Căn Phòng Bí Mật Chương 1

Chương 1

Là một cô gái quê từ Hóc Bà Tó, nơi đời sống rẻ mạt, lên Sài Gòn kiếm việc, Chín được đưa tới giúp việc cho bà Tám Mập với số tiền công cũng rẻ mạt. Bà Tám Mập là một goá phụ phốp pháp ngoại tứ tuần với đôi mắt lạnh lùng như đôi mắt rắn, với hai bàn tay trắng muốt và những ngón tay được sơn thật đẹp. Đối với Chín, bà Tám Mập là một người đàn bà xinh đẹp tuy Chín rất sợ bà. Một hôm cô tớ gái này bị bà bắt gặp đang nuốt lén một muỗng mứt cam, bà đe doạ sẽ trừng phạt Chín thật nặng nề nếu còn tái phạm.

Khuôn mặt bà Tám Mập đanh lại, cặp mắt bà như tóe lửa khiến Chín hiểu rằng bà có thể thực hiện sự đe dọa một cách dễ dàng.

Từ đó, Chín sợ bà Tám một cách khủng khiếp.

Tuy nhiên, sự sợ hãi này không thể ngăn cản Chín lén lút vào phòng ngủ của bà mỗi khi bà đi vắng để chiêm ngưỡng những bộ đồ đắt tiền trong tủ áo. Một trong những bộ mà Chín thích nhất là bộ đồ màu đỏ chói với cái áo viền trắng và cái váy có những cái nút màu xanh bóng loáng. Trong những dịp này, Chín cũng thử tất cả những cái nón của chủ nhân, vừa thử vừa tự ngắm nghía trong gương một cách hài lòng. Sau đó, Chín luôn luôn xếp lại mọi thứ vào đúng chỗ cũ vì sợ bà Tám khám phá.

Chín không bỏ qua cơ hội nào để hỏi thăm tất cả những người thợ thỉnh thoảng lui tới làm việc trong nhà về bà Tám. Tuy nhiên, cô tớ gái hoàn toàn thất vọng vì họ chỉ cho cô biết rằng bà Tám là người giầu có và kín đáo. Thế thôi, và đó là những điều mà Chín đã biết! Dĩ nhiên với số lương chết đói, đáng lẽ Chín đã xin bà Tám cho nghỉ từ lâu, nhưng cô không đủ can đảm đối diện với ánh mắt giận dữ của bà. Ngoài ra bộ đồ đỏ chói và căn phòng khóa kín dường như có một mãnh lực giữ chân Chín lại. Cô tớ gái cảm thấy cô không thể rời khỏi căn nhà mà phải ở lại để được gần chúng.

Có lần cô hỏi người phát thư:

- Ông có biết chồng bà Tám làm nghề gì không?

- Không. Tôi chỉ biết ông ta là một người rất lịch sự. Nghe nói là ông ta chết trên Đà Lạt, nơi những người giàu có thường lên nghỉ hè. Ông ta có mái tóc bạc phơ và già cỡ tía bà Tám.

Chín hỏi tiếp:

- Bà Tám có thương chồng không? Tôi không tưởng tượng nổi là bà ta có thể thương bất cứ ai.

Người đưa thư bật cười:

- Ồ, bây giờ việc đàn bà yêu chồng bị coi là lỗi thời rồi! Bộ … cô không thích ở với bà Tám hay sao?

Chín nhún vai:

- Tôi không thích lắm, nhưng tôi sợ nếu bỏ đi, có thể tôi sẽ không kiếm được việc làm.

- Vậy thì tôi khuyên cô nên ở lại tới khi nào tìm được chỗ khá hơn trước đã.

Chín cám ơn người đưa thư và ngay đêm hôm đó cô tớ gái trải qua một giấc mơ khá lạ lùng về căn phòng bí mật. Cô thấy bà Tám gỡ một miếng gạch ở phía bên phải cái đồng hồ lớn trong phòng khách lên, lấy ra một cái chìa khoá rồi đi thẳng tới căn phòng bí mật, mở cửa bước vào. Chín nằm mơ thấy cô đi theo bà Tám tới tận cửa và tìm cách lách theo vào phòng nhưng bà Tám đã lanh lẹ đóng ập cánh cửa vào mặt cô khiến cô chỉ thoáng thấy một cái giường gỗ đen ở giữa phòng. Chín đứng bên ngoài lắng tai nghe và dường như nghe thấy tiếng giấy loạt soạt ở bên trong.

Chín lẩm bẩm:

- Đúng là điều mình vẫn nghi ngờ từ lâu nay. Bà Tám giấu tiền trong đó, thỉnh thoảng lại vào đếm cho đỡ ghiền.

Chín cảm thấy như cô đã ghé mắt nhìn vào lỗ khoá nhưng một sức nóng dữ dội khiến cô cảm thấy nhức mắt, bừng tỉnh.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t102393-can-phong-bi-mat-chuong-1.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận