Chí Tôn Chương 150: Tình huynh đệ đúc yêu binh (hạ)


Người huynh đệ đã cùng ta uống rượu.

Vẻ mặt khẩn thiết của ngươi.

Những lời ngươi từng khuyên của ta.

Sau này sẽ không có người nào nói với ta nữa.

Người huynh đệ luyện đan cho ta.

Ngươi cho ta sức sống của sinh mệnh.

Ngươi luôn luôn nói không chịu nổi chịu sự cố chấp của ta.

Bất đắc dĩ mắng đó là tính tình đáng ghét.

Những lời ngươi khuyên ta càng ngày càng kịch liệt.

Ngươi lại không đề cập tới bản thân.

Cuối cùng ngươi vỗ ngực nói.

Bảo ta không cần lo lắng.

Huynh đệ giúp ta uống rượu.

Ta tịch mịch nhớ lại khi ngươi còn tồn tại.

Ngươi từng khen rượu.

Khi hiến tế ta nhất định cho ngươi mang đi.

Ngươi nói mỗi khi ngươi nhìn Định Tinh Cung.

Trong lòng cảm thấy chấn động.


Trước những tiếng tích tích vang lên.

Đáy lòng ngươi cảm khái trước năm tháng.

Ta hỏi bao lâu ta có thể hồi phục lại thời huy hoàng.

Chúng ta cùng nhau tạo ra thần binh.

Đêm đó trong lời nói rít gào của ngươi vẫn văng vẳng đâu đây.

Từ nay về sau cũng không thể quên được!

Biển sao trời mênh mông, tinh quang dày đặc xông lên tận trời, như mộng như ảo.

Ở khoảnh khắc vĩnh hằng đó, tinh quang giao hội với nhau như nước lũ, chảy ngược vào thân Túy Tuyết Đao.

Một dấu vết huyền diệu, như mái tóc đen phiêu lãng theo gió, lan ra các phía, theo tinh quang rót vào Túy Tuyết Đao.

- Cái này, dấu vết này là thiên chi đạo, địa chi lý. Dấu vết của đại đạo!
Nhìn dấu vết này, trên mặt Nhan Khuyết lập tức tràn ngập vẻ khiếp sợ.

- Bất luận là luyện đan sư hay là luyện binh sư, chỉ cần tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, có thể lấy đường lớn câu động thiên địa, rót vào đan dược hoặc là yêu binh...
Kim Bích Hàm cũng nghẹn họng nhìn trân trối.

Đây là dấu vết của đạo, thiên địa chí lý. Bị tình cảm của Du Nha dẫn động, nhập vào trong Túy Tuyết Đao!

Đây là chỉ có thể là yêu binh tư chất tuyệt phẩm mới có được hiện tượng kỳ lạ như vậy!

Túy Tuyết Đao chẳng qua là tư chất trung tầng, chẳng lẽ bởi vậy mà tấn chức làm yêu binh tuyệt phẩm sao?

Trong lòng Sở Vân chấn động, lại ngầm lắc đầu.

- Muốn tấn chức tư chất tuyệt phẩm, cần dung hợp với thiên tài địa bảo tuyệt phẩm.
Tuy rằng vật liệu sử dụng cho Túy Tuyết Đao sử dụng đều là tinh phẩm thượng đẳng, nhưng vẫn kém một cấp bậc so với thiên tài địa bảo tuyệt phẩm...

- Nhưng là hiện tượng kỳ lạ này, thật sự là hiện tượng kỳ lạ của yêu binh tuyệt phẩm xuất thế.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Sở Vân tràn ngập nghi hoặc.

Ầm!

Một tiếng động vang lên. Tinh mang quán nhập hết vào bên trong Túy Tuyết Đao.

Đột nhiên, cột sáng màu trắng tiêu tán. Trong phút chốc ánh sáng ảm đạm xuống, toàn bộ lại trở nên yên lặng.

Ầm một tiếng, Du Nha đại sư té ngã trên mặt đất, cả người mệt mỏi. Động tình thương thân, vừa mới khai quang, năng lực siêu việt đã tới cực hạn, làm cho toàn thân hắn mệt mỏi, té ngã trên mặt đất không thể nhúc nhích.

Túy Tuyết Đao như thoát thai hoán cốt, ngân vang từng tiếng dễ nghe. Từ không trung chậm rãi bay xuống, trở về trong tay Sở Vân.

- Mau nhìn xem, có phải tấn chức tới tư chất tuyệt phẩm hay không?
Kim Bích Hàm vội vàng hỏi.

Nhan Khuyết đỡ Du Nha đại sư đứng lên.

Sở Vân xem xét một phen, hơi hơi thất vọng nói:
- Không phải tư chất tuyệt phẩm, là tư chất thượng đẳng.

Nhưng đột nhiên, sắc mặt hắn ngẩn ra, kinh ngạc nói:
- Di? Đây là...

- Là cái gì?
Kim Bích Hàm hỏi.

Sở Vân đang định trả lời, bỗng nhiên nghe thấy tiếng người nói xôn xao.

Nhất thời, sắc mặt Sở Vân trầm xuống, thu hồi Túy Tuyết Đao:
- Có người đến đây, xem ra là bị vừa mới hiện tượng kỳ lạ thiên địa giao cảm thu hút tới đây. Nơi đây không nên ở lâu, thu thập mọi thứ, đi mau!

- Vâng.
Kim Bích Hàm gật đầu, cũng biết lúc này không phải nói lúc nói chuyện.

Ngược theo đường cũ, bốn người lại gặp người quen. Đó là Đại quản gia Cổ gia Cổ Nhân và một đám người đứng chờ ở cửa.

- Ôi! Ta còn tưởng ai? Thì ra là Sở Thiếu đảo chủ.
Cổ Nhân cười tủm tỉm, vẻ mặt hòa khí phát tài, trong mắt hắn chất chứa ánh sao, liếc nhìn bốn người một lần.

- Giao yêu binh tuyệt phẩm ra đây đi. Chư vị không cần phản kháng, tiểu nhân chính là tiên phong, còn có ba vị đại tướng đang tới… Ách!

Hắn còn chưa nói xong, chỉ thấy một ánh đao hình bán nguyệt, cắt qua không gian, lấy thế như sét đánh ngang tai trực tiếp cắt ngang người!

- Sao có thể?
Cổ Nhân tuyệt đối không dự đoán được, ở trong phạm vi thế lực của Cổ gia, Sở Vân dám ra tay. Hơn nữa ra tay nhanh như vậy! Ngoan độc như vậy!

Ánh đao lướt qua, trực tiếp chém hắn thành hai nửa. Đao mang không giảm, lại tung hoành trong khoảng cách mấy trượng, trực tiếp tách đám người phía sau hắn ra.

- Đi, hiện tại cái gì cũng không thể nói rõ ràng được. Yêu đao tuyệt phẩm, cũng đủ Cổ gia đảo cùng Thư gia đảo trở mặt. Truyện Tiên Hiệp
Sở Vân trầm giọng quát, xung phong đi trước, trong tay cầm Túy Tuyết Đao, tung hoành vô địch, mở một đường máu.

Chẳng qua, những người này là tiểu lâu la Cổ Nhân lôi kéo được ở trên đảo. Ngoài ra, chính là luyện binh sư tới xem thần binh xuất thế.

Hiện tượng kỳ lạ yêu binh tuyệt phẩm xuất thế, câu động thiên địa, cảnh tượng bao la hùng vĩ, phạm vi trăm dặm đều có thể nhìn thấy. Căn bản phòng luyện binh ngầm không che lấp được. Hơn nữa phụ cận nơi này, chính là Cổ gia chủ đảo. Theo lời của Cổ Nhân đã nói, ba vị đại tướng đang đến.

Bởi vậy Sở Vân không hề lưu thủ, đại sát tứ phương. Nhan Khuyết và Kim Bích Hàm theo sau bảo vệ Du Nha đại sư. Đám người lao ra.

Sở Vân sát phạt quyết đoán, khí thế hung mãnh. Lấy hắn làm mũi tên, bốn người thừa dịp hỗn loạn, đột phá vòng vây. Chạy tới bờ biển, thì trực tiếp lên hải thuyền.
Đợi khi ba vị đại tướng Cổ gia phản ứng lại, bọn họ đã đi hơn mười dặm, sớm biến mất không thấy hình bóng.

- Phù... May mắn Thiếu chủ quyết định thật nhanh, giết Cổ Nhân, thừa dịp trong lúc mọi người kinh ngạc, phá vòng vây. Nếu không sự tình thật sự phiền toái.
Nhan Khuyết thở hắt ra nói.

Kim Bích Hàm cũng vỗ ngực, thở dốc một chút, nghĩ thấy sợ nói:
- Với thực lực của chúng ta, quá kém so với nhân cấp số vật tướng lãnh. Nếu đi chậm một bước, chỉ sợ đã bị bắt vào nhà tù.

- Tiểu hữu làm gì lại tự coi nhẹ bản thân mình như vậy. Với thực lực ba người các ngươi, có được Chiến lực Đại yêu không kém mấy so với đại tướng.
Du Nha đại sư mở hai mắt, dựa vào mép thuyền nghỉ ngơi một lát, hắn đang dần dần tỉnh lại.

Kim Bích Hàm trừng mắt mâu, có chút không thể hiểu được.

Nhan Khuyết cười giải thích nghi hoặc của nàng:
- Ở Chư Tinh Quần Đảo chúng ta, bình thường có hai tới ba vị Chiến lực Đại yêu liền xưng là Đại tướng. Bình thường tất cả đảo chủ đều là Chiến lực Linh Yêu. Không giống Đôn Hoàng quốc các ngươi, loại quốc đảo này, có Chiến lực Linh Yêu mới có thể xưng là đại tướng.

Các chương khác:

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chi-ton/chuong-150/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận