Dường như 83chàng trai fdyếu đuối 61mảnh khảnh 31ấy đang 4 ồn hết 5 ức lực 4 ào hai cánh 4a ay khiến 69 ô cảm thấy 6bđau nhói.
- e iểu Niên… 6- Cô hoảng b1
Người f on trai được c3 ọi tên a6 ẫn cứ a0ôm cô thật 4 hặt trong 78 uyệt vọng:
- 2 ại sao lại 9 à em trai? 1 ại sao chỉ b ó thể là 7 m trai? Chị d éo, em thích 59 hị bao nhiêu 58 ăm nay rồi 47 hị có biết 97 hông? Bao ee hiêu năm c2 ay rồi tại 1 ao chị không 71 hận ra điều 68đó? Chị 9e éo, em không 1 uốn chỉ 9 à em trai, a m không muốn bb àm em trai c9 hị… - f3Những giọt anước mắt 44của tuyệt 6fvọng, đau 2đớn, bất 3lực bắt 6đầu rỉ cra khiến aTô Mạc 0tan nát cõi clòng.
Bao ecnhiêu năm 8nay, thật fsự cô chưa 17bao giờ 27nghĩ người ccon trai mình fluôn coi 89là em này blại âm 02thầm ôm 40một mối dtình dành acho cô như 1thế. “Nhưng deđã muộn 21quá rồi, 4Tiểu niên 1ơi. Quá 5cmuộn rồi, fxin lỗi 5em vì chị b6không thể 5cho em bất 3cứ thứ 9gì nữa, cngoài tên bgọi “em 7ftrai” thì 3echẳng còn 86gì nữa 9cả.” Cô 8khó nhọc 2nhắm mắt 8lại, hơi 6athở quen bthuộc của fcTiểu Niên 4avẫn dội 8dlên, cậu fdkhông chịu 6buông cô 2ra mà vẫn 0lầm bầm enhư kẻ 92đang lên f1cơn say:
- 8Chị Béo, 24chị có 4biết vì 11sao em thích 1ăn trứng f7hai lòng 0đỏ không?
- 8f…
- 5eChị không bbiết đúng 7không? – c0Tiểu Niên bdcười thất 15vọng, tự ahỏi tự f3trả lời. 8d © DiendanLeQuyDon.comCậu nói c1tiếp – 7Vì Ôn Tư 6Niên cũng 8rất thích 8eăn. Còn 62chị, chỉ a5cái gì Ôn f9Tư Niên bthích thì e6chị mới dflàm thật ebcẩn thận. 85 © DiendanLeQuyDon.comHồi đó, 9chị đã 7ecất công chọc làm 4món trứng bcnày nên 4thứ em mê 88nhất chính 54là nó. Vì 1chỉ có dnhư vậy, bem mới có 6thể tự 82lừa dối 5echính mình 7rằng chị 17học làm 7món ấy b0là vì em. b © DiendanLeQuyDon.comMọi cố 3gắng của c3chị đều fblà vì em, dchỉ vì 4em mà thôi.
- 8e…
- dEm đáng 6thương lắm ephải không? f- Giọng dnói của fbcậu nhỏ 4dần, mang dtheo chút 7cdư vị của 1ccô đơn, ckhẽ rơi 8tí tách 4vào đáy a0lòng người 7con gái.
- e8Tiểu Niên, 1em đừng fnhư vậy 2amà.
- 5dĐừng như 96thế nào 0cơ? Đừng 73nói với 81chị những 3lời này, b5hay đừng nói 9với chị 1rằng “em 1yêu chị”? adEm đã che aagiấu bao 5năm trời, acbây giờ 3đến cơ bhội nói cra cũng chẳng 7còn nữa. 86 © DiendanLeQuyDon.comChẳng lẽ 46em không 88được phép enoi sao?
- 9…
- 3Từ hồi 5fnăm tuổi b6cho đến fbây giờ… b2là mười 1mấy năm a1rồi. Chị 61nhìn đi, 5trên đời 9này có ai b1yêu chị 0như em không, 0Tô Mạc?
- f8…
- 4Quên bọn 0ahọ và đi evới em đi. 75 © DiendanLeQuyDon.comEm không fcòn là Lục b4Tiểu Niên cdcủa ngày 40xưa nữa. 7 © DiendanLeQuyDon.comNay em có 2tiền rồi, e2em trưởng cthành rồi, fem có thể 21che chở 7cho chị. 83 © DiendanLeQuyDon.comĐi với f2em đi, từ angày xưa 2bchẳng phải 4đã chỉ 68có chị c7em mình bên anhau thôi 74sao? Tất bcả bọn 06họ chỉ 1là người 81đến sau bvà chen ngang, ckhông đủ 8etư cách c9sánh bên 98chị. Chị b9hãy đi cùng 20em đi!
- 0Tiểu Niên, fabuông chị 0ra đã…
- fTại sao? 08Chúng ta b5ở bên nhau 4bkhông được 5à? Từ ngày fxưa đã 88luôn như cthế còn 6gì?
- 9bTiểu Niên… 1d- Em… Buông bchị ra đã… 3- Cô bị bTiểu Niên f8ôm chặt 9đến nghẹt 6thở, mãi fmới lay 7được cậu 0tỉnh dậy 2khỏi cơn esi mê.
Tiểu 9dNiên mắm 9môi đầy cthất vọng, 6eđôi mắt 2tròn vơ 2như mắt d9mèo ánh 3blên nỗi 6cô liêu, 9đau đớn, 85trông thật 0đồng điệu 9với vẻ 28hèn mọn cnhu nhược 5trên khuôn 3cmặt cậu.
- bCó phải 9cchị chê 5em vô dụng 80không?
- aaEm nói cái d6gì vậy? 08– Tô Mạc f1hốt hoảng, 5Lục Tiểu 8Niên chỉ 6cười.
- 1Chị tưởng cem không abbiết sao? 6dCái người 8mà chị 2bgọi là 6bạn trai 29khi nãy là a9quý tử 26nhà Bí thư 59tỉnh ủy 72chứ gì. a © DiendanLeQuyDon.comCậu ấy a8hơn hẳn 4bem vì là bcon nhà có 5gia t hế 1lớn.
- 56Tiểu Niên, 63em điên aaà?
- bEm điên d1ư? Đúng 5thế đấy. 8 © DiendanLeQuyDon.comem bị điên 3ctừ lâu 8rồi. – eNụ cười 5trên khuôn 74mặt cậu 0tắt ngấm. 46 © DiendanLeQuyDon.comCậu quay 6lưng bỏ 68đi, bóng 7dáng đơn 7độc như 68một con 7sói hoang 7bkhiến cô cdbất giác 1nhớ về 6cậu bé 8fgầy guộc 2bốm yếu 98của năm 7nào. Trái 42tim cô thắt 5lại dữ 04dội. Đó 0alà câu cuối 3fcùng Tiểu 45Niên nói 1với cô c4trước khi 19lầm lũi 9ra đi.
Mấy edhôm sau, bvợ chồng 46họ Diệp d0cũng đã ctìm đến 92nhà Tô Mạc. 6e © DiendanLeQuyDon.comTuy cả hai 9đều không 8hài lòng 86với thái 2độ phản 3bkháng của 4econ trai, 0nhưng cuối cc 21ff0 ùng cũng bphải chịu 12thua trước 2dcái tính 22ngang bướng b9trời sinh ecủa cậu 9nên đành 6eđồng ý cfthỏa hiệp. 3 © DiendanLeQuyDon.comHọ liền aanghĩ ngay 9cách để fcgiúp Tô 0Mạc đưa 5bà Lâm ra 47khỏi bệnh abviện tâm f4thần.
Nhưng 52mọi thứ 9không dễ f1như tưởng fetượng. ae © DiendanLeQuyDon.comTuy tầm f4ảnh hưởng 87của nhà 40họ Diệp 98trong thành 8phố này 9không nhỏ cfnhưng hai 53nhà Bạch 3– Ôn cũng 8ckhông chịu a1xuống nước. a © DiendanLeQuyDon.comHọ kiên 78quyết phải e7thanh toán 8món nợ c6tới cùng. 55 © DiendanLeQuyDon.comCho dù Diệp 4cThuật là dchủ tịch atỉnh nhưng 33đằng hai bbnhà kia vẫn 82trên cơ 1nhiều hơn 8nên mọi 3thứ không 1fthể giải cbquyết trong 9chốc lát.
