Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 309: Vừa là thầy,vừa là bạn

Mây mù tiêu tan, tất cả khôi phục lại như bình thường, câu nói lúc trước của Rui Deshen lại giống như tiếng sấm vang lên bên tai mọi người.

Các cao thủ cấp bậc cửu tinh có vẻ bàng quan đứng ngoài. Bọn họ không nhìn ra sự ảo diệu trong đó. Chỉ có điều, bọn họ cảm thấy sợ hãi với năng lực có thể kết nối với thiên nhiên này.

Hấp thu uy lực của thiên nhiên, hình thành lực lượng đối phó với kẻ thù. Mới nhìn qua thì rất nhẹ nhàng, nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút đã khiến người khác run sợ.

Bản thể của Rui Deshen phân làm ba cái phân thân, trong thời gian ngắn ngưng tụ thành một trận mưa gió bao phủ trong loạn thạch, tất cả mọi người đều nghĩ tới việc Tiếu Ân sắp phải nhận thua.

Không chỉ có bọn họ có cảm giác này, ngay cả truyền kỳ Urey ở phương xa xem cuộc chiến này cũng có chút lo lắng.

Dù sao, hắn cũng không ngờ, một người có kinh nghiệm phong phú và cẩn thận như Rui Deshen lại thi triển ra thủ đoạn này: Biến hoàn cảnh xung quanh thành lĩnh vực hợp với mình nhất.

Một vị ngàn năm truyền kỳ có thuộc tính hỏa chiến đấu với một ngàn năm truyền kỳ có thuộc tính thủy ở trên miệng núi lửa, thì xác xuất thắng lợi gần như đạt một trăm phần trăm. Cho dù cuối cùng đôi bên sử dụng cấm chú thì pháp sư hỏa thuộc tính vẫn là người sống sót cuối cùng.

Đó là ảnh hưởng của hoàn cảnh đối với ma pháp sư. Bình thường có lẽ không nhìn ra, là do thực lực của đôi bên kém nhau quá xa, hoặc còn chưa đạt tới trình độ vận dụng được ưu thế của hoàn cảnh.

Nhưng ngàn năm truyền kỳ lại khác. Lĩnh vực của bọn họ hoàn toàn dung hợp với bản thân. Một khi thi triển, thân thể sẽ tiếp xúc với nguyên tốt ma pháp trong không gian trong phạm vị trăm dặm. Nhờ vậy mà có thể tự nhiên tiếp xúc và dung hợp với hoàn cảnh xung quanh, có thể tạo ra hoàn cảnh chiến đấu thích hợp nhất với mình.

Giao chiến trong loạn thạch, kỳ thật là hoàn cảnh công bằng với phần lớn ngàn năm truyền kỳ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Dựa theo quy định chiến đấu của ngàn năm truyền kỳ, trước khi chiến đấu, đôi bên thử lực lượng của lĩnh vực của mình với hoàn cảnh xung quanh. Tranh thủ phát huy năng lực lĩnh vực thích hợp với hoàn cảnh. Người nào hoàn thành trước, sẽ có một khu vực riêng thuộc về bản thân.

Trong tình huống đó, hễ là ngàn năm truyền kỳ ở trong khu vực của đối phương, chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất để bỏ đi. Nếu còn ở lại để giao thủ với đối phương thì cái đó không gọi là dũng cảm mà gọi là muốn ở lại để chịu ngược đãi.

Đó là tiêu chuẩn và hình thức chiến đấu của ngàn năm truyền kỳ. Còn ma pháp sư bình thường, sử dụng các loại ma pháp hoa lệ và khéo léo để công kích đối phương thì không được nhóm truyền kỳ để mắt tới.

Bởi vì trong mắt bọn họ, không bao giờ chú ý tới chút lợi ích nhỏ đó. Ánh mắt của họ được đặt ở tầm cao hơn.

Chỉ nắm giữ hoàn cảnh xung quanh mới có thể giành được thắng lợi cuối cùng.

Đạo lý này chỉ có nhân tài cấp bậc ngàn năm truyền kỳ mới lĩnh ngộ được. Còn cửu tinh ma đạo sỹ, chỉ sợ cho dù biết được đạo lý này, nhưng không hình thành được lĩnh vực, không thể thay đổi hoàn cảnh ở xung quanh, càng không thể mượn được uy lực của thiên địa. Cho nên dù biết, cũng vô dụng.

Tuy nhóm cửu tinh cường giả không hiểu được đạo lý trong đó nhưng cảm nhận khí thế của gió mưa bao phủ trên bầu trời, kẻ ngu cũng biết hoàn cảnh thích hợp rất có lợi cho bản thân của Rui Deshen. Bởi vì khi đó toàn bộ không gian đều có khí thế hủy thiên diệt địa của Rui Deshen.

Loại khí thế này tuy còn xa mới bằng cấm chú, nhưng bị cỗ khí thế này bao phủ, mọi người đều cảm thấy không khác nhau mấy.

Nhưng khi mọi người đang nghĩ thì toàn bộ khí thế đó biến mất. Tiếu Ân sắp thua lại nghe được thanh âm của Rui Deshen.

Hai tiếng "nhận thua" truyền vào tai mọi người. Biểu tình của bọn họ không ngờ lại quá khác biệt.

Không có tiếng hoan hô mãnh liệt, cũng không có tiếng vỗ tay như sấm, không gian hoàn toàn yên lặng.

Tuy Bạch Toàn Phong rất cao hứng và phấn chấn. Lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, nhưng trừ ánh mắt tỏa sáng thì không nói thêm gì.

Tiếu Ân lẳng lặng nhìn Rui Deshen nhận thua. Cường giả đứng đầu của đại lục hắc quỷ lại nói ra những lời này. Kỳ thật hắn rất bất đắc dĩ, lời nói bộc lộ sự chua xót.

Một cường giả như thế, không ngờ lại mở miệng nhận thua. Bất kể là địch hay bạn, trong lòng tất cả cửu tinh cường giả đều có cảm giác bi thương.

Tiếu Ân cũng hít sâu một hơi. Trong cuộc chiến đấu vừa rồi, hắn không suy xét hết mọi việc, cảm giác duy nhất của hắn đó là người này rất mạnh, bản thân muốn mạnh hơn hắn. Đây mới là nguyên nhân dẫn đến chiến thắng của Tiếu Ân.

Còn chuyện vận dụng kỹ xảo lĩnh vực, Tiếu Ân đã sớm nghiền ngẫm kỹ trong Nhất Hào không gian. Hắn đã sớm tung ra kỹ xảo vận dụng đó.

Trong thời điểm đó, dường như hắn được bản năng chiến đấu ủng hộ. Lần đầu tiên hắn dựa vào ưu thế, phát huy thực lực của bản thân tới độ hùng mạnh nhất. Lúc này mới có thể ngăn cản được tất cả công kích, thậm chí cuối cùng còn phát ra lôi điện, phá hủy một phân thân của Rui Deshen, khiến hắn không thể duy trì được hoàn cảnh gió mưa, cuối cùng đành phải nhận thua.

Nếu để Tiếu Ân chiến đấu lại với Rui Deshen, chỉ sợ Tiếu Ân không dám vứt bỏ tất cả, chuyên chú phát huy thuộc tính của lĩnh vực.

Tất nhiên nếu ngay từ đầu Rui Deshen không tự cho bản thân thông minh, đánh giá thấp lực lượng của lĩnh vực của Tiếu Ân thì sẽ không phát sinh chuyện này. Khi đó dù Tiếu Ân toàn lực phóng thích kỹ xảo lĩnh vực thì cũng chưa biết hươu chết về tay ai.

Khi nghe đối phương nhận thua, kỳ thật trong lòng Tiếu Ân biết rõ, bản thân có thể thủ thắng, hơn nửa là dưa vào vận khí. Một nửa còn lại là do đối phương coi thường mình.

Tuy giờ phút này, kết cục đã an bài, Tiếu Ân cũng không lộ vẻ mặt khiêm tốn.

Khẽ gất đầu với Rui Deshen, Tiếu Ân nói: "Rui Deshen các hạ, nếu ngài thua, vậy…"Hắn đột nhiên ngẩn ra, bởi vì hắn nghĩ đến việc, tuy Rui Deshen khiêu chiến hắn, nhưng trước đó không đánh cuộc gì cả, nói cách khác đây là một trận chiến bình thường.

Rất nhanh, mọi người phát hiện tình huống xấu hổ này.

Kỳ thật không chỉ có đám người Sloppy Burger sơ sẩy, ngay cả đám hắc quỷ đại lục cũng từng tràn ngập tin tưởng, đưa ra nhiều trận cá cược, muốn Tiếu Ân tham khảo.

Chỉ có điều, khi Tiếu Ân nói, Rui Deshen là một vị ngàn năm truyền kỳ, việc đánh cuộc lập tức tan biến trong lòng mọi người. Cho dù Sloppy Burger rất tin tưởng Tiếu Ân, cũng không tin Tiếu Ân vừa mới tiến giai thành ngàn năm truyền kỳ đã chiến thắng một vị ngàn năm truyền kỳ lâu đời.

Nếu nói lúc đó đánh cuộc, không phải tự tìm thua sao?

Còn đám hắc quỷ đại lục lại càng đơn giản hơn. Rui Deshen nghĩ Tiếu Ân chỉ là một cửu tinh cường giả. Tuy nhiên lại muốn hạ thấp ngạo khí của Tiếu Ân, đề tỉnh hắn không nên tới quấy rối hắc quỷ đại lục.

Dưới tình huống đó, với thân phận của mình, hắn không thể chủ động đánh cuộc. Nếu không đó chỉ là màn tiêu khiển, rất có khả năng chọc giận một vị ngàn năm truyền kỳ khác ra tay can thiệp.

Nhưng mà kết quả cuối cùng lại khiến mọi người mở rộng tầm mắt. Tiếu Ân không ngờ giành chiến thắng.

Rui Deshen bình tĩnh nói: "Tiếu Ân, lần này ta thua. Từ nay về sau, ta sẽ không nhúng tay vào cuộc tranh đoạt giữa hai đại lục nữa."Hắn chỉ về một hướng, liếc mắt nhìn Tiếu Ân nói:

Dường như cảm ứng được sự nghi hoặc của Tiếu Ân, Rui Deshen cười nói: "Ta muốn tìm người ôn lại chuyện cũ, nếu ngươi muốn đi thì hãy theo ta, tuy nhiên đừng mang theo những người vô dụng tới."Nói xong, thân hình hắn khẽ động, đã hóa thành một đạo ánh sáng, bay tới hướng Urey.

Tiếu Ân chỉ thoáng do dự một chút, thân hình lóe lên, tới bên đám người Sloppy Burger.

Giờ phút này trong lòng mọi người, địa vị của Tiếu Ân đã khác trước.

Trước khi Tiếu Ân và Rui Deshen giao thủ, bọn họ đều biết hai người là ngàn năm truyền kỳ. Nhưng trong lòng một số cao thủ, vẫn có một chút không cam chịu.

Nhưng khi hai người buông tay chiến đấu, tiến hành một trận tỷ thí thì thái độ của nhóm cửu tinh cường giả mới trở nên thành thật.

Bởi vì bọn họ hiểu được, chỉ cần Tiếu Ân và Rui Deshen nguyện ý, sẽ dễ dàng lấy đi tính mạng của bọn họ, không khó hơn việc giết một con kiến.

Đặc biệt là năng lực có thể tập hợp uy lực của thiên địa, khiến trong lòng mỗi người sợ hãi, thái độ đối với Tiếu Ân, hoàn toàn biến đổi.

Dù Sloppy Burger và Dida có quan hệ tốt với Tiếu Ân, giờ phút này cũng hơi cúi đầu.

Trong lòng Tiếu Ân cười khổ, đối với thái đô thay đổi của bọn họ, tuy rằng trong lòng hắn sớm có dự cảm nhưng luôn cảm thấy lạ, trong khoảng thời gian ngắn chưa thích ứng được.

Tuy nhiên, giờ phút này thời gian khẩn cấp, hắn cũng không chấp nhất nhiều."Đại nhân Sloppy Burger, ta có chuyện phải rời khỏi đây một đoạn thời gian. Bạch Toàn Phong, ngươi quay về ma pháp tháp báo cho đám Kim, không cần phải lo lắng cho ta. Dida đại nhân, Juliana rất nhớ ngài, nếu ngài rảnh, nên tới thăm nàng."Tiếu Ân nói xong, gật đầu với mọi người một cái, bay về một hướng. Với tốc độ của hắn, tự nhiên biến mất trong nháy mắt, ngay cả Bạch Toàn Phong cũng không theo kịp.

Tuy rằng để Dida tới gặp đệ tử có chút không hợp lễ nghĩa, nhưng giờ phút này mọi người không lộ ra vẻ dị thường gì cả. Ngược lại trong ánh mắt còn lộ vẻ hâm mộ.

Có lẽ trong lòng mọi người đều có cảm giác, nếu mình có một đồ đệ như thế thì thật tốt.

Dida hơi cười khổ. Tuy nhiên trong lòng hắn lại vui như hoa nở. Hắn quyết định, trong quá trình tu luyện phải thỉnh giáo Tiếu Ân nhiều hơn.

Mắt nhìn trời quang mây tạnh, nhưng vẫn còn khí tức ma pháp nồng đậm trong loạn thạch, trong lòng hắn xuất hiện một ý niệm: Nếu khi còn sống, có thể tiến vào trình độ đó thì cuộc đời này không uổng phí.

Sloppy Burger thở dài một tiếng, rất đau đầu đối với hành động xuất quỷ nhập thần của Tiếu Ân.

Tuy nhiên với thực lực hiện tại của Tiếu Ân, nếu lão tỏ vẻ lên mặt trước mặt hắn thì đúng là tự làm mất mặt. Đối với lão ma pháp sư này thì có được người kế thừa nhất mạch là niềm vui lớn nhất.

Trong lòng mọi người suy nghĩ, ánh mắt không ngừng lóe sáng.

Ở xa, hơn mười vị cửu tinh cường giả của hắc quỷ đại lục lần lượt rời đi. Ánh mắt của bọn họ không hẹn cùng dừng trên người Sloppy Burger, ngay cả Paxton cũng không ngoại lệ.

Khi Tiếu Ân chiến thắng, hắn cũng biết, chức phó hội trưởng ma pháp công hội chắc chắn sẽ thuộc về Sloppy Burger.

Mắt nhìn bốn phía, rốt cuộc Sloppy Burger nói: "Chúng ta trở về thôi, truyền tin chiến thắng của Tiếu Ân đi mọi nơi. Một khi mọi người biết ngàn năm truyền kỳ của hắc quỷ đại lục bị chúng ta đánh bại, buông tha việc thủ hộ đại lục thì trận chiến tranh này sẽ kết thúc rất nhanh."Mọi người lần lượt gật đầu, không có chút dị nghị.

Kiếp trước của Tiếu Ân do không có lực lượng ma pháp nên không có chuyện vận mệnh của hai quốc gia bị ký thác trên một trận quyết đấu.

Nhưng thế giới ma pháp khác, ý nghĩa chiến đấu giữa ngàn năm truyền kỳ tuyệt đối còn mạnh hơn chiến tích huy hoàng trên chiến trường.

Đột nhiên có người kinh ngạc kêu lên: "Vô Danh tiên sinh chạy đi đâu?"Tất cả mọi người ngẩn ra, nhìn về phía Vô Danh đứng, ở đó trống không. Không ngờ Vô Danh cứ như thế biến mất trước mặt đám cửu tinh cường giả.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đều cảm thấy lạnh thấu xương.

Trong lúc hai ngàn năm truyền kỳ chiến đấu, tuy khiến bọn họ hết hồn, nhưng trong đó có cảm xúc hưng phấn và xúc động.

Có thể xem trận quyết đấu đó, có thể cảm ứng được uy lực của thiên địa, khiến nhiệt huyết của mọi người sôi trào.

Nhưng Vô Danh đột nhiên mất tích, khiến bọn họ hoàn toàn nguội lạnh.

Người này rời đi bằng cách nào, lại có thể thoát được cảm ứng của gần hai mươi vị cửu tinh cường giả?

Nhất thời, vị trí của Vô Danh trong lòng mọi người đã cao lên tới mức không hề thua kém Tiếu Ân vừa chiến thắng trở về!

Tốc độ của Tiếu Ân cực nhanh, nhưng khi hắn vội vàng bay được một trăm dặm thì nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn tí nữa không khống chế được, rơi xuống đất.

Nếu không phải hắn có năng lực khống chế hùng mạnh thì có lẽ hắn đã trở thành ngàn năm truyền kỳ đầu tiên trên thế giới, ngã từ trên trời xuống mà chết.

Ở trên một ngọn núi, tay Urey giữ một nắm lông chim màu đỏ, đang sám hối trước mặt ma sủng Hỏa Sơn Hồng Trĩ của mình.

Tuy rằng không tới nỗi nước mắt, nước mũi lấm lem, nhưng thái độ tự ti như thế, chưa bao giờ Tiếu Ân thấy.

Bên cạnh họ, vẻ mặt của Rui Deshen bất đắc dĩ nhìn trò khôi hài này, gật đầu với Tiếu Ân một cái nói: "Ngươi đã tới!"Tiếu Ân do dự một chút, tới bên người hắn, thấp giọng hỏi:

Nhìn Urey thuận lợi trấn an ma sủng của mình, sau đó Hỏa Sơn Hồng Trĩ mở hai cánh rời khỏi nơi này, tiến vào một sơn động ma pháp đơn sơ.

Rui Deshen đột nhiên cười nói: "Nó không muốn ở cùng một chỗ với chúng ta."Urey cười khổ một tiếng nói:

Hơn nữa Hỏa Sơn Hồng Trĩ có chút kỳ quái. Bạch Toàn Phong và á long Tyrese đều ở cùng một chỗ với nhân loại, đều sử dụng thuật biến hình biến thành nhân loại. Nhưng cửu cấp Hỏa Sơn Hồng Trĩ lại làm khác, không muốn ở cùng một chỗ với bọn họ. Còn dùng nguyên hình để xuất hiện, thật sự khiến người khác khó hiểu.

Ánh mắt chớp động, Tiếu Ân hỏi: "Urey các hạ, nó là ma sủng của ngài sao?"Urey gật đầu một cái nói:

Rui Deshen khẽ mỉm cười nói: "Tiếu Ân, Hỏa Sơn Hồng Trĩ trở thành cửu cấp ma thú từ mấy trăm năm trước. Urey có thể thuận lợi trở thành ngàn năm truyền kỳ là nhờ sự giúp đỡ của nó."Tiếu Ân kinh ngạc nhìn Urey.

Vẻ mặt của hắn trở nên nghiêm trang nói: "Đúng vậy, đối với ta mà nói, nó vừa là thầy, vừa là bạn. Trước kia ta chỉ là một học đồ nho nhỏ, nó đã phát hiện ra ta, còn không ngừng trợ giúp, chỉ bảo ta, giúp ta trở thành cửu tinh, thậm chí đạt tới cảnh giới truyền kỳ như hiện tại. Tuy rằng sau này ta không cự tuyệt được yêu cầu của nó, nó yêu cầu trở thành ma sủng của ta. Nhưng trong lòng ta, nó luôn là sư phụ và bằng hữu tốt nhất của ta."

Lúc này Tiếu Ân mới giật mình, trách không được thái độ của Urey đối với nó không giống bình thường, hóa ra giữa bọn họ còn có quan hệ rối rắm như vậy.

Rui Deshen ung dung cười nói: "Urey, ta biết, sở dĩ nó bồi dưỡng ngươi là do nó xem trọng tư chất của ngươi, hy vọng có thể mượn lực lượng của ngươi, giúp nó phá tan cửa ải khó khăn. Nếu chỉ bằng lực lượng của nó, chỉ sợ không có hy vọng tiến xa."Urey thản nhiên nói:

Tuy nhiên lập tức hắn nghĩ đến, bọn Hắc Toàn Phong và mình tuy ở với nhau không lâu, nhưng trải qua việc kết hợp linh hồn và tính mạng thông qua khế ước hoàn mỹ, cảm tình của bọn họ tuyệt đối không kém bọn Urey.

Rui Deshen khẽ lắc đầu, vị truyền kỳ pháp sư hắc quỷ này xưa nay đều độc lai độc vãng, không hiểu loại cảm tình này.

Hắn nhìn Tiếu Ân, thở dài nói: "Tiếu Ân, không ngờ ngươi có thể cô đọng lĩnh vực đơn thuần, xem ra mấy vị ngàn năm truyền kỳ trên tinh cầu này đều kém ngươi."Trong mắt của Tiếu Ân hiện lên vẻ hoài nghi, hắn cẩn thận hỏi:

Urey cười khổ nói: "Lần đầu khi ta gặp hắn, chưa thử qua lĩnh vực, đâu biết hắn nắm giữ lĩnh vực gì."Sắc mặt của Rui Deshen cực kỳ cổ quái, hắn lắc đầu nói:

Dù sao Rui Deshen cũng là thành viên của hắc quỷ đại lục, trời mới biết vì sao hắn thờ ơ với cuộc chiến của ba đại lục. Bộ dáng thờ ở của hắn còn thậm chí còn hơn cả Urey.

Nếu tự đặt tay lên ngực tự hỏi, Tiếu Ân cảm thấy mình không làm được chuyện này.

Nhưng khiến hắn cảm thấy kỳ quái đó là từ đầu tới cuối, Rui Deshen không lộ ra chút sát ý và địch ý nào cả. Cảm giác đó không phải giả vờ, mà là ý nghĩ chân chính của hắn. Điều này khiến Tiếu Ân khó hiểu.

Tuy nhiên, sau khi biết lĩnh vực, Tiếu Ân không cố kỵ nhiều, hắn hỏi: "Hai vị chắc đã biết, ta vừa mới trở thành ngàn năm truyền kỳ, hiểu biết về cảnh giới này không nhiều, xin hai vị chỉ giáo."Kỳ thật ở trên long đảo, hắn có cơ hội thỉnh giáo hắc long vương nhưng bởi vì mảnh vỡ thần cách nên hắn vội vã quay lại đây, nên không có cơ hội hỏi nhiều. Giờ phút này mới cảm thấy hối hận.

Cũng may điều này không phải bí mật gì. Urey lấy một bộ bàn ghế bằng đá từ vật phẩm trang sức không gian ra.

Đợi bọn họ ngồi xuống, Urey nghiêm mặt nói: "Tiếu Ân, mỗi một ngàn năm truyền kỳ đều ngưng luyện thành công kết giới mới có thể tiến giai. Nhưng khi ngưng luyện kết giới, sẽ có một tỉ lệ nhỏ sinh ra thuộc tính lĩnh vực, chính là lĩnh vực được mọi người công nhận là hùng mạnh nhất."

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-309/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận