Chí Tôn Chương 604 : Thực lực tăng vọt


- Không ngờ là như vậy!
Sở Vân thật sự có một loại cảm giác mở rộng tầm mắt. Tính đặc thù của thế giới Thần tàng lại khiến nó trở thành khu vực nền tảng cho yêu tinh vô chủ.

Sau khi nghe ngóng về trữ lượng trong đó, Sở Vân cũng kinh ngạc không nói lên lời.

Lúc này, hắn liền quyết định, chọn lựa chọn thứ ba.

- Tuy rằng ngươi có quyền giao lưu không ràng buộc, nhưng mỗi một quyền giao lưu, đều có giá trị hạn mức cao nhất. Cũng không thể cướp lấy một cách vô hạn. Ngươi cần hiểu về điểm này. Cho nên, ngươi chỉ có thể đổi lấy một nửa số lượng tinh thạch tồn tại trong thế giới Thần tàng. Người trẻ tuổi, ngươi đã dùng một lần quyền giao lưu, hỏi về tình hình Đông Hải Phái. Dùng quyền giao lưu thứ hai, hỏi pháp môn để trở nên cường mạnh. Hiện tại, ngươi muốn dùng một quyền giao lưu cuối cùng, đến đổi lấy tinh thạch vô chủ, ngươi xác định không?


- Xác định.
Sở Vân không chút do dự đáp.

Mọi người đều biết, tu vi của Yêu vật, phân làm Ấu yêu, Tiểu yêu, Đại Yêu, Linh Yêu, Kiếp Yêu.

Trong đó, một đến chín năm là Ấu yêu, mười đến chín mươi chín năm là Tiểu yêu, một trăm đến chín trăm chín mươi chín năm là Đại Yêu, một ngàn đến chín ngàn chín trăm chín mươi chín năm là Linh Yêu. Trên vạn năm là Kiếp Yêu.

Trong từng giai đoạn, đều có hiệu quả biến đổi về chất. Điều này cũng có ý nghĩa yêu vật gặp được hậu kỳ, hiệu quả tu vi tăng lên, càng không rõ ràng.

Một viên yêu tinh trăm năm tu vi, nếu để Ấu yêu thu vào, thì có thể thoáng chốc đã lên tới Đại Yêu. Nhưng tới thời kỳ Kiếp Yêu, một trăm viên yêu tinh như vậy, tu vi cũng chỉ tăng thêm mười ngàn năm. Với mức độ tăng phúc như vậy, đối với Kiếp Yêu mà nói, quả thực chỉ là số lẻ như mưa bụi, căn bản là không đủ nhìn.

Phần lớn Yêu vật chủ lực trong tay Sở Vân đều ở kỳ Kiếp Yêu. Nhưng tu vi, đều chỉ là trên dưới một trăm vạn năm. Tu vi Kiếp Yêu khó có thể tăng lên. Dựa theo kiến thức phổ thông, muốn tu vi Kiếp Yêu tích lũy đi lên, cần lượng thời gian lớn.

Thời gian Sở Vân xuất đạo thật sự là quá ngắn. Nhất là cường giả Hầu cấp, Vương cấp, người nào không phải mấy trăm năm tuổi?

Điều này cũng nhân tố chính kiềm chế sức chiến đấu của Sở Vân.

Sở Vân cũng từng buồn rầu vì điều này. Nhưng thật sự là bất đắc dĩ, không có đường tắt nào có thể đi được. Điều khiến hắn thật không ngờ chính là, ở trong thế giới Thần tàng, tồn tại số lượng lớn yêu tinh vô chủ.

Tuy rằng hắn chỉ lấy ra một nửa số lượng tồn tại trong đó, nhưng cũng đủ để Sở Vân khiến tu vi của yêu vật trong tay Sở Vân chuyển biến tới mức long trời lỡ đất.
Sau khi đưa ra yêu tinh vô chủ rời khỏi thế giới Thần tàng, đến đêm Sở Vân đã tiêu hao gần hết những yêu tinh này.

Khi mặt trời mọc lên, một ngày mới đã đến, trong một đêm, chiến lực của hắn đã có bước tăng tiến bạo tạc.

Tu vi của Tiên Thiên Túy Tuyết Đao vốn ba mươi sáu vạn năm, tăng lên tới bảy trăm hai mươi vạn năm.

Thiên Hồ tu vi hai mươi bảy vạn năm, tăng vọt đến sáu trăm vạn năm.

Thông Linh Xà tu vi một trăm vạn năm, đã trở thành một Thông Linh Xà mới, tu vi chừng năm trăm tám mươi vạn năm.

Tu vi của Nguyệt Thỏ, tăng lên mạnh nhất. Ban đầu từ ba mươi vạn năm năm, tăng lên tới sáu trăm chín mươi vạn năm.