Nhưng 1Diệp Tử 7Khiêm không 6chịu bỏ 34cuộc, thậm 09chí cậu 3còn buông 92lời rằng enếu chuyện acủa “vợ” bmình không abxử lý xong athì thà acầm dao 41tự cắt dlàm đàn 0bbà còn hơn.
Hai 9ông bà phát 8choảng trước cflời tuyên 50bố của c0cậu con d8cưng bèn 2không tiếc 8sức lực 7tìm cách 19giải quyết. 97 © DiendanLeQuyDon.comNgay lúc 5tất cả 96đều đang 4điên đầu 1thì sự bthể lại 6thay đổi ctheo chiều ehướng không 1ai ngờ tới.
Đầu ctiên là 2hai nhà Bạch f3– Ôn bỗng 8dưng tỏ e8thái độ c2hòa hảo 40hơn. Ngoài 4miệng họ 78giải thích frằng làm 7fvậy không 22phải vì 32nể nhà ebhọ Diệp 0emà giữ 33thể diện 1cho ngài d4Đỗ mới 4dvề nước. a © DiendanLeQuyDon.comNhà họ 2Diệp thừa 1biết “ngài 0bĐỗ” mà dchọ luôn damiệng nhắc atới là c7ai, đó là 9e“ông trùm” 39trong giới 0dlàm ăn vừa fđặt chân 95xuống sân a2bay, đây 5alà kẻ tai eato mặt lớn 19có một fekhông hai 9trong thành 63phố.
Nhưng 7ông ta có 2bliên quan 8gì đến 4chuyện này b0mà nhúng 2etay vào? 4Nghĩ mà 1điên đầu.
Nhà 0họ Đỗ b0ngỏ ý muốn dgặp Tô d2Mạc và 41bàn với 7cô chi tiết b1phương án dchữa trị a9cho mẹ, dtất thảy 85đều cảm e1thấy có 6gì đó không 6dbình thường. 77 © DiendanLeQuyDon.comNhưng dù 7esao cô cũng 9ephải đi 3fvì người 8ta cung như 60là ân nhân 0cứu mạng, 9etừ chối 2sao đành.
Diệp b3Tử Khiêm a6muốn đi 25cùng nhưng c6sau một b9hồi suy 8dnghĩ, Tô 85Mạc kiên bcquyết không a8đồng ý. 4b © DiendanLeQuyDon.comThay vào 8đó, cô fgiao hẹn 00nếu có 78chuyện gì 7xảy ra thì engười được 2biết đầu 6tiên sẽ alà cậu. a © DiendanLeQuyDon.comNghe xong 24Tử Khiêm 2mới yên ftâm cho cô 46đi một a3mình.
Địa ađiểm Đỗ d2đại gia bhẹn gặp bcô là một 24nhà hàng 6có tiếng 4trong thành faphố. Khi e4cô tới 3nơi thì 3ở đó vẫn 1chưa có aai cả, nhân 2viên nhà 5hàng dẫn 7ccô đi tới 2khoang rồi b2bỏ đi.
Tô beMạc ngồi 71trong đó 44một mình avà cảm 5thấy bồn c1chồn, lo a0lắng, hai cftay ôm lấy atách trà 9nóng hôi d1hổi, nhấp bctừng ngụm 5để dằn d3cơn bất 1an xuống. c © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên, a6cánh cửa 08được đẩy 6vào.
Lục 51Tiểu Niên f8vận bộ 8y phục sang 5btrọng bước bvào, mái 2tóc chải 8chuốt gọn ebgang, bước 19đến đâu cblà toát 8ra vẻ oai 42phong, khí 8cthế đến fđó. Không dai nghĩ rằng 94đấy chính 1c à cậu bé be ầy guộc dốm yếu 6e ăm xưa. a © DiendanLeQuyDon.com ô Mạc bất 6 iác thọc 6 ay vào túi 6 ắm chặt a2 ấy chiếc 7e i động. 78 © DiendanLeQuyDon.com rước khi cđến đấy, 88 ử Khiêm 63đã cẩn e hận cài e3đặt sẵn 0b hím tắt, 7 hỉ cần ad hấn một 37 út là cuộc d4 ọi sẽ ađược truyền fđi ngay tức 1 hắc.
Lục e iểu Niên 11đứng trân 8 hìn cô và 2fđóng sập 8 ửa lại. 5 © DiendanLeQuyDon.com ậu bước ee ừng bước b hắc nịch 5 ới gần 6 ô và nói:
- 9e húng ta lại 1a ặp nhau.
- 7…
- fSao ngạc 20nhiên vậy, akhông nghĩ 30sẽ gặp 39em sao?
- b4Chị… - 1cTô Mạc e7hít một 1hơi thật 66sâu để atự trấn ftĩnh rồi bđáp – 4cTiểu Niên, 14em có quan dhệ gì với 7anhà họ 5aĐỗ vậy?
- 26Vì em là 66người nhà 1họ Đỗ! 33Ngài Đỗ cchính là 72cha đẻ 0của người ecmẹ đã 62khuất của bdem, tức công ngoại 29em đó.
Câu fatrả lời ekhiến mặt c6đất dưới 1chân cô 9rung chuyển, bbTô Mạc 1chỉ nghe a7rõ hai từ 2“đã khuất”. 6c © DiendanLeQuyDon.comCô không 1dám tin vào 4tai mình:
- 8Tiểu Niên, cbác gái 47đã…
- 61Chết rồi. 13 © DiendanLeQuyDon.com– Cậu 7đáp lại 87với vẻ 24ảm đạm, c6hàm răng 5trắng hớn 0lộ ra giữa dhai làn môi 1đỏ trông 6thật ghê 2rợn. – 6Gã đàn a6ông mẹ b6em tái giá 9là một acthằng khốn. 6 © DiendanLeQuyDon.comLão cũng 23có tiền 8nhưng đối 2xử với 2mẹ không a9ra gì. Từ 0ngày mẹ 9đón em về, 3lão càng dtrở nên bkhốn nạn chơn. Lúc 39nào cũng 9clôi mẹ 64em ra đánh 3đập nhưng 9bà luôn 16nhịn nhục. 8 © DiendanLeQuyDon.comVì sau mỗi 2trận đòn, 7lão lại dcho mẹ con 2em rất nhiều d7tiền, còn egiúp em gánh ftiền học 2cvới hy vọng 3cbù đắp dcho những 0atrận đòn 42mẹ em phải e0chịu nữa.
- 94Tiểu Niên…
- 2Chị khoan 1dhãy nói, 3để em kể 8fhết đã. 57 © DiendanLeQuyDon.comSau này, e0mẹ em đi fkhám thì 71mới biết e7bà đang 8bị bệnh 54ung thư dạ 7dày. Hồi 30đó phát 0fhiện sớm, 14nếu phẫu 1thuật thì esẽ có hy 6vọng. Nhưng 0tiền làm f4phẫu thuật 1quá đắt, clão không 6chịu trả dmột xu nào. e © DiendanLeQuyDon.comLão giết 52mẹ em không bcần dùng 1dao. Lúc d4qua đời 5mẹ chỉ 5có hơn ba 9bmươi cân, 2dchỉ còn 1da bọc xương.
Tiểu 42Niên kể 4clại với egiọng bình 58thản đến 7không ngờ, 0như thể 8đây chỉ dlà một 43chuyện hết csức bình ethường. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Tô f7Mạc nghe 3fđến đâu, danước mắt 16cứ tuôn 8era đến 2đấy.
Cô a9vẫn nhớ 3bnguyên si 3bmọi thứ 3về người 1emẹ của 8Tiểu Niên. d © DiendanLeQuyDon.comĐó là một 4người phụ 06nữ hiền ahòa, lúc 0nào cũng 2tết gọn 3đuôi tóc 8đằng sau 4cgáy, được ectrời phú 06cho một 4agiọng nói 7biết sởi 57ấm lòng 58người.
