"Ba" một tiếng giòn vang, Sư gia bỗng nhiên đã trúng một chưởng.
- Ai ai ai? Là ai đánh ta? Có gan đứng ra! Xem Sư gia ta không lột da của ngươi ra!
Sư gia ngắm nhìn bốn phía, cái gì cũng không phát hiện, lầm bầm một tiếng.
- Dấu đầu lộ đuôi, tính toán anh hùng hảo hán gì!
"Ba" một tiếng, trên đầu Sư gia lại bị đánh một chưởng.
Diệp Thần thật sâu nhìn thoáng qua bóng lưng Tiếu Lâm, tuy đi theo đằng sau Tiếu Lâm, hoàn toàn không có chứng kiến Tiếu Lâm có bất kỳ động tác, nhưng Diệp Thần có thể minh xác cảm giác được, vừa mới ra tay đánh Sư gia, tuyệt đối là Tiếu Lâm.
Nương theo Thời Không Đạo Văn chi lực chấn động, Diệp Thần mơ hồ có thể truy tung đến khí tức của Tiếu Lâm.
Tiếu Lâm ra tay tốc độ thật nhanh.
Quả nhiên thực lực thân truyền đệ tử của Linh Lung Chí Tôn, không thể khinh thường.
Tiếu Lâm cũng mới là Thị Thần thập trọng mà thôi, Diệp Thần giờ mới hiểu được, bên Chí Tôn Liên Minh này, vẫn là đã ẩn tàng một ít thực lực, nếu Tiếu Lâm lên sân, thực lực không nhất định kém Hùng Viêm!
- Sư gia ta phát hỏa! Con quỷ nhỏ, có phải là ngươi làm hay không? Sư gia ta không bão nổi, ngươi còn tưởng ta là con mèo bệnh a!
Sư gia giương nanh múa vuốt muốn xông đi lên, Diệp Thần vội vàng đem Sư gia lôi lại.
- Ngươi giữ chặt ta làm gì?
Sư gia trừng mắt liếc Diệp Thần.
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Diệp Thần lắc đầu nói.
- Làm sao có thể? Ta sẽ không phải đối thủ con quỷ nhỏ này?
Sư gia không phục trừng mắt nhìn Tiếu Lâm, ngữ khí hơi hơi kém xuống.
- Nếu Sư gia ta động thủ, một cái tát là có thể đem nàng đánh ngã. Bất quá được rồi, Sư gia ta không cùng đàn bà chấp nhặt!
Sau khi nói xong, Sư gia liền co lại đến sau lưng Diệp Thần.
Diệp Thần nhịn không được cười lên, cho tới bây giờ, Sư gia cũng minh bạch, có ít người cũng không phải bọn hắn nói đối phó là có thể đối phó, Diệp Thần đã nói đánh không lại, như vậy nhất định là đánh không lại.
Tiếu Lâm vẫn là rất rộng lượng, cũng không có lại ra tay.
Hai người một Sư một đường bay vút, tiến nhập bên trong chủ tinh của Chí Tôn Thánh Địa.
Trong một cung điện khoáng đạt to lớn, sáu Chí Tôn Pháp Tướng ngồi ngay ngắn ở trong cung điện, trên người đều là thần quang sáng chói, trang nghiêm uy vũ.
Trên cao nhất, Linh Lung Chí Tôn Pháp Tướng cao cao ngồi xếp bằng, nàng mặc một thân váy dài Bạch Ngọc sắc, tóc dài cao cao co lại, cả người giống như một đóa Bạch Liên băng thanh ngọc khiết, cái dung nhan tuyệt thế kia, không khỏi để cho tất cả mọi người tự ti mặc cảm.
Tuy Linh Lung Chí Tôn không có phóng xuất ra bất luận khí tức Chí Tôn gì, nhưng lại cho người một loại áp lực hít thở không thông, ngay cả Sư gia gần đây cười đùa tí tửng, tới trong đại điện đại khí cũng không dám ra ngoài.
Diệp Thần hướng Thần Mộc Chí Tôn ở một bên nhìn lại, chỉ thấy Thần Mộc Chí Tôn đối với hắn và Sư gia gật đầu mỉm cười.
Chứng kiến vẻ mặt Thần Mộc Chí Tôn như thế, trong nội tâm Diệp Thần đại định.
Linh Lung Chí Tôn kêu hắn cùng Sư gia đến, hẳn không phải là chuyện gì xấu.
- Diệp Thần, ngươi lĩnh ngộ bảy đạo Thời Không Đạo Văn chi lực, lại giúp Chí Tôn Liên Minh ta thắng được vinh dự, ngươi nghĩ muốn ban thưởng cái gì?
Linh Lung Chí Tôn đã thông qua một ít thủ đoạn, điều tra rõ lai lịch của Diệp Thần cùng Sư gia, đối với tình huống Thiên Nguyên Tinh cũng có hiểu rõ kỹ càng, ngừng một chút nói.
- Ngươi ngay cả Ma Linh thần hạm cũng có, ban thưởng nó ngươi tự nhiên là hoàn toàn không có hứng thú rồi.
Nghe được Linh Lung Chí Tôn nói, Diệp Thần liền đã minh bạch, lai lịch của mình sợ là đã bị Linh Lung Chí Tôn tra được nhất thanh nhị sở rồi, bất quá trong nội tâm cũng không có bao nhiêu lo lắng, dù sao lấy thân phận của Linh Lung Chí Tôn, chắc có lẽ không đối với Thiên Nguyên Tinh của mình động thủ.
Bọn người La Âm Chí Tôn, Thần Mộc Chí Tôn, Thiên Vũ Chí Tôn vẻ mặt khiếp sợ nhìn xem Diệp Thần, Diệp Thần rõ ràng ngay cả Ma Linh thần hạm cũng có?
Đây chính l Ma Linh thần hạm a!
Toàn bộ Chí Tôn Liên Minh chỉ có Linh Lung Chí Tôn có Ma Linh thần hạm! Như Ma Linh thần hạm, có tiền cũng không biết từ nơi nào mua!
- Các ngươi đã là đệ tử của Thần Mộc Chí Tôn, ta cũng không tiện đoạt người yêu thích, sau này đãi ngộ của ngươi cùng Tử Hỏa Tinh Sư, đều cùng thân truyền đệ tử của ta giống nhau, ngoại trừ một ít cấm địa của chủ tinh, địa phương khác, các ngươi có thể tùy ý đi đi lại lại! Kể cả Tàng Thư Các, Thần Binh!
Linh Lung Chí Tôn nói.
Chí Tôn Liên Minh Tàng Thư Các là một nơi tốt!
Thần Mộc Chí Tôn nhìn xem Diệp Thần, mỉm cười gật đầu.
- Đa tạ Linh Lung Chí Tôn!
Diệp Thần chắp tay nói, hắn chú ý tới biểu lộ của Thần Mộc Chí Tôn, nghĩ đến những địa phương Tàng Thư Các, Thần Binh các này, có lẽ đều không phải chuyện đùa.
- Đợi lát nữa ta lại để cho Tiếu Lâm đem mấy sư huynh sư tỷ giới thiệu cho các ngươi!
Linh Lung Chí Tôn cười nhạt một tiếng nói:
- Sau này các ngươi sẽ ngụ ở bên trong chủ tinh Thánh cung a, không cần phải đi Tinh Huy Thánh Địa rồi.
Nghe được Linh Lung Chí Tôn nói, Diệp Thần nào còn có thể không rõ, Tinh Huy Thánh Địa tuy được xưng là địa phương đệ tử thiên tài tụ tập, nhưng thiên tài đệ tử chính thức, đều ở trong Thánh cung. Bằng không thì Tinh Huy Thánh Địa cũng sẽ không chỉ có một người Nhung Nguyên bị La Âm Chí Tôn thu làm đệ tử rồi.
Chỉ có lĩnh ngộ năm đạo Thời Không Đạo Văn chi lực trở lên, mới có thể gia nhập Thánh cung.
Sư gia là một người duy nhất không có lĩnh ngộ năm đạo Thời Không Đạo Văn chi lực, lại có thể tiến vào Thánh cung, bởi vì Sư gia có được Thiên Hoang Thánh Thể!
Nhung Nguyên tuy là đệ tử La Âm Chí Tôn, nhưng mà vào không được Thánh cung.
Trong Thánh cung cơ bản đều là thân truyền đệ tử chính thức của từng cái Chí Tôn, là đệ tử dòng chính, có rất nhiều là đệ tử của các nguyên lão Chí Tôn Liên Minh, có là nhóm Chí Tôn du lịch các nơi phát hiện thiên tài.
Đối với Linh Lung Chí Tôn cùng Thần Viêm Chí Tôn đối thoại lúc trước, trong lòng Diệp Thần có rất nhiều nghi hoặc, nhưng mà những vấn đề này, tựa hồ không thích hợp hỏi lên.
- Trăm năm sau, Thánh Địa sẽ tao ngộ một lần đại kiếp, hi vọng các ngươi có thể đồng lòng hợp sức, chung phá cường địch!
Linh Lung Chí Tôn nhìn xa hư không, ung dung thở dài nói.
Trăm năm sau, đại kiếp? Cái đại kiếp gì?
- Sát, trăm năm sau có đại kiếp? Xem ra tại Chí Tôn Liên Minh nghỉ ngơi một trăm năm lại phải chạy trốn rồi!
Trong nội tâm Sư gia nói thầm thoáng một phát.
Linh Lung Chí Tôn thu hồi ánh mắt, giống như cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Sư gia.
Sư gia lập tức nghiêm trang hướng chỗ kia ngồi xuống, làm như sự tình gì cũng không có phát sinh.
La Âm Chí Tôn nhìn thoáng qua Diệp Thần nói:
- Diệp Thần, trước đây ngươi đem Nhung Nguyên kích thương, sự tình đã điều tra rõ, là Nhung Nguyên động tay trước, ta đã trùng phạt hắn. Ngươi tuy cũng có sai, nhưng nhìn ngươi vì Chí Tôn Liên Minh tranh được vinh quang, ta liền không truy cứu. Sau này bên trong Chí Tôn Liên Minh, cấm tiệt đồng môn tương tàn!
Thanh âm La Âm Chí Tôn uy nghiêm, khí thế nghiêm nghị.