Lúc này Thủy không có ở trong Nguyên Thủy Thiên, mà đang ở trong Thái Thượng Thiên, ở cùng với Thái, vừa lúc nhất loại giải quyết hai người Thái và Thủy, thu hai kiện tiên thiên linh bảo thượng đẳng Thiên Địa Thần Lô và Nguyên Thủy Thần Chu vào trong tay, ngoài ra đã không còn tiên thiên linh bảo thượng đẳng khác nữa rồi.
Thái Thượng Thiên, danh đúng với thực, đều được bố trí ở trên thiên khung cực cao.
Nhất Nguyên Thiên tại tinh vực vô cùng xa xôi, cực đông Thiên Cung, mà Thái Thượng Thiên lại ở bên trên Thiên Cung, trong hư không vô cùng vô tận, vượt qua phạm vi không gian hạn chế của thế giới chi thụ.
Từ Nhất Nguyên Thiên tới Thái Thượng Thiên, xa xôi không gì sánh được, dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng cần phải phi độn liên tục mười ngày mười đêm.
Cổ Thần khẽ bước một bước, trong nháy mắt liền từ bên ngoài Nhất Nguyên Thiên xuất hiện bên ngoài Thái Thượng Thiên.
Thái Thượng Thiên hầu như đã đạt tới cực hạn thiên khung, tiếp tục tiến lên trên chính là bên ngoài vũ trụ phàm gian, là hư không hỗn độn vô cùng vô tận.
So với vị trí của tu sĩ trận doanh Vạn Giới hiện tại không khác biệt nhiều, cũng là sát biên giới của vũ trụ phàm gian.
Bên ngoài vũ trụ phàm gian, hư không vô cùng vô tận, từ cổ chí kim, tất cả tu sĩ tiến vào trong đó, mặc kệ là tu vi như thế nào, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng chỉ có đi mà không có về.
Căn cứ vào một ít đồn đãi của các tu sĩ đã từng tiến vào sát biên giới hư không hỗn độn, tu sĩ vừa mới tiến vào trong hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ phàm gian, tất cả cảm ứng thần thức lẫn thân thể đều không có hiệu quả, giống như rời khỏi vũ trụ bản nguyên, mất đi nguồn suối lực lượng, không thể nhận định phương hướng.
Tu sĩ vừa mới tiến vào sát biên giới hư không hỗn độn, từ phương hướng cũ trở về còn có cơ hội nhất định quay lại được vũ trụ phàm gian, nếu như tiến vào sâu bên trong, hư không hỗn độn vô cùng vô tận tựa hồ phát sinh biến hóa, phương hướng cũng thay đổi hoàn toàn, vĩnh viên mê thất phương hướng.
Vì vậy, ngoại trừ thời đại cực kỳ xa xôi trước kia có tu sĩ từng thăm dò qua hư không hỗn độn vô cùng vô tận, để lại truyền thuyết, tuyên cổ tới nay không còn bất cứ tu sĩ nào dám tiến vào trong đó.
Đừng nói là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, cho dù là Hồng, cổ thần thiên địa cũng không dám tiến vào.
Lòng ham muốn do thám tìm hiểu của tu sĩ vô cùng to lớn, Cổ Thần nhìn hư không mang mang vô tận, ý niệm muốn tìm tòi tới tột cùng trong đầu vô cùng cường liệt.
Đứng bên ngoài Thái Thượng Thiên, nhìn vào hư không hỗn độn vô tận, dừng lại một lát.
- Đối với tu sĩ bình thường mà nói, vũ trụ vô cùng vô tận, hạo hãn không bờ bến, nhưng trên thực tế, vũ trụ vẫn có sát biên giới, giống như một lao tù, nhốt toàn bộ sinh linh khắp vũ trụ ở bên trong, ai cũng không biết, lao ra khỏi nhà tù đến tột cùng là cái gì?