Hồng Yêu không màu ban đầu là hai hai mươi mốt vạn năm, tu vi tăng lên mười lần, đặt tới trình độ hai trăm trăm vạn năm.

Về phần Lục Dục Tâm Ma Hạt, bởi vì đã là Linh Yêu đỉnh phong, lại tiến thêm một bước, sắp nghênh đón Kiếp Yêu kiếp. Bởi vậy Sở Vân đem yêu tinh vô chủ tinh hoa năm trăm vạn năm còn lại, tất cả chế luyện thành Thiên Tinh Đan. Đặc biệt giữ lại cho nó dùng.

- Đây tuyệt đối là sự phát triển bay vọt. Nếu không có những yêu tinh vô chủ, ta ít nhất cần năm, sáu năm tiến hành tích lũy. Hiện nay có thể nói là một bước lên trời!

Những yêu tinh vô chủ, khiến chiến lực Hầu cấp thấp nhất của Sở Vân, thoáng cái tăng lên tới trung đẳng.

Tuy nhiên cứ như vậy, linh quang trong cơ thể Sở Vân, lại đạt tới cực hạn. Nếu bồi dưỡng Lục Dục Tâm Ma Hạt thành Kiếp Yêu, gần như không có linh quang dư thừa.

Muốn tiến thêm một bước nữa, tố chất thân thể lại thành trở ngại. Trừ phi là đạt được một số lớn Long Tình Quả, mới có thể đẩy mạnh tố chất thân thể tới đỉnh phong.

Nếu không chỉ dựa vào tắm thuốc Dịch Cân Tẩy Tủy dịnh, chỉ có thể tiến hành theo chất lượng, đối với việc chống cự sự công kích của Lục Kình Vương, không có hiệu quả dựng sào thấy bóng.

- Sở Vân, ngươi là vỏ che ở bên ngoài. Tuy rằng ngươi không có Long Tình Quả, nhưng đã có Xích Diễm Kim Tham Thụ. Lúc trước chúng ta giết chết Tham Lang Vương, ta được phân một gốc cây Xích Viêm Kim Tham Thụ cấp số Kiếp Yêu. Dùng kim tham, hiệu quả vô cùng tốt, có thể dùng liên tục, khiến tố chất thân thể nhận được sự thăng tiến nhảy vọt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Sau khi biết được tình huống của Sở Vân, Nhị Lang Thiên Quân đưa ra một đề nghị.

- Điểm ấy ta cũng hiểu. Nhưng kim tham trên những Xích Diễm Kim Tham Thụ trong tay ta đều đã bị ngắt hết. Muốn sinh trưởng ra, ít nhất được năm sáu mươi năm.
Sở Vân thở dài một hơi nói.

Nhị Lang Thiên Quân cười:
- Sở Vân, ngươi quên trong tay ngươi còn có Nguyệt Thỏ sao? Ngươi có thể dùng nó để gia tốc thời gian. Trước kia tu vi của nó quá yếu, tu vi chỉ có hơn mười vạn năm. Nhưng hiện tại, tu vi của nó đã là xưa đâu bằng nay.

Sở Vân vỗ đùi, như bừng tỉnh khỏi giấc mộng:
- Phương pháp dễ như vậy! Sao ta lại không nghĩ ra?

Hắn lập tức vận dụng Nguyệt Thỏ, gia tốc thời gian xung quanh Xích Viêm Kim Tham Thụ. Vì thế Sở Vân bỏ ra một lượng lớn thiên cương thạch tệ, thậm chí là một
đám Thiên Tinh Đan, để bổ sung dinh dưỡng cho Xích Viêm Kim Tham Thụ.

Sau năm ngày, trên Xích Viêm Kim Tham Thụ mọc đầy Kim Tham. Từ xa nhìn lại, ánh vàng, giống như là một rừng cây làm bằng vàng.

Ép thời gian năm sáu mươi năm thành năm, sáu ngày, Sở Vân đã bỏ ra một cái giá lớn, không chỉ Thiên cương thạch tệ và Thiên Tinh Đan.

Bởi vì vậy, tu vi của Nguyệt Thỏ sụt đến năm vạn năm. Đồng thời rất nhiều kim tham thụ đều là dạng dinh dưỡng không đủ, dẫn đến dược hiệu của kim tham yếu hơn ba thành so với kim tham phát triển bình thường.

- Tính toán ra, phương pháp này vẫn là hại lớn hơn lợi. Dù sao Nguyệt Thỏ chỉ là Yêu thú phụ trợ, không có yêu tinh vô chủ, tu vi của nó không thể thông qua chiến đấu để tăng lên. Hơn nữa Xích Viêm Kim Tham Thụ cũng có hạn chế về tuổi. Lúc này đã sớm cạn kiệt sinh lực. Nếu lại dùng thêm vài lần, tuyệt đối là ăn không tiêu.
Cảm thấy được những tệ hại này, Sở Vân cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ.

Hiện tại hắn thiếu nhất, chính là thời gian. Còn đây là hành động bất đắc dĩ.
Sau khi dùng một lượng lớn kim tham, tố chất thân thể hắn từ Hầu cấp trung gian, tăng vọt đến Hầu cấp cao giai. Còn thừa một phần nhỏ kim tham, cũng rốt cuộc không thể dùng nữa. Cho dù hắn dùng, cũng không có mấy hiệu quả.

Số kim tham còn thừa lại, Sở Vân tính giao toàn bộ cho cao tầng Thư Gia dùng. Cứ như vậy, trong thời gian ngắn chiến lực cao tầng của Thư Gia sẽ có một lần tăng trưởng với biên độ không nhỏ. Và chênh lệch với Đông Hải Phái cũng thu nhỏ lại rất nhiều.

Trong lúc này, luận bàn giao lưu trong đại hội Thư viện vẫn tiếp tục.

Sở Vân dựa vào Cực Nhạc Tiên Phi, một đường qua ải chém tướng, thẳng tiến lên vị trí trước mười trong mười tám hạng mục.

Thành tích kinh khủng như vậy, làm cho cả đại hội thêm khiếp sợ.

Vì vậy khi Sở Vân đi lại đường phố, ánh mắt mọi người nhìn hắn, thật giống như là nhìn một cự thú hồng hoang.

Tuy nhiên hai vị Vương giả Tửu Hào Vương, Tiên Nang Vương này, cũng nhìn Sở Vân có chút đăm chiêu, dường như đang nghĩ tới điều gì.

Linh quang Vương giả, vô cùng kinh khủng. Cũng bởi vậy trí tuệ Vương giả sâu không lường được, tuyệt đối không dễ lừa gạt.

Sở Vân có thể đã lừa gạt phần đông các đại sư, toàn bộ người trong đại hội Thư viện. Nhưng lại khó có thể lừa gạt được hai vị Vương giả này.

Một đêm nào đó, Tửu Hào Vương một mình tìm tới Sở Vân, dặn dò nói:
- Mau tấn chức đến Vương giả đi. Nói cách khác, ngươi không thể bảo vệ được nó.

Hắn vẫn chưa chỉ ra Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Nhưng trong lòng hai người cũng biết rõ ràng.

Chung quy, tung tích của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đã bị lộ ra. Nhưng cũng không có cách nào khác, đối mặt với cường địch sắp xuất hiện, Sở Vân cũng bất đắc dĩ.

Đương nhiên các Cực Nhạc Tiên Phi cũng đã chuẩn bị sẵn tư tưởng đối diện với điều này. Các nàng chủ động yêu cầu, muốn trợ giúp Sở Vân.

Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền ẩn chứa bí mật về vĩnh sinh. Cho dù chỉ nghe đồn, cũng thật sự khiến người ta chú ý. Nó quá mức trọng đại. Cho dù Sở Vân có thực lực Hầu cấp cũng không giữ được. Trừ phi là có uy của Vương giả, chiếm sức mạnh đỉnh phong trong Tinh Châu mới có thể ngạo nghễ nhìn quần hùng, có thực lực bảo vệ các Cực Nhạc Tiên Phi.

Sau đó, Nhị Lang Thiên Quân cũng tìm được Sở Vân, nhưng không quan hệ tới Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, mà đưa ra một yêu cầu đối với Sở Vân:
- Từng nghe ngươi nói, có thể lợi dụng một lần quyền giao lưu không ràng buộc, đổi lấy đạo pháp thần thông. Ta cần một đạo pháp thần thông, chính là Sâm Hải của Bích Mộc Vương năm xưa. Trước kia, khi ta ở Nhị Lang Sơn, tuy rằng chiếm được truyền thừa của Bích Mộc Vương, nhưng đạo pháp thần thông của hắn không lưu truyền tới ngày nay. Nếu có đạo pháp thần thông Sâm Hải, chiến lực của một trăm linh tám Thảo Đầu Thần Tướng của ta sẽ tăng với mức xưa nay chưa từng có. Ta cần nó!

Chỉ có tham gia luận bàn, nhận được người đứng đầu một hạng mục nào đó, mới có thể có được một lần quyền giao lưu không ràng buộc. Nhị Lang Thiên Quân không tham gia bất kỳ hạng mục nào, chỉ có thể thỉnh cầu Sở Vân trợ giúp. Hắn biết Sở Vân có được Thông Linh Xà, có thể ngưng tụ đạo pháp thần thông, thông qua Thông Linh Xà, tiến hành truyền thụ.

