Chương 43: Con mồi.
Nhóm dịch: Võ Gia Trang
Nhà tài trợ: demonx
Nguồn: Vip.vandan
Một chiếc xe thể thao Porche cao cấp màu đỏ đi ra khỏi đại học Yến Hoa, chạy về con đường phía tây.
- Tiểu Ngốc Ngốc!
Sở Phàm đang ngồi bên trong xe thích thú lắng nghe một bản nhạc nhẹ, êm tai thì bất thình lình lại nghe được nhị tiểu thư gọi hắn. Hắn liền ứng thanh
“A!” một tiếng rồi trả lời:
- Ân?
- Cái viên gọi là thần đan Thiếu Lâm kia của anh là thật hay là giả đó? Sao Lâm Phi Dật ăn mà trên người không chút phản ứng nào vậy ?
Vấn đề này này thật sự trong lòng nhị tiểu thư từ lâu, nàng đã muốn hỏi hắn tuy nhiên lại ngại Tô Phi và Trầm Mộng Lâm bên cạnh cho nên không dám hỏi Sở Phàm ngay, mà lúc này bên trong xe, khi chỉ có nàng cùng Sở Phàm, thì nàng mới không kìm nổi mà hỏi.
Một tia cười khó có thể phát hiện từ trong mắt Sở Phàm chợt lóe lên, hắn nói:
- Tác dụng của thần đan Thiếu Lâm đương nhiên là thật. Tôi cũng không hiểu được vì sao Lâm Phi Dật ăn mà trên người không phản ứng gì nữa!
- Chẳng lẽ chỉ có người của Thiếu Lâm tự ăn mới có hiệu quả sao?
Nhị tiểu thư hỏi.
- Nhị tiểu thư thực quan tâm Lâm Phi Dật a?
Sở Phàm kinh ngạc hỏi.
- Đâu có! Tôi chỉ là không quen nhìn bộ dáng hỗn đản kiêu ngạo của Trần Tuấn Sinh đó. Thật sự là rất đáng giận, tôi còn muốn mượn tay của Lâm Phi Dật hung hăng giáo huấn Trần Tuấn Sinh một chút, hơn nữa tôi quan tâm hắn để làm chi?
Nhị tiểu thư vội vàng biện giải.
Sở Phàm ảm đạm cười, nói:
- À! Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, sư phụ từng nói qua chỉ có nam nhân ăn thần đan mới có hiệu quả, tuy nhiên nếu có tâm thuật bất chính, phẩm hạnh thấp kém, phạm vào sắc giới thì nam nhân đó ăn thần đan cũng không có hiệu quả .
Nghe Sở Phàm nói như thật, nhị tiểu thư quay đầu hỏi:
- Phạm vào sắc giới? Có ý gì vậy?
- Chính là phạm vào sắc giới đó. Điều này cũng chính là nguyên nhân mà sư phụ muốn tôi không được gần nữ sắc, bảo trì Đồng Tử công, nếu không thì ăn thần đan cũng sẽ vô dụng."
Sở Phàm lạnh nhạt nói.
Giọng điệu Sở Phàm thật không chút để ý, nhưng trong đó lại vô tình ám chỉ hai điểm:
Một : Lâm Phi Dật có khả năng là loại hoa hoa công tử, bề ngoài khoác vẻ anh tuấn nhưng kì thực là loại mặt người dạ thú!
Hai : Lâm Phi Dật đã phạm qua sắc giới, nói đơn giản là không còn thân đồng tử, từ điểm ấy có thể suy đoán ra nữ nhân bên cạnh Lâm Phi Dật rất nhiều!
Tiểu tử Sở Phàm này cũng thật là độc ác. Hắn mặt không đổi sắc, nói có vẻ không chút để ý những ở trước mặt nhị tiểu thư Kỷ Tiêm Vân vẽ ra một cách rất rõ ràng bản chất, hình tượng bên ngoài của đại thiếu gia Lâm Phi Dật kia!
Nhị tiểu thư Kỷ Tiêm Vân băng tuyết thông minh, đương nhiên có thể từ trong lời nói của Sở Phàm nghe ra được ẩn ý đó. Sắc mặt tuyệt mỹ của nàng tuy không thấy có chút thay đổi, tuy nhiên đôi mắt xinh đẹp kia cũng hiện vẻ phức tạp.
Sở Phàm biết, nhị tiểu thư tuy ngoài mặt nhìn sơ qua thực bình tĩnh, nhưng nội tâm sớm đã đấu tranh mãnh liệt rồi?
“ Nhị tiểu thư, tôi làm như vậy cũng vì tốt cho cô. Một ngày nào đó cô sẽ phát hiện ra bộ mặt thật của Lâm Phi Dật là dạng công tử trăng hoa, khi đó nói không chừng cô còn có thể cảm kích tôi nữa đó!" truyện copy từ tunghoanh.com
Sở Phàm thầm nghĩ.
-------------------------------------------.
Ngay lúc Kỷ Tiêm Vân lái chiếc xe thể thao Porche cao cấp bóng loáng ra khỏi đại học Yến Hoa thì có hai chiếc xe loại thông thường khác màu đen, một trước một sau theo đuôi chiếc xe thể thao Porche của nàng. Trên chiếc xe màu đen đi trước, ngồi cạnh tài xế hắn là một người trung niên đeo kính đen. Da hắn có màu ngăm đen, trên trán gân xanh nổi rõ, huyệt Thái Dương hai bên hơi nhô lên, cơ thể hắn nhìn qua như sắt thép, tùy thời có thể bộc phát ra lực lượng cực kỳ hùng mạnh. Nam nhân như vậy làm cho người ta khi lần đầu tiên nhìn thấy hắn đều không kìm nổi mà trong đầu sinh ra cảm giác run rẩy!
Chiếc kính đen trên mặt trung niên nhân đột nhiên hạ xuống, một đôi mắt híp lộ ra vẻ âm lãnh. Hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm chiếc xe thể thao Porche cao cấp màu đỏ đang chạy về phía đường hướng Tây, cầm lấy di động nhanh chóng bấm gọi một số điện thoại:
- A lô, ông chủ, mục tiêu đã xuất hiện.
- Mày xác định là nó? Có đuổi kịp hay không?
Một thanh âm âm trầm bình tĩnh chậm rãi truyền đến.
- Việc này thì ông chủ cứ yên tâm đi, vì việc này thủ hạ của tôi đã theo dõi điều tra liên tục bảy ngày, đã hoàn toàn nắm giữ thời gian, lộ tuyến của nó lái xe trở về. Mọi chuyện hiện tại đã được chuẩn bị, chỉ cần ông chủ sắp xếp người ở ngã tư trên con đường lớn phía Tây, thì lần hành động này bảo đảm không thất bại.
- Tốt! Tao tin tưởng mày! Đúng rồi, bên cạnh nó có mục tiêu khả nghi không? Lão quỷ Kỷ Thiên Vũ kia nói không chừng âm thầm phái một đống lớn vệ sĩ bảo vệ cho nó đó !
- Tôi đã cẩn thận trinh sát qua, phạm vi trong vòng ba trăm mét của nó không có nhân vật khả nghi nào đang âm thầm bảo vệ nó. Tuy nhiên hôm nay bên trong xe của nó có một tên tiểu tử nhìn qua có vẻ ngốc nghếch!
- Ồ? Đây là chuyện gì? Sao lại thêm ra một tên tiểu tử nữa?
Thanh âm đối diện có vẻ xao động bất an.
- Tôi cũng không biết lai lịch của tiểu tử này. Theo tôi phán đoán thì hắn có thể là bạn học của mục tiêu. Tuy nhiên ông chủ có thể yên tâm, tên tiểu tử này tuyệt không có uy hiếp gì, và nó cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến hành động của ta, bởi vì tiểu tử này nhìn qua giống như là một tên thư sinh tay trói gà không chặt.
- Mày tốt nhất nên xác định cho kỹ càng, bởi vì lần hành động này tao trù tính đã lâu nên không muốn có sai lầm gì. Nếu xuất hiện sai lầm gì thì hậu quả mày cũng biết, điểm ấy không cần tao nhiều lời!
Giọng điệu của đối phương trầm xuống, âm lãnh nói.
- Ở trong thế giới của chúng ta quan trọng nhất chính là chữ tín, chúng ta cũng không làm chuyện mà không nắm chắc, bởi vì việc này một khi thất thủ thì chúng ta cũng không còn mạng sống. Chỉ cần ông chủ ở ngã tư đường phía trước hết thảy an bài thỏa đáng chờ tin tốt của tôi đi.
- Mày yên tâm, ngã tư đường phía trước tao đã an bài thỏa đáng rồi. Mày cứ chiếu theo kế hoạch mà làm.
- Vâng, sau khi thành công sẽ báo cho ông chủ!
Người trung niên âm trầm nói xong liền tắt điện thoại, một người áo đen trẻ tuổi đang lái xe nói:
- Phong ca, phía trước chính là ngã tư đường lớn phía Tây rồi!
Vị trung niên nhân tên là Phong ca này nghe vậy thì ánh mắt bỗng lạnh lùng, băng lãnh, hắn trầm thấp nói:
- Nói với các huynh đệ phía trước một tiếng, hành động đi săn bắt đầu!