- Hư không hỗn độn vô cùng vô tận đến tột cùng là tình huống như thế nào? Có tồn tại không gian vũ trụ khác hay không? Hay đều là hư không hỗn độn vô cùng vô tận?
- Ngay cả cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn tiến vào trong đó cũng sẽ mê thất phương hướng, đúng thực là huyền ảo thần kỳ, không biết ta hiện tại đã đạt tới trình độ thời không hợp nhất, có thể tiến vào trong hư không hỗn độn vô tận tìm tòi tột cùng hay không?
Nhìn hư không hỗn độn mang mang vô tận, trong lòng Cổ Thần rục rịch.
- Hiện tại ta còn có rất nhiều chuyện muốn làm, bằng không thực sự muốn tiến sâu vào trong hư không hỗn độn vô tận, đi tìm tòi đến tột cùng.
- Bất quá, ta thực ra có thể thử tiến vào một chút, thử xem rốt cuộc có cảm giác gì, chỉ cần không tiến vào quá sâu bên trong hư không hỗn độn, hẳn là không sợ không về được, huống chi tu vi của ta không phải cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có thể sánh bằng, ngay cả cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn bên trong hư không hỗn độn vũ trụ chi tâm cũng rất khó di chuyển, mà ta có thể thông suốt không trở ngại, hay là, hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ không làm khó được ta?
Ý niệm trong đầu hiện lên, Cổ Thần bước một bước về phía trước, trực tiếp vượt qua ranh giới vũ trụ phàm gian.
Phía trước chính là một phiến hư không màu xám xịt, vô cùng vô tận.
Vũ trụ phàm gian, hình như là một quả trứng khổng lồ, mà hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ giống như không khí, bao phủ bên ngoài quả trứng.
Cổ Thần bước một bước ra ngoài, trong sát na từ vũ trụ bản nguyên tiến vào trong hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ.
Trong sát na, Cổ Thần giống như con người bình thường chưa bao giờ xuống nước, đột nhiên rơi vào trong biển rộng hạo hãn vô biên.
Một cỗ ý niệm vừa xa lạ lại vừa sợ hãi đột nhiên sản sinh trong lòng Cổ Thần, vừa mới tiến vào trong hư không hỗn độn, tất cả cảm ứng của hắn đều triệt để mất đi tác dụng.
Trước mắt hắn, bốn phương tám hướng đều là một mảnh xám xịt, toàn thân nhẹ nhàng phiêu động trong hư không, không hề phân biệt trên dưới. Thần thức của Cổ Thần bên trong vũ trụ bản nguyên có thể bao trùm tất cả mọi chỗ, nhưng tại hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ lại không hề cảm nhận được mảy may, ngoại trừ cảm giác được thân thể của chính mình tồn tại, tất cả mọi thứ bốn phía đều không hề có cảm giác.
So với truyền thuyết giống nhau, cho dù Cổ Thần đã đạt tới cảnh giới thời không hợp nhất, tiến vào trong hư không hỗn độn cũng giống như trở thành một người mù.
Đồng thời, hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ cùng với hư không hỗn độn tại vũ trụ chi tâm hoàn toàn không giống nhau.
Hư không hỗn độn tại vũ trụ chi tâm đều tràn ngập lực lượng quy tắc vũ trụ, chỉ cần cảm ngộ được lực lượng quy tắc vũ trụ này là có thể tự do hành tẩu được bên trong vũ trụ chi tâm.
Mà hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ không hề có bất cứ thứ gì, không có quy tắc, không có sinh mệnh, không có phương hướng, không có cảm giác… Hình như cái gì cũng không có, loại cảm giác này, hầu như khiến Cổ Thần hít thở không thông.
Cái gì cũng không có, căn bản không tìm hiểu được bất cứ thứ gì, vì vậy, cho dù tu sĩ có dừng lại trong thời gian lớn hơn nữa bên ngoài hư không hỗn độn cũng không có bất cứ cảm ứng nào, so với người mù không khác nhau.
Đồng thời, Cổ Thần có thể cảm giác được, tiến vào trong hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ, sinh cơ của hắn trôi qua cực nhanh, chiếu theo tốc độ chảy như hiện tại, sinh mệnh của hắn nhiều nhất chỉ có thể duy trì được bảy tám mươi năm, cũng giống như người bình thường.
Mà sinh mệnh của hắn trong vũ trụ bản nguyen dài tới một kỷ nguyên, là một ức hai nghìn chín trăm sáu mươi vạn năm.
- Quả nhiên là địa phương quỷ dị, ngay cả ta đạt tới cảnh giới thời không hợp nhất cũng không thể ở lâu trong hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ, trách không được có truyền thuyết, ngay cả cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn xâm nhập vào trong đó cũng triệt để mê thất, từ nay về sau hạ lạc bất minh.
- Lẽ nào, tu sĩ thực sự chỉ có thể sinh hoạt bên trong vũ trụ bản nguyên hay sao? Ngay cả ta cũng không thể tiến vào quá lâu trong hư không hỗn độn, không biết Chân Tiên đạt tới cảnh giới Thuần Dương Chân Tiên trong truyền thuyết, không gì không làm được kia, có thể tiến sâu vào trong đó, tìm tòi tới tột cùng?
- Sinh thời, nếu như có thể trở thành Thuần Dương Chân Tiên, ta chắc chắn sẽ tiến vào hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ tìm tòi, lúc này không thể ở lâu, ngay sau có cơ hội sẽ trở lại.
Tâm niệm của Cổ Thần khẽ động, thân thể bất động, thối lui về phía sau.
Tuy rằng Cổ Thần ở bên trong hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ, không thể cảm nhận được phương hướng, thế nhưng vừa rồi hắn tiến vào trong hư không hỗn độn, không hề chuyển động dù chỉ một chút, càng không thay đổi phương hướng, hắn bước một bước về phía sau, bằng với dọc theo đường cũ phản hồi.
Vừa rồi mới chỉ bước một bước, hiện tại chỉ cần lui về phía sau một bước là có thể trở lại vũ trụ bản nguyên.
- Hử?
Trong lòng Cổ Thần cả kinh, một bước lui về phía sau, cảnh tượng bốn phía xung quanh hắn vẫn không hề có bất cứ biến hóa nào, vẫn là hư không hỗn độn như trước.
Hắn lần thứ hai lui về phía sau một bước, bốn phía vẫn là không gian xám xịt, nhìn không thấy đầu cùng.
- Không xong! Ta tiến vào trong đó, rõ ràng không hề chuyển động một chút, lẽ nào, phương hướng tự động biến hóa rồi?
Cổ Thần thầm nghĩ không ổn trong lòng, liên tiếp lui về phía sau vài bước, vẫn còn đang trong hư không, bốn phía một màu xám xịt, không hề có bất cứ biến hóa nào.
Hiện tại rốt cuộc Cổ Thần đã biết được, vì sao trong truyền thuyết có rất nhiều tu sĩ bị mê thất phương hướng bên trong hư không hỗn độn, bởi vì vừa tiến vào, cho dù theo đường cũ cũng không thể trở về.
Bất quá Cổ Thần chưa tiến vào quá sâu bên trong hư không hỗn độn ngoài vũ trụ, nơi này cách vũ trụ bản nguyên rất gần, trong truyền thuyết, tu sĩ vừa mới tiến vào trong hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ, cũng có không ít người trở về được vũ trụ bản nguyên, vì vậy Cổ Thần vẫn chưa kinh hãi.