- Đương nhiên, tuyệt đối sẽ không lấy không của ngươi. Vì đạo pháp Sâm Hải này, ta sẽ lấy đạo pháp Phách Binh làm trao đổi đồng giá.
Nhị Lang Thiên Quân lại nói tiếp.

- Điều này thật sự không cần. Phách binh chính là đạo pháp thần thông của phụ thân Sở Bá Vương ngươi. Ngươi vì ta xuất lực, ngăn cản cường địch như Lục Kình Vương, ta tự nhiên phải có chút thể hiện. Đạo pháp Sâm Hải này, coi như một phần thù lao trong đó.

Sở Vân lắc đầu, từ chối đề nghị cuối cùng của Nhị Lang Thiên Quân.

Bất kỳ đạo pháp thần thông gì đều chưa bao giờ được công bố, giữ kín không nói ra. Nó là di vật tổ tiên, là vinh quang của huyết mạch, là tự hào của truyền thừa.
Theo mức độ nào đó mà nói, đạo pháp thần thông đã không còn đơn giản là đạo pháp, mà là một loại tổ vật tinh thần. Đối với Ngự yêu sư có được nó mà nói, có ý nghĩa đặc biệt.

- Ngươi ít nghĩ ngoài lề!
Nhị Lang Thiên Quân hừ một tiếng.
- Sở dĩ ta trợ giúp ngươi, là báo đáp ơn cứu mạng của ngươi, đâu cần thù lao gì? Cho ta thù lao, chính là sỉ nhục ta! Lúc trước khi ta hôn mê, ngươi vốn có thể nhân cơ hội lợi dụng Thông Linh Xà, ăn trộm đạo pháp Phách binh, nhưng ngươi không làm. Sao ta có thể vô cớ muốn thứ gì đó của ngươi? Đây không phải lại thiếu nhân tình của ngươi sao?

Sở Vân từ chối.

Nhị Lang Thiên Quân cũng rất kiên trì:
- Ngươi thu cũng phải thu, không thu cũng phải thu. Mẫu thân của ta chết vì Sở Bá Vương. Tuy rằng hắn là phụ thân ta, nhưng trong trí nhớ của ta, lại không nhận được chút ấm áp từ hắn. Đạo pháp thần thông của hắn, đối với ta mà nói, cũng chỉ là một đạo pháp bình thường thôi. Sở huynh, ngươi không thu, chẳng phải là khinh thường ta?

Đã nói đến mức này, Sở Vân đành phải tiếp nhận.

Bất tri bất giác, đại hội Thư viện đã tới gần thời kỳ cuối. Mười người đứng đầu trong luận bàn, khác với trước kia một trời một vực, gần như đều là đại sư, áp lực so với ban đầu đã trầm trọng hơn bội phần.

Giống như phán đoán trước kia của Sở Vân, hắn không có khả năng ôm toàn bộ mười tám hạng mục xuất sắc. Các Cực Nhạc Tiên Phi chỉ là nhân vật cấp đại sư, cũng không phải là tông sư.

Ba ngày sau, lần đầu Sở Vân nghênh đón thất bại trong hạng mục tài hùng biện, dừng lại ở vị trí thứ ba trong danh sách.

Ngay sau đó, hắn lại gặp Tửu Hào Vương trong hạng mục luyện đan. Mặc dù có hắn Tiểu Bao Tử, nhưng ở thời điểm cuối cùng, Tửu Hào Vương tạo ra Đại Đạo rượu.

Đại Đạo rượu, là một loại đan dược không tầm thường, trộn lẫn lĩnh ngộ của luyện đan sư đối với thiên địa, đối với lý giải tự nhiên. Thế nào cũng phải có cảnh giới Vương cấp đỉnh phong, linh quang một đầu câu thông lưới pháp tắc Tinh Châu mới có thể đủ khả năng chế luyện ra.

Sở Vân chịu thiệt do cảnh giới không đủ. Ngay cả có Tiểu Bao Tử cũng không địch lại Tửu Hào Vương.

Sau đó, hắn lại ở trong hạng mục luyện binh, bại bởi Du Nha. Du Nha có thực lực tiếp cận cấp tông sư. Cho dù Phi Dương Tiên Tử vận dụng luyện binh thuật Phi Dương, cuối cùng cũng thất bại.

Trong hạng mục chế túi, Tiên Nang Vương vượt xa người thường, ngay tại chỗ chế luyện ra một tiên nang thượng đẳng, chiến thắng áp đảo.

Tuy nhiên ở trong bảy hạng mục phong ấn, đánh giá, độ kiếp, đạo pháp, nuôi trồng chờ, Sở Vân cũng đánh rất tốt, đoạt được xuất sắc.

Điều đó cũng có nghĩa là, thoáng cái hắn có được bảy lần quyền giao lưu không ràng buộc.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chi-ton/chuong-604/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận