Bí Thư Trùng Sinh
Tác giả: Bảo Thạch Tiêu nguồn tunghoanh.com
Chương 281(p1,2): Đừng cầm tính cách của anh để khiêu chiến với tính tình của tôi.
Nhóm dịch: Masta4ever
Nguồn: Mê truyện
Đỗ Tiểu Trình biểu hiện có vẻ không quan tâm, thế nhưng trong lòng nàng cũng mơ hồ có chút đau lòng. Lẽ ra nàng nên chán ghét tên khốn lúc nào cũng chăm chăm gọi nàng là cháu gái mới đúng, nhưng vừa nghe thấy tin tức vị trí bí thư huyện ủy của Vương Tử Quân bị người ta cướp đi, trong lòng nàng cũng không nhịn được phải cảm thấy khổ sở, hơn nữa hôm nay nàng còn phá vỡ giao ước với Đỗ Tự Cường, dám nói đến chuyện công trong nhà.
Chẳng lẽ mình thật sự muốn hắn luôn phát triển tốt đẹp sao?
Tối hôm đó mình chủ động đến nhà Vương Tử Quân ngồi một chút, không ngờ hắn lại là một kẻ không hiểu phong tình, mở miệng từ chối lời yêu cầu của mình. Buổi tối về nhà, mãi đến nửa đêm thì tâm tình của nàng vẫn không yên, nghĩ lại tình huống đối phương từ chối mình không chút khách khí, nàng chợt sinh ra cảm giác xót xa cho chính mình. Trong đơn vị, nàng là một cành hoa mà ai ai cũng phải nhìn vào chằm chằm, nhưng trong mắt của hắn thì nàng giống như không bằng một cây cỏ.
- Đã ra khỏi thành phố An Dịch được ba mươi phút, nếu không có vấn đề gì thì hai mươi phút sau sẽ đến đây, đúng rồi, lần này bí thư Trình và trưởng phòng Cát sẽ đưa bí thư Dương đến nhận chức.
Tiếu Tử Đông cũng không nhiều lời, nhưng lời nói lại truyền đạt cho Vương Tử Quân nhiều tin tức, mà những ý nghĩ ẩn giấu bên trong chính là thứ mà hắn và Vương Tử Quân thầm hiểu nhau. Đặc biệt là hắn cường điệu bí thư Trình và trưởng phòng Cát đưa bí thư Dương đến nhận chức. Trước khi nhập vào thành phố An Dịch thì Vương Tử Quân đã có được một sổ thông tin về số điện thoại của các vị lãnh đạo thành phố An Dịch, lúc này hắn nhanh chóng tìm số điện thoại của hai vị lãnh đạo này.
Bí thư Trình, chính là phó bí thư nắm công tác tổ chức của thành phố An Dịch, là Trình Vạn Thọ, còn trưởng phòng Cát chính là trưởng phòng tổ chức Cát Trường Lễ của thành phố An Dịch. Hai người này đưa Dương Quân Tài đến huyện Lô Bắc nhận chức, điều này cho thấy ngay từ lúc bắt đầu thì Dương Quân Tài đã biểu hiện ra một khí thế áp đảo so với người khác.
Lãnh đạo đến nhận chức thường rất quan tâm đến phương diện ai đưa đến, bình thường thì bí thư huyện ủy đi nhận chức sẽ là một vị thường ủy thị ủy đi cùng, thường thấy nhất chính là trưởng phòng tổ chức thị ủy, đôi khi có quy cách cao hơn thì là phó bí thư chủ khảo công tác nhân sự của thành phố sẽ đi theo. Bây giờ Dương Quân Tài là một cán bộ từ trung ương xuống tuyến dưới rèn luyện, lại được phó bí thư nắm công tác tổ chức và trưởng phòng tổ chức của thành phố đưa đi nhận chức, điều này vô tình tạo nên áp lực không nhỏ cho đám cán bộ huyện Lô Bắc.
Vẻ mặt Vương Tử Quân vẫn không biến đổi, hắn nhìn đồng hồ, sau đó cười nói:
- Còn mười phút nữa, chúng ta đợi một chút.
Tiếp đón lãnh đạo cũng không thể ngồi trên xe, đây là một quy củ bất thành văn, đám lãnh đạo bốn bộ ban ngành của huyện Lô Bắc đều biết rõ điều này, vì thế mà các vị lãnh đạo đều lục tục xuống xe chờ sẵn.
Các vị cán bộ lãnh đạo đứng thành hàng, vẻ mặt ai cũng nghiêm túc, bọn họ đưa mắt nhìn đủ mọi chiếc xe chạy qua, nghiêm trang chờ đợi xe của lãnh đạo thị ủy.
Khi nhóm Vương Tử Quân xuống xe ở vùng giáp giới, ở đầu đường An Lô ở phía thành phố An Dịch, hai chiếc xe Nissan Bluebird chạy đi như bay trên đường, chiếc xe Bissan Bluebird chạy phía trước có mang biển số thứ ba thị ủy, có ba người đàn ông ngồi ở sau xe.
- Quân Tài, qua ngọn núi này là đến địa bàn của cậu.
Người đàn ông trung niên ngồi ở bên trái có mái tóc bóng mượt, hắn đang gạt tàn thuốc, sau đó mỉm cười nói với Dương Quân Tài.
Dương Quân Tài lúc này mặc một bộ tây trang màu đen, có vẻ rất ổn định và đẹp trai, mái tóc cũng khá bóng. Hắn ngồi giữa hai nhân viên quan trọng của thị ủy An Dịch, trên mặt vẫn treo một nụ cười nhàn nhạt rất ngạo nghễ.
- Nghe nói phía dưới cũng có quy tắc, hai vị lãnh đạo đưa tôi đi nhận chức, như vậy người dưới huyện sẽ phải ra đến vùng giáp ranh nghênh đón phải không?
Dương Quân Tài tuy đưa mắt nhìn hai vị lãnh đạo thị ủy, thế nhưng trong giọng nói cũng không có vẻ đặc biệt tôn kính.
- Quân Tài, cậu thật sự là tú tài không ra khỏi cửa đã biết chuyện thiên hạ, khó trách trưởng phòng Dương cam lòng cho cậu xuống tuyến dưới rèn luyện.
Người đàn ông ngồi bên phải Dương Quân Tài nhìn qua có vẻ khô gầy nhưng hai bàn tay vung vẫy lại cực kỳ có lực, khốn nổi hắn có một điểm không hoàn mỹ chính là hói đầu, vì thế mà nhìn ngoại hình thường làm người ta cảm thấy không ra gì.
Khi thấy đối phương nhắc đến trưởng phòng Dương, Dương Quân Tài chợt nở nụ cười thận trọng, nhưng người đàn ông ngồi ở bên phải lại tiếp tục nói:
- Quân Tài, với năng lực và thủ đoạn của cậu, tôi cảm thấy vấn đề khống chế huyện Lô Bắc sẽ sẽ dàng như trở bàn tay. Nhưng tôi còn phải nhắc nhở cậu một câu, Vương Tử Quân ở huyện Lô Bắc cũng không phải là nhân vật dễ đối phó, cậu cùng nhập gánh công tác với hắn, tốt nhất nên có chút chú ý.
Dương Quân Tài khẽ nhíu mày, hắn thật sự không ưa thích cái tên kia. Lúc này nghe thấy người đàn ông trung niên kia nhắc đến thì hắn cười hì hì và hỏi ngược lại:
- Trưởng phòng Cát, anh nói xem Vương Tử Quân kia có phải chạy ra vùng giáp ranh tiếp đón chúng ta không?
- Tất nhiên là có.
Trưởng phòng Cát đáp lại một câu, sau đó cảm thấy trong lòng có chút không nỡ.
- Bây giờ không phải trung ương đang cường điệu không nên tiếp đón rềnh rang sao? Bí thư Trình, trưởng phòng Cát, tôi nghe nói nơi đây phong cảnh rất đẹp, tôi thấy chúng ta không bằng đi du ngoạn một phen, sau đó mới đến huyện Lô Bắc, hai vị thấy thế nào?
Dương Quân Tài dù dùng lời thương lượng để hỏi hai vị lãnh đạo thị ủy, thế nhưng ý nghĩ lời nói lại rất kiên định. Trình Vạn Thọ và Cát Trường Lễ tuy cảm thấy làm như vậy có chút bất thường, thế nhưng lúc này cũng không muốn đắc tội với người của Dương gia.
Không phải Vương Tử Quân kia chỉ là một chủ tịch huyện sao? Tuy đối phương có chút thủ đoạn ở thành phố Hồng Ngọc, nhưng đây là thành phố An Dịch, đến đây cũng nên khép đuôi lại làm người. Hai vị Trình Vạn Thọ và Cát Trường Lễ đưa mắt nhìn nhau, sau đó Cát Trường Lễ nở nụ cười phụ họa:
- Tôi nghe nói chỗ này vừa mở một quán sân vườn, chúng ta đến đó câu cá rất tốt.
- Ha ha ha, câu cá cũng tốt, sẽ kết nối tình cảm, thản nhiên tự đắc. Tiểu Chu, lái xe đến quán sân vườn.
Bí thư Trình vung tay lên, cho ra chỉ thị với tên lái xe.
Dương Quân Tài móc một gói thuốc ra phân phát hco hai vị lãnh đạo, lúc này trên mặt hắn càng lộ ra nụ cười sáng lạn. Mày đã đến đón thì, hì hì, Vương Tử Quân, cũng đừng trách tao hạ uy thế của mày, mà mày không phải là thuộc hạ của tao sao? Sau này tao sẽ cho mày biết tay.
Dù là trời thu nhưng nắng vẫn rất gắt, đứng ngoài xe hơn nửa giờ, rất nhiều cán bộ đã vã mồ hôi ướt đẫm áo. Con đường An Lô vừa mới làm xong, còn chưa kịp làm công tác xanh hóa, vì thế mà lúc này mùa thu nhưng còn nóng hơn cả ngày hè.
Ngoài vài vị lãnh đạo huyện ủy và chính quyền còn đứng chống đỡ ven đường, các vị lãnh đạo hội đồng nhân dân và mặt trận tổ quốc đã không thể chịu nổi và lên xe chờ đợi. Nhưng không bao lâu sau bọn họ lại phải đi xuống, điều hòa trên xe cũng không tốt, thế nên chỉ ngồi một lát thì cũng nóng sôi sục.
- Sao còn chưa đến?
Một vị phó chủ tịch mặt trận tổ quốc dùng khăn tay lau mồ hôi, sau đó ngẩng đầu nhìn trời, hắn lên tiếng hỏi một vị phó chủ tịch hội đồng nhân dân ở bên cạnh.
Vị phó chủ tịch này có xuất thân là văn nhân, lúc này còn cảm thấy nóng hơn cả vị phó chủ tịch mặt trận tổ quốc kia, nhưng hắn thật sự muốn bảo trì phong độ, không dám liên tục lau mồ hôi như đối phương, chỉ có thể dùng văn kiện làm quạt mà thôi.
- Ai mà biết được, hay là xe hư hỏng dọc đường?
Vị phó chủ tịch tìm lý do, mà hắn cũng không tin, nếu như xe trong huyện gặp vấn đề thì hắn còn tin, xe của lãnh đạo thị ủy đều do chuyên gia phụ trách, ngoài gặp phải tai họa thiên nhiên hoặc tai họa do con người thì căn bản không có gì bất ngờ xảy ra.
Nhưng nếu không có gì ngoài ý muốn thì phải đến từ hai mươi phút trước, sao bây giờ lại không có bất kỳ người nào?