- Xem ra một mực thối lui trở lại hẳn là không thể trở lại vũ trụ bản nguyên rồi, lẽ nào cần phải đi về phía trước? Hoặc là bên trái, hoặc là bên phải? Chỉ có một phương hướng chính xác, nếu như đi ngược phương hướng, chỉ sợ sẽ càng lúc càng tiến vào sâu hơn bên trong hư không hỗn độn, mê thất ở trong đó, vĩnh viễn không có cách nào đi ra, cho dù bất luận phương hướng nào cũng không thể đi, ta chỉ cần đi theo vòng tròn, chỉ cần không gian vũ trụ bản nguyên ở ngay phụ cận, ta đi theo vòng tròn, chung quy sẽ tới được.
Cổ Thần dọc theo đường vòng cung tiến về phía trước, quả nhiên một vòng tròn còn chưa đi hết, hư không bốn phía đột nhiên biến đổi, trong sát na không gian vũ trụ phàm gian xuất hiện ngay trước mặt Cổ Thần, Cổ Thần trở về vũ trụ bản nguyên, xem ra, vừa rồi xác thực hắn cách không gian vũ trụ bản nguyên không xa lắm.
Cổ Thần cảm giác được một cỗ thư sướng cường liệt, giống như người vừa mới rơi xuống nước, rốt cuộc cũng lên được bờ, nhìn thoáng qua hư không xám xịt phía sau, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi.
Bất quá, nguyên nhân chính là như vậy, Cổ Thần đối với hư không hỗn độn bên ngoài vũ trụ càng thêm quyết tâm thăm dò tột cùng, thầm nghĩ:
"Chờ ta trở thành Thuần Dương Chân Tiên, nhất định phải tìm hiểu rõ ràng, dò xét tới tột cùng."Nghĩ lại một chút, Cổ Thần bước một bước, hư không vô số tỉ dặm bị thu gọn chỉ trong khoảng cách một bước của hắn, trong nháy mắt đã xuất hiện ngay bên cạnh cánh cửa không gian Thái Thượng Thiên ẩn nấp trong tầng tầng hư không.
Cổ Thần không hề dừng lại, trực tiếp tiến vào trong Thái Thượng Thiên.
Thái Thượng Thiên, trên cung điện tam thập tam trọng thiên, Thái và Thủy ngồi đối diện với nhau.
- Sư huynh, gần đây ta luôn luôn có dự cảm không tốt, nhưng chung quy không thể nói rõ vì sao?
Thủy cau mày, nhìn về Thái râu tóc bạc trắng, đạo bào màu trắng nói.
Thái nói:
- Sư tôn và Cổ Thần có hẹn ước đại chiến ba nghìn năm, không tới hai trăm năm nữa là tới, đến lúc đó nhất định sẽ có một trận đại chiến kinh thiên, có thể là liên quan tới đại chiến giữa Cổ Thần và sư tôn, bất quá sư đệ yên tâm, sư tôn đã ở thế bất bại, Cổ Thần không có khả năng mạnh hơn sư tôn.
Thủy nói:
- Ba nghìn năm trước, tam sư đệ cũng đã chết dưới tay Cổ Thần, hi vọng trận đại chiến ước hẹn ba nghìn năm, sư tôn có thể triệt để xóa bỏ tâm phúc họa lớn Cổ Thần này, bằng không thực sự là đêm dài lắm mộng, cuộc sống hàng ngày khó an.
Thái mỉm cười, nói:
- Nếu sư tôn đã dám ước định chiến một trận sau ba nghìn năm, như vậy trong ba nghìn năm này thực lực của sư tôn khẳng định sẽ tiến rất xa, nói không chừng sẽ triệt để nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, Cổ Thần lúc này hẳn là dữ nhiều lành ít, cửu tử nhất sinh… Hử?
Ngữ khí của Thái đột nhiên biến đổi, nói:
- Dĩ nhiên có người trực tiếp tiến vào trong Thái Thượng Thiên, lực lượng thực đáng sợ, chẳng lẽ là sư tôn đã trở về?
Thanh âm của Thái vừa rơi xuống, hư không ngay bên cạnh chia ra, thân ảnh của Cổ Thần liền xuất hiện ngay trước mặt Thái và Thủy, nói:
- Không sai, là sư tôn các ngươi đã trở về, bất quá sư tôn các ngươi bị ta trấn áp trở về, Thái, trước kia ngươi dám dùng Thiên Địa Thần Lô đánh lén ta, hôm nay sư huynh đệ các ngươi giao toàn bộ tính mệnh ra đây!
…
Thực lực của Thái và Thủy không khác biệt nhiều so với Nhất, đối với Cổ Thần mà nói, cho dù cả hai người liên thủ cũng không thể chống lại được, cho dù Thủy đã sử dụng Nguyên Thủy Thần Chu bỏ chạy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi lòng bàn tay Cổ Thần.
Chốc lát sau, Cổ Thần liền từ trong Thái Thượng Thiên đi ra, trong tay đã nhiều hơn ba kiện tiên thiên linh bảo.
Một kiện là Thiên Địa Thần Lô, một kiện là Nguyên Thủy Thần Chu, hai kiện này là tiên thiên linh bảo thượng đẳng, đều là tồn tại đại danh đỉnh đỉnh toàn bộ tu chân giới, là tiên thiên linh bảo thường dùng của hai vị cự đầu Thái và Thủy.
Còn có một kiện tiên thiên linh bảo là một tấm bảo đồ, bảo đồ nửa trắng nửa đen, tự thái cực, ôm âm dương, tráo càn khôn, ẩn thiên cơ, dĩ nhiên là một kiện tiên thiên linh bảo thượng đẳng cấp ưu tú. Là một đòn sát thủ rất lớn trong tay Thái.
Thế nhưng đòn sát thủ này đối với Cổ Thần mà nói hoàn toàn không có bất cứ tác dụng nào, chỉ để sinh mệnh của Thái được kéo dài trong thồ gian vài hơi thở mà thôi.
Thu hoạch được nhiều hơn một kiện Càn Khôn Thiên Cơ Đồ, tiên thiên linh bảo thượng đẳng này có thể coi như niềm vui ngoài ý muốn, tâm tình của Cổ Thần rất tốt, rời khỏi Thái Thượng Thiên, một bước bước ra, hư không vô tận chỉ nằm trong một bước của hắn, thân ảnh của Cổ Thần trong chớp mắt xuất hiện bên trên đại lục tán cây thế giới chi thụ.
Cường giả trong Thiên Cung vẫn sinh hoạt trên đại lục tán cây như trước, hạn chế không gian do thế giới chi thụ tạo thành không thể hạn chế được tự do của Cổ Thần, Cổ Thần có thể không cần thông qua Thiên Môn, túy ý ra vào.
Trong Thiên Cung đã không còn cự đầu thiên địa vô lượng kiếp, Cổ Thần vừa xuất hiện, một chưởng trực tiếp bắt giữ toàn bộ cường giả Thiên Cung, tiên thiên linh bảo trong tay bọn họ, một kiện cũng không thừa đều thu thập hết vào tay.
Thu tiên thiên linh bảo của cường giả Thiên Cung, thân thể Cổ Thần chợt lóe, đột nhiên xuất hiện trong chỗ sâu hư không, bước ra một bước, một bước này không chỉ vượt qua hư không vô cùng vô tận, còn vượt qua giới hạn không gian, từ vũ trụ phàm gian, trực tiếp tiến vào trong tiên giới Cổ Hoang.
Tuy rằng tiên giới Cổ Hoang ở trong tim sen thần liên trung tâm vũ trụ chi tâm, lấy thực lực của Cổ Thần căn bản không thể đi qua tim sen, thế nhưng tiên giới Cổ Hoang có một thông đạo nối thông với vũ trụ phàm gian, là thông đạo tiên phàm.
Cho dù là Hồng cũng không thể đi ngược chiều trong thông đạo tiên phàm, trở lại tiên giới Cổ Hoang, mà đối với Cổ Thần thời không hợp nhất mà nói, một bước vượt qua thông đạo tiên phàm có thể nói rất dễ dàng.
Nguyên nhân Cổ Thần tới tiên giới Cổ Hoang là bởi vì tiên giới Cổ Hoang tại thời đại thái cổ chính là trung tâm của toàn bộ vũ trụ bản nguyên, hầu như tất cả các tu sĩ cường đại đều tồn tại trong tiên giới Cổ Hoang.
Có thể, trong tiên giới Cổ Hoang cũng có tiên thiên linh bảo tồn tại, bởi vì các đầu cùng bốn phương tám hướng tiên giới Cổ Hoang đều là cấm địa, chưa có người nào đến được đầu cùng.
Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.comTuy rằng Cổ Thần biết, đầu cùng của tiên giới Cổ Hoang chính là tim sen thần liên vũ trụ chi tâm, thế nhưng ngay cả vũ trụ chi tâm cũng có rất nhiều tiên thiên linh bảo, tiên giới Cổ Hoang tại tim sen thần liên vị tất sẽ không có.
Thần thức của Cổ Thần tản ra, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang đều nằm trong vòng bao phủ của thần thức, trên chạm vòm trời, dưới tới nền đất, bốn về giáp giới tứ cực, quả nhiên Cổ Thần phát hiện ra hơn trăm kiện tiên thiên linh bảo.
Không gian tiên giới Cổ Hoang trên thực tế vô cùng rộng lớn, phương viên ước chừng mấy trăm tỉ dặm, so với Âm giới không nhỏ hơn bao nhiêu. Đại lục Cổ Hoang bất quá chỉ là một địa phương rất nhỏ trong đó mà thôi, những địa phương khác đều bị lực lượng vô cùng cường đại bao phủ, không ít địa phương, ngay cả cường giả Thiên Kiếp bí cảnh cũng không thể tới được. Đại bộ phận địa phương đối với tu sĩ Thiên Kiếp bí cảnh càng là cấm địa.
Sau đó, khiến Cổ Thần rung động nhất chính là, dưới mặt đất cơ hồ hàng tỉ dặm, Cổ Thần dĩ nhiên cảm giác được một cỗ khí tức sinh mệnh dâng trào tới cực điểm.
"Đó là --- sinh mệnh chi tâm?"Trong lòng Cổ Thần rung động.
Thời điểm đã từng mới tới vũ trụ phàm gian, Cổ Thần từng giúp Vân Tuyết bắt một đầu đại địa nguyên xà, lúc đó nghe nói thủy tổ của đại địa nguyên xà sẽ ngưng tụ ra sinh mệnh chi tâm.
"Lẽ nào, tại chỗ sâu vô cùng bên dưới lòng đất tiên giới Cổ Hoang dĩ nhiên có một đầu thủy tổ đại địa nguyên xà?""Nếu như nói ở nơi nào có thủy tổ của đại địa nguyen xà, vậy khẳng định là tiên giới Cổ Hoang, chỉ có tiên giới Cổ Hoang, vị trí địa lý giữa trung tâm vũ trụ, không gian rộng lớn không gì sánh được dưới nền đất mới có thể đản sinh ra được thủy tổ đại địa nguyên xà."Thần thức của Cổ Thần tản ra, trọng điểm bao phủ trên mặt đất, rất nhanh một đại yêu xà thân thể to lớn quấn tròn không biết bao nhiêu vòng bị thần thức của Cổ Thần phát hiện.
Đầu yêu cà cực lớn này, thân thể vô cùng khổng lồ, một vòng lại một vòng quấn chặt một chỗ, đủ chiếm phương viên không gian hàng tỉ dặm, mà đây chỉ không gian quấn vòng tròn, nếu như duỗi thẳng ra, không biết dài hơn bao nhiêu lần, so với Long Tổ thiên địa vô lượng kiếp còn dài hơn vô số lần.
Sợ rằng chỉ có thân thể khổng lồ của Côn Bằng mới có thể so sánh được thủy tổ đại địa nguyên xà.
Thủy tổ nguyên xà, hoàn toàn nắm giữ quy tắc sinh mệnh, tuy rằng nắm giữ số lượng quy tắc vũ trụ không bằng được Côn Bằng, thế nhưng lực lượng lại cường đại hơn không chỉ một bậc.
Thủy tổ nguyên xà khổng lồ không gì sánh được kia một mực ngủ say, tựa hồ đã ngủ say không biết bao nhiêu năm tháng, thế nhưng đối với thủy tổ nguyên xà đã nắm giữ quy tắc sinh mệnh, có sinh mệnh vĩnh hằng mà nói, cho dù ngủ say trăm vạn năm, nghìn vạn năm cũng chỉ là một lần chớp mắt.
Cổ Thần cảm giác được, bên trên thủy tổ nguyên xà còn có cổ thần thiên địa cường đại, bọn họ ẩn nấp một bên, tựa hồ mượn khí tức sinh mệnh vô cùng nồng đậm của thủy tổ nguyên xà để trị liệu thương thế.
Nhất là khí tức thủy tổ nguyên xà phun ra, càng ẩn chứa pháp tắc sinh mệnh cực hạn, hai vị cổ thần thiên địa vô cùng lợi hại đang ở vị trí lỗ mũi của thủy tổ nguyên xà.
Một vị là Thiên chi cổ thần, Cổ Thần đã đại chiến qua, còn có một vị, khí tức cường đại không hề kém hơn so với Thiên chi cổ thần, cổ thần thiên địa cường đại như vậy, ngoại trừ Địa chi cổ thần, chắc hẳn không còn người thứ hai.
Trách không được không hề thấy hình bóng cổ thần thiên địa, nguyên lai cổ thần thiên địa bị thương dĩ nhiên đều ẩn nấp bên cạnh thủy tổ nguyên xà để trị liệu thương thế, nhìn khí tức của Địa chi cổ thần, hiện tại chỉ sợ thương thế đã hoàn toàn khôi phục, thực lực đã đạt tới trạng thái đỉnh phong nhất trước kia. Thiên chi cổ thần nghịch chuyển quy tắc thiên địa, để thiên địa vô lượng kiếp, âm dương sinh tử kiếp sớm phủ xuống, đã bị phản phệ, lúc này cũng hoàn toàn khôi phục rồi.
"Nếu như có sinh mệnh chi tâm, thủy tổ nguyên xà này đối với sau này ta để vô số ý niệm sống lại có trợ giúp tương đối to lớn. Lúc Bàn Cổ vũ trụ bắt đầu, đại đệ tử Hồng Quân thay ta nắm giữ Đạo môn, lấy ba nghìn đại đạo vận chuyển nhân quả luân hồi, nhị đệ tử Côn Bằng làm tổ sư yêu tộc, trấn phục thiên hạ, thủy tổ nguyên xà này có thể thay ta để ý niệm trong Bàn Cổ Phiên sống lại."
Cổ Thần mỉm cười, trong lòng đã có ý niệm.
Rất nhanh, Cổ Thần thu thập toàn bộ tiên thiên linh bảo trong tiên giới Cổ Hoang vào trong túi, cùng với tinh phách võng lượng thạch dưới đáy Âm Minh Đàm cũng bị đào ra.
Sau đó, thân thể Cổ Thần hạ xuống, lập tức xuất hiện bên dưới mặt đất hàng tỉ dặm, mạnh mẽ quát lớn:
- Sất!
Sóng khí dâng trào trong sát na khuếch tán vô số tỉ dặm, toàn bộ dưới nền đất rung động kịch liệt, một ít cổ thần thiên địa nhỏ yếu trực tiếp bị một tiếng rống to của Cổ Thần chấn tới hai mắt trắng dã, thân thể bật lui vô số dặm.