khí tức ngày càng đ
ậm đặc, Phong Vân Vô Ngân th
ậm chí còn phát hiện ra một ít sinh v
ật thân mềm, một ít sinh v
ật đơn bảo cổ quái di động khắp bốn phía.
- Vô ngân tiểu oa nhi, không gian bích luỹ nơi này phẩm chất đang gia tăng lên, cứtiếp tục phi hành tới khu vực kia, chỉsợ không gian bích luỹ sẽ càng cao cấp hơn... Trải qua mấy ngàn tỷ năm, khu vực thượng cổ kia chỉsợ, chỉsợ sẽ sinh ra Chủ Thần vịdiện... ta có dự cảm như v
ậy a...
Chúc lão vừa khẩn trương, vừa mong chờnói.
- Chủ Thần vịdiện?
Phong Vân Vô Ngân sững sờ.
- Đúng v
ậy a, ngươi nhìn xem, chúng ta còn chưa tới đích mà không gian bích luỹ bên ngoài đã tương đương với những siêu cấp vịdiện kia rồi. Càng xâm nh
ập vào trong, chuyện đó không thểsao? Những sinh v
ật đơn bào cùng vi sinh v
ật kia đều có Thần cấp khí tức a...
Chúc lão phân tích.
- Ân, có đạo lý.
Phong Vân Vô Ngân g
ật g
ật đầu, đột nhiên hắn phát hiện, khối Chí cao thần khí toái phiến trong linh hồn đột nhiên run rẩy một cách quỷ dị... tựa hồ là cảm ứng được cái gì đó!
- Cái gì?
Thểxác và tinh thần Phong Vân Vô Ngân chấn động mạnh!
Sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, tinh tế cảm ngộ.
Khối toái phiến trong linh hồn ông ông truyền ra một ít tin tức tán loạn mơ hồ!
- Tiểu oa nhi, làm sao v
ậy?
Chúc lão kinh ngạc.
Vài phút sau, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên mở mắt ra.
- Ta đã biết khu vực thượng cổ phía trước, thủ hộ chính là bí m
ật gì rồi!
Hai mắt Phong Vân Vô Ngân sáng ngời lên!