Năm cbấy, bố 50mẹ Tiểu 85Niên vẫn c2chưa bỏ 8nhau, thi 68thoảng bà adhay cho cô 91kẹo. Đó fblà món kẹo 5bsữa xin adnhất thời abấy giờ 87và lần 2nào cũng elà cả một cvốc.
Sau f1này, bà 95ly dị với 0chồng, ai 68cũng đàm dtiếu bà 5bỏ chồng 08theo tiếng bgọi của eđồng tiền, 8cbỏ mặc 3hai ông cháu aTiểu Niên 3dmột mình b0hưởng phú 1quý. Cô 9còn nhớ dngày ấy 32bà chẳng 27lên tiếng dthanh minh 21câu nào. 75 © DiendanLeQuyDon.comLúc ra đi, 0bà vẫn dcười hiền bvà dúi vào 5túi áo cô fmột vốc 28kẹo thật 2ngọt.
Tô 36Mạc không 68nhớ những 65gì xảy 48ra tiếp 4theo nữa, 6ký ức thơ aấu của acô vốn clà một 4mớ hỗn 3độn, bây 1giờ nhớ 4ra được fbằng này b6đã là quá 6angạc nhiên crồi. Cô 9khẽ nhắm 4mắt nghe 2Tiểu Niên c2tiếp tục dnói:
- e4Trước đêm 4em trở về e1lần trước, 6elão súc 61sinh đó cđang đánh 28đập mẹ 31em ở phòng c8bên. Mẹ cem gào khóc d4đến khản dcả cổ 65nhưng em dkhông dám f7xông ra cứu. a © DiendanLeQuyDon.comVì em còn ccần lộ c2phí, em cần ctiền. Em 12muốn quay blại gặp 4achị, em 67muốn được cnhìn thấy 8chị biết amấy…
- 0Đừng nói cnữa, Tiểu 3Niên, đừng bnói nữa… 3- Tô Mạc ekhông chịu f7đựng nổi anhững gì 11cậu nói 6liền nấc 87lên. Không f6ngờ bao dnhiêu lâu dnay cậu 4phải sống acuộc sống eenhư bị 19đày dưới 9fđịa ngục. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô cứ nghĩ d9nhưng tháng 76ngày của 75cậu sẽ ccphải vui e6vẻ lắm, fít nhất 6clà không 6cquá mức 7btăm tối. 3 © DiendanLeQuyDon.comNgờ đây, a3cậu lại f3phải khổ 0đến thế, 5engờ đâu… 0lại khổ 4fhơn cả 89cô…
Tô 2Mạc không b5chịu nổi 8vết đau 4cứ ngày 3amột khoan d6sâu vào 29lòng, cô 5fmơ hồ cảm 3thấy bàn b3tay cậu 6đang khẽ agạt những 9dgiọt nước 9dmắt nơi 1egò má cô. 92 © DiendanLeQuyDon.comCậu thở 2dài một 2dtiếng:
- 78Chị Béo, cem không 2khóc thì 7thôi, chị e4còn khóc b2cái gì?
- 6Chị thấy 92khó chịu 25quá… - 4Cô ngẩng 5đầu nhìn 3vết sẹo dtrên trán 6cậu nay 8đã mờ 5hơn xưa 28chút ít. 92 © DiendanLeQuyDon.comCậu đã fcđược cuộc 1đời rèn 3eluyện tạo 67thành người 83đàn ông e0vững vàng etừ lúc 82nào không 0biết. – 3Tiểu Niên, 8etại sao f9em không 7kể cho chị 4nghe? Đồ fdngốc, tại 0sao cứ giữ fkín thế?
