Bát Hoang Kiếp Chương 5

Chương 5
Mũi tên sấm sét

Biểu hiệnldoldự!của hai người đều bị!đại thương!đầu nhìnthấyihết,ltrong lònglão mừng:thầm, đồng!thờiibên ngoài cũngngừng khóc, nói:l"Hailvịcao nhân, lão hủcó!một phươngpháp!cóthể miễncưỡng giải quyết đượcvấn đềinày,!chẳng biếtcólđược:hay không?"


"Xin cứnói!" Vị!lhuynh gật đầu,lđối với đại thươngiđầu láu cáinày hắn chẳng hềcólmột điểmlhảo cảm, nhưng lúc này không phảilúc xem xét cái nhìnlcủa mìnhđối với người ta, màllàtrách nhiệm không cho phép hắn!




"Hắc! Là như thế này,hai vị!đều làlcao nhân cólđại thầnlthông,!tự!nhiên việctrừ yêu phục:ma!chắc:chắn làinhất lưu rồi,. Nhưng thương đội của lão hủlcũng:không hề:kém cạnh, yêu thú tầm thường!không đángcho chúng tôi để!vào mắt.Thử hỏi những vịlhuynh đệ của chúng tôi ở nơi này xem,làm gìicó aillkẻlsợchết!đâu cơlchứ?lChỉ cần đượcichếtioanhioanh!liệt!liệt, hay vìvợicon nhà thì có!vứt bỏcả!tánh:mạng!chúng tôi cũngikhông hềicảm thấy!tiếc!nuối. Nhưng chúng tôi sợlnhất!!uất ứcmà!chết:a!iVìthế,nếu hai vịcao nhân muốn:diệttrừ quỷ vật,!thì tínhlthêmlcả:phần:cho thươngđội của lão hủ cólđược!không?Dùisao,!trong đội chúng cũngllmấy cao thủ cường đại,lthí dụnhư Đoan Mộc huynh đệ!của ta!đây chẳng hạn!"


Đạilthương đầu quanh co!lòng vòng!một hồi rồi đem cái tên ĐoanMộc Vũinói ra. Thật!raý đồ!chân:chính của hắn là!muốnikéo hai người của Phù Vân sơn ở lại thươnglđội.Hộvệ!tốt như vậy, cóđốt đèn lồng:cũngtìm chẳng ra! Nếu mà!buông tha thì thật!:đángltiếc!


Cònvềlphầnđám quỷ vật này là!gì, thì hắn cũng!chả quan tâm.lYêu thú hắn còn không sợ, nói chi mấy con áclquỷ.lChẳng phải:người talhay nói ác!quỷ đều sợác nhânlsao?Dù!sao đại thương:đầu hắn cũng!ikẻ:tung!hoành ngang dọc sa mạc,loan hồn dướiltay đám thủ hạ!không đượcba trăm, thì cũngphảiihai trăm:a! nguồn tunghoanh.com


"Ai!iKhông ổnkhông ổn, đám quỷ vật này sao cólthể đánhđồnglvới đám yêu thú tầm thườnglkhác. Thựcira đám yêu thú mà ngàythườngcác ngươi vẫn thườnglthấy!vẫn chưađượccoi làlyêu thú a!" Vịsư huynh kia liên!tục lắc đầu.


Nhưng đại thương đầu sao có:thể tin hắn cơchứ, lập tức hắn liền!thêm mắm thêm!muối, đem chuyện!Đoan!Mộc Vũlúc trước dùng:một cây cunglbìnhthường:bắn chết tám mươiitên cướpnói ra, chiến tíchinày trong mắt người bìnhithường!đã!ltương đối khó lường rồi .


Nhưng!sau khi nghe!đượcchuyện!này vị:nam tửitrẻ tuổikia chỉ cườiihắc hắc,cũnglkhông bìnhluậncâu nào, còn vịiimuội:của hắn lại khẽ hừ khẽ một tiếng.Mặc dù nànglkhông nói,!nhưng chỉ nhìn!:biết!căn bản nàngichẳng để!cái chiến tích!kia vào trong mắt .


Bất:quá, đại thương!đầu kiênltrì lấn tới.lHơn nữa còn dùngltới cáchldọa treolcổ!nhảyisôngltựsát để:uy!hiếp, làm hai người sưihuynh muộikhông thể tránh được. Cuốilcùnglsau một hồi dodự, đànhphải!quyết địnhđồng!hànhcùngthương!đội,!nhưng bọn họ:cũng!cómột điềulkiện, đó:chính làthươnglđội phảiiđi đường vòng, cố gắng:nétránh vùngiđất phát ra!quỷ khí nồng!hậu.:Đối với chuyệnnày,lđương nhiên làđại thương đầu sẽ:không cự:tuyệt rồi.!Trên!thực tế, cái khoảng!cách!tám trămdặm samạc thoạt nghe thì cólvẻkhá ngắn, nhưng trên:thực tếicứ mỗi chuyến hànhlthương:đều phải:điđường vòngirất xa, nếu không,chỉ cóllộltrình tám trăm dặm,tại sao lại cần tới thờiigian lâu tới bốn năm tháng cơ!chứ?


Ngoài ra, hai vịsưhuynh muội này còn muốnđiều ra!hai mươi hộ!vệ!của thương!đội lập thành một đội riêng đểcho bọn họ chỉ huy.!Chuyệninày đương nhiên là không cóvấn đềlgì, đại thương:đầu rất hào phóng phân phối!mười:con tuyết phong kỵ, lại đem Đoan:Mộc Vũ:gia nhập vào nhómihộ vệ đó. Lần này, Đoan Mộc Vũllại không hề cựltuyệt,!điềulnày làirất hiếm!


Ngày thứ hai,thương!đội lại tiếp!tục lên đường,!tất cả!mọi chuyện!đều diễnra như thườngilệ, còn ĐoanlMộc Vũ!lại hợp với hơn mườiichíntên hộivệ:tinh nhuệ!hộ:tống:hai visưhuynh muộikia dòđường ở trước thương:đội hai mươildặm.!Vốn đại thương đầu cực lực phảnlđối chuyệninày,!bởi vìlvịtrí cồn cát trong sahải rất hay thaylđổi,lkhoảng:cáchlhai mươiidặm nhiều lúc đủ!đểlbiếnithành một cái lạchltrời!khó vượt, nếu như chuẩn bịikhông tốt có!thể khiến cho thương:đội mất người ấychứ.!lSongivịisư huynh cótên làTác Ly:lại thể hiệnira!lòng!tin mười:phần, hắn chỉ tiệnltay lấy ra:khối mộc bài nhỏ cỡilòng!bài tay,!phía:trên:cókhắcnhững hoa văn cổiquái!rối tunglnhư gà!bới,theo lời hắn nói,!cái này chính làltruy tunglmộc phù,chỉ cần mọi người ở bên trong bán kínhitrămdặm,thì sẽlkhông bao giờ lạc mất nhau.


Dường!như Đại thương đầu cũngcónghiênlcứu qua vềlmấy thứ đồthầnibínày,lnên lập tức mừngiđến mặt mày hớn hở, cẩn thận!đem truy tungimộc phù này giấuikỹ.


Hơnnữa,sau khi trải qua hànhlđộnglnhỏ này,!vốn mườichínlhộ!vệltinh!nhuệlkia cảm thấykhông phụctrong lòng, cũng!bắt đầu cảm thấy!kínhlsợ!hai sư!huynh muộiTác Ly. Con người mà, luôn!luôn:sợihãi những việchay những đồvật mà!mìnhlkhông biết.


"Này,tên ngốc! Xem bộ!dạng của ngươi thì cóivẻinhư ngươi rất tựtin, chẳng lẽcòn có:thủ đoạninào khácnữa sao?" Sư:muộilcủa Tác Lytên là!Trình Nguyệt, mặc dù!kiêu!ngạoigiống như một con khổng tướcnhỏ,!nhưng tiếplxúc một thờilgianlmới thấylnànglrất hoạt!bát lanhlợi,:hơn nữa cũngkhông hề:suy tính!cái gì, không hềidùngthânlphậnlcao nhântuđạo để!đối xửvới đám hộ!vệ. Vìthế màchỉ cần một thời!gianngắninàng!đãhòa đồnglvới đám hộ:vệnày,!hơn nữa còn từlmiệng đám hộlvệinày biết đượciĐoan Mộc Vũ!còn cóngoại hiệu làltên ngốc.


Vốnchẳng phải!nàng:để!ý gìiđến việc:Đoan!Mộc Vũ có!thể bắn 1 lần ba!mũi tên.!- Cócái gìghê gớm đâu chứ, nếu đểlcho nàngra:tay, đừnglnói là:ba!mũi,!lngaylcảmột cungichínmũi cũnglkhông thành vấn đề.


Nhưnglsau nhiều lần tiếpxúc, Trình Nguyệtllại pháthiện!ra, từ!đầu đến cuối!ĐoaniMộc Vũchẳng mở!miệng nói lấy một lời, ngay!cả!khi nàngvàTác Ly giớilthiệu cho đám hộlvệ:vềiphươngpháplvàsáchllượclphòng ngự quỷ vật hắn đều coi như gió thổilqua tai.l:vậy nàng cảm thấyirất làlnghi hoặc, chẳng lẽ Đoan:Mộc Vũ!cũnglà!đệtử!nhậplthế của môn phái:tutiên nào đó sao?

Trình Nguyệt!vừa hỏi,lđám hộvệ không khỏil!nhìnlsang, bởi bọn họ:luônlcho rằng, ĐoaniMộc Vũ!!kẻ mắt cao hơn đầu,iỷ vào thựcilực của bản thânimới coi bọn họlchẳng ralgì. Nưngllúc này xuất hiệnmột cao nhân!không những có!thựcllực cao hơn,!còn là:một cô:gái xinh!đẹp khả ái như vậy, chẳng lẽ!ĐoanlMộc Vũnày cóthể coi như không thấylsao?


Nhưng khiến cho bọn họ!thấtvọnglchính làĐoanlMộc Vũcũng chỉ khẽ lắc đầu,lcoi như là trả lời.


lTrình Nguyệtihơi thấtivọng, nhưng nàng:cũnglkhông hềlgây khó khăn cho ĐoanMộc Vũ. Đây là!lần đầu tiênnàng!hạ:sơn nhập!thế,ichẳng những cảm thấyi!!với tất cảlmọi thứ ở phàmlthế,lcòn cực kỳ tò:về!những môn pháitu!tiênkhác, vì thế khi thấy ĐoanlMộc Vũilắc đầu,inàng liềnchẳng đểý tới nữa.


Lúc này trong đội ngũ cólmột tên hộlvệ tuổitrẻ tên làl!Trung hiển nhiên muốn!làm cho vị!mỹ nữ!tướng mạo đẹp như hoa,!tínhlcáchllại còn bình!dị!dễ gần làiTrình Nguyệtlchú ý,nên tiếpilời vừa cườivừa nói:i"Thực lực của Đoan Mộc huynh đệ!vốn đã!là rất mạnh:rồi. Một cungiba:tên,lchỉ dựa vào tuyệt kỹinày,!khắp!Bắc Hàn Châulcũng đãlhiếmthấy. Đêm hôm đólchúng tôi gặp phải năm trămthi quỷ,!lúc đó!lthể nói làlúc Đoan!Mộc huynh đệtrổ tài thiện xa, trong khi chúng tôi phải:bắn tới hơn ba bốn mũi tên mới cóthể giết chết!một con thi quỷ,lthì hắn chỉ cần một mũi tên làllthể giếtchết!rồi."


"Hừ! Như vậy đã!tínhllà cái gì? Cầm cung!tên đến đây!" Trình Nguyệtbĩu môi,lònglháo thắng bịlkích:lên,iliếcnhìnlĐoanMộc Vũlđanglmangcái vẻimặt đờđẫn một cái,lrồi nhận lấy cungltay từitay một gãhộ:vệ. Đầu tiênlnàngtùy ý rút ralmột mũi tên rồi bắn lên bầu trời, sau đó!nàngllấy tay kẹp cùnglmột lúc bốn mũi tên,:chẳng thèmngắmliền!bắn ra!ngoài, chỉ nghetiếng dây cungivang!lên,!không ngờ bốn mũi tên lại đồng:thờilbắn trúng mũi tên đầu tiên, vừa vặn chia nóra làm bốn đoạn đều nhau!


Đámhộlvệlngâyingốcitrong chốcllát,!rồi sau đól!những tràng pháotay ủng hộlvang!lên như sấm.lThần!kỹlđến mức như vậy,sovới tuyệt kỹmột cungbalmũi tên của Đoan!Mộc Vũ đúngcao hơn một bậc!


"Sư muội! Chớ có!làm loạn!lên!"


Tác:Lylđang:đilở đầu đội ngũ quayiđầu lại quátlớn,!nhưng Trình Nguyệtlchỉ đắc ý lellưỡiigiả làm mặt quỷ,ilàm cho người talcảm thấy!rất buồn!cười. Thế nhưng lần khích tướng này của nàng, đối với ĐoanMộc Vũ:!nói,chẳng kháclgió thoảng mây bay,lkhông mangllại chúthiệuiquả nào.


Mặc dù Trình Nguyệticảm thấy:rất buồnlbực,inhưng cũng!đành!chịu. Cuốilcùnglnàng vẫn làngười cóltâm tính như một đứa trẻ,mọi việc!đã!l!huynh quanltâm lo!lắngbảo vệ:cho nàng, nên nàng!không chútlollắng:vềiđám quỷ vật này.iHơn nữa đám hộ vệ!còn thaylnhaulkểicho nànginghelmấy chuyệnllylkỳ cổquái!trong thế giới phàmltục,chọclcho nàngivui vẻikhông thôi.


Đi đến gần giữa!trưa, bỗng!nhiên từlphía!xa!xabất ngờ xuấthiện!một cơn lốc màu đen.!Lúc này cơn lốc đen đang:cuốn!về:phíalmọi người đangiđứng!


"Hắc ToànPhong?!Là Hắc ToànlPhong!iTác Lyicông:tử, Trình Nguyệt tiểu!thư,:mau tránh ra! Nó chỉ biết!dichuyển!thẳng thôi!"


:hộ!vệitên LýiTrung hét lớn,chỉ cần nghethấy!thanh âm đầy sợhãi của hắn là:thể biếtlđược cái Hắc ToànlPhong này lợi hại cỡ!nào.iMặc dù!hai người Tác LylTrình Nguyệt!lngười trong giớiltuhành, nhưng cũngihiểu:đượclnhânllực không thể nào chống lại lực lượng của thiên nhiên,:nên nhanh chóng thúc dục Hắc Phong Kỵ!ngồixuống,!tránh cơn lốc phía:xaxalkia.


Thế nhưng,ikhi Hắc ToànPhong nhanh chóng đến gần họitrong phạmvihơn nghìn trượng, thì đột nhiên Tác Ly ồ nhẹ một tiếng,lrồi hét lớn:l"Không!tốt,trong gió lốc cólđiều!cổlquái, mọi người cẩn thận!"


Vừa nói xong, Tác Ly:vội vàng!rút raimột tấm phù lóe ra:ánh sáng!nhạt, sau đóvươn!tay điểmmấy chú quyết lên hư không,:miệng lẩm bẩm : "Thiênthanh địa trọc, nhị khí đồng!nguyên, thanh phong tá!lai!lNguyênlhình ――!hiện!"


Khi từ cuốilcùng:trong miệng Tác Ly nói ra, thì chỉ trong nháy mắt tấm phù trong tay hắn liềnhóa thành hưvô, sau đó!bất ngờ hóa thành một luồng cuồng phong thổi:qua đỉnhiđầu mọi người,!lao thẳng vềphía Hắc Toàn!Phong.lKhi hai bên va!chạmlvào nhau, không hềiibiến!cố!kinhlthiên gì!xảy ra, nhưng Hắc Toàn!Phong không còn đen nhánh như lúc trước,!đồngthờiilhồ bên trong cólẩn một bóng đen .


Lúcinày đám hộ!vệ!đã:sớm bị:thủ đoạnthầnidiệulcủa Tác Ly!làm cho khiếp sợ, nên không hềlchú ý thấybóngiđen kia. Nhưng đúngilúc này Đoan!Mộc Vũ:dùng!tốc độlnhanh như điệnicầm cunglên tay,lập tức một mũi tên được!bắn ra, xuyên qua cự!ly ước chừng tám chín!trămtrượngitrúng ngaylgiữa bónglđen bên trong cơn lốc!


Chỉ nghe:thấy một tiếng thê lương rít lên,iHắc Toàn!Phong ầmầmltan vỡ, hóa thành hưlichẳng còn chútităm hơi nào.lNơi cơn lốc biếnmất chỉ còn lại mũi tên do ĐoanMộc Vũibắn ra!


Đếnkhi đám hộvệ!phục:hồi lại tinh thần, thì Đoan Mộc Vũlđã:sớm thu hồi đàlcung, phảng phấtchưa:phátsinhlralchuyện gì. Thựcraihành động!vừa nãy của hắn cũng!quá nhanh,!thế nên đám hộivệcũng!không nhìn!thấylhắn ra!tay như thế nào,duy chỉ cóTác Ly vàlTrình Nguyệtlđầy vẻ:ngạc!nhiên nhìnisang. Lúc này Trình Nguyệt!cảm thấylcùngkhó tin,lbởi vì!chỉ bằnglmũi tên sấm sét vừa nãy thôi!đãlkhiến nànghiểu!đượcmàn trình diễn:lúc trước của mình đángicườiđến mức nào.iKhông cần bàn đến phươngdiện!khác, chỉ riêng một mũi tên này,!cho dùlnànglithể một cungichín:mũi tên đilchăng nữa,lcũngkhông thể so:nổi với một mũi tên hắn bắn ra! Chẳng lẻ!hắn là:người tu hànhsao?

Nguồn: truyen8.mobi/t118219-bat-hoang-kiep-chuong-5.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận