Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 268: Tụ họp đất khách

Khi màu đen này xuất hiện, thân thể của hai con "bàng giải" đột nhiên run rẩy, chúng phát ra tiếng rống to, ngay cả sóng trên mặt biển cũng dâng lên mấy trượng giống như vách tường.

Tiếu Ân trong lòng ngạc nhiên, xem bộ dáng của hai ma thú này rõ ràng là đã bị thương tổn cực lớn, chỉ có điều Tiếu Ân lại không nhìn ra rốt cuộc là Doha đã công kích như thế nào.

Trong lòng hắn mơ hồ phát lạnh, cửu tinh ma đạo sỹ quả nhiên không giống với người thường, nếu không cần thiết, vẫn không nên tiến hành quyết chiến sinh tử với bọn họ mới tốt, bởi vì có trời mới biết những nhân vật đứng đầu như bọn họ sẽ lưu lại đòn sát thủ cuối cùng gì.

Khoai tây trong biển cũng dâng lên theo sóng biển, đột nhiên thấy được một mảnh lớn nước biển không ngờ cũng đột ngột biến thành tối đen, trên mặt biển có rất nhiều tôm cá chết, trên thân thể của chúng đồng dạng nổi lên màu đen này.

Tiếu Ân lập tức hiểu ra, Doha sử dụng thực ra là độc, một loại kịch độc không gì sánh kịp mà lại khó lòng phòng bị.

Sắc mặt của Doha từ đen chuyển sang trắng, tai mắt mũi miệng đều không ngừng chảy ra máu đen, sau đó hắn xoay người, liều mạng bay ra ngoài theo hướng sương mù mỏng.

Hai con "bàng giải" kia mặc dù trong miệng đang phát ra tiếng kêu cực kỳ phẫn nộ, nhưng lại không truy kích, bởi vì trên thân thể vốn đen sẫm của nó lúc này lại phát sáng càng đen.

Loại kịch độc này mặc dù không thể độc chết chúng tại chỗ, nhưng cũng tuyệt đối không dễ thừa nhận, làm cho chúng tạm thời không có năng lực truy kích.

Trên mặt biển hiện lên một đạo hào quang màu lam, cứ như vậy dán trên mặt biển bay ra khỏi sương mù, đuổi theo bóng người đang cực kỳ chật vật ở phía trước.

Doha thở dốc từng hơi, máu trên người hắn gần như đã chảy hết, nếu không phải lòng cầu sinh mãnh liệt duy trì, sợ là hắn rất khó tiếp tục kiên trì.

Chẳng qua đến hiện tại, cũng đã đến cực hạn của hắn, đặc biệt một kích cuối cùng kia, để kịch độc theo kết giới của hắn toả ra càng khiến bản thân hắn đại thương nguyên khí. Cũng chính vì vậy, khi hắn đã nhận thức chuẩn một hướng chạy trốn, thì đã không còn dư sức đi chú ý động tĩnh phía sau.

Rốt cuộc, sương mù trước mắt đã bắt đầu mỏng, tốc độ của hắn mặc dù đã chậm lại so với ban đầu, nhưng khi nhìn xuyên qua sương mù thấy được ánh nắng càng ngày càng chói mắt ở bên ngoài, chỉ cần hắn rời khỏi đám sương mù dày đặc này, thì chính là lúc hắn sẽ thoát chết.

Hy vọng sinh tồn ở ngay trước mắt làm cho Doha vốn đã kiệt sức lại đột nhiên sinh ra một chút sức lực, lực lượng tinh thần vốn tiêu hao gần như không còn dường như cũng đã có chút khôi phục. Hắn liều mạng cắn răng một cái, đầu lưỡi đau nhức một trận nhưng thần trí cũng đã thanh tỉnh vài phần.

Kết giới phát ra ở xung quanh người dường như cũng nổi lên biến hoá vi diệu, khiến hắn thậm chí còn có một loại cảm giác xa lạ.

Thân ảnh của hắn chậm rãi xuất hiện ở một địa phương sương mù mỏng nhất, cảm thụ sức nóng của ánh nắng trên đầu, toàn bộ tinh thần của hắn đều tiến vào một loại cảnh giới không nói nên lời.

Từ sau khi hắn trở thành cửu tinh ma đạo sỹ liền nắm giữ địa vị chí cao vô thượng ở đại lục phương nam. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.comĐừng nói là quốc gia của nhân loại, cho dù là bộ tộc á long tác oai tác quái ở trên đại lục phương nam khi thấy hắn cũng phải lấy lễ tiếp đãi.

Ở trong loại hoàn cảnh sống này, hắn đã có hai trăm năm không trải qua loại đuổi giết thê thảm này. Hai trăm năm qua, ma lực của hắn dần dần thâm hậu, nhưng khi tấn công tầng cao hơn lại thất bại nhiều lần.

Ngàn năm truyền kỳ đã trở thành cấm kỵ mà hắn vĩnh viễn cũng không thể tiếp xúc, cũng trở thành nỗi đau vĩnh viễn trong lòng hắn.

Nhưng sau khi trải qua một lần liều mạng chiến đấu này, hắn dường như có hiểu biết mới về kết giới thuộc tính của mình, đặc biệt sau khi độc tính kịch liệt theo kết giới của hắn tiến vào thân thể của hai con ma thú kia, hắn mơ hồ phát hiện một loại hiểu biết khác biệt đối với kết giới của mình.

Trong khoảnh khắc này, trong lòng hắn đột nhiên nổi lên tin tưởng vạn phần.

Dường như ở phía trước đột nhiên xuất hiện một con đường lớn sáng sủa thông tới đỉnh phong.

Cho dù là thiếu tay cụt chân thì làm sao, chỉ cần có thể trở thành ngàn năm truyền kỳ, cho dù là mất cả tứ chi, hắn cũng nắm chắc có thể mọc ra một lần nữa.

Hẳn ngẩng đầu, phát ra một tiếng khóc dài tràn đầy vui mừng và sảng khoái, ngay trong khoảnh khắc thân thể của hắn ra khỏi sương mù kia, tinh thần ý thức đang nén ép cực điểm của hắn lại khuếch tán ra, đồng thời phát hiện một cỗ năng lượng trói buộc và một đạo hào quang lãnh liệt xoẹt qua cổ hắn."Vù…"Một chiếc đầu người bay lên cao, sau khi xoay mấy vòng liền cuộn tròn rơi xuống.

Ánh mắt của Tiếu Ân tiếp xúc với chiếc đầu người trên không trung, hắn rõ ràng thấy được trong mắt Doha vẻ mừng như điên biến thành kinh ngạc, tuyệt vọng và một chút bi thương sâu sắc.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi không đến một giây, Tiếu Ân dường như đã cảm ứng được hắn trải qua từ đỉnh núi tới đáy vực, loại cảm giác đại hỉ đại bi thì ngay cả Tiếu Ân cũng đã bị ảnh hưởng nhất định.

Tiếu Ân khẽ lắc đầu, bấm tay bắn ra, một hoả cầu vô cùng bình thường bắn nhanh ra, đánh nát chiếc đầu lâu ở trong không trung.

Doha tuy rằng là cửu tinh ma đạo sỹ, nhưng nếu như dưới tình huống không có đầu còn có thể sống lại, như vậy Tiếu Ân không còn lời nào để nói.

Một tay túm lấy xác chết không đầu của Doha, Tiếu Ân mơ hồ cảm thấy cái liếc mắt của Doha vừa rồi dường như có chút tà môn, không ngờ khiến hắn có một loại cảm giác không thể quên.

Tiếu Ân cười khổ vỗ vỗ chán, hắn thực sự không nghĩ ra vì sao mình lại có cảm giác như vậy.

Người chết trong tay hắn cũng không ít, tuyệt đối không chỉ có một mình Doha, nhưng lại không có ai từng mang đến cho hắn cảm giác cùng loại.

Chẳng lẽ là bởi vì thực lực của người này quá mạnh mẽ, đã đạt tới trình độ cửu tinh sao?

Trên thực tế, Tiếu Ân đoán không sai, sở dĩ hắn sinh ra loại cảm giác này đúng là bởi vì thực lực của Doha quá mức hùng mạnh, hơn nữa trong khoảnh khắc bước ra khỏi sương mù kia đúng là tâm tình hắn cực kỳ rung động.

Khi đạt tới đỉnh điểm của loại cảm xúc này đột nhiên bị người ta cắt đầu, Doha thực sự chết không nhắm mắt, cái liếc mắt cuối cùng kia đã biểu lộ ra tất cả tâm tình của hắn, lực lượng tín niệm hùng mạnh ngay cả Tiếu Ân cũng gần như có chút ăn không tiêu.

Nhưng Tiếu Ân tốt xấu gì cũng đồng dạng là cửu tinh cường giả, chẳng qua chỉ thất thần một lát cũng đã khôi phục bình thường.

Tiếu Ân tìm tòi một chút trên thân thể thiếu đầu và tìm được hai vật phẩm trang sức không gian.

Trong đó một cái để các loại quần áo và tạp vật, còn có đại lượng tinh thạch năng lượng, tuy nhiên Tiếu Ân đã nhìn không vừa mắt những tinh thạch này. Đừng nói là loại tinh thạch này có thể được bổ sung năng lượng trong ma pháp công hội, cho dù là tử kim tinh thạch trong vũ trụ cũng chưa chắc khiến cho Tiếu Ân động tâm.

Tuy nhiên, khi tinh thần ý thức của Tiếu Ân tiến vào trong vật phẩm trang sức kia, sắc mặt lại trở nên ngưng trọng.

Ở trong vật phẩm trang sức không gian này chỉ có một vật, đây là một cái bình trong suốt nho nhỏ, mặc dù không biết làm từ tài liệu gì, nhưng thứ đựng bên trong vừa xem đã hiểu ngay.

Đó là chất lỏng màu đen sẫm chỉ có nửa bình, Tiếu Ân chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra, thứ này chính là dược vật kịch độc được Doha phóng thích ra cuối cùng.

Hai con "bàng giải" cực lớn kia sau khi trúng kịch độc này thì ngay cả lực lượng truy kích cũng mất đi, mà biển rộng mênh mông chỉ là nhỏ xuống một chút đã có một khu vực lớn đều biến thành màu đen không gì sánh nổi.

Nếu Bạch Toàn Phong không phải đã sớm đạt tới cảnh giới cửu cấp, hơn nữa lại không trực tiếp trúng độc, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể bình an tới đây.

Độc dược như vậy, cho dù là Tiếu Ân cũng không dám xem thường.

Tiếu Ân do dự một lát rồi lấy ra một vật phẩm trang sức không gian mới, chuyển nửa bình độc dược này sang đó.

Sau đó, hắn ném ra một hoả cầu tiêu tán thi thể và hai vật phẩm trang sức không gian trân quý của Doha không để lại dấu vết.

Làm xong tất cả những chuyện này, Tiếu Ân vỗ vỗ hai tay, nhận thức chuẩn phương hướng cũng bay về phía hắc quỷ đại lục.

Hắn cũng không cưỡi Bạch Toàn Phong mà chỉ dựa vào lực lượng của chính mình phi hành trên không trung.

Bởi vì hắn cũng không muốn trở thành người đầu tiên tới hắc quỷ đại lục, cái danh tiếng này không chiếm cũng được.