Cậu 8dkhông nói 64gì, chỉ d9ngậm ngùi 67nhìn cô. de © DiendanLeQuyDon.comLúc này, 3ccậu như f3lại trở d1về thành 4Lục Tiểu 3aNiên cô bhằng quen 57thuộc với 6đôi mắt c7hiền buồn b3bã, gồng e9gánh theo dnhững mệt a4nhọc của bkiếp người 7không phù 7hợp với bdtuổi mười 55sáu và hễ 8mở miệng fnói ra cái 5dgì đó thì 56lại càng 9trầm mặc a2và già nua.
- dEm đã nói 92em trưởng fdthành rồi bmà.
Nghe d8xong, Tô 8Mạc bất 2giác thấy 0nhẹ người bmột cách bkhó hiểu. c © DiendanLeQuyDon.comĐôi tay 8cô buông 5thõng xuống, cđến lúc anày cô mới acó thể angắm rõ 9hình dạng 06của người 1con trai vừa 4lạ vừa a3quen trước damặt:
- d2Đúng thế, eeem không 0còn là Lục 31Tiểu Niên fcủa năm 2xưa nữa, a4nhưng em 1vẫn là d7em trai chị! 1Thằng quỷ 8này, mới 62đi có nửa 9năm sao bây bgiờ như f6lột xác ehẳn thế?
Lục b7Tiểu Niên alặng người 9etrước lời a6hờn giận acủa Tô 6Mạc, mãi 8một lúc 9lâu sau cậu 1mới khẽ 6cúi mặt 50xuống và 49ngượng 6fngập:
- f3Chị Béo, cem chỉ muốn 5cho chị 1thấy giờ 8bđây em đã 8khác trước. 4 © DiendanLeQuyDon.comEm không 8bcòn vô dụng 4như xưa b9nữa, em 5có thể 9che chở 5cho chị.
- 12Chị biết 8mà, đồ engốc! – 0Tô Mạc fvô tư ôm 0chầm lấy 46cậu như 64thể hai dngười chưa bebao giờ 58bị xa cách cbởi khoảng 4thời gian 3vừa qua. 8 © DiendanLeQuyDon.comNgười vẫn 3bở đây, e8chẳng khác 61gì.
- 5cCó ai bảo 3em vô dụng eađâu? Ngày bxưa lúc 1nào em cũng 5bảo vệ 5echị đấy 9thôi! Ngốc a1lắm, chị e5hiểu tất 33cả những 9điều ấy 0chứ!
Lục 8Tiểu Niên 5không nói c8gì nữa, 4cậu ôm 8lại cô 64chặt hơn a3khiến thịt 4da cô đau edbuốt. Cậu 1vẫn là 2đứa nhóc c8ngày xưa, bhay dụi 5đầu vào a1bờ vai mềm 9mại của 8cô, ngỡ adnhư đó 87là nơi tránh anạn cuối 6cùng cho 0mình. Trên bbờ vai cô 0làm gì có dkhổ đau, 8fhoạn nạn, 3chỉ có fhơi ấm 6bmà cậu bkhao khát 36chiếm trọn amà thôi.
Cậu anghĩ đến dcngười mẹ b9xấu số, 3nghĩ đến 47người cha fanát rượu d5và lão dượng 41hung ác để 4crồi khóc còa lên như 01một đứa 7ctrẻ lên 7ba. Cậu 4ckhóc tức 8tưởi đến 1độ thở 5hổn hển. 10 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Tô 50Mạc lại bthấy yên 88tâm hơn 0ehẳn vì 6Lục Tiểu fNiên quen athuộc của 28cô đã quay 99trở lại. e © DiendanLeQuyDon.comNgười đứng e3trước mặt 2cô không 88còn là gã 60thanh niên f9lạ lẫm 36đến nghẹt bthở kia fanữa, đúng bngười bạn 52thơ ấu 2yêu quý 6của cô edđây rồi.
- 6Đừng rời 2xa em, em 68chỉ có emình chị 5thôi! – aCậu thốt e8lên van xin 3đầy vẻ 69bất lực.
- 3Ừ, chị 5sẽ không 9rời xa em fđâu. – 1Cô khẽ 0hứa hẹn 4như thể 89ngoảnh đi 77ngoảnh lạ, chai người afđã cùng 3nhau đi mãi c2cho đến fkhi tóc bạc c9lúc nào 2dkhông hay.