Cực phẩm thục nữ
Chương 3
Tác giả:Điển Tâm
Dịch: Cancer0207
Nguồn: Sưu Tầm
Đường Tâm ôm cuốn từ điển rất nặng, tránh sau rèm cửa sổ, một bên mắng người, một bên lật xem sách. Cô căn bản không có tâm trí học bài, trong lòng bởi vì thất bại lần trước mà tức giận không thôi.
Ba ba tuy rằng không có đánh cô, nhưng chỉ lạnh lùng nhìn cô thong thả nói lễ phép của cô cần phải thay đổi, nhưng ngữ khí lạnh như băng kia đủ khiến cô bé cảm thấy vô cùng khó chịu. Cô vẫn luôn cố gắng trở thành đứa trẻ tốt nhất trong mắt ba ba, nhưng Phương Khoản Khoản lại dễ dàng phá hủy tất cả. Muốn hãm hại Phương Khoản Khoản, cuối cùng hậu quả lại đổ xuống đầu mình, điều này khiến cho cô bé cảm thấy bản thân thật đúng là ngu ngốc về nhà.
Qua vài ngày, Đường Tâm càng lúc càng lo lắng, cô bé phát hiện chính mình đã bắt đầu thích Khoản Khoản.
Việc này thật không thể tin nổi, cô bé nghi ngờ chính mình có phải hay không thích bị ngược đãi, thế nhưng lại đi thích một người không biết điều lại còn dám đánh chính mình? Phương Khoản Khoản thực cố chấp, căn bản không để ý tới thái độ kiêu ngạo của cô bé, kiên trì dùng phương pháp bình thường đối xử với cô, đem cô bé trở thành người bình thường, dạy cô bé lễ phép cùng cách cư xử.
Mà Khoản Khoản lại có chút hoang mang trước thái độ của mọi người ở Đường gia, những người trước đây còn tỏ thái độ không chào đón cô, giờ phát hiện ra cô thật lòng đối tốt với Đường Tâm thì tất cả đều vui lòng phục tùng cô, đem cuộc sống của cô chiếu cố vô cùng cẩn thận. Mấy ngày Đường Bá Vũ rời khỏi Đài Loan, mọi người đối xử với cô không giống như đối với gia sư của Đường Tâm, lại càng giống như đối đãi với nữ chủ nhân của nơi này vậy.
Giống như mỗi người đi ngang qua cô đều đối với cô nở nụ cười, thậm chí ánh mắt còn mang theo một chút chờ mong, giống như đang chờ cô sẽ mang lại điều gì đó vô cùng có ý nghĩa cho Đường gia vậy.
Nhưng là vấn đề giáo dục Đường Tâm như cũ vẫn không có tiến triển gì, rất nhiều gia sư túc giận vì bị Phương Khoản Khoản nhúng tay việc dạy dỗ Đường Tâm, đều phẫn nộ yêu cầu được gặp Đường Bá Vũ. Nhưng tất cả gia nhân đều đứng về phía cô, trước tiên đem bọn họ đuổi ra khỏi cửa.
“Tôi nhất định phải cùng Đường Bá Vũ nói chuyện.” Khoản Khoản một bên đuổi đi mấy người gia sư, một bên thì thào nói thầm. Cô phát ngấy lên việc phải cùng bọn họ cãi nhau, Đường Tâm cần được chăm sóc toàn diện, Đường Bá Vũ không thể bắt buộc cô bé suốt ngày chỉ biết có việc học.
“Ba ba mới không có thời gian để ý tôi.” Đường Tâm ngồi một bên nói, cô bé đang mải mê chơi với chú dế mèn Khoản Khoản vừa bắt cho.
Từ khi sách bị mang ra khỏi phòng, cô bé có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn, có thể tự nhiên chơi đùa, ngay cả cô bé dù có thông minh nhưng rốt cuộc vẫn là đúa nhỏ, tính cách ham chơi vẫn không thể mất được.
“Cho dù anh ta có bận đến đâu cũng không thể bỏ mặc cháu được, cháu là con của anh ta mà!” Khoản Khoản tức giận nói.
Cô không thể tưởng tượng, Đường Bá Vũ lại có thể không quan tâm tới con gái mình như vậy, trẻ nhỏ cần nhất là sựu quan tâm của cha mẹ.
Đường Tâm nhún vai.
“Nếu cô nói chuyện với ông ấy như vậy, ông ấy nhất định sẽ tức giận.” Cô bé nghĩ tới ba ba sắp về nước, trong lòng lại có chút lo lắng cho Khoản Khoản.
“Anh ta nếu không quan tâm đến cháu, cô nhất định sẽ không để yên.” Khoản Khoản cứng rắn nói, ra sức thu thập sách mang ra khỏi phòng.
“Bất quá cô có thể thử dùng thủ đoạn của mấy người phụ nữ trước kia, mặc trong suốt áo ngủ đến thư phòng đi tìm ông ấy nói chuyện, như vậy có lẽ ông ấy sẽ không quá mức tức giận.”
Đường Tâm vừa đùa con dế chợt như nhớ tới điều gì, quay đầu lại, tiếp tục nói:
“Tôi nghĩ ông ấy sẽ vẫn rất tức giận nhưng có lẽ sẽ không đối với cô phát hoả đâu.”
Cô bé lộ ra quỷ dị tươi cười.
Phương Khoản Khoản bởi vì lời ám chỉ trong giọng nói của cô bé mà kinh ngạc không thôi.
“Đường Tâm, cháu học những lời này từ đâu vậy?” Tay cô cắm ở ngang hông, vẻ mặt không thể tin nổi.
“Mấy chú kia nói.” Cô bé khanh khách cười, khuôn mặt xinh đẹp hồng toàn bộ.
Tuy rằng trước đó cô đã biết Đường gia rất giàu có, nhưng khi thấy trong nhà có ao nước nóng xa hoa đến vậy, Phương Khoản Khoản vẫn có chút kinh ngạc. Cô ở trước sự kiên trì của Đường Tâm, cởi hết quần áo xuống nước, làm cho nước ap ấm áp trừ bỏ trên người mệt mỏi. xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Làn nước ấm áp lướt qua da thịt, như đang ôn nhu vỗ về chơi đùa, cô chậm chạp tựa người vào thành ao bằng đá cẩm thạch, tựa đầu gối chỗ dựa lưng lạnh lẽo, ấm áp không ngừng mà tới khiến cho cô càng ngày càng bồn ngủ. Cô nhắm mắt lại, thon dài chân khoả trong nước, thỏa mãn thở dài.
“Ngoài việc làm gia sư cho con gái ta, cô còn muốn cung cấp những dịch vụ khác sao?” Thanh âm trầm thấp vang lên cách mặt cô chỉ có mấy cm, nam tính hô hấp nóng rực phun ở trên mặt cô, so với nước trong ao còn nóng hơn vài phần.
Khoản Khoản khiếp sợ mở to mắt, nhìn thấy Đường Bá Vũ đang đứng bên cạnh ao, ngăm đen khuôn mặt cùng với thân hình cao lớn ngăm đen, nhìn rất giống như một vị giáo chủ ngoại giáo. Làm cho cô cảm muốn nịch thủy chính là, anh ta đang toàn thân trần trụi, cao thẳng to lớn thân hình tựa như pho tượng hoàn mỹ không tỳ vết.
“Anh không mặc quần áo!” Cô lên án nói, vội vàng chìm vào trong nước, dùng nước trong ao che đậy thân thể vì ngâm nước nóng mà có vẻ ửng hồng của mình.
Đường Bá Vũ châm chọc gợi lên khoé miệng, lợi hại ánh mắt nhìn chằm chằm cô, giống như có thể nhìn xuyên qua làn nước ao, không bỏ qua bất kì chi tiết nào.
“Cô cũng vậy.” Khoản Khoản kinh hoảng quay đầu, muốn tìm kiếm quần áo để bên cạnh ao, nhưng quần áo giống như có cánh, sớm biến mất không thấy tăm hơi. Cô ở trong nước ao ấm áp, bởi vì sự xuất hiện của hắn mà khẩn trương run run.
“Cô cũng giống những người đàn bà trước kia, ngoài việc muốn chăm sóc con gái ta cũng muốn chăm sóc luôn cả ta hay sao?” Hắn thong thả bước vào trong nước ấm, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào người cô.
Khoản Khoản vội vàng lui về phía sau, tim đang đập rất mạnh, lúc thấy anh ta vào trong ao cô cảm thấy bản thân khó có thể hô hấp. Tuy rằng trong ao đủ lớn, không tới mức đụng chạm đến nhau, nhưng cùng nhau tắm trong một ao, nước hắn tăm qua đang mơn trớn da thịt mình, cô vì ý tưởng trong đầu mà đỏ bừng mặt.
“Không cần hiểu lầm tôi, tôi chỉ là gia sư của Đường Tâm, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện không đúng phận sự.” Khoản Khoản di động dọc bên cạnh ao, cẩn thận tránh đi. Cô đang tìm cơ hội để chạy trốn, nhưng ánh mắt của Đường bá Vũ vẫn đang nhìn cô chằm chằm, khiến cô không có dũng khí lên bờ. Cô cho dù có chậm hiều cũng có thể sâu sắc cảm nhận được sự khác biệt giữa hai người. Hắn dương cương cùng nam tính mang tới cảm giác mãnh liệt, cô miệng khô lưỡi khô chỉ dám đem tầm mắt dặt ở từ phía cổ cường tráng của hắn trở lên, không dám nhìn đi xuống.
Nhưng khi tiếp xức tới ánh mắt của hắn, cô giống như bị trong đó hỏa diễm khiến cho toàn thân nóng lên. Thâm thúy trong mắt trừ bỏ ngày thường uy nghiêm, còn có rừng rực hỏa diễm, trắng trợn không chút nào che lấp hứng thú đối với cô.
Điều này sao có thể? Anh ta gặp qua mỹ nữ nhiều như vậy, mà nàng như thế bình thường, anh ta làm sao có thể đối với nàng có “hứng thú”?
“Lời nói và việc làm của cô không đồng nhất.” Hắn thản nhiên nói, ở trong nước ấm duỗi ra hai tay. Sau khi trải qua chuyến bay dàikhiến cho hắn cảm thấy mệt mỏi, nhưng khi nhìn thấy cô trần trụi xuất hiện ở bể bơi, hắn tự giễu đoán rằng, chính mình có lẽ cũng không có mệt mỏi như vậy.
“Nhất định là hiểu lầm, tôi không có ý đó.” Cô vội vàng muốn giải thích, nhưng khi nhìn thấy thân hình làm nam nhân ghen tị, làm cho nữ nhân thèm nhỏ dãi của hắn, cô chỉ có thể trừng lớn ánh mắt.
“Có lẽ ta đã thật sự nhìn lầm cô, từ lúc cô trách mắng Đường Tâm, ta cảm thấy cô không giống với những người khác, khi ta ở nước ngoài, khi nghe thấy cô vì làm cho Đường Tâm nghỉ ngơi mà đem những vị giáo sư kia đuổi ra ngoài, ta nghĩ đến ngươi là thật tâm muốn làm người gia sư tốt. cô thật sự khác biệt, so với những người đàn bà trước kia còn thông minh hơn vài phần, hiểu được tiến hành theo chất lượng.”
Đôi môi của hắn hiện lên vẻ châm chọc, như là đang đùa cợt chính mình lại có thể nhìn nhầm người.
Như vậy xúc phạm làm cho Phương Khoản Khoản vô cùng giận giữ. Hắn có thể nghi ngờ sự xuất hiện của cô, nhưng tại sao giám nghi ngờ động cơ của cô được?
“Đồ kiêu căng ngạo mạn, anh tưởng rằng tất cả phụ nữ trên đời này đều vì muốn được anh ưu ái cho nên mới tiếp cận anh? Nói cho anh, tôi là thật lòng coi trọng Đường Tâm, không giống ngườ cha vô trách nhiệm như anh, chỉ biết vứt cho cô bé một đống sách, cũng chẳng thèm quan tâm tới nó!“
Cô phẫn nộ kêu lên, bởi vì tức giận mà có cam đảm, nắm chặt tay, hoàn toàn đã quên bản thân giờ phút này đang trần trụi trong nước.
Hắn dong lười mở to mắt, nhìn trước mắt cô vì tức giận mà hai gò má đỏ bừng. Mỹ nữ hắn cũng xem nhiều, nhưng còn chưa từng gặp qua người phụ nữ dám can đảm đối hắn phát giận. Hắn cảm thấy hứng thú nhìn, tầm mắt lướt qua hai gò má đỏ bừng của cô, chiếc cổ thanh mảnh cùng với xương vai, nhìn xuống có thể thấy những đường cong nữ tính đang ẩn hiện trong nước.
“Ta nghĩ đang thảo luận vấn đề của chúng ta, đừng đem Đường Tâm tiến vào.” Hắn nhẹ nhàng đưa ra lời châm chọc, hai tay bởi vì muốn chạm tới da thịt bóng loáng khiết nhuận kia mà ngứa ngáy.
Hắn từ sớm đã muốn chạm vào cô, ở trong thư phòng bộ dáng cô vô ý thức vỗ về chơi đùa hắc ngọc chặn giấy thật sâu in trong tâm trí hắn, khiến cho hắn thường nhớ tới, cho dù ra nước ngoài công tác, cũng không thể xoá bỏ hình ảnh cô trogn tâm trí.
“Anh không cần trốn tránh vấn đề, tôi đã sớm nói với anh, anh khoogn thể cứ như vậy bỏ qua…” Lời của cô không thể nói xong bởi vì Đường Bá Vũ lấy tốc độ cực nhanh tới gần, chỉ thoáng một cái hai cánh tay to lớn đã gắt gao ôm thân thể của cô, dùng nóng rực đôi môi che lại đôi môi vẫn không ngừng nói kia. Hắn đem thân thể của cô nhét vào trong lòng, dùng trong ngực trần trụi cảm thụ thân thể mềm mại của cô đang dần nóng lên.
Ngoài cửa Đường Tâm mở to hai mắt, cố gắng nhìn qua khe cửa nhỏ, muốn nhìn xem cho rõ ràng một chút.
Nhưng ngay sau đó, hai mắt cô bé bị bịt kín, trước mắt trở nên một mảnh hắc ám.
“Lão Mạc, đem tay của ông bỏ ra.” Cô bé lo lắng bị phát hiện không dám nói to. Nếu như bị ba ba biết cô là tổng chủ mưu, lại còn ở ngoài cửa nhìn lén, của cô mạng nhỏ đại khái khó mà giữ được.
Quản gia nhún nhún vai, kiên định đem cửa vào hồ nước nóng đóng lại, đem giãy dụa không ngớt Đường Tâm khiêng trên vai.
“Tiểu thư, kế tiếp là thời gian của người lớn, trẻ con phải lên giường đi ngủ thôi.” Ông tẫn trách đem Đường Tâm mang ra khỏi hiện trường. Tuy rằng có thói quen nghe lén, nhưng ông cũng coi như có một chút “đạo đức nghề nghiệp”, biết khi nào thì lên dừng lại.
Trong ao, một đôi nam nữ không hề hay biết vẫn đang quấn lấy nhau. Lưỡi hắn nhẹ nhàng liếm lên đôi môi của cô, thừa dịp cô hô lên, chiếc lưỡi nóng bỏng lập tức tiến vào trong khoang miệng ngọt ngào. Hai tay bao trùm lên khối thân thể mềm mại hắn mơ ước từ lâu. Hắn thăm dò, bởi vì cảm xúc nhẵn mịn khiến cho hắn sợ hãi, một tay ôm thắt lưng của cô, một tay kia bao trùm trước ngực non mềm, bàn tay ngăm đen cùng tuyết trắng da thịt hình thành mãnh liệt đối lập.
Cô kinh ngạc trừng lớn hai tròng mắt, nhoáng một cái đã ở trong lòng hắn, cho dù cô giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra vòng tay cứng như sắt của hắn. Hắn thân hình quá mức cường kiện, mà cô lại quá mức nhu nhược, căn bản không phải đối thủ của hắn, khi hắn phát động công kích cũng chỉ còn cách thúc thủ chịu trói.
Hắn hôn cô thật sâu, nuốt vào mơ hồ thở dốc cùng với tiếng kháng nghị của cô, ngón tay tìm đến búi tóc của cô, nhẹ nhàng cởi bỏ, dùng những ngón tay dài trải qua những ngọn tóc đen phân tán trên mặt nước. Hắn sớm đã nghĩ muốn xem hình dáng cô khi tóc dài rối tung. Khi không còn những thứ quần áo đáng sợ cùng với vẻ người lớn kiểu tóc kia, cô thật sự là một chuyện kinh hỉ.
Hai chân đạp không đến đáy bể, Phương Khoản Khoản chỉ có thể hư nhuyễn dựa vào trước ngực hắn. Không biết bởi vì nước ấm, vẫn là bởi vì hắn hôn có đoạt nhân khí phách, cô chỉ cảm thấy thần trí mê ly, ngay cả tứ chi đều mềm yếu, không có chút sức lực nào.
Một chút lý trí còn sót lại muốn cô lập tức kêu to, muốn cô phản kháng. Cô dùng bàn tay mềm mại đánh vào đầu vai rắn chắc đầy cơ bắp của hắn, nhưng là hắn chẳng những không có nửa điểm phản ứng, đau ngược lại là tay cô. Hắn khí lực thật lớn, kiềm chế thân thể của cô, thăm dò tới nơi cho tới nay chưa ai từng chạm tới.
Cô bởi vì hắn chạm vào mà trừng lớn ánh mắt, bởi vì kinh suyễn mà đôi môi đỏ mọng khẽ mở, chiếc lưỡi của hắn vẫn cuồng dã mà giữ lấy, ám chỉ ý đồ của hắn.
Khoản Khoản cảm giác được dưới nước thân thể hai người vô cùng gần nhau, dục vọng của hắn tác động đến cô, khiến cho cô không tự giác được run rẩy.
Lần đầu tiên từ khi chào đời tới nay, cô bị ngọn lửa tình dục dụ dỗ, có thứ cảm xúc xa lạ nào đó đang nắm giữ tâm trí cô, cô vụng về hôn lại hắn, cảm giác được cánh tay của hắn vây quanh cô càng ngày càng chặt.
Một loại cảm giác giống như muốn huỷ diệt tất cả đem lý trí của hắn hoàn toàn đốt cháy, làm cho hắn căn bản không thể tự hỏi. Hắn hưởng thụ trong lòng thân thể mềm mại, hắn cảm thấy trước nay chưa từng có nhu cầu, hắn dường như muốn ngay tại chỗ này giữ lấy Khoản Khoản.
Thân thể của cô tuy không nghiêng về phía cốt cảm mĩ nữ nhưng dáng người nở nang lại như thế thích hợp hắn ôm ấp, không nghĩ tới dưới lớp quần áo cũ kĩ kia, đúng là trân bảo hiếm có.
Hắn môi dừng ở chiếc cổ trắng nõn, cắn cắn nơi đó cẩn thận da thịt, ngăm đen ngón tay xoa nắn phấn hồng nụ hoa trước ngực cô, đổi lấy tiếng thở dốc từ cô. Cái miệng của hắn mang theo tình dục tươi cười, xem ra có chút tà ác.
“Dừng tay.” Cô thở dốc nói, lại khó có thể xác định có phải hay không thiệt tình muốn hắn dừng tay.
Tay hắn như thế tà ác, xoa nắn tu nhân nụ hoa, thậm chí còn đi vào nước, chạm tới tối mềm mại dung mạo.
“Là gia sư em lại có thể nói dối như vậy sao? Thành thực chút, em cũng sẽ rất thích nó” Hắn ngoảnh mặt làm ngơ, ngón tay dài tiến vào đoá hoa xinh đẹp, cùng làn nước ấm áp vỗ về chơi đùa.
Toàn thân cô run lên, cảm nhận ngón tay hắn đang đi vào nơi mềm mại ấy, thậm chí còn thật sâu tiến vào, quá nhiều cảm giác sâu sắc làm cho cô cảm thấy có chút đau đớn. Cô chưa từng trải qua loại cảm giác này, hành động của hắn như dẫn theo ngọn lửa đang không ngừng hướng cô thiêu đốt. Giờ phút này lí trí không còn tồn tại, cô chỉ biết bất lực phối hợp theo động tác của hắn.
“Anh -” Cô nói không lên lời, mở to đôi mắt ướt át, tầm mắt tất cả đều mơ hồ không rõ.
Hắn mê muội trước vẻ mặt của cô, kinh ngạc vì phản ứng kịch liệt của cô, trong lúc kích tình cô thực sự rất đẹp.
Điều này khiến hắn không tự chủ được tưởng tượng nếu cô chân chính cùng hắn triền miên sẽ có bộ dáng như thế nào? Chỉ tưởng tượng đến đây thôi cũng đủ làm hắn phát điên.
Đường Bá Vũ đem cô để ở bên cạnh ao, như cũ dùng môi cùng hai tay tra tấn cô.
Hắn dùng miệng ngậm lấy nụ hoa phấn hồng, rồi sau đó dùng răng khẽ cắn. Miệng cô phát ra bất lực tiếng rên rỉ, hai tay gắt gao ôm cổ hắn, rất sợ hội chìm vào trong nước, sa vào ý loạn tình mê.
Cô bị nhốt giữa một bên là lạnh như băng đá cẩm thạch, một bên là thân hình cực nóng của hắn, ngay cả hô hấp đều khó khăn. Ngón tay hắn tiến vào rồi rút ra thong thả, trêu chọc những cảm giác mãnh liệt cô chưa từng trải qua. Cô cắn chặt môi, muốn kiềm chế tiếng thở dốc sắp tràn ra.
Hắn nhận ra ý đồ cô, tay kia tách ra hàm răng đang cắn chặt môi. Ngón tay dài vẫn không ngừng trêu đùa dưới thân phiến non mềm.
“Em là một người đàn bà toàn diện, hãy cảm nhận những gì ta mang lại cho em, không cần kháng cự.” Hắn thân hình để sát vào người cô, cảm nhận người con gái dưới thân đang không ngừng run rẩy.
Như là có ngọn lửa trong người bùng nổ, cô bởi vì hắn chạm đến mà phát ra rất nhỏ thét chói tai, quá nhiều vui sướng theo ngón tay hắn mang lại, cô không thể nhẫn nại phát ra tiếng thở dốc, sau đó cắn đầu vai hắn lưu lại dấu vết của riêng cô.
Hắn nhắm chặt mắt cảm thụ trong cô đang chặt chẽ bao lấy ngón tay của hắn, kia ôn nhuận xúc cảm cơ hồ làm cho hắn phát cuồng. Hắn như thế muốn cô, quả thực không thể nhẫn nại. Nhưng trong đầu vẫn có chút lý trí nhắc nhở hắn không thể xúc động như vậy, nơi này là ao nước nóng.
Hắn muốn ở mềm mại trên giường, cẩn thận tìm hiểu từng cm trên người cô, không bỏ qua bất kì phản ứng xinh đẹp nào của cô.
Hơn nữa, cô vẫn là Đường Tâm gia sư; nếu như trước kia hắn có thể tuỳ ý cùng cô qua lại, nhưng đối với Khoản Khoản, hắn lại có một khát vọng rất lớn, giống như muốn vĩnh viễn giữ lấy cô. Trên thực tế, hắn chưa từng khát vọng một người đàn bà nào giống như hắn muốn cô. Cô vẫn là như thế mềm mại cùng với nữ tính, hoàn mỹ thích hợp hắn ôm ấp.
Một khi ham muốn với cô nhiều như vậy, hắn không thể đem cô để lại Đường gia.
“Khoản Khoản.” Hắn lần đầu tiên kêu gọi tên của cô, môi còn đang ở cổ cô tàn sát bừa bãi.
Cô từ từ theo cực đỉnh tỉnh táo lại, ở hắn trong ngực hư nhuyễn, không thể nhớ nổi rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra. Thân hình là mềm yếu vô lực, nàng chỉ có thể leo lên hắn, cảm thụ hắn cường ngạnh như thiết thân hình cho nàng ấm áp.
Nhưng mà, những lời hắn nói ngay sau đó khiến cô toàn thân lạnh như băng.
“Ta sẽ ở trong thành phố an bài cho em, nếu em muốn ra nước ngoài cũng được, bất quá không được để cho Đường tâm biết chuyện này. Ta sẽ thay em mua nhà, cũng mua xe cho em, cho em tất cả những gì em cần.” Hắn nói ra biện pháp hắn cho là tốt nhất, trong lòng thầm nghĩ cô nhất điịnh sẽ rất vui mừng, dù sao có rất nhiều người đàn bà tranh nhau tới đầu rơi máu chảy cũng chỉ vì muốn làm tình nhân của hắn.
Nhưng khi hắn cúi đầu, hắn lại thấy khuôn mặt bởi vì tức giận mà cứng ngắc.
“Tôi sẽ không trở thành tình nhân của anh!” Cô gằn từng tiếng nói, chưa dứt lời còn thưởng cho hắn một cái tát trợ uy.
Đường Bá Vũ ngốc sửng sốt ở trong ao, thấy Phương Khoản Khoản phẫn nộ lên bờ, cầm quần áo của hắn che đậy thân thể liền đi ra ngoài.
Cô kiêu ngạo cao nâng đầu, nháy mắt ngăn không cho nước mắt rơi xuống. Cô không phải đang giả vờ, lời đề nghị của hắn làm cho cô tức tới phát khóc.
Hắn đứng trong ao, vuốt bị đánh sưng đỏ mặt. Bị nữ nhân cự tuyệt, đối với hắn mà nói là kinh nghiệm khó quên.
Nhưng rất nhanh, hắn lại phiền não một chuyện khác – Khoản Khoản mặc quần áo của hắn, vì vậy hắn đêm nay sẽ phải loả thân đi về chủ phòng.