Phi hành trên mặt biển mênh mông thực ra cũng là một chuyện khá nhàm chán. Khi sóng yên biển lặng Tiếu Ân cũng lấy ra một con thuyền nhỏ từ trong vật phẩm trang sức không gian, nhàn nhã chèo thuyền dạo chơi trên biển.

Mặc dù Tiếu Ân đã tận lực khống chế tốc độ của mình, nhưng sau khi trải qua mười ngày phi hành hắn cuối cùng đã nhìn thấy một mảnh đại lục ở phía chân trời.

Tiếu Ân nhẹ nhàng thở dài một hơi, hắn biết cuộc sống nhàn nhã của mình đã tạm thời chấm dứt.

Với thực lực của Tiếu Ân muốn lén lút lẻn vào mảnh đại lục này quả thực chính là chuyện dễ dàng như trở bàn tay. Trên ma pháp lục thư mà Scar giao cho bọn hắn có một loại dấu hiệu di động, điểm dấu hiệu ấy liền đại biểu cho phương vị hiện tại của bọn họ, mà điểm đỏ duy nhất chính là điểm hội tụ đã định trước của bọn họ.

Có sự chỉ điểm của lục thư này, sau khi trải qua hai ngày bay trên đại lục xa lạ này, Tiếu Ân thực nhẹ nhàng đi tới địa điểm bọn họ đã định trước. Nhưng ngoài dự liệu của Tiếu Ân chính là, ở địa phương này hắn chỉ gặp được một mình tinh linh trưởng lão Arnezeder.

Địa phương này là một khe núi cực lớn, xung quanh đều là dãy núi sừng sững, mà bên trong khe núi lại có một khu vực cực lớn rõ ràng đã tu chỉnh qua.

Tiếu Ân có thể khẳng định, những công việc đầu tiên này hẳn là do ma pháp công hội đã sớm chuẩn chuẩn bị tốt, chỉ là bởi vì nguyên nhân thực lực, cho nên bọn họ không dám dựng ma pháp Truyện Tống Trận mà thôi.

Ở trong khe núi này, ánh mắt đầu tiên của Tiếu Ân chính là nhìn thấy Arnezeder.

Vị trung niên tinh linh mỹ phụ này yên lặng ngồi trên một tảng đá sạch sẽ, xem bộ dáng của bà ta dường như không có một chút cảm giác lo lắng nào.

Chẳng qua khi Tiếu Ân xuất hiện ở trên không trung, đồng thời đi tới trước mặt bà ta, hắn mới nhìn ra chút manh mối trong mắt của bà ta, thì ra trong lòng của bà ta kỳ thực cũng có chút nóng vội.

Hai người trao đổi mấy câu đã hiểu biết một chút những việc đã trải qua của hai bên sau khi chia tay.

Tiếu Ân đương nhiên sẽ không nói ra ân oán của mình và Doha, chỉ nói mình đã chọn một phương hướng chạy trốn, mà hai con ma thú kia dường như đã đuổi theo Doha.

Về phần Doha sống hay chết tự nhiên là hắn không biết rồi.

Sau khi hai người hội hợp, đương nhiên là tốt hơn rất nhiều so với một người ở nơi này, nhưng theo thời gian trôi qua, khi vẫn không thấy hai người Scar và Doha xuất hiện, trên mặt của bọn họ cũng không kìm nổi xuất hiện vài phần lo lắng.

Mặc dù Tiếu Ân biết Doha vĩnh viễn không có khả năng xuất hiện, nhưng vị cửu tinh ma đạo sĩ Scar này vì sao lại đến chậm như vậy chứ?

Cứ lo lắng chờ đợi như vậy qua ba ngày, ngay khi hai người không còn kiên nhẫn chờ đợi thì Scar rốt cuộc đã xuất hiện.

Cảm ứng được khí tức quen thuộc ở ngoài mấy dặm đang bay về phía này giống như lưu tinh, Tiếu Ân và Arnezeder không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Chỉ trong chốc lát, bóng dáng của Scar đã hiện ra trước mặt bọn họ, trên mặt vị lão ma pháp sư này tràn đầy cười khổ, vừa xuất hiện đã nói xin lỗi: "Thực xin lỗi, ta đã tới chậm."

Khuôn mặt già nua của Scar đỏ lên, nói: "Vận khí của ta không tốt, sau khi rời khỏi lãnh địa của Thiết Kiềm Cự Thú lại không cẩn thận tiến vào bên trong một mảnh ảo ảnh, ở trong đó vòng vo suốt mười ngày mới xem như thoát thân đi ra."Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hỏi:

Tiếu Ân trầm ngâm một lát, hỏi: "Bọn họ vì sao phải xâm nhập bên trong biển sâu để tiến hành thí luyện?"Scar nhìn hắn một cái, giải thích:

Chẳng qua, nghĩ tới sự hiểu biết của Doha về thâm hải ma thú, Tiếu Ân càng bội phục hơn đối với vị hội trưởng thần bí kia của ma pháp công hội.

Scar sửa sang lại y phục một chút, mắt nhìn xung quanh, hồ nghi hỏi: "Doha các hạ ở nơi nào?"Arnezeder cười khổ một tiếng, nói:

Sở dĩ Scar tới chậm, đó là bởi vì hắn bị ma thú nào đó không biết tên sử dụng ảo thuật vây ở bên trong ảo ảnh. Nhưng Doha lại là chí cường giả đến từ đại lục phía nam, hắn có nghiên cứu sâu đậm đối với ma thú, nếu nói hắn cũng bởi vì nguyên nhân cùng loại mà lọt vào vây khốn, đó quả thực chính là chuyện không có khả năng.

Scar nói chuyện với Arnezeder một lát, trầm tư một hồi, nói: "Tiếu Ân các hạ, ngài có thể xác định hai con cửu cấp ma thú kia đúng là đuổi theo Doha không?"Tiếu Ân không chút do dự gật đầu, nói:

Sắc mặt của Scar không khỏi nổi lên cười khổ, hắn nhếch nhếch miệng, nói: "Vận khí của Doha thực sự là quá kém rồi."Arnezeder khẽ lắc đầu, nói:

Arnezeder không ngờ khẳng định như thế, cái này cũng quá lợi hại rồi.

Tuy nhiên trên thực tế, Doha cho dù là thân bị trọng thương thì hắn cũng có biện pháp chạy thoát thân, chẳng qua hắn vừa mới thoát khỏi Thiết Kiềm Cự Thú lại rơi vào trong kế hoạch của Tiếu Ân mà thôi.

Nếu không, chỉ sợ Doha cho dù là tàn nửa người cũng có thể đến đây hội họp với mọi người mới đúng.

Ba người ngơ ngác nhìn nhau, môi của Scar run rẩy, lòng còn sợ hãi nói: "Arnezeder các hạ, ở bên trong biển rộng có vô số nguy cơ mà người ta không nghĩ tới, cho dù là người kinh nghiệm phong phú hơn nữa, thực lực hùng mạnh hơn nữa cũng không dám nói nhất định có thể bình an vượt qua biển rộng."Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hắn trong lòng buồn cười, Scar lúc này có thể là bị ảo ảnh làm cho sợ hãi, cho nên mới nói ra những lời này.

Chẳng qua ảo thuật có thể trói buộc được vị cửu tinh ma đạo sĩ này, Tiếu Ân đúng là rất có hứng thú gặp gỡ, đồng thời phân cao thấp một lần.

Ho nhẹ một tiếng, Tiếu Ân hỏi: "Nhị vị, chúng ta hiện tại nên làm cái gì bây giờ, là tiếp tục chờ đợi, hay là có thể động thủ rồi?"Scar và Arnezeder liếc mắt nhìn nhau, thực lâu sau, Scar thở dài một tiếng, nói:

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-268/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận