Cực Phẩm Vú Em Chương 242: Thỉnh cầu của viện trưởng Solomond.

Rắc rắc! Rắc rắc rắc! Hoàng kim Slime miệng thì nhai khối tinh hạch, mắt thì lim dim, vẻ mặt lộ vẻ vô cùng hạnh phúc.

Nó thì hạnh phúc thật nhưng Cao Lôi Hoa lại bị hành động của nó làm toát mồ hôi lạnh:
- Má ơi, tiểu tử nhà ngươi sao bạ cái gì cũng ăn thế!
Cao Lôi Hoa khẽ mắng.

Cũng chẳng phải Cao Lôi Hoa tiếc gì cái ma tinh phong ấn linh hồn thiên sứ. Thứ này đối với hắn cũng chỉ là một vật để trang trí mà thôi. Cầu Cầu muốn ăn thì Cao Lôi Hoa cũng chẳng thèm nhíu mày một cái.

Chẳng qua trong tinh hạch này có phong ấn một linh hồn thiên sứ đã đạt cấp tám đó! Dù là hắn đang trong trạng thái bị phong ấn nhưng Cầu Cầu lấy thực lực cấp bảy ăn một cái linh hồn cấp tám thì quả thực khiến Cao Lôi Hoa lo lắng. Hắn sợ Cầu Cầu sẽ xảy ra chuyện.


- Ca Đức, Ca Đức, ngươi mau tới đây xem, tiểu tử này có việc gì không?
Cao Lôi Hoa khẩn trương cầm Cầu Cầu đưa tới trước huyết kỵ tướng Ca Đức.

Cầu Cầu tựa hồ cũng biết Cao Lôi Hoa chẳng bao giờ xuống tay với mình nên lộ ra vẻ mặt tươi cười rất đắc chí. Sau đó thân thể nho nhỏ của nó hạnh phúc chui vào trong ngực Cao Lôi Hoa, bắt đầu tiêu hóa lực lượng của hồn phách thiên sứ trong tinh hạch nọ.
- Ba ba, Cầu Cầu không sao chứ?
Nguyệt Nhị nhìn thấy vẻ khẩn trương của Cao Lôi Hoa liền nhẹ giọng hỏi.

Đám huyết kỵ sĩ gật đầu, kéo mấy tên thánh điện kỵ sĩ ra bên ngoài.
- Hai vị viện trưởng, lại quấy rầy vũ hội rồi, thật là xấu hổ.
Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Cao Lôi Hoa cười khổ với hai vị viện trưởng. Hắn vốn không muốn quấy rầy vũ hội này nên mới quyết định đem thánh nữ Bích Lệ Ti bỏ chạy. Nhưng có kẻ lại muốn gây chuyện, cuối cùng khiến Cao Lôi Hoa trong lúc vội vã quên luôn Nguyệt Nhị còn đang ở vũ hội.

Bất đắc dĩ, Cao Lôi Hoa không thể làm gì khác hơn là lại quay lại vũ hội, sau đó làm nháo nhào lên.

Đối với hai vị viện trưởng, Cao Lôi Hoa trong lòng cảm kích. Hai vị viện trưởng là những người đầu tiên giúp đỡ hắn khi hắn tới thế giới này. Lần trước phó viện trưởng Robinhood còn chủ động giúp hắn nhận tội danh giết thân vương Peter Larsen.

Bọn họ có ơn với Cao Lôi Hoa, hắn tuyệt đối ghi tạc trong lòng. Trung Quốc có câu ngạn ngữ "mang ơn một giọt nước, báo đáp cả dòng sông" cho nên khi quấy rầy vũ hội này Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy rất xấu hổ.

Solomond nhìn những huyết kỵ sĩ phía sau Cao Lôi Hoa, sau đó khẽ thở dài.

Mới mấy tháng không gặp, sự tiến bộ của Cao Lôi Hoa khiến lão phải sợ hãi than thầm.

Lão còn nhớ rõ, lúc mới gặp, Cao Lôi Hoa mới chỉ vừa mới tiến vào thánh cấp! (Khi đó Cao Lôi Hoa mới từ hoang đảo trở về, rất yếu, thực lực chưa khôi phục được toàn bộ). Sau đó một thời gian, lão gặp lại Cao Lôi Hoa thì đã thấy hắn dùng thần niệm quét qua cả Quang Minh đế đô. Cũng vì thế lão mới biết thực lực của Cao Lôi Hoa đã đạt tới mức độ rất cao.

Giờ gặp Cao Lôi Hoa lần nữa, lão phát hiện Cao Lôi Hoa đã đứng ở mức mà hắn chỉ có thể ngước nhìn đầy ngưỡng mộ, ngay cả thủ hạ của Cao Lôi Hoa so với lão cũng mạnh hơn nhiều. Lão không khỏi thầm thở dài, nghĩ sao năm tháng không bỏ qua con người.

Nếu như nói theo cách của Cao Lôi Hoa thì là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát......

Suy nghĩ thật lâu, Solomond cũng không biết rốt cục mình đã nghĩ bao lâu, cảm thấy cuộc đời đúng là đầy bất ngờ.

Lắc lắc mạnh đầu, Solomond ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa kiên định. Lúc này đôi mắt già nua của hắn toát lên vẻ kiên nghị:
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta muốn thỉnh cầu ngươi đấu với ta một trận có được không?
- Hả? Cái gì?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn thánh ma đạo sư Solomond, không biết vì sao đột nhiên hắn lại đưa ra yêu cầu này.
- Đấu với ta một trận đi, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Coi như là đặt một dấu ấn tuyệt vời cho nhân sinh của ta đi.
Solomond nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa nói:

Nhìn ánh mắt kiên định của lão, Cao Lôi Hoa gật đầu. Hắn không biết phải làm thế nào để cự tuyệt thỉnh cầu của Solomond nên đành đành phải đồng ý.
- Chủ nhân, mọi chuyện xong hết rồi. Lúc này có ba tên huyết kỵ sĩ đi vào. Chỉ mấy người như vậy đã xử lý sạch đám thánh điện kỵ sĩ.
- Xong rồi sao? Tốt lắm.

Cao Lôi Hoa gật đầu, trong mắt lóe lên một tia hàn ý. Đối với mấy kẻ dám có dũng khí tới gần Nguyệt Nhị, tử vong là kết cục duy nhất của bọn chúng.
- Các ngươi trở về không gian triệu hoán đi thôi.
Cao Lôi Hoa nói với chín mươi bảy huyết kỵ sĩ:

Trừ Ca Đức, chín mươi bảy tên huyết kỵ sĩ khác lên tiếng, sau đó biến mất khỏi vũ hội.
- Ca Đức.
Cao Lôi Hoa gọi Ca Đức đang đứng bên cạnh.

Cao Lôi Hoa đáp. Nhưng trong lòng hắn thầm cười khổ. Hắn là Lôi thần đó. Mà Solomond ma xui quỷ khiến lại là lôi hệ thánh cấp.
- Đi thôi, xe ngựa đang ở cửa sau.
Phó viện trưởng Robinhood cười:

Cao Lôi Hoa cười nói.
- Phải đợi đám kỵ sĩ đem Thánh nữ Bích Lệ Ti về đã chứ.
Hắn cười hắc hắc, chung quy không quên được nha đầu kia.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/cuc-pham-vu-em/chuong-242/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận