- Hỗn trướng, tên phản tặc hèn mọn ngươi, dám coi khinh bản thần?
Thiên chi cổ thần giận dữ, quát lên:
- Tu sĩ giống như con kiến hôi, cho ngươi kiến thức biết cái gì là lực lượng của chư thần --- Thiên Hỏa Hàng Lâm!
Theo tiếng nói của Thiên chi Cổ Thần vừa dứt, đột nhiên vô số hỏa diễm màu trắng từ trong chữ
"thiên" trên vòm trời bùng phát, cuồn cuộn ập xuống, hạ xuống một con mưa lửa màu trắng chói lòa.
Thiên tráo bao phủ không gian phương viên hai vạn dặm, tất cả đều nằm trong phạm vi hỏa vũ màu trắng bao phủ.
Đây không phải là hỏa diễm bình thường, mà là thiên hỏa, hỏa diễm cho Thiên chi cổ thần phóng ra, có ẩn chứa lực lượng quy tắc.
Thiên hỏa ẩn chứa lực lượng quy tắc hệ hỏa, so với dương hỏa thiên địa bình thường còn cường liệt hơn gấp trăm lần.
- Đại Hải Vô Lượng!
Cổ Thần nhẹ giọng niệm một câu, hai tay kết pháp ấn, chống mạnh lên trời.
Đột nhiên, hồng thủy vô tận xuất hiện bốn phía Cổ Thần, khiến không gian phương viên hai vạn dặm hoàn toàn bị bao phủ, hóa thành một khiến biển rộng.
Trong biển rộng tràn đầy bản nguyên chi thủy, ẩn chứa lực lượng quy tắc hệ thủy, dựng lên khắp bầu trời, tạo thành những cơn song gió vạn trượng muốn nhấn chìm tất cả.
Thiên hỏa ẩn chứa quy tắc hệ hỏa gặp phải bản nguyên chi thủy ẩn chứa quy tắc hệ thủy, tất cả đều tắt ngấm.
- Lực lượng quy tắc hệ thủy?
Thanh âm Thiên chi cổ thần hơi kinh hãi, quát lên:
- Âm chi cổ thần nói quả nhiên không sai, tên phản tặc ngươi dĩ nhiên thực sự nắm giữ lực lượng quy tắc, đây là lực lượng chỉ thuộc về chư thần, bất luận tu sĩ nào tiếp xúc hẳn phải chết, phản tặc, trên trời dưới đất đều không dung được ngươi, ngươi phải chết không cần nghi ngờ, thiên chi quy tắc --- thiên đạo mệnh vận, diệt cho bản thần!
Tiếng nói của Thiên chi cổ thần vừa dứt, chữ
"thiên" trên vòm trời đột nhiên từ trên cao hạ xuống, đập thẳng vào cổ Thần dưới mặt đất.
Thiên tráo bốn phía kịch liệt thu nhỏ lại, giống như một vòng lao lung, tất cả mọi sinh vật trong thiên tráo vừa rồi còn bừng bừng sinh cơ, thế nhưng trong sát na đều điêu linh, héo rũ, tử vong toàn bộ, tựa hồ như thọ nguyên đã tới điểm cuối cùng, trong nháy mắt mất mạng.
- Ngũ nguyên hợp nhất, bàn cổ đại đạo, Nhất vĩnh hằng, Phá Thiên Nhất Chỉ!
Thanh âm đại đạo tự nhiên vang lên, trong hư không xuất hiện vô số đạo sóng âm phản chấn ngược về phía Thiên chi cổ thần, cùng một lúc, Cổ Thần đã thi triển hai loại thần thông vô thượng, Nhất vĩnh hằng và Phá Thiên Chỉ.
