Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài Chương 181

Chương 181
Hoàn toàn tự do

Quán cà phê –

“Sở hữu gì đó hẳn là đều ở bên trong.” Quý Dương đem một cái túi đặt ở mặt bàn, theo sau nhẹ nhàng đưa lên trước mặt của nàng.

“Quý Dương, cám ơn anh!” Mân Huyên chân thành nói xong, lấy tay cầm túi. Buổi sáng rời giường, thật sự hành động không tiện, trên tay bị băng vải , nàng hôm nay buổi sáng mở ra , cũng may miệng vết thương cũng không sâu, nàng vì thế sửa dùng sang khả thiếp.

Quý Dương vi chọn thần, vẻ mặt thận trọng nhắc nhở nàng.“Đừng vội cám tạ tôi, mở ra đến xem, bên trong có phải hay không là gì đó trọng yếu của em , tái cảm tạ tôi cũng không muộn.”

Nghe đến đó, nàng vội vàng cầm lấy túi, cẩn thận lật xem bên trong gì đó, là hiệp ước tình phụ mà nàng ký cùng Doãn lạc Hàn kia, mặt trên tinh tường chữ ký của nàng cùng Doãn Lạc Hàn.

Nàng dần dần tin Quý Dương, xem ra hắn thật sự không có liên hợp Doãn Lạc Hàn kia đến trêu chọc nàng, bằng không khẳng định sẽ không lấy hiệp ước trọng yếu này cho nàng. hiệp ước này một khi nàng lấy được, liền đại biểu nàng đạt được tự do, không bao giờ nữa chịu sự trói buộc của hiệp ước này, hoàn toàn thoát khỏi cái tên ma quỷ kia.

“Đúng, đúng vậy, là hiệp ước này.” Nàng ức chế không được tâm tình kinh hỉ , liên tục gật đầu, sau đó lại ở túi tìm kiếm, kết quả bên trong trừ bỏ hiệp ước này, cái gì cũng không có.

“em là tìm giấy tờ khu đất của cô nhi viện.” Quý Dương nhàn nhã bưng chén cà phê lên, xuyết mấy khẩu, chậm rãi giương mắt xem nàng, chính xác ra nàng hiện tại trong lòng mê hoặc.

“Ân.” Nàng gật đầu, trên mặt toát ra thần sắc lo lắng,“Có phải hay không anh ta phát hiện cái gì?”

“Đương nhiên không phải, cậu ta cái gì cũng không phát giác.” Quý Dương buông xuống trong tay chén cà phê ,“Một giờ trước, tôi tiễn Lạc ra sân bay, hắn đã bay đi Hàn Quốc .”

“vậy là nguyên nhân gì? Chẳng lẽ hắn rất bí ẩn, anh không có tìm được.” Nàng tiếp tục đoán , trong lòng có loại dự cảm không tốt, xem ra chính mình cao hứng quá sớm , nếu không có giấy tờ khu đất của cô nhi viện , lấy được hiệp ước tình phụ này vẫn là vô dụng, Doãn Lạc Hàn vẫn là sẽ lấy chuyện cô nhi viện bức nàng đi vào khuôn khổ.

“em không nên gấp gáp, hãy nghĩ tới phương diện tốt.” Quý Dương trên mặt bất cần đời nổi lên một ít thâm trầm thần sắc, ngược lại thật dài phun ra một hơi,“Mấy ngày hôm trước tôi vụng trộm đi qua phòng tổng thống ở khách sạn Thịnh Hưng của cậu ta, tại quỹ bảo hiểm tìm được giấy tờ khu đất của cô nhi viện kia cùng tương quan văn kiện, lúc ấy tôi không có lấy ra, là lo lắng khiến cho cậu ta hoài nghi. Hôm nay tôi từ sân bay trở về, lái xe thẳng đến Thịnh Hưng, kết quả ở quỹ bảo hiểm thấy được một văn kiện khác……”

Nàng chuyên chú nghe Quý Dương nói chuyện, kết quả nói tới đây hắn mím môi uống cà phê, dùng một loại cao thâm ánh mắt nhìn nàng, nàng hô hấp phút chốc cứng lại, cuống quít hỏi đi xuống,“Là cái văn kiện gì?”

“Tôi chỉ nói cho em một thứ đại khái là rất tốt ” Quý Dương khinh nuốt miệng cà phê, đôi mắt xẹt qua một chút ý cười,“Hắn đã muốn đem quyền sử dụng cô nhi viện kia chuyển vào danh nghĩa của em, hơn nữa sử dụng quyền là mãi mãi , nói cách khác hiện giờ theo pháp luật , em hiện tại là người có quyền hợp pháp với cô nhi viện kia.”

Nàng cười nhạo một tiếng, giống như là nghe được một chuyện buồn cười,“anh xác định là tôi sao? anh có thể hay không lầm ? Cô nhi viện là hắn lấy ra để làm lợi thế uy hiếp tôi , hắn không có khả năng……”

“Tôi nói là sự thật, hơn nữa là tôi tận mắt nhìn thấy, không tất yếu lừa em.” Quý Dương miệng nói có khí phách, hoàn toàn không giống như là ở hay nói giỡn.“Biết khối đất kia giá trị bao nhiêu tiền sao? Tôi thô sơ giản lược tính ra một chút, ít nhất tới tám con số.”

Trên mặt hắn bật cười biểu tình chợt dại ra, chẳng lẽ nói Doãn Lạc Hàn thật sự đem khối đất cô nhi viện kia chuyển vào danh nghĩa của nàng?

Nàng thùy mắt nhìn mặt bàn, rơi vào trầm tư, một ít lời nói ngắt quãng theo trong đầu xẹt qua.

“…… Ân…… Chuyển dời đến danh nghĩa cô ấy…… Là…… Ở phòng tổng thống…… Tủ sắt …… anh sáng mai nhớ rõ…… bàn công tác ……”

Này đó là những lời nói mà tối qua trong lúc vô ý nàng đã nghe được , hiện tại cẩn thận kết hợp với nhau, nàng chậm rãi biết , nguyên lai tối hôm qua hắn ở ban công gọi điện thoại chính là làm chuyện này, mà khi đó là sau khi phát sinh chuyện hắn ném di động của nàng.

Hắn vì cái gì làm như vậy? Hắn hẳn là so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, nàng sở dĩ thuận theo hắn, hoàn toàn là vì cô nhi viện, là lợi thế chủ yếu để hắn uy hiếp nàng tuân thủ hiệp ước.

Chẳng lẽ hắn đối với nàng đã bắt đầu cảm thấy áy náy sao? Không, mặc kệ có phải hay không thật sự, nàng sẽ không lại tin tưởng hắn , đã muốn hạ quyết định, quyết tâm rời đi, lại không thể có thể lại trở lại đâu.

“Mân Huyên, hiện tại em tự do .” tiếng nói của Quý Dương lộ ra vẻ nghiền ngẫm.

Ý thức được này đó, toàn thân đột nhiên rung lên, đúng vậy, nàng tự do , nàng rốt cục thoát khỏi cái tên ma quỷ kia,thời điểm mỗi lần cùng Chỉ Dao gặp mặt không cần lại bị lương tâm chỉ trích, nàng có thể dỡ xuống gánh nặng, bắt đầu một loại cuộc sống mới hoàn toàn khác.

Quý Dương tay chỉ xoa xoa cằm, ngữ khí khẩn thiết,“Hiện tại em tính làm như thế nào? Có cái gì cần giúp không? em cứ việc nói.”

“Không cần phiền toái , Quý Dương cám ơn anh.” Khuôn mặt tươi cười của nàng lộ ra cảm kích, cẩn thận thu lại chiếc túi, đặt ở trong ba lô lấy tay đè ép xuống, Quý Dương vì người ngoài như nàng làm nhiều như vậy, đợi cho Doãn Lạc Hàn biết chuyện này, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tình cảm bọn họ , nàng trong lòng đối với Quý Dương không khỏi có chút lo lắng.

Tựa hồ liếc mắt một cái xem thấu lòng của nàng, Quý Dương nhẹ nhàng cười,“tiểu tử Lạc kia tính tình tôi rất hiểu , cho dù sau này bị hắn biết là tôi đã âm thầm giúp em, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm ta cùng hắn , cho nên em không cần phải thấy áy náy cùng khó xử.”

“Vậy là tốt rồi.” Nàng nói, nhớ tới Quý Dương giao cho chính mình hiệp ước này là hiệp ước Doãn Lạc Hàn bảo quản ,còn lại hiệp ước chính nàng bảo quản kia còn đặt ở trong phòng biệt thự , lại có một ít quần áo cùng sách vở linh tinh của nàng vẫn ở biệt thự, xem ra nàng không thể không trở về một chuyến.

Lo lắng một hồi, nàng liếm môi mở miệng,“Quý Dương, anh đã nói như vậy, tôi đây sẽ không khách khí , tôi nghĩ anh có thể lái xe đưa tôi trở lại biệt thự, tôi nghĩ muốn thu thập một ít này nọ.”

Nàng tính trước đến biệt thự gì đó rồi sẽ đến phòng nàng thuê trụ , đi qua cái phòng của Doãn Lạc Hàn kia, đã muốn không thể lại đợi, sau đó nàng sẽ ở trong thời gian ngắn nhất, mặt khác lại thuê phòng ở, im lặng vượt qua ba tuần dưỡng thương .

Quán cà phê –

“Sở hữu gì đó hẳn là đều ở bên trong.” Quý Dương đem một cái túi đặt ở mặt bàn, theo sau nhẹ nhàng đưa lên trước mặt của nàng.

“Quý Dương, cám ơn anh!” Mân Huyên chân thành nói xong, lấy tay cầm túi. Buổi sáng rời giường, thật sự hành động không tiện, trên tay bị băng vải , nàng hôm nay buổi sáng mở ra , cũng may miệng vết thương cũng không sâu, nàng vì thế sửa dùng sang khả thiếp.

Quý Dương vi chọn thần, vẻ mặt thận trọng nhắc nhở nàng.“Đừng vội cám tạ tôi, mở ra đến xem, bên trong có phải hay không là gì đó trọng yếu của em , tái cảm tạ tôi cũng không muộn.”

Nghe đến đó, nàng vội vàng cầm lấy túi, cẩn thận lật xem bên trong gì đó, là hiệp ước tình phụ mà nàng ký cùng Doãn lạc Hàn kia, mặt trên tinh tường chữ ký của nàng cùng Doãn Lạc Hàn.

Nàng dần dần tin Quý Dương, xem ra hắn thật sự không có liên hợp Doãn Lạc Hàn kia đến trêu chọc nàng, bằng không khẳng định sẽ không lấy hiệp ước trọng yếu này cho nàng. hiệp ước này một khi nàng lấy được, liền đại biểu nàng đạt được tự do, không bao giờ nữa chịu sự trói buộc của hiệp ước này, hoàn toàn thoát khỏi cái tên ma quỷ kia.

“Đúng, đúng vậy, là hiệp ước này.” Nàng ức chế không được tâm tình kinh hỉ , liên tục gật đầu, sau đó lại ở túi tìm kiếm, kết quả bên trong trừ bỏ hiệp ước này, cái gì cũng không có.

“em là tìm giấy tờ khu đất của cô nhi viện.” Quý Dương nhàn nhã bưng chén cà phê lên, xuyết mấy khẩu, chậm rãi giương mắt xem nàng, chính xác ra nàng hiện tại trong lòng mê hoặc.

“Ân.” Nàng gật đầu, trên mặt toát ra thần sắc lo lắng,“Có phải hay không anh ta phát hiện cái gì?”

“Đương nhiên không phải, cậu ta cái gì cũng không phát giác.” Quý Dương buông xuống trong tay chén cà phê ,“Một giờ trước, tôi tiễn Lạc ra sân bay, hắn đã bay đi Hàn Quốc .”

“vậy là nguyên nhân gì? Chẳng lẽ hắn rất bí ẩn, anh không có tìm được.” Nàng tiếp tục đoán , trong lòng có loại dự cảm không tốt, xem ra chính mình cao hứng quá sớm , nếu không có giấy tờ khu đất của cô nhi viện , lấy được hiệp ước tình phụ này vẫn là vô dụng, Doãn Lạc Hàn vẫn là sẽ lấy chuyện cô nhi viện bức nàng đi vào khuôn khổ.

“em không nên gấp gáp, hãy nghĩ tới phương diện tốt.” Quý Dương trên mặt bất cần đời nổi lên một ít thâm trầm thần sắc, ngược lại thật dài phun ra một hơi,“Mấy ngày hôm trước tôi vụng trộm đi qua phòng tổng thống ở khách sạn Thịnh Hưng của cậu ta, tại quỹ bảo hiểm tìm được giấy tờ khu đất của cô nhi viện kia cùng tương quan văn kiện, lúc ấy tôi không có lấy ra, là lo lắng khiến cho cậu ta hoài nghi. Hôm nay tôi từ sân bay trở về, lái xe thẳng đến Thịnh Hưng, kết quả ở quỹ bảo hiểm thấy được một văn kiện khác……”

Nàng chuyên chú nghe Quý Dương nói chuyện, kết quả nói tới đây hắn mím môi uống cà phê, dùng một loại cao thâm ánh mắt nhìn nàng, nàng hô hấp phút chốc cứng lại, cuống quít hỏi đi xuống,“Là cái văn kiện gì?”

“Tôi chỉ nói cho em một thứ đại khái là rất tốt ” Quý Dương khinh nuốt miệng cà phê, đôi mắt xẹt qua một chút ý cười,“Hắn đã muốn đem quyền sử dụng cô nhi viện kia chuyển vào danh nghĩa của em, hơn nữa sử dụng quyền là mãi mãi , nói cách khác hiện giờ theo pháp luật , em hiện tại là người có quyền hợp pháp với cô nhi viện kia.”

Nàng cười nhạo một tiếng, giống như là nghe được một chuyện buồn cười,“anh xác định là tôi sao? anh có thể hay không lầm ? Cô nhi viện là hắn lấy ra để làm lợi thế uy hiếp tôi , hắn không có khả năng……”

“Tôi nói là sự thật, hơn nữa là tôi tận mắt nhìn thấy, không tất yếu lừa em.” Quý Dương miệng nói có khí phách, hoàn toàn không giống như là ở hay nói giỡn.“Biết khối đất kia giá trị bao nhiêu tiền sao? Tôi thô sơ giản lược tính ra một chút, ít nhất tới tám con số.”

Trên mặt hắn bật cười biểu tình chợt dại ra, chẳng lẽ nói Doãn Lạc Hàn thật sự đem khối đất cô nhi viện kia chuyển vào danh nghĩa của nàng?

Nàng thùy mắt nhìn mặt bàn, rơi vào trầm tư, một ít lời nói ngắt quãng theo trong đầu xẹt qua.

“…… Ân…… Chuyển dời đến danh nghĩa cô ấy…… Là…… Ở phòng tổng thống…… Tủ sắt …… anh sáng mai nhớ rõ…… bàn công tác ……”

Này đó là những lời nói mà tối qua trong lúc vô ý nàng đã nghe được , hiện tại cẩn thận kết hợp với nhau, nàng chậm rãi biết , nguyên lai tối hôm qua hắn ở ban công gọi điện thoại chính là làm chuyện này, mà khi đó là sau khi phát sinh chuyện hắn ném di động của nàng.

Hắn vì cái gì làm như vậy? Hắn hẳn là so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, nàng sở dĩ thuận theo hắn, hoàn toàn là vì cô nhi viện, là lợi thế chủ yếu để hắn uy hiếp nàng tuân thủ hiệp ước.

Chẳng lẽ hắn đối với nàng đã bắt đầu cảm thấy áy náy sao? Không, mặc kệ có phải hay không thật sự, nàng sẽ không lại tin tưởng hắn , đã muốn hạ quyết định, quyết tâm rời đi, lại không thể có thể lại trở lại đâu.

“Mân Huyên, hiện tại em tự do .” tiếng nói của Quý Dương lộ ra vẻ nghiền ngẫm.

Ý thức được này đó, toàn thân đột nhiên rung lên, đúng vậy, nàng tự do , nàng rốt cục thoát khỏi cái tên ma quỷ kia,thời điểm mỗi lần cùng Chỉ Dao gặp mặt không cần lại bị lương tâm chỉ trích, nàng có thể dỡ xuống gánh nặng, bắt đầu một loại cuộc sống mới hoàn toàn khác.

Quý Dương tay chỉ xoa xoa cằm, ngữ khí khẩn thiết,“Hiện tại em tính làm như thế nào? Có cái gì cần giúp không? em cứ việc nói.”

“Không cần phiền toái , Quý Dương cám ơn anh.” Khuôn mặt tươi cười của nàng lộ ra cảm kích, cẩn thận thu lại chiếc túi, đặt ở trong ba lô lấy tay đè ép xuống, Quý Dương vì người ngoài như nàng làm nhiều như vậy, đợi cho Doãn Lạc Hàn biết chuyện này, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tình cảm bọn họ , nàng trong lòng đối với Quý Dương không khỏi có chút lo lắng.

Tựa hồ liếc mắt một cái xem thấu lòng của nàng, Quý Dương nhẹ nhàng cười,“tiểu tử Lạc kia tính tình tôi rất hiểu , cho dù sau này bị hắn biết là tôi đã âm thầm giúp em, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm ta cùng hắn , cho nên em không cần phải thấy áy náy cùng khó xử.”

“Vậy là tốt rồi.” Nàng nói, nhớ tới Quý Dương giao cho chính mình hiệp ước này là hiệp ước Doãn Lạc Hàn bảo quản ,còn lại hiệp ước chính nàng bảo quản kia còn đặt ở trong phòng biệt thự , lại có một ít quần áo cùng sách vở linh tinh của nàng vẫn ở biệt thự, xem ra nàng không thể không trở về một chuyến.

Lo lắng một hồi, nàng liếm môi mở miệng,“Quý Dương, anh đã nói như vậy, tôi đây sẽ không khách khí , tôi nghĩ anh có thể lái xe đưa tôi trở lại biệt thự, tôi nghĩ muốn thu thập một ít này nọ.”

Nàng tính trước đến biệt thự gì đó rồi sẽ đến phòng nàng thuê trụ , đi qua cái phòng của Doãn Lạc Hàn kia, đã muốn không thể lại đợi, sau đó nàng sẽ ở trong thời gian ngắn nhất, mặt khác lại thuê phòng ở, im lặng vượt qua ba tuần dưỡng thương .

Nguồn: truyen8.mobi/t130598-bo-roi-ma-vuong-tong-tai-chuong-181.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận