Điện thoại trên bàn làm việc của anh reo lên,
Và vì thế, anh ra hiệu bảo tôi ngồi chờ rồi chạy đến bắt máy.
Tôi cũng muốn ngồi lại lắm...
Nhưng nghĩ tới việc cả phòng đang đợi,
Tôi đành phải lẳng lặng cúi chào anh ra về...
"Khoan đã, em!"
Anh tạm dừng cuộc nói chuyện,
giữ ống nghe điện thoại và che nó lại..., gọi tôi.
"Anh cứ nói tiếp đi ạ, em có việc về trước!"
"...thế.. gặp em mai nhé! Đi đường cẩn thận!"
"Yeah!"
....
Tôi ko tránh khỏi sự háo hức..và sung sướng..
Như thể gặp được chân mệnh thiên tử của đời mình!
Vâng, anh chính là chân mệnh thiên tử của tôi!! Huray!!
Thật hạnh phúc khi...có ai đó để yêu! Hi hi...
.......
Tôi đi dọc hành lang tầng 1 để ra cửa,
bằng đôi chân sáo..tung tăng..
rồi, có cái gì loang loáng lăn qua giữa khe cửa khép hờ,
chạy ra ngoài và dừng trước mũi chân tôi.
Một chiếc đĩa CD?
Tôi nhặt nó lên và quay lại chỗ cánh cửa, trên đó là chữ "Phòng thu âm"
Đẩy cánh cửa ra, tôi bước vào...
Argh!!!!!!!
Cái lưng áo thun màu xám tro tôi đã gặp ban nãy,
ở chỗ máy photo!! >_<
Anh ta đang lui cui làm gì đó dưới gầm dàn máy khá to với vô số nút và cần gạt...
Tôi đoán, đó là dàn chỉnh nhạc trong phòng thu..
Tôi chỉ đặt cái đĩa CD xuống chiếc bàn bên cạnh,