Cổ Thần bế quan tu luyện trăm năm, đối với vận dụng khống chế Nhất vĩnh hằng càng thêm thuận buồm xuôi gió, lực lượng vô cùng kinh khủng, vũ trụ của Cổ Thần sản sinh lực lượng quy tắc âm dương, đạt tới cảnh giới Nhất sinh Nhị, để vũ trụ của Cổ Thần đánh vững cơ sở kiên cố nhất, Nhất vĩnh hằng chính là lực lượng bản nguyên nhất của vũ trụ Cổ Thần, là lực lượng sơ thủy, lực lượng cơ sở nhất, uy lực tự nhiên là nước lên thì thuyền lên, tăng mạnh theo cấp số nhân.
Về phần Phá Thiên Chỉ, theo Cổ Thần đối với lực lượng quy tắc của vũ trụ càng lúc càng thêm khắc sâu, tạo nghệ đối với trận pháp càng lúc càng khắc sâu, trận pháp vốn nguyên bản chính là mượn đại thế của thiên địa, lực lượng quy tắc vũ trụ mà diễn hóa thành một loại lực lượng gần với pháp tắc.
Lực lượng quy tắc là căn bản của lực lượng trận pháp và lực lượng pháp tắc, nắm giữ lực lượng quy tắc càng thêm khắc sâu, càng thêm triệt để, tự nhiên lực lượng pháp tắc và lực lượng trận pháp càng thêm có tạo nghệ.
Một số điểm nguyên bản không rõ ràng, không khắc sâu, cảm thấy có chút mê võng, từ khi thu được lực lượng quy tắc âm dương, trong đầu Cổ Thần dường như hiểu ra, trong nháy mắt thông suốt, đối với tu vi Phá Thiên Chỉ trực tiếp đề cao, trực tiếp từ cảnh giới đệ tứ trọng đạt tới cảnh giới đệ ngũ trọng sơ thành, cách đại viên mãn chỉ còn một bước.
Cổ Thần hiện tại, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế sống lại nhìn thấy cũng phải sợ hãi than thở, thực lực cường đại, so với thời điểm hắn còn sống đã không còn kém xa rồi.
Phá Thiên Chỉ chính là đại thần thông vô thượng do Côn Ngô Tiên Đế đặc biệt sáng tạo ra để đối phó với Thiên chi cổ thần, tuy rằng thời điểm đối phó với Hồng có hiệu quả kém hơn rất nhiều, nhưng đối với Thiên chi cổ thần lại có lực công kích cực kỳ cường đại, bởi vì Phá Thiên Chỉ, phá chính là thiên chi quy tắc.
Quang mang ánh sáng ngọc lấp lánh từ đầu ngón tay của Cổ Thần phát ra, chỉ cương đẹp mắt đột nhiên xuyên thấu qua không gian mấy vạn trượng, trực tiếp nổ bắn vào chữ
"thiên".
- Hử?
Trên vòm trời vô tận, Thiên chi cổ thần truyền tới một tiếng kinh nghi, nói:
- Phá thiên chi lực? Đây là lực lượng do tên phản tặc Côn Ngô kia lưu lại, dĩ nhiên để thiên chi quy tắc của bản thần bị một điểm thương tổn?
Tiếng nói vừa dứt, răng rắc một tiếng, chữ
"thiên" trên vòm trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều vết rách, thế nhưng lại chưa hề bị Phá Thiên Chỉ Cương đánh bại.
- Ha ha ha ha!
Tiếng cười to của Thiên chi cổ thần chợt vang lên, nói:
- Thiên chi quy tắc chính là lực lượng quy tắc cường đại nhất vũ trụ, vạn vật có thể phá, thiên quy không thể phá, đây là đạo chí cao của vũ trụ, ngươi thực sự nghĩ ngươi có thể phá? Cái gì là lực lượng quy tắc ngũ hành, trước mặt lực lượng thiên quy đều như con kiến hôi, diệt toàn bộ cho ta!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Liên tục vang lên mấy tiếng nổ mạnh, phá vỡ hư không vô cùng vô tận, Nhất vĩnh hằng vô hình vô tướng của Cổ Thần dĩ nhiên bị Thiên chi cổ thần đánh tan, trực tiếp bạo tạc, hóa tan thành hư vô.
Trong sát na, tựa hồ Cổ Thần đã mất đi toàn bộ ngăn căn, tốc độ chữ
"thiên" càng nhanh hơn, trong chớp mắt từ trên cao vạn trượng hạ xuống Cổ Thần, thiên tráo cũng càng lui càng nhỏ, thế muốn nhốt, trấn áp, hủy diệt Cổ Thần.
- Đây là lực lượng của chư thần, hàng nghìn hàng vạn quy tắc tề tụ một thân của bản thân, hóa thành thiên chi quy tắc, thiên đạo chi lực, chiếu sáng thập phương vạn cổ, trăm nghìn vị diện, vô tận hư không, tất cả thế gian đều phải bị hủy diệt, chỉ có chư thần bất hủ, thiên đạo trường tồn, phản tặc, diệt vong cho bản thần, tất cả lực lượng của ngươi đều sẽ bị thiên chi quy tắc của bản thần hấp thu, hóa thành thiên đạo chi lực càng thêm cường đại hơn! Ha ha ha ha…
Thiên chi cổ thần cười ha hả, tất cả mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt.
- Thuần âm thuần dương, hỗn độn vô thường, bàn cổ chân thân, vô địch thập phương, quá khứ bất diệt, tương lai bất vong, chỉ ta vĩnh hằng, thiên địa giai thương --- Nhị bất diệt!
Lúc này đây, ngoại trừ bản thân Cổ Thần đã không còn bất cứ cái gì dựa vào, không có bất cứ người nào có thể cứu vớt hắn, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Dưới nguy cơ sinh tử, tiềm lực của Cổ Thần đã bạo phát tới cực điểm, trong sát na, vô số tồn tại, không tồn tại, quá khứ, tương lai, hữu hình, vô hình… Lực lượng vô cùng vôt ận đột nhiện bạo phát hiện ra, thuần âm thuần dương trong cơ thể hầu như hoàn toàn hóa tan, hóa thành một phiến hỗn độn, giống như sản sinh một phiến thiên địa hoàn toàn mới.
Hai tay Cổ Thần chống mạnh lên trời, hai đạo quang mang sắc bén một đen một trắng đột nhiên đánh thẳng về phía chữ
"thiên" trên bầu trời, hắc bạch nhị khí chính là thuần âm thuần dương, hai tia âm dương hòa tan thành một chỉnh thể, ẩn chứa lực lượng quy tắc âm dương cực hạn, giống như hỗn độn tân sinh, lực lượng tân sinh, không thể ngăn cản, lợi hại vô cùng, trong đó còn ẩn chứa tính chất vĩnh hằng bất diệt của bàn cổ đại đạo, lực lượng vĩnh hằng bất biến.
- Trước mặt thiên chi quy tắc, quy tắc âm dương, vạn loại quy tắc vũ trụ đều là vô dụng, thiên quy vô cùng, cao nhất, phản tặc, ngươi đỡ không được bản thần diệt sát, ha ha ha… Hử?
Tiếng cười to của Thiên chi cổ thần đột nhiên dừng lại, kinh nghi một tiếng, một tiếng nổ mạnh khủng bố vô hạn đột nhiên bạo phát.
Ầm…
Ấn kỹ chữ
"thiên" cực lớn bị Nhị bất diệt trong sát na oanh kích tan nát, toàn bộ thiên tráo trong nháy mắt hóa thành hư vô, lao tù bốn phía, phá!
Thân ảnh Cổ Thần lập tức biến mất không còn, thuấn di thẳng về phía đông, chớp mắt đã xuất hiện tại nơi cực đông Đông hải --- Phong Bạo Thâm Uyên.
Một lần thuấn di, khoảng cách đạt tới hơn bốn nghìn vạn dặm, ngao du ngũ hoang tứ hải khắp tiên giới Cổ Hoang đối với Cổ Thần hiện tại mà nói bất quá chỉ là thời gian vài lần hô hấp.
Cổ Thần không hề trở lại thánh địa Ngũ Hành, sợ hấp dẫn Thiên chi cổ thần tới, tạo thành tai nạn hủy diệt cho mọi người trong thánh địa Ngũ Hành, tuy rằng thánh địa Ngũ Hành có thể ngăn cản được ngũ thành thoát thai kiếp, thế nhưng tuyệt đối không đỡ được cơn giận dữ hủy diệt của Thiên chi cổ thần.
Tu vi của Cổ Thần mới chỉ đạt tới Nhị bất diệt, tuy rằng vừa rồi trong nguy cơ sinh tử đã kích ép tiềm năng, Nhất sinh Nhị càng tiến gần một bước tới Nhị sinh Tam, nhưng dù sao thuần âm thuần dương trong cơ thể còn chưa thực sự hóa thành hỗn độn, lực lượng vừa mới bạo phát có thể Nhất không thể Nhị, Nhị bất diệt chân chính nhiều nhất có thể sánh ngang cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, đối với những cường giả cấp bậc vương giả chư thần như Thiên chi cổ thần, Hồng và Côn Ngô Tiên Đế còn có chút nhỏ bé, cho dù Thiên chi cổ thần hiện tại vẫn đang bị thương chưa khỏi, lực công kích yếu hơn đỉnh cao vài phần.
Vì vậy, Cổ Thần nhất cử phá đi lực lượng của Thiên chi cổ thần, thừa dịp Thiên chi cổ thần kinh ngạc trong chớp mắt, liền trực tiếp chạy tới Phong Bạo Thâm Uyên, nơi này có con bài cuối cùng của Côn Ngô Tiên Đế lưu lại cho hắn để đối kháng lại Hồng và Thiên chi cổ thần --- Côn Ngô Giới!
Trong nháy mắt kế tiếp, Cổ Thần trực tiếp nhảy vào trong đáy biển Phong Bạo Thâm Uyên, tới cấp độ thực lực như Cổ Thần hiện tại, cho dù là phong bạo hủy diệt tại trung tâm Phong Bạo Thâm Uyên cũng không thể tạo thành thương tổn mảy may đối với hắn, trong nháy mắt đã vượt qua phong bạo vô cùng vô tận, tiến vào trong di tích thái cổ, chính là phía dưới Phong Bạo Thâm Uyên.
Phía trước tựa hồ như có vật gì đó kêu gọi, thân thể vừa mới tới liền cảm nhận được Côn Ngô Giới tồn tại, trong Âm Dương tiên giới đột nhiên rung động, Cổ Thần khẽ nhấc tay lên, một kiện pháp bảo tỏa quang mang đẹp mắt xuất hiện trong lòng bàn tay, là Côn Ngô Ấn.
Côn Ngô Giới không ở trong tiên giới Cổ Hoang, mà là trong một không gian hoàn toàn độc lập, mắt thường không nhìn hấy, thần thức không tra xét được, ý niệm cũng không cảm ứng tới, thế nhưng Côn Ngô Ấn lại có thể cảm ứng được, giống như tiến vào trong Côn Ngô bí cảnh, Côn Ngô Ấn tản mát quang mang hưng phấn.
Cổ Thần cầm Côn Ngô Ấn, Côn Ngô Ấn tựa như biến thành cánh tay của hắn, rõ ràng cảm ứng được sự tồn tại của Côn Ngô Giới, thân thể hóa thành một đạo độn quang, chợt lóe lên rồi biến mất, trong sát na tựa hồ trực tiếp biến mất hoàn toàn khỏi tiên giới Cổ Hoang.
Ngay trong nháy mắt Cổ Thần biến mất kia, một cự chưởng đột nhiên từ hư không xé nát không gian xuất hiện, nắm mạnh, trong lòng bàn tay có một chữ
"thiên", chữ
"thiên" này không lớn không nhỏ, vuông vuông vắn vắn, ẩn chứa lực lượng cao nhất, bàn tay đi tới đâu, tất cả vạn vật thiên địa đều bị hạ thấp vài phần dưới uy áp của
"thiên".
Bàn tay của Thiên chi cổ thần xuất hiện, chộp vào hư không, lực lượng của hắn có cường thịnh hơn nữa cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của Cổ Thần.
- Ghê tởm! Trong tiên giới Cổ Hoang, còn có chỗ nào bản thần không tới được? Tên phản tặc Cổ Thần này dĩ nhiên giống như phản tặc Côn Ngô kia, trốn tới đây liền biến mất, ngay cả bản thần cũng không thể phát hiện ra được, điều này sao có thể? Sao có khả năng?
Thanh âm của Thiên chi cổ thần từ trong chỗ sâu hư không tầng tầng vang lên.
Lúc này Cổ Thần đã sớm không ở trong tiên giới Cổ Hoang, mà là tiến vào trong một không gian khác --- Côn Ngô Giới!
"Ở đây, chính là Côn Ngô Giới?"Cổ Thần đánh giá
"không gian" trước mặt.
So với nói là không gian không bằng nói là một gian phòng còn đúng hơn, chỉ là một gian phòng hơi lớn một chút mà thôi.
Bề rộng chừng sáu mét, dài chừng chín mét, có điểm ngoài dự liệu của Cổ Thần.
Côn Ngô Giới đã xưng là
"giới", tự nhiên là một không gian, một phương thế giới khác, một thế giới nhỏ như thế này, cuộc đời Cổ Thần hiếm thấy.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.comHiện tại Cổ Thần muốn phá vỡ một mảnh thiên địa, tiền tay bố trí một chút đều có thể rộng lớn hơn không gian Côn Ngô Giới trăm nghìn lần.
- Cổ Thần, rốt cuộc ngươi đã tới, ngươi có thể đến Côn Ngô Giới nói rõ ngươi chí ít đã thành công phân nửa, có Côn Ngô Giới, cho dù là Thiên hay Hồng cũng không thể tìm được ngươi, không thể làm gì được ngươi.
Đột nhiên, phía tước xuất hiện một đạo ảnh tử nhàn nhạt, thanh âm của Côn Ngô Tiên Đế vang lên.
Côn Ngô Tiên Đế cũng để lại trong Côn Ngô Giới một đạo ý chí ảnh tượng, chỉ là so với đạo ý chí ảnh tưởng dung nhập toàn bộ linh hồn nhạt hơn rất nhiều, hiển nhiên không hề ẩn chứa lực lượng gì, chỉ là lưu lại một đạo ảnh tử, giới thiệu một chút cơ bản về Côn Ngô Giới cho Cổ Thần mà thôi.
- Côn Ngô tiền bối!
Cổ Thần giật mình.
Hiển nhiên Côn Ngô Tiên Đế nghe được lời nói của Cổ Thần, chỉ bất quá là một đạo ảnh tử lưu lại trước khi tử vong mà thôi, nói:
- Côn Ngô Giới rộng sáu mét, dài chín mét, cao bốn mét, không gian không lớn, có thể nói cực nhỏ, thế nhưng chính là tâm huyết suốt đời của ta mới mở được một thế giới nho nhỏ như vậy, không nằm trong phạm vi quy tắc thiên địa, vô luận là Thiên hay Hồng đều không thể phát hiện ra sự tồn tại của Côn Ngô Giới.
Trong lòng Cổ Thần vui vẻ, ngay cả Thiên và Hồng đều không thể phát hiện ra, như vậy trong thiên hạ không còn bất cứ người nào có khả năng phát hiện Côn Ngô Giới, mang theo Côn Ngô Giới tùy thân, cho dù gặp phải Thiên hay Hồng đều không sợ hãi chút nào, trực tiếp tiến vào trong Côn Ngô Giới tương đương với trực tiếp biến mất khỏi vũ trụ bản nguyên.