Mở di động ra ,quả nhiên rất nhiều tin nhắn ,và cuộc gọi nhỡ đặc biệt là của anh Tư .Ở giữa ,phần tin nhắn ,Lam Phong Ngữ rất nhanh tìm được cái tên quen thuộc ---Tần Thư Nam .
Đơn giản ba chữ ,dấu chấm câu đều không có ,có điểm cảm giác muốn khóc.
"Em ở đâu "
Ba chữ đơn giản ,nhưng là lần đầu tiên người kia gửi tin nhắn cho cô ,có điểm hàm xúc quan tâm ý tứ.
Trong lòng không hiểu kích động rất nhiều ,còn có loại cảm giác chua sót lan tràn .
Thời điểm ngày hôm qua trước khi đi cô đã quyết định ,nếu anh đối với mình đều không có một điểm ý tứ ,như vậy cô sẽ lựa chọn thả tự do cho anh .
"Bảo bối ,làm sao vậy ? Sảy ra chuyện gì sao ?"
Không biết khi nào Randall đã đi lại đây ,từ phía sau ôm lấy thắt lưng Lam Phong Ngữ ôn nhu nói .
Lam Phong Ngữ lau giọt nước mắt trong suốt sau đó nhẹ nhàng lắc đầu :"Không có việc gì ."
Randall đã nhận ra một chút cái gì ,nhưng không có ép hỏi .
"Bảo bối ,nếu đã xong thì đến ăn sáng đi . Để đồ nguội lạnh thì ăn sẽ không ngon a ."
Lam Phong Ngữ gật đầu ,sau đó gọi điện cho anh Tư .
"Bảo bối ,ngày hôm qua em đi đâu vậy ?"
Điện thoại thế nào lại lại gọi không được ? Bây giờ đang ở đâu ?Anh đến đón .Anh còn có chuyện muốn nói với em ."
Điện thoại gọi được chuyển đến , liền truyền đến nhưng câu hỏi liên tục của Lam Dật Thiên ,Mặt Lam Phong Ngữ đều cương ,không biết trả lời câu nào trước mới tốt .
"Cái kia ,anh Tư ,đừng lo lắng ,em không sao ,bây giờ em đang ở nhà của một người bạn ,đợi lát nữa sẽ trở về .Đừng lo lắng ,đợi lát nữa trở về em sẽ gọi điện cho anh ."
Sửng sốt một chút ,Lam Phong Ngữ rất nhanh lấy lại tinh thần ,sau đó nhẹ giọng nói .
"Bảo bối ,nếu có chuyện gì thì nhất định phải nói cho anh biết ?Chuyện tình của em và Tần Thư Nam ,tuy rằng anh cảm thấy cái người đàn ông kia không xứng với em ,nhưng là nếu bảo bối em vẫn kiên trì...."
"Anh Tư yên tâm đi ,em đã quyết định rồi ,em muốn cùng anh ta ly hôn."
Lam Phong Ngữ vừa dứt lời ,Randall cả kinh nĩa trên tay trực tiếp rớt xuống .
Một bước xa tiến lên ,Randall cầm lấy bả vai cô cuống quýt hỏi :"Bảo bối em đang nói cái gì ? Ly hôn cái gì ?Chẳng lẽ em đã kết hôn ?"
Cái sự thật này ,đối với người một lòng tìm người yêu như Randall mà nói thật sự là một trận đả kích rất lớn.
"Bảo bối ,rốt cuộc em đang ở đâu ?Sao lại có âm thanh của người đàn ông ? Có phải hay không em gặp được người đàn ông kỳ quái ? Bảo bối ,mau nói ra em đang ở đâu ,anh đi đón em ."
Âm thanh của Randall rất lớn ,đương nhiên điện thoại bên kia Lam Dật Thiên cũng nghe thấy được giọng nói rống to lười nhác của người đàn ông kia.
Lam Phong Ngữ bị hai người bức điên rồi ,trong điện thoại anh Tư đang bức cung ,trước mắt là Randall người đàn ông này đàng dùng ánh mắt như bị phản bội nhìn chằm chằm xem .
"Anh Tư chờ một chút em sẽ gọi lại cho anh .Hiện tại em không có việc gì cả ,em trở về sẽ liền trức tiếp gặp anh .Thật sự ,em khong nói dối ,anh đừng lo lắng ,em tắt máy trước ."
Vội vàng nhắc nhở mấy câu ,Lam Phong Ngữ nhanh tay tắt điện thoại .
Ai biết vừa nhấc đầu ,liền chống lại môi đôi mắt xanh phiếm ẩn ẩn hàn quang thâm sâu .
"Bảo bối ,xem ra em phải giải thích một chút ,về cái gọi là ly hôn?"
Randall cười âm trầm ,trực tiếp đem Lam Phong Ngữ ôm lấy một cước đá văng cửa phòng liền đi đến tiến vào .
Hy vọng không phải anh nghĩ như vậy ,anh thật vất vả mới gặp được một người phụ nữ mà khiến anh động tâm ,anh cũng không nghĩ đến sẽ đem bảo bối trước mắt cho người đàn ông khác .
Nếu thật sự cô kết hôn thì thế nào ,kết hôn thì vẫn có thể ly hôn ,bảo bối nhất định phải là của anh .
Bình thường luôn mang theo nụ cười xấu xa ,lúc này trên mặt Randall là biểu tình nghiêm túc âm trầm ,giống như là ngày tận thế .
Lam Phong Ngữ bị Randall trực tiếp để tại trên giường .
Còn không chờ cô đứng lên , Randall liền tiến lên ngăn chặn cô :"Bảo bối ,đến nói nói ,ly hôn là chuyện gì sảy ra ?"
Không biết vì sao ,vốn đang cảm thấy không có gì nhưng khi Lam Phong Ngữ nhìn đến cặp mắt sanh lục đang lóe ra hàn quang kia lại không hiểu liền cả kinh .Đợi cho cho đến khi phản ứng lại ,thì bản thân mình đã không kịp khống chế đem chuyện tình nói hết ra từ đầu đến cuối không thiếu một từ nào.
"Bảo bối ,như vậy ,là em muốn cùng người kia tên là Tần Thư Lam ly hôn ?"
Sắc mặt Randall âm tình bất định ,nhìn không ra cảm xúc chân thật lúc này rốt cuộc là cái gì .
Lam Phong Ngữ nháy mắt mấy cái ,cảm thấy bản thân mình cùng với người đàn ông mới gặp lần đầu này ở chung có vẻ như có chút rất hợp .
"Cái kia..."Vươn tay đem đối phương đẩy ra một chút ,Lam Phong Ngữ rất muốn làm mặt lạnh ,nhưng là vừa thấy đối phương lại nghĩ đến một màn buổi sáng thức dậy kia ,nhịn không không được liền đỏ mặt lên ,càng không muốn nói bừa bãi linh tinh gì nữa .
"Không được ,bảo bối ,ngay bây giờ em phải cùng tên Tần Thư Lam kia ly hôn ,sau đó chúng ta đi lĩnh giấy chứng nhận."
Randall như là đột nhiên nhớ tới chuyện này dường như trừng mắt to lên ,làm bộ sẽ kéo Lam Phong Ngữ đứng dậy .
Lam Phong Ngữ trắng mắt liếc nhìn Randall một cái :" Cái kia ,chúng ta có vẻ rất quen thuộc đi ?"
"Bảo bối ,chẳng lẽ em ăn người ta lại không chịu trách nhiệm sao ?"
Vừa rồi còn cường thế như một đế vương trong nháy mắt người đàn ông liền hóa thân thành tiểu bạch kiểm mềm mại yếu ớt ,bĩu môi một mặt ủy khuất nhìn Lam Phong Ngữ .
Lam Phong Ngữ đầu đầy hắc tuyến ,đành phải nhanh đem lời nói trong miệng nuốt lại.
"Anh trước tiên có thể đứng lên có được hay không ? Tôi phải đi về ,không thì anh Tư rất suốt ruột ."
Nghĩ đến anh Tư bây giờ chắc là rất lo lắng ,Lam Phong Ngữ giãy dụa đứng dậy.
Randall cũng cảm giác được cô đang lo lắng ,chỉ tại trên môi cô chạm nhẹ vào một chút liền lôi kéo cô đứng lên :"Tốt lắm ,bảo bối ,anh đã đóng dấu cho em . Về sau ,nơi này chỉ có một người là anh ."
"Em muốn đi đâu ? Anh sẽ đưa em đi . Vừa khéo anh có thể đi xem tộc trưởng ."
Trực giác Lam Phong Ngữ muốn cự tuyệt ,nhưng là mộit đôi ẩn ẩn màu xanh kia liền đem toàn bộ cự tuyệt nuốt lại .
Lam Dật Thiên lo lắng cả đêm cũng chưa hề ngủ .
Tuy rằng biết tính cách bảo bối ,nhưng vẫn là rất lo lắng .Đặc biệt cả đêm điện thoại cũng không gọi được ,khó tránh khỏi việc nghĩ ngợi linh tinh .
Tối hôm qua anh gọi điện cho Tần Thư Nam ,nhưng khi điện thoại xong lại khiến anh đối với hắn ta cảm giác lại càng lém .
Anh hỏi hắn bảo bối có ở nhà không ,Bộ dáng của hắn lại mờ mịt không biết , thật hiển nhiên là hắn không quan tâm đến tình hình của bẩo bối .
Nếu không hai người cũng chẳng phải đối mặt mà là dùng điện thoại liên hệ quan hệ , Lam Dật Thiên tin mình lại sẽ không nhịn được mà hung hăng tấu cho cái người đàn ông kia một chút.
Bọn họ người trong Lam Gia luôn luôn nâng niu bảo bối trong lòng bàn tay ,hiện tại lại bị người như thế đối đãi ,cho nên vì mọi hành động của hắn mà phải bị trả giá đại giới.
Mãi cho đến gần sáng ,rốt cuộc anh mới từ từ đi ngủ .
Nhưng là rất nhanh liền tỉnh lại ,tỉnh lại chuyện thứ nhất là gọi điện thoại cho bảo bối ,không ngừng gọi ,vừa tràn ngập lo lắng gọi điện thời điểm muốn điên mất thì rốt cục điện thoại cũng thông .
Thật vất vả thở dài nhẹ nhõm một hơi ,nhưng trong điện thoại anh lại nghe được âm thanh của một người đàn ông .
Thanh âm thật xa lạ ,nhưng trong miệng hắn lại xưng hô như thế nào lại quen thuộc.
Hăn gọi bảo bối của nhà anh :" Bảo bối ". Loại này xưng hô quen thuộc đến vô cùng thân thiết ,làm cho Lam Dật Thiên đối với người đàn ông chưa gặp mặt kia không hiểu tại sao lại có hảo cảm.
Sở dĩ nói ,con người ,thật đúng là một động vật kỳ quái